Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Đâu Là Không Gạt Được (2)

Phiên bản Dịch · 1134 chữ

Ngoài ra tổ phục trang cần phải thuê trang phục cho nên cũng muốn kiếm tiền từ phí trang phục và đồ trang điểm, tổ đạo cụ phải làm đạo cụ, trong này cũng có cách để kiếm thêm, dựng cảnh quay là công việc kiếm được nhiều tiền hơn nữa, vả lại thủ đoạn, cách để qua mặt đến cả người của Hollywood cũng không giải quyết được, cách giải quyết duy nhất chính là nâng lương cao lên nuôi dưỡng hiền tài.

Thậm chí diễn viên cũng gạt được, lần này Thẩm Dung tới, giữa chừng lật lọng muốn xin nghỉ phép thật ra chính là chạy đi diễn quảng cáo, cũng là biến tướng của một loại lừa tiền, mà cái này đã thuộc về kiểu không lừa gạt nhất rồi.

Có thể nói từ trên xuống dưới khắp nơi trong đoàn làm phim đều có không gian để gạt tiền, hơn nữa lại không kiểm chứng được.

Bởi vì rất nhiều đoàn làm phim nhận người theo diện hộ cá thể, người đó không có công ty, không thể nào đưa hóa đơn cho anh được. Anh cũng đâu thể nói với diễn viên quần chúng rằng hôm nay người này hai trăm tệ, mau viết hóa đơn cho tôi đi?

Sau đó diễn viên quần chúng lại chạy đi tìm người đứng đầu của họ: “Anh cầm một nửa, hai ta đi mua hóa đơn đi, mỗi người một trăm?”

Cái này không phải là nói nhảm sao?

Người đứng đầu đó sẽ đi tìm nhà sản xuất: “Mẹ nó ai bảo anh nói lương của diễn viên quần chúng là hai trăm? Anh không tuân thủ luật à nha, tôi chỉ nói với họ tổng lương là một trăm năm mươi thôi! Tôi sẽ nói cho tất cả mọi người, sau này không hợp tác với anh nữa.

Sau đó danh tiếng của bạn trong nghề sẽ rất xấu, các quản lý sẽ không để ý đến loại người này, trừ phi anh kê giá gấp mười.

Mua vật liệu cũng giống như vậy, nếu như không thu biên lai thì khai cao giá có khó không? Buôn bán nhỏ mà, chỉ cần anh cho họ lời mười đồng, họ dám cho anh tờ hóa đơn một trăm đồng.

Lúc ở thế giới ban đầu, do sự trùng hợp mà Lý Nhàn Vân có quen với một ông chủ.

Ông chủ đó đúng lúc vừa đầu tư một triệu tệ quay phim, lúc đó rất là tự tin, có thể là sau này cảm thấy có mùi không ổn lắm nên đã tìm Lý Nhàn Vân hỗ trợ kiểm toán.

Muốn thẩm tra sổ sách thì phải xem đoàn làm phim, còn phải xem những cảnh quay đã quay rồi.

Phim thành phẩm ở hiện trường DIT bên đó, mà chỗ hiện trường DIT đó chỉ có nhà sản xuất và dựng phim tại chỗ chịu trách nhiệm phân phối bộ phim mới biết. Nhà sản xuất gian xảo, vốn không cho người ta đụng đến.

( DIT trong điện ảnh là vị trí quan trọng đảm nhiệm vai trò kiểm soát chất lượng hình ảnh và thực hiện chỉnh sửa màu sắc ngay trên hiện trường. Nhờ công việc của DIT, hình ảnh trong phim trở nên hoàn hảo hơn và chuyên nghiệp hơn. Với vai trò này, DIT đóng góp quan trọng vào quá trình sản xuất phim điện ảnh, mang đến cho khán giả những tác phẩm đẹp và chất lượng.)

Thế là Lý Nhàn Vân lấy thân phận người đầu tư đến tìm nhà sản xuất, đưa cho anh ta chút lợi ích, lại đến nơi mà DIT ở, mò đến đó rồi bắt đầu lừa gạt: “Tôi là nhà đầu tư, anh không cần căng thẳng, tôi biết anh chỉ chịu trách nhiệm sản xuất, nhưng tôi không đến để kiểm toán, tôi chỉ đến xem một chút xem tiêu chuẩn của đạo diễn là như thế nào. Ban đầu tôi có một đạo diễn tốt nhưng bởi vì đạo diễn này đột nhiên có chuyện không quay được, tôi không yên tâm về trình độ của đạo diễn hiện tại cho nên đến đây xem thử trình độ của anh ta, chẳng qua anh cũng biết nếu như việc này bị truyền ra để cho người chế tác và đạo diễn biết được, tâm trạng họ nhất định sẽ khó chịu, vậy những cảnh sau khó mà làm được nữa... Nhưng nếu như anh không cho tôi xem thì khoản tiền tiếp theo chắc là không thanh toán được rồi...”

Cứ vừa lừa gạt vừa uy hiếp như thế, Lý Nhàn Vân thuận lợi nhìn được mấy cảnh quay, đến đĩa gốc ở chỗ nào cũng mò được luôn, nếu như cần thiết, lấy đĩa gốc đi cũng là một cách.

Sau khi xem xong một phần của phim, anh lại tìm đến tổ chức và tiến độ của đoàn phim, xem xong Lý Nhàn Vân đi nói cho nhà đầu tư rằng ít nhất đoàn làm phim này đã lừa được bảy trăm ngàn.

Lúc đó nhà đầu tư cũng ngơ ra. Ông ta đã nghĩ có điều không ổn nhưng không ngờ lại nhiều như vậy!

Sau đó Lý Nhàn Vân lại tiến thêm một bước tra xét nữa, biết được trong này còn có bên trung gian nữa. Ý nghĩa tồn tại của bên trung gian chính là để ngăn cách mối liên hệ giữa nhà đầu tư cùng đoàn làm phim, nếu không Lý Nhàn Vân cũng không dùng cách này để thăm dò sổ sách.

Không hề nghi ngờ, vụ lừa tiền này, bên trung gian cũng có một phần lợi ích, còn một phần đã bị nhà sản xuất và những người khác của đoàn làm phim giở trò.

Lúc ấy Lý Nhàn Vân đã nói với nhà đầu tư, người trung gian không phải quỹ ngân sách, không có thủ đoạn nghiêm mật như vậy đâu, anh có thể giúp ông ta một tay để lấy lại, nhưng tiền đã vào đoàn làm phim thì khó lấy về lắm.

Bởi vì đoàn làm phim đã khai máy, có một phần tiền đã được đi đúng chỗ.

Tiền đi sai chỗ và tiền đi đúng chỗ lẫn lộn với nhau, rất khó xử lí.

Ngoài ra còn có một nguyên nhân, chính là đoàn làm phim này không chỉ bị một mình nhà sản xuất bòn rút rất có thể còn có sự tham gia của đạo diễn và lãnh đạo các tổ. Người của lãnh đạo các tổ sẽ chỉ nghe theo lãnh đạo, ông muốn lấy số tiền này chẳng khác nào đối đầu với đoàn làm phim, sẽ không ai phối hợp với ông.

Bạn đang đọc Đoàn Làm Phim Phi Nhân Loại (Bản dịch) của Duyên Phận 0
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi windmill
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.