Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự Đào Hố Chôn Mình - Giết Gà Dọa Khỉ

Tiểu thuyết gốc · 2079 chữ

Độc Cô gia.

Độc Cô gia trở về ngày sau khi ổn định lại sau khoản thời gian náo nhiệt của yến hội tổ chức chúc mừng lão tổ cùng gia chủ và đại trưởng lão đột phát, bát đại gia tộc điều đến chút mừng riêng chỉ có hoàng thất người là không thấy bóng dáng.

Tại nghị sự điện tất cả mọi người có mặt đông đủ để nghị sự, lúc này Độc Cô Ngạo Vân cũng đúng lúc vừa trở về, cảm nhận được khí tức trên người hắn mọi người điều bất ngờ, chỉ có vài ngày hắn lại đột phá thánh nhân mà còn là thánh nhân tứ trọng vượt mặt tất cả trưởng lão ngoại trừ đại trưởng lão vừa đột phá thánh nhân thất tầng không lâu. Nhưng nghỉ đến những gì hắn làm cho gia tộc thì mọi người không có gì bất ngờ chắc chắn là do vị sư phụ thần bí của hắn làm ra.

"Vân nhi chuyện hoàng thất con tính sao?." Lúc này ngồi tại vị trí cao nhất là Độc Cô Ngạo Lân nhìn về phía hắn nói.

"Thực lực của chúng ta hiện tại hoàn toàn trên cơ bọn hắn nhưng là 1 thánh cấp thế lực lâu năm không ai dám chắc bọn hắn còn hậu chiêu gì, đệ phòng vạn nhất chúng ta vẫn nên xem xét thêm 1 đoạn thời gian cho người giam sát hoàn thất."

"Trong tay ta vẫn còn 6 cái thăng cấp phù mọi người chia ra đột phá, thực lực mới là vương đạo, lần này ta định về 1 lần tiến cấp gia tộc lên 1 tầm cao mới để gia tộc thích ứng kịp tốc độ phát triển."

Nghe hắn nói mọi người âm thầm hài lòng, bọn hắn ở đây ai cũng là lão quái vật cả trăm tuổi ai cũng hiểu được đạo lí giục tốc bất đạt. Là thánh cấp thế lực lâu năm không ai biết bọn chúng còn ấn giấu thứ gì.

Có khi là 1 thế lực phụ thuộc của 1 đại thế lực nào đó cũng nên, nên là cần phải có chuẩn bị chắc chắn trước khi hành động, lần không đến tham dự đã nói rõ tất cả là bọn họ đang chuẩn bị cho 1 âm mưu gì.

Nếu thông thường bọn họ sẽ ra sức lấy lòng Độc Cô gia tìm 1 cơ hội sống. Việc này khó nói trước, các trưởng lão cũng nhao nhao lui về chuẩn bị đột phá. Bọn hắn khi thấy đại trưởng lão đám người đột phá đã ước ao chết đi được lần này tới lượt mình bây giờ cầm trong tay thăng cấp phù bọn hắn sớm đã không nhịn được, chỉ là vì sự vụ đành nén lại.

Nghị sự điện bây giờ chỉ còn Độc Cô Ngạo Vân, Độc Cô Chiến Thiên, Độc Cô Ngạo Lân và Độc Cô Diệp Long 4 người, 3 người kia ánh mắt đầy ý đồ nhìn về Độc Cô Ngạo Vân khiến hắn có chút đề phòng.

"Phụ thân, đại bá , gia gia, 3 người sao lại nhìn con như vậy a."

"Còn cái gì nữa, ngươi rõ ràng là quên hôn ước đã định lúc ngươi 15 tuổi bây giờ nhà gái đến nhắc nhở rồi người định thế nào đây, dù gì cũng do ngươi đòi bọn ta đi cầu hôn bây giờ phải để nhà gái đến nhắc ngươi còn nói được?."

Độc Cô Chiến Thiên là người lên tiếng trước. Năm hắn 5 tuổi 1 lần Hắc gia lão tổ Hắc Thiên Soái dẫn tôn nữ đến làm khách, lần đầu gặp gỡ hắn đã 1 mực đòi cưới người ta, còn dở thói tuyệt thực. Khiến cha hắn cùng mọi người buộc phải đến hắc gia định ra hôn ước, vì 1 vài lí do hôn ước được định vào năm hắn 23 tuổi.

Do 1 số sự vụ nên bọn hắn cũng quên mất, đến hôm đại lễ tấng thăng Hắc gia đến thông có ý nhắc nhỡ bọn hắn mới nhớ ra.

"Chuyện này, có thể nói sau không ta hiện tại vẫn còn nhỏ a."

Hắn đột nhiên nhớ đến chuyện gì mà lên tiếng né tránh, không phải vì hắn khinh gia tộc nàng mà là khi còn bé hắn thích nàng vì là 1 tiểu khả ái với kiến thức của hắn lớn lên sẽ là 1 vị mỹ nhân hiền thục nhưng tạo hóa trêu ngươi. Sau khi lớn lên nàng thật sự thành 1 mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành nhưng tánh tình thì hơi có chút bạo.

"Không!" 3 người 1 lời khiến hắn chỉ có thể bất lực thầm thang ý trời, đúng là tự đào hố chôn mình a.

Khác với hắn 3 người lại là 1 vẻ tươi cười, bọn hắn đã sớm muốn ẩm cháu muốn chết rồi. Nhất là Độc Cô Chiến Thiên 2 hôm trước ngay đại lễ tấn thăng phu nhân của hắn cũng là mẫu thân của Độc Cô Ngạo Vân từ gia tộc trở về cố tình nhắc hắn hôn sự của Độc Cô Ngạo Vân.

Mẫu thân hắn là người của Ngạo gia Ngạo Tử Điệp Thánh Vương gia tộc hàng thật giá thật, vì 1 số lí do nên không thể ở bên 2 cha con 1 thời gian sẽ về thăm 1 lần.

Nhưng lúc Độc Cô gia tấn thăng lên làm Thánh vương thế lực gia tộc nàng đã cho phép nàng thường xuyên trở về vì địa vị 2 bên đã ngang nhau. Sau khi bàn bạc đám người quyết định 3 hôm sau khi mẫu thân hắn trở về sẽ là ngày đại hôn.

Hắn đường đường là 1 thiếu chủ độc cô gia mà giờ lại bị đuổi cổ ra khỏi nhà để qua nhà gái bồi dưỡng tình cảm.

Mặc dù lúc do hôn ước nên bọn hắn cũng có qua lại nhưng những năm gần đây hắn chinh chiến sa trường trấn thủ biên cương nên thời gian gặp rất ít. Tin tức về nàng hắn chỉ nhận được từ thuộc hạ, nhưng chỉ nghe qua hắn đã sởn gai óc. Vừa nghỉ tới ngày tháng sau này hắn chỉ có thể ngửa mặt lên trời chửi thề.

"Móa lão tử 1 đời anh minh vậy mà lại đào hố chôn mình."

...

Đại môn Hắc gia 2 tên thủ vệ thấy hắn đến thì lập tức nhận ra nhường đường vào, khi vào trong hắn nhìn ngó xung quanh nhận xét.

Hắc gia không hổ là bát đại thế gia nội tình không kém Độc Cô gia khi còn là đế cấp thế lực là bao.

"Ngạo vân thiếu gia mời vào trong, bên trong đang có đại sự cần ngài vào gấp." 1 tên đệ tử Hắc gia khi nghe tin hắn đến lập tức mừng gỡ chạy ra chào đón.

"Đại Sự ?" Hắn có chút ngạc nhiên hình như hắn tới không có thông báo a làm sao mà có đại sự, mặc kệ vào xem thì biết.

Bước vào đại sảnh thì thấy lão tổ cùng gia chủ và thất đại trưởng lão ngồi trên và đại tiểu thư hắc gia Hắc Tinh Tuyết, nhưng sắc mặc mọi người đều không được tốt, phía dưới 1 thiếu niên cùng 2 vị lão giả đứng phía sau cầm theo lễ vật hình như là đến cầu hôn.

Thấy đã đến 10 người đều như gặp được cứu tin hướng về hắn chào hỏi.

"Ngạo Vân thiếu chủ ngài đến rồi." Người mở miệng là gia chủ Hắc gia mặc dù sắp thành thông gia, nhưng địa vị 2 bên đã trên lệch không thể tùy tiện.

"Hắc bá phụ, gọi vân nhi liền tốt, chào mọi người nếu như có khách ta không làm phiền, ngồi 1 bên chờ là được."

"Vân tiểu đệ ngươi đến rồi, người ta thật nhớ ngươi." Lúc này Hắc Tinh Tuyết đột nhiên lao về phía hắn vẻ bề ngoài thì mừng khi gặp hắn, nhưng trong ánh mắt lại có 1 chút xấu xa.

Quả nhiên, khi thấy Hắc Tinh Tuyết thân mật với Độc Cô Ngạo Vân tên thiếu niên cùng 2 vị lão giả sắc mặt âm trầm xuống. Tên công tử hướng về Độc Cô Ngạo Vân lạnh giọng.

"Nè tên kia, ngươi là ai sao lại thân mật với Tuyết nhi như vậy? Ngươi có biết hôm nay ta đến cầu hôn nàng không hả?."

"Ta là ai liên quan gì đến ngươi, mà ngươi vừa nói đến cầu hôn ai?." Hắn dùng 1 ánh mắt chán ghét nhìn về 3 tên kia nói.

"Ngươi ăn gan hùm hay sao mà lại dám dùng thái độ đó nói chuyện với ta? Ngươi có biết bổn công tử là ai không."

Hắn thường ngày được mọi người nể địa vị của hắn mà tân bốc, chưa bao giờ phải chịu cảm giác khinh thường như vậy.

"Ngươi là ai thì mặc xác ngươi, liên quan gì đến bổn công tử, có tin bổn công tử thả chó cắn chết ngươi không hả." Hắn lúc này tuyết lang yêu thánh từ đâu chạy tới với hình dạng 1 con cún ngồi tại dưới chân hắn.

"Ngươi được lắm, nói cho ngươi biết bổn công tử là thiếu chủ của Hàn gia Hàn Hưng thánh cấp thế lực của Đại Cương Thánh triều lão tổ của ta sắp đột phá thánh vương trong vài năm tới sẽ tấn thăng thánh vương gia tộc, 1 con kiến hôi ở Thiên Long thánh triều mà cũng dám hóng hách."

"Nói cho ngươi biết, hoàng chủ của các ngươi gặp ta cũng nể mặt ba phần đừng nói là 1 tên nhóc như ngươi. Khôn hồn thì mau quỳ xuống xin lỗi tiểu gia may ra còn được tha mạng" Hắn vên cái mặt hóng hách, khiêu khích nhìn về phía Độc Cô Ngạo Vân.

"Ồ đáng sợ như thế sao, ta nói rồi ngươi còn dám nhiều lời ta sẽ để ngươi bị chó cắn. A cẩu." Hắn chống tay nhìn về phía tuyết lang yêu thánh phía dưới ra hiệu.

"Dạ rõ, tuyết lang yêu thánh từ 1 con cún biến thành 1 đầu sói lớn khí tức yêu thánh chấn áp toàn trường.

"Cái gì 1 con chó lại là 1 tên yêu thánh." Hắn có chút bất ngờ nhưng rất nhanh bình tỉnh. Hắn đủ khả năng nhận biết con lang yêu này tu vi chỉ có thánh nhân nhị tầng.

Mà 2 vị trưởng lão đi với hắn lần này tu vi đều là ngũ tầng cùng lục tầng thánh nhân trấn áp con yêu lang này không khó.

Quả nhiên khi 2 vị trưởng lão hàn gia bộc phát khí tức tuyết lang yêu thánh như bị áp chế. Trước sự đắc thắng của Hàn Hưng thì lại 1 bạt tay vả vào mặt hắn, trên người Độc Cô Ngạo Vân khí tức thánh nhân cảnh tứ tần cùng 1 phần 10 sức mạnh hỗn độn thánh thể bạo phát.

Lập tức đè ép về 2 vị trưởng lão khiến 2 bọn hắn lui về sau mấy bước, miệng phun ra 1 ngụm máu. Ánh mắt bọn hắn hiện lên đầy vẻ kinh ngạc.

"23 tuổi thánh nhân, thiếu chủ lần này đá trúng thiết bản rồi." 1 tên trưởng lão nói nhỏ với 2 tên còn lại.

"Đại nhân tha mạng bọn ta có mắt không thấy thái sơn mong đại nhân đừng chấp tiểu nhân a." Lúc này cả 3 tên không còn dáng vẻ oai phong lúc đầu mà như 1 con chó đồng dạng.

Bất chấp ánh mắt khinh thường của đám người Hắc gia, mạng sống vẫn quan trọng nhất.

"Ồ, chẳng phải lúc này ngươi định cầu hôn vị hôn thê của tiểu gia sao?, chẳng phải hàn gia các ngươi rất lợi hại sao?. Ta đang có ý định đến hàn gia chơi 1 chút." Hắn nãy ra 1 ý định.

1 thế lực mới tấn thăng cũng nên giết gà dọa khỉ 1 chút để tránh những kẻ thích tìm phiền phức, cũng là 1 chiêu thức thăm dò hoàng thất. Hắn cười tà hướng về Hắc Thiên Soái đám người.

"Bá phụ, lão gia gia có 1 món quà tặng cho các người."

Bạn đang đọc Độc Cô Ma Đế sáng tác bởi VoTinhMaQuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoTinhMaQuan
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.