Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến kinh thành Huế

Tiểu thuyết gốc · 1343 chữ

Chương 27: Đến Kinh thành Huế 

Nhìn kỹ Lưu Bắc Huyền một mắt, Trần Hoài Ngọc, nhìn sang Lý Nhã Nhi cười nói

"Nhã Nhi,con không tính giới thiệu người bạn này với ta sao?

Bị hỏi đột ngột như thế, Lý Nhã Nhi bản năng lựa chọn dấu diếm đi

"À à, vâng con xin giới thiệu cậu ấy là Lưu Bắc Huyền,một người bạn của con"

Trần Hoài Ngọc nở nụ cười tinh quái nhìn chăm chằm nàng" thật sự đơn giản chỉ là một người bạn bình thường sao"

Bị vạch trần hoàng ngôn,Lý Nhã Nhi lập tức đặt ngượng ngùng quay sang hướng khác, không giám đói mặt với ánh mắt Như nhìn thấu mọi thứ kia

Trần Hoài Ngọc thấy biểu khác thường của nàng,làm sao không có thể không hiểu,thở dài một hơi nhìn về phía Lưu Bắc Huyền

"Aizzzz"

" Bắc huyền phải không,cậu vừa mới bị thương trước tiên ở đây nghỉ ngơi đi,ta có chuyện muốn nói riêng với Nhã Nhi"

" còn con đi qua đây với ta một lát

Không nhìn phản ứng của hắn,Trần Hoài Ngọc hướng về Lý Nhã Nhi nói một câu rồi quay người đi về cách đó không xa

Trần Hoài Ngọc dẫn theo Lý Nhã Nhi đến sau một cây cổ thụ, liếc mắt nhìn Lưu Bắc Huyền đang ngồi xuống tập trung trị thương, cũng hạ thấp xuống cảnh giác.

" Nhã Nhi không phải ta muốn xen vào mối quan hệ của con,nhưng con và cậu ta thật sự không thích hợp"

Lý Nhã Nhi nghệ vậy hai mắt lập tức đỏ ửng, nước mắt chực chờ có thể rơi xuống bất cứ lúc nào,hướng về gì của nàng lớn tiếng chất vấn

" tại sao chứ,tại sao từ nhỏ đến lớn con không thể tự mình quyết định bất cứ điều gì?

Trước giờ con ăn gì,mặc gì,làm gì cũng có người quyết định thay con,thậm chí ngày cả con chơi với ai cũng được sắp xếp sẵn.

Bây giờ con khó khăn lắm mới gặp được một người thật lòng yêu mến cũng bị ép buộc từ bỏ.

Người không thương con sao,người nói đi?"

Trân Hoài Ngọc nhìn Lý Nhã Nhi khóc thương tâm như thế,cũng hết sức đau lòng,

Nhã Nhi là nàng chính tay nuôi nấng từ nhỏ đến lớn sao nàng không yêu thương cho được

Nàng vội vàng tiến đến ôm lấy Lý Nhã Nhi kéo nàng vào bầu ngực mình ăn ủi.

"Con ngoan,ta làm sao lại không thương con không muốn con được hạnh phúc.

Nhưng cha bên kia,con cũng biết rõ tính tình ông ta như thế nào mà,ông ta là người không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất cứ thứ gì có thể phá hủy kế hoạch của mình.

nếu con có chấp ở bên cậu ta chỉ khiến,cả hai đứa nhận lấy bị kịch mà thôi.

Nghe đến cha mình, Lý Nhã Nhi sắc mặt khé biến,nghĩ đến hình bóng đó trong tâm trí nàng tràn ngập sợ hãi.

Nàng sống trong bóng tối của rồi ông ấy, tự nhiên biết ông ấy kinh khủng như thế nào,thậm chí trong một lần vô tình,nàng biết được cái chết của mẹ nàng ông ta cũng có liên hệ.

"Gì út, thật sự không còn cách nào khác sao"

Trần Hoài Ngọc,nhìn nàng bình tĩnh trờ lại,cũng nhẹ nhàng thở ra nghiêm túc nhìn nàng.

"Con lập tức theo ta trở về,ta sẽ sắp xếp cho con vào Sài thành học viên.

Như thế ít nhất con sẽ tránh khỏi sự chi phối của cha con,còn có mấy năm tự đó chuẩn bị"

Lý Nhã Nhi nghe vậy,sắc mặt trở nên vui vẻ nhưng khi nàng nhìn sang phía hắn,lại trở nên do dự.

Nàng với hắn vừa tới với nhau,nàng thật sự không muốn rời xa hắn một giây,chứ đừng nói đến là mấy năm.

Trần Hoàn ngọc thấy nàng do dự cũng đoán được khúc mắc trong lòng nàng,nhẹ nhàng khuyên giải

"Nhã Nhi con thật sự muốn bên cạnh cậu ta,thì phải thu được sức mạnh phá hủy tất cả ngăn cách giữa hai đứa.

bây giờ xa cách để chuẩn bị cho tương lai ở bên nhau càng lâu"

"bây giờ xa cách để chuẩn bị cho tương lai ở bên nhau càng lâu"

Lặp lại mấy lần,câu nói này ánh mắt Lý Nhã Nhi đột nhiên trở nên vô cùng kiên định,nhìn thẳng vào mắt Trần Hoài Ngọc

"Được,con theo người,nhưng trước hết con muốn người giúp con một việc..."

"con đúng thật là! mới quen nhau bao lâu mà đã hết mọi nơi suy nghĩ cho cậu ta"

"hì hì, người cứ thích trêu chọc con"

"Được rồi,đi thôi đừng để tiểu tình nhân của con chờ lâu"

"Hô,khục khục"thu công kết thúc, Lưu Bắc Huyền nhả ra một ngụm khí xấu, nhưng cơn đau ở ngục làm hắn nhịn không được hỗ lên vài tiếng

"Mẹ nó,mẹ đàn bà này ra tay cũng quá độc ác.

Aizzzz,Bình thường nếu mà chuẩn bị chu đáo một chút, cũng đâu đến nỗi bây giờ trên người một viên đan dược trị thương cũng không có"

"Bắc Huyền,anh không sao chứ"

Lý Nhã Nhi từ phía xa chạy tới nhìn thấy hắn,ngã gục dưới đất vội vàng chạy đến đỡ dậy

"Anh không sao,làm em lo lắng rồi"

Lý Nhã Nhi thấy hắn không sao,lại khôi phục bộ dáng hi hửng kéo hắn lại bên Trần Hoài Ngọc

"không sao là tốt rồi,

Đi lại đây với em.

Em báo cho anh một tin vui

Gì đã đồng ý vận dụng sức mạnh mở cổng không đưa anh đến kinh thành"

Hắn tự nhiên biết đạt đến linh tôn có thể vận dụng năng lực thao túng không gian,nhưng hắn không nghĩ tới Trần Hoài Ngọc lại chịu ra tay giúp hắn.

Lúc nãy cuộc nói chuyện của hai người hắn cũng nghe loáng thoáng được một chút biết Trần Hoài Ngọc nhưng không ưa mình.

Tất nhiên hấn không cố tình dùng chức năng của hệ thống nghe lén

Dù sao thể chất hắn bây giờ mạnh đến thái quá,đón đỡ linh tôn một kích cũng chỉ trọng thương không chết,

Chỉ là cách mấy trăm mét nghe được người ta đối thoại có chắc chắn không thành vấn đề.

Hắn nghe nàng nói vậy,cơ thể tự nhiên tràn đầy sức mạnh,tránh thoát Lý Nhã Nhi nâng đớ tự mình đi tới trước mặt Trần Hoài Ngọc, cúi người cảm ơn

" cảm ơn tiền bối giúp đỡ"

Trần Hoài Ngọc không thèm để ý hắn, quay lưng phất tay.

Lập tức một cổng không gian nhỏ đưa hình thành,lại quay người không kiên nhẫn nhìn hắn

" vào đi đừng lề mề,ta không duy trì được bao lâu"

Lưu Bắc Huyền quay người nhìn về phía Lý Nhã Nhi thâm tình nói:

" chờ anh ba năm,anh nhất định sẽ đến tìm em"

"Vào đi cho ta"

Chưa kịp nhận được câu trả từ người thương,hắn đã bị một lực mạnh mẽ đẩy vào cổng không gian.

Lý Nhã Nhi nhìn thấy hắn biết mắt trong cổng không gian,ánh mắt cũng tràn đầy kiên định gật đầu thì thầm.

" vâng,em nhất định sẽ chờ anh đến đón em đi"

" chúng ta cũng nên xuất phát thô"

" vâng"

Lưu Bắc Huyền bị đánh bay vào ,chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng dần dần ngất lịm đi,khi tỉnh lại thì đã lấy bình nằm ngửa trên đường lớn,ngẩng đầu lên sửng sốt nhìn thấy bà chứ" kinh thành Huế"

Hắn chống đỡ cơ thể đứng dậy,vỗ vỗ bụi đất trên người,ngẩng đầu nhìn về phía tường thành cảm thán

" đúng là rất nhanh, những cũng không thoải mái chút nào"

Mọi người ủng hộ mình,cho mình có động lực ra chương đều đặn

Chỉ cần lượt xem nhiều là được rồi ạ 🥰🥰🥰

Bạn đang đọc Đô thị việt nam: dị giới tu tiên sáng tác bởi luuluu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luuluu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.