Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lương tâm

Phiên bản Dịch · 660 chữ

Thật là nghi ngờ quá . Phải hỏi thử lại mới được .

-Thôi giờ tóm lại là mấy anh ăn hết chưa ?

Tôi nhìn mọi người rồi hỏi , món ăn tôi nấu thì không hẳn là tệ nhưng tốt nhất là phải hỏi chứ không nguy cơ không ăn rất chi là nhiều .

-Tụi tui kêu cô xuống là để nấu thêm đấy thôi . Chứ ăn hết từ 10 phút trước rồi .

Hải nhanh nhẩu cướp lời mọi người .

-Này , có thật không đấy ? để tôi kiểm tra thùng rác thử .

Tôi dùng ánh mắt nghi ngờ để nhìn mấy tên này , chạy đến thung rác thì chỉ có mấy cái vỏ mì tôm của tôi vất vào mà thôi . Không lẽ mấy tên này ăn nhiều vậy sao ?

- 8 người và 10 gói mì , vị chi là mỗi người ăn hơn 1 gói . Thế mà vẫn đòi ăn tiếp à ? Nhìn mấy anh toàn là công tử con nhà giàu , ăn thì có thiếu thốn gì đâu mà ăn nhiều vậy ?

Tôi quay ra hỏi .

-Thế chả nhẽ là con nhà giàu thì phải ăn ít sao ?

Duy quay lại hỏi tôi .

-Không hẳn , chỉ là thấy lạ mà thôi . Thà nói rằng món ngon mà muốn ăn tiếp thì tôi còn hiểu được . Đằng này chỉ là mì tôm mà sao mấy anh ăn nhiều thì thấy hơi lạ .

Tôi nói ra suy nghĩ của mình .

-Có gì khó hiểu đâu nào ? Tụi này đa số đều dậy muộn , hơn nữa vì việc lúc sáng mà không kịp ăn . Đi thì mệt nên giờ ăn nhiều là chuyện bình thường mà .

Việt giải thích .

-Ồ thế à ?

Tôi hỏi lại

-Chứ còn sao nữa .

Mọi người cùng đồng thanh nói .

-Vậy giờ muốn ăn thêm không ?

-Có .

-Vậy tự đi mà nấu đi , tôi hết hứng nấu ăn rồi .

Sau khi cho mấy thằng điên này ăn dưa bở xong , tôi háo hức đi ra phòng khách vì tôi đang rất vui mà . Gì chứ mấy vụ cho ăn dư bở là tôi rất giỏi , mà cũng chính vì lú nào cũng nói như thế nên ai cũng toàn đánh tôi mà thôi , nghĩ lại mà thấy thật kinh hãi .Ngược lại tâm trạng vui vẻ của tôi là 8 gương mặt với nhiều tâm trạng khác nhau nhưng vui vẻ cười đùa thì tuyệt nhiên không có .

Hơn nữa nghĩ lại thì mấy người cũng tội , chưa ăn uống gì mà lại phải chịu nhịn đói . Ăn thì ăn được một miếng cũng chẳng bỏ bèn gì cả . Ngay cả tôi đây mà một lần ăn cũng ăn hết 3 4 gói mì nói gì máy anh chàng này , ít nhất thì cái dạ dày của con trai cũng gấp đôi con gái chứ . Hơn nữa theo mấy người này thì vì tôi nên họ mới đói .

Vậy giờ tóm lại là có nên vào nấu không nhỉ ?

Nên và không nên là hai vấn đề khác nhau rất nhiều .

Nhưng mà lương tâm của tôi .

Thôi tì đành chịu vậy , cố gắng nấu thêm cho mấy người này ăn không thì đói cũng tội tội .

Nghĩ là làm , tôi bước vào cái phòng bếp lần thứ 3 trong ngày . Những mà lần này thì thái độ có tốt hơn một chút . Nói chung là cứ xem như đang tích đức cho con cái sau này .

-Mây người cứ ngồi đó đi , chờ tôi vài phút rồi tôi nấu cho mà ăn .

Tôi bật bếp ga , mở tủ lấy mì rồi bắt đầu nầu .

-Đúng là tâm trạng thay đổi đến chóng mặt , có lẽ em nên đi làm diễn viên đó Ú . Anh chắc chắn em sẽ nổi tiếng cho mà xem .

Hoàng vừa uống nước vừa nói .

Bạn đang đọc Đồ Heo , Cô Chết Với Tôi! của thuthao77640qb
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.