Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vòi vĩnh

Phiên bản Dịch · 723 chữ

Sau khi cô ta nói xong, bỗng thấy Thôi Tú Vinh từ trong phòng đi ra.

Nhất thời hai tròng mắt sáng lên, cô ta vội vàng tiến lên giữ chặt tay đối phương.

“Em gái Vinh à, thôn trưởng chính là đàn ông đỉnh thiên lập địa, thôn chúng ta lấy đó làm gương, vừa nãy thôn trưởng nói cho tôi 30 đồng khám bệnh cho đứa nhỏ, cũng không thể nuốt lời được.”

Thôi Tú Vinh vốn là một người đặc biệt ôn hòa, đâu phải là đối thủ của Tần Quế Chi.

Lúc này bị người giữ lại, chị ấy cũng không biết nên phản ứng như thế nào.

“Chuyện này… chờ Đường An trở về nhất định sẽ giải quyết cho chị, chị đừng ầm ĩ ở đây.”

Tần Quế Chi thấy Thôi Tú Vinh qua loa với mình, cái nết cô ta lập tức bùng nổ.

“Vậy không được, bây giờ cô phải lấy ra ba mươi đồng! Nếu không hôm nay tôi sẽ không đi.”

Nói xong, cô ta trực tiếp ngồi ở trên ghế bên cạnh, còn vắt chéo chân.

Dáng vẻ kiêu ngạo kia tựa như cô ta chính là thôn trưởng.

Thôi Tú Vinh thấy vậy, vội vàng muốn nói nhưng lại nói không nên lời.

Cũng may em dâu 3 là Đỗ Quyên vốn nóng tính, miệng lưỡi không kém người khác.

“Tần Quế Chi, cô đủ chưa hả, làm sao, chúng tôi còn có thể thiếu tiền của cô à!”

“Đúng vậy, sợ các người thiếu tiền đó, ba mươi đồng đấy!”

Tần Quế Chi liếc mắt nhìn Đỗ Quyên một cái, đối phương lập tức không nói được câu nào.

Quả thật, ba mươi đồng thực sự là một khoản tiền lớn.

Đỗ Quyên buồn bực dậm chân, xoay người đi tìm anh cả Đường An.

Mới đi tới cửa viện, chỉ thấy người chặn ở cửa viện tản ra, sau đó trong đám người vọt tới một người.

Cô ta nhìn lại, thì ra là mẹ chồng!

Chỉ thấy trong tay bà Đường cầm quải trượng trực tiếp vọt tới giữa sân, đập cho một phát đằng sau lưng Tần Quế Chi.

Lần đánh này không nhẹ, Tần Quế Chi trực tiếp ngã xuống đất.

Hơn nữa cô ta còn vô cùng hoảng sợ nhìn về phía bà Đường.

Sau khi cô ta nói xong, bỗng thấy Thôi Tú Vinh từ trong phòng đi ra.

Nhất thời hai tròng mắt sáng lên, cô ta vội vàng tiến lên giữ chặt tay đối phương.

“Em gái Vinh à, thôn trưởng chính là đàn ông đỉnh thiên lập địa, thôn chúng ta lấy đó làm gương, vừa nãy thôn trưởng nói cho tôi 30 đồng khám bệnh cho đứa nhỏ, cũng không thể nuốt lời được.”

Thôi Tú Vinh vốn là một người đặc biệt ôn hòa, đâu phải là đối thủ của Tần Quế Chi.

Lúc này bị người giữ lại, chị ấy cũng không biết nên phản ứng như thế nào.

“Chuyện này… chờ Đường An trở về nhất định sẽ giải quyết cho chị, chị đừng ầm ĩ ở đây.”

Tần Quế Chi thấy Thôi Tú Vinh qua loa với mình, cái nết cô ta lập tức bùng nổ.

“Vậy không được, bây giờ cô phải lấy ra ba mươi đồng! Nếu không hôm nay tôi sẽ không đi.”

Nói xong, cô ta trực tiếp ngồi ở trên ghế bên cạnh, còn vắt chéo chân.

Dáng vẻ kiêu ngạo kia tựa như cô ta chính là thôn trưởng.

Thôi Tú Vinh thấy vậy, vội vàng muốn nói nhưng lại nói không nên lời.

Cũng may em dâu 3 là Đỗ Quyên vốn nóng tính, miệng lưỡi không kém người khác.

“Tần Quế Chi, cô đủ chưa hả, làm sao, chúng tôi còn có thể thiếu tiền của cô à!”

“Đúng vậy, sợ các người thiếu tiền đó, ba mươi đồng đấy!”

Tần Quế Chi liếc mắt nhìn Đỗ Quyên một cái, đối phương lập tức không nói được câu nào.

Quả thật, ba mươi đồng thực sự là một khoản tiền lớn.

Đỗ Quyên buồn bực dậm chân, xoay người đi tìm anh cả Đường An.

Mới đi tới cửa viện, chỉ thấy người chặn ở cửa viện tản ra, sau đó trong đám người vọt tới một người.

Bạn đang đọc Đoàn Sủng 80: Bé Con Huyền Học Có Không Gian (Dịch) của Vưu Tiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Banhbao00
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.