Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tân sinh

Tiểu thuyết gốc · 1091 chữ

Nước việt nam,Nghệ An thành.

Trung học phổ thông Bắc Thành 1 ,ký túc xá nam phòng 304.

"Bắc Huyền,ngươi nhanh tỉnh dậy, lên sắp trễ giờ rồi" người gọi là Trần Gia bảo

Lưu Bắc Huyền nghe thấy bên tai truyền đến âm thanh đinh tai nhữ óc, lười biếng trở mình thì thào

"cái gì vậy béo, hôm nay không phải ngày nghỉ sao? mày gọi cái gì chứ,để ta ngủ thêm chút nữa."

"ngủ gì mà ngủ ,nhanh dậy đi, hôm nay là ngày cả nước kiểm tra tư chất ,đến trễ là không xong đâu "

"hả? sao mày không nói sớm "

Nghe đến đây Lưu Bắc Huyền vội vàng bật người dậy chạy ngay vào phòng vệ sinh .

"mới hơn bảy giờ,không cần gấp"

"còn sớm mày làm ầm lên làm gì?"

"hôm qua mày nói hôm nay là sinh nhật mày,bữa sáng nay bao tao ăn sáng,tùy ý tao chọn mà"

Nghe tiếng nói vọng vào hắn lảo đảo,cũng vậy hắn mới lấy lại bình tĩnh.

Nhìn Ngắm khuôn mặt mình trong gương, hắn cảm thán tự luyến.

"vẫn như vây đẹp trai,không biết sau nay tiện nghi nữ nhân nào."

"đi ,ta giữ lời, hôm nay muốn ăn gì cứ gọi,bao no"

"aaa... hoan hô ,anh Huyền là nhất"

"mày chỉ có ăn là giỏi"

Nhìn tên béo bên cạnh vui như một đứa trẻ,hắn bất đắc dĩ lắc đầu cười.

ăn uống no nê ,hắn để tên béo đi trước một mình đi đến bên hồ tản bộ,nhìn mặt hồ trước mắt mênh mông hi mắt hắn cũng dần mờ đi.

" thời gian trôi qua thật nhanh ,mới đó mà tới thế giới này cũng 3 năm rồi"

Thật ra Lưu Bắc Huyền hắn không phải người của thế giới này.Hắn vốn là một tên thanh niên nghèo ,hơn nữa từ nhỏ đã là cô nhi chịu đủ bóc lột giày vò.

Lớn lên vừa mới học xong đại học,ra người đi làm thu được tự do,chưa kip hưởng thụ,lại vì một xả thân cứu người,đem mạng mình cũng góp đi vào.

Nhưng hắn lại không chết,bản thân lại xuyên qua một tên thiếu niên mười lăn tuổi cùng tên cùng họ ,giống ngay cả ngoại hình,có thể xem đây là hắn của thế giới khác.

Hắn thế giới mới chủ lưu không phải khoa học khí thuật mà là tu tiên,nơi mà người người đều có thể trường sinh,nắm giữ sức mạnh to lớn.

Hắn thế giới này tuy trong nhà chỉ có một người mẹ xinh đẹp như hoa lại hết mực yêu chiều hắn.

Hắn ở đây ba năm đón nhận mối quan hệ của chủ cơ thể này,cũng dần buông bỏ chấp niệm với thế giới cũ ,dung nhập cuộc sống mới.

"thôi cũng không còn sớm nữa nên xuất phát"

Đúng lúc hắn quay người bước đi một gióng nói lại vang lên trong đầu.

【chúc mừng kí chủ bước sang tuổi trưởng thành hệ thống thống chính thức khoá lại.đã phát ra gói quà người mới và giao diện thuộc ,Kí chủ có thể tự mình xem xét 】

"hệ thống ngươi theo ta ba năm cuối cùng cũng kích hoạt,ngươi cũng có thể giới thiệu bản thân mình với ta được rồi"

Từ khi xuyên qua hắn đã biết mình có được hệ hống, nhưng hệ thống này luôn tồn tại ở dạng đếm số ,dù hắn thử bất cứ cách gì cũng không chiếm được đáp lại.

【hệ thống tên là toàn năng thư viện hệ thống,phương châm tri thức chính là sức mạnh

.Bên trong không gian ghi lại tất cả tri thức của chư thiên vạn giới,có thể cung cấp kí chủ sau này học tập】

"cái gì chứ,ta hai đời đã học tập mấy chục năm,giờ ngươi lại muốn ta tiếp tục đi học,nằm mơ đi,không cửa"

【hệ thống còn cung cấp đủ loại công pháp,võ kỹ,miễn phí đối với ngươi khai phóng,kí chủ ngươi xác định không muốn】

"hệ thống ngươi bên ta nhiêu năm, biết rõ ta thích đùa giỡn ,ngươi đừng xem là thật "

"đúng rồi mở giúp ta giao diện thuộc tính"

Lưu Bắc Huyền cảm thấy không thích hợp ,nói sang chuyện khác.

【hệ thống chỉ là trí tông minh nhân tạo, không biết đùa giỡn】

【đã mở giao diện thuộc tính】

Người dùng: Lưu Bắc Huyền

Tuổi:18(25)

Nhan trị :85 (đẹp trai )

Cảnh giới:người thường

Chủng tộc:nhân loại

tư chất: Thứ phẩm linh mạch tố hoả ,phong,lôi (thiên phú tư chất ảnh hưởng trực tiếp đến tốc độ thổ nạo linh khí .Đánh giá :nhiều mà không dùng được,đánh giá không thích hợp tu luyên)

Công pháp:không

Võ kĩ:không

"hệ thống ngươi xác định đây là ta,không có sai lầm?"

【hệ thống đã quét cơ thể kí chủ rất nhiều lần,sẽ không có sai sót】

"được rồi mở ra gói quà người mới"

【hệ thống đưa tặng thiên phú đan,mắt thăm dò 】

"hệ thống,hết rồi sao ?ngươi gói quà này cũng quá keo kiệt đi."

【hệ thống trước giờ chỉ cất dữ tri thức,rất ít cất dữ vật phẩm,viên đan dược này là lúc trước tồn kho quá lâu mới lấy ra】

Nghe đến đây hắn cũng cạn lời

"thôi được rồi có còn hơn không"

"hệ thống,đan dược này nó có tác dụng gì?"

【thiên phú đan:thăng hoa thiên phú của người dùng ,đề thăng ít hăng nhiều xem tự thân thiên phú người dùng,Nhiều nhất lên đến thượng phẩm】

【mắt thăm dò:kĩ năng bị động,có thể nhìn thấy thông tin của sinh vật không cao hơn kí chủ 3 đại cảnh giới】

"ta đã nói mà ,hàng hệ thống cho, chắc chắn dùng tốt"

"hệ thống nhanh lấy ra"

Dứt lời trong tay Lưu Bắc Huyền,nhiều thêm một viên đan dược .Nhìn viên thuốc trong tay ,hắn không chờ nuốt xuống.

Rắc rắc rắc!

Toàn thân hắn,xương cốt phát ra từng tiếng nứt gãy.hắn không chịu đựng được nằm bẹp xuống đất

Hắn cảm giới cả cơ thể như tan thành từng mảnh,từng tế bào trong máu ,thịt ,xương cốt,lục phủ ngũ tạng,đang không ngừng chết đi ,tái sinh.

Mẹ nó đau!

Những chất lòng màu đen theo lỗ chân lông bài tiết ra ngoài,dưới chân đọng lại một vũng chất lỏng màu đen.

Nửa tiếng sau quá trình này mới kết thúc,cảm nhận cảm giác đau đớn biết mất, Lưu Bắc Huyền tham lam hút tùng ngụm không khí.

Nửa giờ này với hắn đơn giản là ác mộng

Bạn đang đọc Đô thị việt nam: dị giới tu tiên sáng tác bởi luuluu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luuluu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 132

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.