Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nấm mối

Phiên bản Dịch · 1697 chữ

Cả ngày hôm nay Hàm Xuyến vẫn luôn thẫn thờ.

Đã vài chục năm rồi, nàng chưa từng quên dáng vẻ khi chết của Tiểu Thu Nhi ----- đó là một mùa đông, nàng phụng mệnh Trương cô cô ở Thiện phòng đến Hoán Y cục nhận áo bông, đúng lúc thấy Tiểu Thu Nhi bị nâng ra ngoài. Sau lưng Tiểu Thu Nhi máu thịt lẫn lộn, miệng vết thương rớm vết máu loãng và nước mủ đã đông cứng, quần áo dính chặt vào da. Lúc ấy chỉ có thể xé quần áo xuống, cũng không đoái hoài đến việc lau khô cho nàng, cứ để một người đầy vết máu, khoác tạm thêm một chiếc áo ngoài nhăn nhúm dúm dó, rồi vội vã ném thi thể của Tiểu Thu Nhi ra bãi tha ma ngoài dịch đình.

Chiếc áo ngoài kia rất sạch sẽ, mặt Tiểu Thu Nhi lại sưng đỏ tím tái.

Hàm Xuyến luôn cảm thấy ngay sau đó, đôi mắt của Tiểu Thu Nhi sẽ mở ra, chảy ra hai hàng nước mắt màu đỏ máu.

Tay Hàm Xuyến run lên, làm hộp giấy cứng đựng nấm mối rơi “bịch” xuống rồi đổ nghiêng trên đất.

“Ai da, bà nội nhỏ của ta!”

Một giọng nói lanh lảnh truyền đến từ đầu kia phòng bếp, trèo đèo lội suối qua nồi lớn đang hầm trên bếp, đến bên người Hàm Xuyến.

Đến cùng với giọng nói, còn có một bóng hình mập mạp hoàn toàn không tương xứng với âm thanh lanh lảnh đó.

Đầu bếp không có ai không mập.

Ánh mắt Hàm Xuyến sáng lên, vội vàng ngẩng đầu nhìn qua đó, quả nhiên thấy gương mặt đen nhánh đầy cau có kia của Bạch gia gia, trong ngực lập tức sảng khoái hơn rất nhiều, lớn tiếng nói, “Ngài đã về rồi! Mấy ngày trước con đã hỏi Trương cô cô rằng ngài đi đâu, Trương cô cô nói trong nhà ngài có chút việc, xin nghỉ mười lăm ngày, cũng không nói cụ thể cho con biết ngài đi đâu, làm gì, xảy ra chuyện gì? Ngài có khỏe không? Trong nhà vẫn ổn chứ? Là trong nhà xảy ra chuyện gì sao ạ?”

Vừa mở miệng liền lải nhải không dừng được.

Hàm Xuyến cứ nói, lại thấy hơi muốn khóc.

Bao nhiêu năm không gặp rồi!

Bao nhiêu năm không gặp Bạch gia gia!

Trong mộng, từ khi nàng rời khỏi Thiện phòng, liền chưa từng gặp lại Bạch gia gia. Dịch đình và nội cung cách nhau một dãy tường rất cao, các cung nữ không ra được, đàn ông già cũng không vào được. Lúc nàng ra cung, lại phải đi thành Cô Tô, càng cách Bạch gia gia xa hơn!

Nàng đến chết cũng không nghĩ tới, còn có thể gặp lại Bạch gia gia một lần!

Vành mắt Hàm Xuyến đỏ hoe.

Bóng người mập mạp kia nhanh nhẹn cầm lấy cái muôi, cái muôi vô cùng chuẩn xác dừng ở trên đầu Hàm Xuyến.

Giờ thì tốt.

Cuối cùng Hàm Xuyến cũng khóc ra ----- Khóc một cách thảm thiết.

“Con bé này làm gì thế? Chấm công ta à? Ta đi chỗ nào liên quan gì đến ngươi? Chân tay vụng về! Bán ngươi đi cũng không đền được hộp nấm mối này!” Bóng dáng mập mạp vịn kệ bệp nửa ngồi xổm xuống nhặt nấm, vừa nhặt vừa cẩn thận lau nấm mối đầy bùn đất lên tạp dề, “Nấm mối quý lắm đấy! Bảy tám tháng mới có, chỉ mọc trong mười lăm ngày, qua mười lăm ngày mà không hái sẽ rữa ở trong đất. Ta kiểm tra người, nấm mối ở chỗ nào là ngon nhất?”

“Điền Nam! Xuyên Quý! Còn có Giang Tây!” Hàm Xuyến vội lấy mu bàn tay lau nước mắt, nhanh chóng đỡ Bạch gia gia ngồi xuống ghế nghỉ tạm, còn mình thì ngồi xổm xuống cẩn thận nhặt từng cây nấm, “Nấm mối, mọc trong bụi cỏ vào mùa thu tháng bảy, lúc đầu nấm trông như cái nón, sau đó dần dần lớn lên như cái ô, biến đổi theo hướng mặt trời, rễ phân thành nhiều sợi như lông gà, là nấm thượng phẩm. Nếu muốn vận chuyển từ Điền Nam đến kinh thành, thì tốt nhất là cắt bỏ rễ, lấy giấy dầu bọc lại, ra roi thúc ngựa đi đường quan, càng chậm trễ lâu ở trên đường, trời sẽ càng nóng, nấm mối liền hư thối càng nhanh.” Hàm Xuyến kìm lại kích động, “Ngài nói không sai, hộp nấm mối này, có bán con đi cũng không đền nổi!”

Hàm Xuyến cười rộ lên, đôi mắt cong thành một hình trăng lưỡi liềm.

Gia gia béo trầm ngâm gật đầu, mặt rung rinh mỡ, lúc gật đầu, thịt trên hai má đều rung lên, “Còn tạm, không bị quên hết, có đọc sách. Gia gia ta lại dạy ngươi một câu, làm nguyên liệu quý cũng được, chế nguyên liệu rẻ cũng như thế, đừng có ba lòng hai ý, nếu rẽ đường khác thì đều có lỗi với nguyên liệu nấu ăn đã xả mạng của mình thành toàn ân tình cho ngươi!”

Hàm Xuyến trịnh trọng gật đầu.

Lời này, ở trong mộng, Bạch gia gia cũng từng nói.

Nàng vẫn luôn nhớ kỹ.

Bạch gia gia là đầu bếp trong Nhiệt Thái cục, Thiện phòng gồm Ngự Thiện phòng, Nội Thiện phòng và Ngoại Thiện phòng, đều thuộc sự quản lý của dịch đình. Ngự Thiện phòng chuyên hầu hạ thánh nhân, hoàng hậu và thái hậu, Nội Thiện phòng hầu hạ các chủ tử nương nương, còn Ngoại Thiện phòng nấu cơm cho các cung nữ thái giám và thủ vệ cấm vệ. Phía dưới Ngự Thiện phòng và Nội Thiện phòng còn chia làm Nhiệt Thái cục, Lương Thái cục, Bạch Án Cao Điểm cục, Phạn cục và Quải Lô cục*.

*(Tạm dịch theo thứ tự: cục đồ ăn nóng, cục thức ăn nguội, cục làm bánh trái điểm tâm, cục làm tiệc, cục quay nướng)

Tên thật của Bạch gia gia là Bạch Đấu Quang, là một hậu duệ trong Thiện phòng, có nghĩa là tổ tiên đời đời lớp lớp đều làm đầu bếp trong cung, có sở trường về món cay Tứ Xuyên, tiên đế thích cay, Bạch gia rất được trọng dụng. Thánh nhân hiện giờ lại thích khẩu vị thanh đạm thiên ngọt, hơn nữa Bạch gia gia cũng có tuổi rồi, liền chuyển từ Ngự Thiện phòng xuống Nội Thiện phòng, chuyên phụ trách nấu cho Dương Thục phi ở Trường Nhạc Cung xuất thân từ tổng đốc Tứ Xuyên. Lại qua mấy năm nữa, Bạch gia gia sẽ về hưu, hai năm trước cháu trai trưởng của Bạch gia gia đã bị đưa vào cung, kế thừa tay nghề này của ông ----- lỡ đâu gặp một chủ nhân thích ăn cay, nhà họ Bạch chẳng phải sẽ có thể tái khởi trở lại?

Nấu ăn giống như làm người, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà tây, đều cần những diễm ngộ sâu sắc.

Hàm Xuyến năm tuổi đã bị đưa vào cung, lúc đầu vốn ở Nội Tạo phòng học làm son phấn, gặp được Bạch gia gia đến Nội Tạo phòng lấy nồi sắt, Bạch gia gia nói cái mũi của nàng thính, làm ở Thiện phòng cũng được, liền lấy hai cái miếng chân giò hun khói Tuyên Uy rất to tặng cho quản sự Nội Tạo phòng đổi hộ tịch của nàng, một thời gian rất dài sau đó… Nội Thiện phòng đều thân thiết gọi nàng là “Muội muội chân giò hun khói”…

Hàm Xuyến nhớ đến liền cười rộ lên, khoảng thời gian đó, nàng luôn cảm thấy bản thân đầy vị muối tươi, đoán chừng là bị biệt danh này ướp thấm, ngon miệng.

Sau đó Bạch gia gia liền bắt đầu dạy nàng nấu cơm, từ xắt tỉa tạo hình, làm măng giấy, đậu hủ Văn Tư, cá quế chiên xù… Lại dạy cách khống chế lửa, chiên đến xoắn nửa đầu, giòn đến nỗi vừa chạm đã tan ở trong miệng, hay hấp phải phải giữ lửa vừa mới không có tơ máu cá… Có lẽ là do nàng ngốc, đúng lúc cái ngốc này đặt trên người đầu bếp rất thích hợp, một người tâm tư đơn giản, sẽ không làm hỏng nguyên liệu nấu ăn, một bước chiếu theo một bước là được, dù có kém cũng có ba phần vị. Cho nên, học bếp sáu bảy năm, nàng bây giờ 13, 14 tuổi, đã có thể làm trợ thủ cho Bạch gia gia, có nền tảng.

“Bang!” Một cái muôi gõ lên trên đầu.

“Chuyên tâm!” Giọng nói cao vút của Bạch gia gia rít ngay bên tai.

Hàm Xuyến vội vàng gạt hết suy nghĩ, vùi đầu cầm mảnh sứ trắng cạo từng chút bùn đất trên nấm mối xuống, cạo xong nấm lại phối hợp với tiểu thái giám trong Nội Thiện phòng hùng hùng hổ hổ mổ cả con gà mái, chỉ để lại chân, xé phần thịt bên trong cánh thành từng mảnh nhỏ, lại ra sân bẻ hai cành mận gai Bạch gia gia tự tay trồng trong sân, thái thật nhỏ, rồi chiếu theo thực đơn trộn nguyên liệu.

Giữa trưa Bạch gia gia phụ trách nấu ăn cho Trường Nhạc Cung, sợi gà rang vừa, nấm mối cùng hai cành mận gai, nấu thêm canh chua cá lát, chặt nửa con vịt, lấy bong bóng cá hầm chân giò hun khói. Đầu bếp ở sát vách cũng đang hầm bốn món ăn, lại góp thêm hai món nguội và hai món điểm tâm. Đương lúc lấy gạo tẻ từ lồng hấp ra, nội giám lấy đồ ăn trong Trường Nhạc Cung chạy tới, “Hôm nay Bạch gia vào cung rồi à? Con trai ngài đã khỏe lên chưa?”

Hàm Xuyến cúi đầu đứng sau Bạch Đấu Quang, tư thái vô cùng cung kính.

Thái giám lấy đồ ăn này, nàng biết.

Bạn đang đọc Diệu Thủ Sinh Hương (Bản dịch) của Đổng Vô Uyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HiHi2129
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.