Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Càn khôn bàn!

Phiên bản Dịch · 520 chữ

“Được rồi, được rồi, trời sắp sáng rồi, đồ đệà, sau này chúng ta lại gặp nhau.”

Nói đến đây, dường như ông lão nhớ tới cái gì đó.

“Đồ đệ, ông có quyển ghi chép đặt ở chỗ bạn già, cháu tỉnh lại nhớ kỹ đòi bà ấy đưa cho, đó chính là ghi chép mà cả đời ông học được đó!”

Khi âm thanh càng ngày càng nhỏ, ông lão cũng biến mất.

Tảo Tảo mạnh mẽ mở mắt ra, không khỏi nhìn về phía ánh nắng ban mai từ khe hở rèm cửa sổ hắt vào phòng.

Hóa ra thật sự đã sáng rồi.

Ngẫm lại giấc mộng vừa rồi, Tảo Tảo nhìn bà Đường bên cạnh còn đang ngủ say, sau đó dúi đĩa tròn kia vào chăn.

Tảo Tảo đã hạ quyết tâm rất lớn, cô cắn rách ngón tay, nhỏ máu lên cái đĩa.

Bỗng nhiên, cảnh tượng trước mắt hiện ra, không ngờ cô đã đi tới không gian.

Không gian vốn màu trắng song hiện giờ đã thay đổi, nơi đây biến thành một gian phòng, ngoại trừ bài trí đơn giản, thì toàn bộ bức tường đều là màn hình LCD.

Tảo Tảo vung tay lên, trên màn hình di chuyển, lộ ra cửa phòng.

Ngoài cửa phòng vẫn là tiếng chim hót hoa thơm.

Chẳng qua trên màn hình có nhiều thêm lựa chọn, hiển thị tinh đấu mệnh bàn.

Tảo Tảo nhấn vào, tinh đấu mệnh bàn lập tức bay lên, cuối cùng rơi vào trên tay cô.

Nhìn tinh bàn màu trắng bạc trên tay, trong lòng cô cảm khái, thì ra đây mới là bộ mặt thật của đĩa tròn.

Lại nhìn chữ “Càn Khôn Bàn” khắc trên đó.

Cô đúng là người hữu duyên, bây giờ đã kích hoạt càn khôn bàn.

Đúng lúc này, bên tai truyền đến tiếng ho khan, Tảo Tảo bị dọa vội vàng bước ra khỏi không gian.

Cô lập tức nghe thấy tiếng bà Đường mang giày dưới giường sưởi.

Cũng may cô còn nhỏ, dễ dàng ủn người trong chăn, cũng may bà không phát hiện vừa nãy cô không có ở đây.

Sau khi bà Đường đi rồi, Tảo Tảo vội vàng xốc chăn lên, hít mạnh hai hơi, lúc này mới đứng lên mặc quần áo.

Tuy rằng không biết càn khôn bàn dùng để làm gì, nhưng có thể có loại kỳ ngộ này chứng tỏ vận khí của cô tăng mạnh, căn bản không phải là hung sát ôn thần gì đó.

Sau khi gấp chăn trên giường sưởi, Tảo Tảo xuống giường chuẩn bị rửa mặt.

Mới đi vào phòng bếp, Tảo Tảo lại nghe thấy tiếng Bà Đường ho khan mãnh liệt.

“Bà ơi, bà nghỉ ngơi đi, cứ để đó cho con.”

“Sao cháu biết châm lửa chứ.”

“Cháu biết mà, trước kia ở trên núi thì cháu thường xuyên làm loại công việc này, rất thuần thục.”

Tảo Tảo cúi đầu, cầm lấy củi trong tay bà Đường, dựa theo các bước trong trí nhớ, rất nhanh lửa đã bốc lên.

Bạn đang đọc Đoàn Sủng 80: Bé Con Huyền Học Có Không Gian (Dịch) của Vưu Tiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Banhbao00
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.