Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cáo trạng

Phiên bản Dịch · 1713 chữ

Một bên, Dương thị nhìn con dâu không lên tiếng, ánh mắt lạnh lùng mới rơi xuống trên người nữ nhi, Thôi Vi bị bà đánh giá, cả người nổi da gà, nhịn không được một tay lau mắt, gào khóc lên. Thôi Thế Phúc nhìn nữ nhi khóc đến khó chịu, một tay còn đặt ở sau lưng, nghĩ đến dáng vẻ của con bé trốn tránh không cho ông xem tay của mình, trong lòng không khỏi có chút sốt ruột, duỗi tay qua nắm lấy cánh tay nhỏ của nàng, lại nắm được cảm giác nhớt nháp của chất lỏng, tức khắc kéo tay nàng tới trước mặt, dưới ánh nắng chiều, nhìn bàn tay đã bị thương chảy đầy máu tươi, liền sửng sốt một chút, đau lòng vô cùng, quát lớn: “Đây là làm sao vậy!”

Dương thị vẫn luôn chỉ quan tâm trên người đám tôn tử bảo bối, không hề nhìn đến nữ nhi bên này, nghe được âm thanh của trượng phu, chỉ cho rằng hắn bị tiếng khóc của nữ nhi làm cho mềm lòng, cười lạnh, hừ một tiếng: “Nha đầu này không khác gì quỷ thành tinh đâu, cố ý làm ngươi đau lòng, chẳng qua không muốn bị đánh mà thôi……”

Vừa nghe lời này, Thôi Vi chỉ cảm thấy những ủy khuất đã chịu nửa năm nay lập tức ùn ứ tới trong lòng, nàng vừa tức vừa giận, nghe xong lời của Dương thị, tức khắc lên tiếng khóc lớn! Thôi Thế Phúc sắc mặt xanh mét, một tay ôm nữ nhi, tay còn lại nâng cánh tay của con bé, bản thân hắn nhìn thôi cũng đã cảm giác đau đến hít hà, làm khó nàng một hài tử mà vẫn đang chịu đựng được, lúc này nghe nữ nhi khóc lóc, trong lòng không khác gì có người cầm đao đang xẻo thịt, lập tức tức giận quát lên: “A Thục! Vi Vi cũng là miếng thịt trên người của bà rơi xuống, bà nhìn nàng như vậy, bà cũng không đau lòng sao?” Thôi Thế Phúc hiếm khi tức giận với thê tử, Dương thị là người quản gia cần lao, đem nhà cửa xử lí rất gọn gang, ngăn nắp, hai phu thê thành hôn hai mươi năm, còn chưa từng đỏ mặt với nhau một lần, lúc này nghe hắn nộ chính mình, Dương thị sửng sốt một chút, cũng bất chấp cháu trai ở trong ngực, theo bản năng có chút nghi hoặc nhìn về phía nữ nhi, lại thấy bàn tay của nữ nhi toàn bộ là máu, vẫn còn đang chảy tí tách rơi xuống, trong lòng lập tức tê rần, theo bản năng kêu lên: “Ai nha, đứa nhỏ này, con như thế nào……”

Thôi Vi nhấp môi, nhìn Vương Thị đang đứng ỷ lại bên cạnh cửa, tức giận ở trong lòng lập tức nổi dậy, người ác cáo trạng trước, nàng trước kia luôn luôn thành thật trầm mặc, mới liên tiếp bị người khi dễ, lúc này nàng cũng phải nhẫn tâm, Thôi gia nữ nhi cũng thật sự không phải người câm, nàng cứ tiếp tục trầm mặc như trước, có thể sẽ là vận mệnh cả đời củamình, nàng mang theo nước mắt, xoay chuyển đôi mắt hạt châu, đột nhiên lớn tiếng khóc ròng nói: “Khi ta đang làm việc, đại tẩu nằm ở trong phòng, Tiểu Lang khóc, đại tẩu lớn tiếng mắng ta, làm ta giật cả mình, cắt trúng tay, nàng còn vẫn luôn mắng ta, oa oa……” Nàng nói xong, khóc lại càng lớn tiếng, gân xanh trên cổ cũng nổi lên, tiếng khóc bén nhọn của tiểu hài tử trong sự yên tĩnh của chạng vạng càng dễ truyền đi rất xa, trong thôn đều có thể nghe được rõ ràng.

Vương thị không dự đoán được nha đầu này cũng dám cáo trạng, ả còn chưa mở miệng, ở cửa đã truyền đến tiếng bước chân, một hán tử cao lớn đi phía sau một phụ nhân tóc bạc tầm 50 tuổi, nhanh chóng tiến vào, trong miệng hán tử còn lẩm bẩm tẩu thuốc, vừa vào cửa đã nhìn thấy Thôi Vi khóc đến lợi hại, nhíu mày nói: “Lão nhị, ngươi đánh hài tử?”

Thôi Thế Phúc bất tri bất giác bị đại ca tra vấn, nhìn đến lão nương bên cạnh sắc mặt có chút không tốt, lại nghe được nữ nhi nói ngón tay bị cắt đứt, nhất thời một thân cường tráng cũng đều run rẩy, lời nói cũng trở nên vấp váp. Cả người Dương thị cũng bắt đầu run lên, nếu như nữ nhi bị cắt đứt một ngón tay, vậy sau này chính là tàn tật, về sau như thế nào kiếm được một nhà chồng tốt?

Cho dù Thôi Vi không được bà thích, cũng là từ bụng của bà bò ra, chỉ là bởi vì nữ nhi này ngày thường quá dịu ngoan, quá nghe lời, lại an tĩnh đến như là không tồn tại, chỉ lo thành thật làm việc, bà cũng quen với dáng vẻ ngoan ngoãn này của nữ nhi, cảm thấy bớt lo, nhưng lúc này nghe nàng khóc đến tê tâm liệt phế, không khỏi đau đớn trong lòng, vội vàng đem tôn tử giao cho Nhị Lang Thôi Kính Trung đang đứng một bên, đi về phía trượng phụ, vươn tay ra với nữ nhi: “Vi Vi, tới nương nhìn xem.”

Thôi Vi cũng không cử động, một tay đem khuôn mặt nhỏ vùi vào ngực phụ thân. Trên người Thôi Thế Phúc còn mang theo mùi mồ hôi, nhưng chính lồng ngực to rộng rắn chắc ngựccủa phụ thân lại là khiến người an tâm, Dương thị thấy dáng vẻ kháng cự của nữ nhi, không khỏi chua xót trong lòng, xnhìn dáng vẻ gầy yếu của nữ nhi trong lòng phụ thân, lúc này mới phát hiện nữ nhi vẫn đang là một đưa sbes mà thôi, lập tức lại thêm phần chua xót áy náy, hơn nữa là hoảng loạn, sắc mặt tái nhợt, thân mình mềm nhũn, suýt nữa cũng ngã xuống.

Thôi mẫu Lâm thị nhìn tình hình của gia đình người con thứ hai liền thở dài, nhìn Vương thị yên lặng đứng ở cửa, liền giận sôi máu, lại nhớ đến lời kêu khóc của cháu gái, mí mắt không chớp, trong miệng liền mắng: “Gia môn bất hạnh mà, cưới một người đàn bà phá của, không khác gì Tang Môn tinh, ham ăn biếng làm, thật sự là muốn tới phá hoại gia đình nhà họ Thôi chúng ta mà! Ngươi là cái đồ bà nương lòng dạ xấu xa, ta thật sựmuốn hỏi một chút, Vương gia đã dạy dỗ nữ nhi như thế nào, sao lại dưỡng ra một nữ nhi luôn châm ngòi thị phi, còn là thứ nữ nhân lười nhác, phá hư trong nhà không đủ lại tới gây tai họa cho một nhà chúng ta, rốt cuộc là làm sao có thể an tâm mà làm như vậy chứ?”

Bà nói xong, vỗ đùi liền bắt đầu khóc hô lên. Da mặt Vương thị lập tức hồng lên, tức giận đến nghiêng ngả, vừa cảm thấy chột dạ, vừa không dám cùng Lâm thị tranh luận, chỉ có thể ủy khuất nhìn trượng phu liếc mắt một cái, có ý bảo Thôi Đại đỡ lời dùm ả, Thôi Đại lại đang lo lắng vết thương của muội muội, cũng không chú ý tới ánh mắt thê tử, huống chi lúc này trong lòng hắn cũng có bất mãn, thê tử suốt ngày ham ăn biếng làm, trong thôn đều truyền khắp, mỗi người đều cười nhạo hắn, mỗi lần ở ngoài ruộng nhìn thấy gia đình người ta đi đưa cơm đều là tức phụ, gia đình hắn lại đưa gánh nặng cho muội muội, trước đó hắn cũng không cảm thấy gì, rốt cuộc trong nhà nam nhân chủ ngoại, nữ nhân chủ nội, nhưng hai ngày gần đây lại có người lấy việc này trêu ghẹo chính mình, chỉ nói Thôi Vi quá có khả năng, hắn cũng cho rằng đang khen muội muội, lúc này bị tổ mẫu Lâm thị mắng một hồi, liên tưởng tới, mới hiểu được người khác đang ngầm cười nhạo chính mình đâu, trên mặt tức khắc nóng như lửa đốt.

Thôi Vi khóc đến đỏ mặt, mọi người đều lo lắng, tức phụ Lưu thị của đại phòng cũng lại đây, còn có nhóm nhi tử, tức phụ của của Thôi Thế Tài, trong viện lậ tức đứng tràn đầy một vòng. Dương thị vừa mới bị nữ nhi im lặng cự tuyệt đả kích đến lúc này còn chưa phục hồi tinh thần, Lâm thị là lão nhân, bởi vậy lúc này tuy rằng bất mãn Vương thị, nhưng nhìn thấy dáng vẻ uể oải ỉu xìu của tức phụ lão nhị, cũng bảo Thôi Tam đi vào thắp đèn dầu, một bên tiếp đón sắc mặt khó coi Thôi Thế Phúc vào nhà.

Người Thôi gia đều lo lắng ngón tay của Thôi Vi bị cắt đứt, đây chính là đại sự cả đời, thiếu một cái ngón tay, làm việc không linh hoạt, thật nhiều nông hộ đều không yêu muốn cưới một tức phụ như vậy, dù cho là của hồi môn nhiều thêm một chút, cũng sẽ bị người ta bắt bẻ. Huống chi lúc này Thôi gia làm gì có của cải, cuộc sống hàng ngày cũng là khó khăn túng thiếu, tuy nói không đến mức đến ăn không được cơm, nhưng trong nhà nhân khẩu nhiều, nào có dư thừa tiền bạc? Lâm thị đang lo lắng, Dương thị cũng áy náy đến nói không ra lời, Vương thị trong lòng sợ hãi, rất sợ nngón tay của nha đầu chết tiệt kia bị cắt đứt, nhìn dáng vẻ của người Thôi gia hôm nay, chỉ sợ sẽ không bỏ qua cho chính mình, bởi vừa có chút sợ hãi, lại nghĩ đến dáng vẻ cáo trạng vừa rồi Thôi Vi lại có chút vui sướng khi người gặp họa.

Bạn đang đọc Điền Viên Khuê Sự (Dịch) của Hoàn Nhĩ WR
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anhuyen88
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.