Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bất Ngờ ? ? ?

Tiểu thuyết gốc · 1170 chữ

Đại sảnh Lăng gia.

Tất cả cao tần của Lăng gia đều có mặc, vì chuyện lúc nảy mọi người đều không thể quên, nó đến một cách rất nhanh và đi cũng nhanh, tuy sự việt chưa đầy một canh giờ nhưng đối với mọi người Lăng gia nói riêng và trấn Tứ Xuyên nói chung , là một viết không thể nào quên.

Trấn Tứ Xuyên có khoảng 3 triệu dân, trong đó một phần ba chỉ là võ giả, không tới 5 người linh giả, còn lại toàn là dân thường, phải biết uy áp của một Nguyên Anhcửu giai võ giả còn không chịu đượcnói huống chi với người thường, nhưng không có mộtai tử vong phần lớn chỉ hôn mê bất tỉnh còn chưa tỉnh.

    Báo cáo đi.

Lăng tử phong gia chủ Lăng gia hướng về phía đại trưởng lão lăng gia Lăng Hiền ra lệnh.

    Bẩm gia chủ, đa phần đều chỉ hôn mê còn lại chỉ bịsuy yếu, không ai thiệt mạng.

Đại Trưởng lão trả lời, giộng đệu vô cùng cung kính, Lão và Lăng Tử Phong là anh em cùng chakhác mẹ, mẹ của lão là một nô tỳ trong lăng gia, vì một phút manhđộng mà gia chủ đời trước đã á á á( tự hiểu hê) và mang thai lão và sinh ra, vì do thân phận thấp hèn nên thường xuyên bị lời ra tiếng vào, cũng có nhiều lần lão cũng muốn dẫn mẹ lão rời Lăng gia, nhưng một phần lúc đó hắn chưa tu luyện một phần mẹ lão nói rất yêu cha lão nên nhất quyết không đi. Lão cũng đành bất lực, ngày qua ngày dù bị ức hiếp, chà đạp thế nào lão cũng nhẫn nhịn, càng không cho mẹ hắn biết sợ mẹ lão đâu lòng. Lão đã nghĩ trên đời này không còn ai quang tâm yêu thương lão nữa ngoại trừ mẹ lão, nhưng rồi vào một ngày, đại ca hắn con cùng cha khác mẹ với mình Lăng Tử Phong trở về sau 18 năm ra ngoài lịch luyện chỡ về, lão cứ ngỡ sẽ thêm một người "gốp vui" cho mình, khi đan chuẩn bị tinh thần bị đánh thì không ngờ lại là hắn mộng hoàng toàn mộng, phải, hắn đang được đại ca mình ôm vào lòng, quan tâm hỏi thâm lão sống như thế nào .....( thôi không luyên thuyên nữa).

  Um, không ai thiệt mạng là tốt rồi, truyền lệnh xuống mọi người được nghĩ 3 ngày để dưỡng thương, sau 3 ngày mọi người tập trung trước võ đài.

Lăng Tử Phong nghiêm giộng ra lệnh.

Vâng, gia chủ.

Giải tán.

Lăng tử Phong vừa dức câu thì trong đại sảnh chỉ còn lại Lăng tử Phong với ba vị trưởng lão, ngươi nhìn ta ta nhìn người , không ai nói với nhau câu gì, cho đếm khi..

Ầm.

Thì cả bốn người giật mình ngây cửa đại sảnh xuất hiện một thân ảnh thiếu niên với mái tóc màu vàng dựng đứng, đôi long mày màu vàng, và đặt biết sau lưng có thêm một cái đuôi. Người đó không ai khác đó là Lăng Thiên.

5 canh giờ trước.

Sau khi tỉnh lại Lăng Thiên lồm cồm bò dậy nhìn xung quanh, thấy mình giống như trong một căn phong , hắn cô nhớ lại việt vừa xảy ra trước khi bất tỉnh thì hắn cảm nhận được một vòng tay âm áp ôm mình vào lòng rồi hắn mới mất ý thức.

  Tỉnh rồi à ?

Đột nhiên một âm thanh vang lên.

  Ai ?

Hắn giật bắm mình nhìn xung quanh đề phòng.

    Hân hạnh gập lại cậu.

Từ hư không từ từ xuất hiện một thân anh một nữ tử, mái tóc màu đỏ dài tới lưng đôi con mắc to tròng, khuôn mặc tinh xảo khả ai, nếu không muốn nói tới khuyên quốc khuyên thành.

    Tiền bối biết ta?

Lăng Thiên tò mò hỏi.

    Không chỉ là biết.

Nữ tử cười mà như không cười đáp lại rồi từ từ đi về phía hắn.

    Á Tiền bối không phải là nữ tử lúc ta còn ở địa cầu sao Mộc Linh.

Hắn đột nhiên nhớ tới một người mà hăn lúc còn ở địa cầu học chung.

    Nhận ra rồi sau ?

Mọc Linh nở nụ cười quyến rủ nhìn hắn, lúc này khuôn mặc nàng và hắn chỉ cách nhau một gang tay, hắn lúc này thì không biết là chuyện gì xảy ra với mình, đầu tiên là lôi lão, kế tiếp là hệ thống, và bây giờ lại đến nữ tử trược mặc.

    Khoang khoang, rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra, sau nàng lại ở đây?

Hắn dò đầu bức tay hỏi, hắn phát hiện đầu mình lúc này không đủ dùng rồi.

   Thì ta là người ở đây mà.

Hả?????

Càng nói hắn càng ngu ra.

  Ta biết Khiêm đang nghĩ gì à không bây giờ phải gọi anh là Thiên mới phải, thật ra ta là một thập vỉ yêu hồ( vừa nói nàng vừa biến thành hình dạng yêu hồ với 10 cái đuôi)chỉ vì một lần hiếu khì mà ta đã xuống mật thất và lỡ tay đụng vô một cái hộp rồi lúc ta tỉnh dậy thì phát hiện mình đã thành một đứa bé nói theo cách khác là trọng sinh.Rồi ta trưởng thành rồi quen   biết anh nhưng lúc ta nghe tin anh gập tai nạn thì đâu lòng rồi tộc trưởng hồ tộc ta tìm được ta nhờ lúc tức giận ta đã thả khí tức của mình nên tộc trưởng tim được ta rồi đưa ta về. Mọi chuyện là vậy đó.

Mọc Linh vừa kể vừa khóc ôm chầm lấy hắn, hắn thì như chết đứng thật khó tin về đều mình vừa nghe, người hắn yêu dĩ nhiên lại có thân phận khủng bố như vậy.

Hắn không nói gì mảnh liệt hôn vào đôi môi anh đào đó đôi môi quen thuộc, người con gái hắn vô tình cứu lúc ở bờ sông, nàng cũng không phản kháng mà còn phối hộp, chỉ gần một tháng không gập nhưng đối với người sống cả vạn năm như cô như dài đằn dẳn. hai người hôn chán thì rời nhàu hắn ôm lấy cô một lúc thì nói.

  Anh đang ở đâu đây?

Hi hi anh đang ở trong trên phi truyền của em.

Nàng tinh nghịch cười đáp. nhìn đáng yêu vô cùng.

      Này hệ thống.

Có hệ thống đây.

cho ta xem bảng thông tin

Đây

BẢNG THÔNG TIN.

Lăng Thiên

Tu vi: luyện Khí cửu gia ( 0/900)

linh giả: linh sư nhnhất giai( 1000/4000)

Kiếm tu: kiếm sư

Huyết mạch: supper saiya(2)

tinh thần lực : 200

pokemon :0

Linh khí: bạch linh kiếm

Túi trữ vật: 500 hộp kinh nghiệm, 5 lần quay thưởng, 1 trứng pokemon, một bống poke....

Điểm hối đối 100.

Bạn đang đọc Độc Tôn Kiếm Đế sáng tác bởi Yêunghi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yêunghi
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.