Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở Đường (1)

Phiên bản Dịch · 1185 chữ

“Hoạt động gì nữa?” Lý Nhàn Vân hỏi.

Nhậm Chí vỗ trán một cái: “Chính là đi mở rộng quan hệ đó! Tôi hi vọng phim này có thể được cấp A.”

Nền tảng điện ảnh và truyền hình trong nước lan rộng, các phương thức thanh toán cho phim trực tuyến có liên quan trực tiếp đến xếp hạng.

Dựa theo tiêu chuẩn đánh giá điện ảnh của ba đài tuyền hình chủ lực của Hoa quốc, bình thường sẽ chia làm ba hạng.

Trong đó có cấp C là thấp nhất, giá tiền là một phẩy năm tệ một lần tick có hiệu lực, cái gọi là tick có hiệu lực chính là sau khi xem xong hết sáu phút miễn phí, đoạn sau sẽ tiến hành thu phí hoặc là dùng tiền để xem, hoặc là dùng tài khoản VIP để xem.

Cấp B là cấp ở giữa, giá tiền là hai tệ cho một lần tick có hiệu lực.

Cấp A là cấp cao nhất, giá tiền là hai tệ rưỡi cho một lần tick có hiệu lực.

Đương nhiên cái này không phải là không thay đổi được, đài truyền hình khác nhau, thế giới khác nhau thì sẽ không giống nhau, ở thế giới cũ, sau đó còn có đài truyền hình tạo thêm cấp S và S+ nữa, nghe đồn còn có Splus... Đúng là lạ lùng quá luôn.

Chẳng qua ở đây không làm ra nhiều chuyện kì cục như vậy, chỉ ba cấp thôi.

Ngoại trừ mặt giá cả không giống nhau ra thì nhà đài tuyên truyền cho ba cấp cũng khác nhau nữa, phim cấp bậc càng cao thì tuyên truyền sẽ càng rộng, loại tuyên truyền này tương đương với truyền bá.

Những gì anh tự tốn cả triệu tạo ra chưa chắc đã hiệu quả bằng một đề cử của nhà đài, quan trọng là còn không cần bỏ tiền ra nữa.

Cho nên đối với phim chiếu mạng mà nói, việc xét cấp bậc cực kỳ quan trọng.

Như Mật Thất Quỷ Chiến của Lý Nhàn Vân vậy, giá sàn là ba triệu, nói với nhà đài bình xét phim kinh dị là tám triệu, mà cái giá tám triệu này cơ bản là có thể lên cấp A rồi.

Nhưng các nhà đài sẽ không xét cấp theo giá mà mình báo đâu, bọn họ có phán đoán của riêng mình.

Tiền đầu tư của Mật Thất Quỷ Chiến thật sự không cao, hiệu quả đặu biệt lại mạnh cho nên có thể ở cấp A, cũng có thể ở khu cấp B.

Loại tình huống này nên đưa cho người của ủy ban chút tiền là có hi vọng được xét cấp A. Nhưng cũng chỉ là có hi vọng thôi, bất luận thành công hay thất bại thì tiền cũng không được hoàn lại.

Nhậm Chí nói với vẻ hưng phấn: “Tôi có quen một nhà sản xuất trong đài bình xét phim kinh dị, một trăm ngàn tệ là chắc là đủ để đảm bảo được cấp A rồi.”

“Một trăm ngàn tệ? Chắc là đủ?” Lý Nhàn Vân nhìn anh ta cười.

Nếu không phải là hiểu rõ cái nết của tên này chắc Lý Nhàn Vân sẽ bị anh ta gạt thật đó.

Một trăm ngàn tệ xem như giá tiêu chuẩn nhưng cũng không có nghĩa là đối phương sẽ lấy được mười vạn tệ.

Quan trọng chính là, hội bình xét cấp bậc đâu phải chỉ có một người.

Lúc lấy tiền đối phương sẽ nói nắm chắc chắn chín phần, đưa xong rồi anh cứ đợi trúng giải thưởng lớn đi.

Lý Nhàn Vân trực tiếp lắc đầu: “Tôi muốn làm một công ty truyền hình điện ảnh sạch sẽ, một người đầu tư không hại ai, sẽ không đi con đường của mấy công ty truyền hình điện ảnh bàng môn tả đạo.”

Nhậm Chí liên tục lắc đầu, mắt nhìn xuống mũi, nói với dáng vẻ như thấm thía lắm: “Tác giả lớn của tôi ơi, cậu đừng có không dính khói lửa nhân gian như thế được không? Những năm nay có gì quan trọng hơn so với chuyện kiếm được tiền chứ? Cậu có biết sự chênh lệch giữa cấp B và cấp A lớn cỡ nào không? Phim cấp B có thể bán được hai ba triệu là được lắm rồi, phim cấp A mới bán được giá từ trám trăm ngàn đến một triệu trở lên đó.”

“Tôi biết, chẳng qua tôi không quan tâm.” Lý Nhàn Vân trả lời.

Vẻ mặt Nhậm Chí nghiêm lại, đôi mắt ti hí sáng ngời có thần, mặt mũi cũng đầy cái vẻ tôi rất nghiêm túc: “Cậu chỉ đầu tư hơn ba trăm ngàn, chỉ cần phim có thể bán được bảy tám trăm ngàn là cậu thu hồi vốn được rồi, cho nên cậu đâu có quan tâm, nhưng bọn Ngô Bảo đầu tư đến hơn một triệu đó! Phim phải bán được ba triệu mới có thể hồi vốn, cậu biết như vậy có nghĩa là gì không?”

Đương nhiên Lý Nhàn Vân biết.

Ý là nếu như bộ phim này chỉ bán được hai triệu thì Lý Nhàn Vân kiếm được tiền, còn bọn người Ngô Bảo sẽ bị lỗ.

Mặc dù mọi người cùng nhau thua lỗ nhưng nếu như một bên chịu lỗ một bên kiếm được lời thì đối phương chắc chắn sẽ không tiếp nhận được.

Nhậm Chí nói một cách chân thành: “Đám người Ngô Bảo có bối cảnh hắc đạo, không thể đắc tội bọn họ được.”

“Nếu đã biết bọn họ có bối cảnh hắc đạo thì sao anh lại cứ bẫy bọn họ? Lý Nhàn Vân giễu cợt.

Nhậm Chí đơ ra, lẩm bẩm nói: “Có tiền sao lại không kiếm.”

Do lòng tham quấy phá, coi như biết tiền của vài người không cầm được nhưng vẫn khống chế không được đôi tay của mình, thẳng đến khi xảy ra chuyện mới thấy hối hận.

Nhậm Chí vẫn chưa hết hi vọng: “Cậu làm ăn kiểu này sẽ dễ đắc tội với người ta lắm đó.”

Lý Nhàn Vân cười: “Tương lai tôi sẽ còn đắc tội với nhiều người... bất kể là người hay quỷ.”

Ngày hai mươi lăm tháng mười hai, Giám Quỷ Thực Lục chính thức khai máy.

Đừng thấy là quay ba bộ phim, so với trước kia, lần này xem như là sáng tác mà Lý Nhàn Vân để tâm nhất rồi đó.

Yêu cầu của Lý Nhàn Vân cũng đặc biệt cao.

Từ khi bắt đầu bố trí cảnh quay, công đoạn nào Lý Nhàn Vân cũng dấn thân vào tham gia.

Bất luận là bố trí hiện trường, trang trí hay là chỉ đạo động tác của diễn viên, Lý Nhàn Vân đều đi theo đến cùng, nhìn đi nhìn lại, luyện đi luyện lại.

Với anh mà nói, Giám Quỷ Thực Lục chính là tác phẩm quan trọng để anh nâng cấp lên thành đạo diễn tiêu chuẩn.

Bạn đang đọc Đoàn Làm Phim Phi Nhân Loại (Bản dịch) của Duyên Phận 0
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi windmill
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.