Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cố Nhân Đến Thăm

Phiên bản Dịch · 1158 chữ

Theo phân tích của các nhà sử học của đế quốc Ngải Mễ, Ngải Mễ I không hề có ý lừa dối Mậu Á VII. Cũng như trong lịch sử sau này, sau khi Cáp Mễ Nhân đã rời khỏi đồng bằng Hoa Ngữ, mặc dù có thể chiếm lại dễ dàng, dù cho quốc gia hùng mạnh nhưng đế quốc Ngải Mễ vẫn không phái quân tiến nhập đồng bằng Hoa Ngữ. Chính vì lí do mà quốc gia mạnh thứ hai trên lục địa - Thần Thánh giáo đình có cơ hội phát triển. Vậy điều gì đã khiến vị vua của lục địa Ngải Mễ I đưa ra quyết định tưởng chừng như sai lầm như vậy?

Có lẽ, 500 năm sau, một lính đánh thuê trẻ cùng mang tên Ngải Mễ mới có thể khám phá ra bí mật của vị vua lục địa này.

Chuyên gia nghiên cứu hoàng gia, học sĩ Phi Lặc thủ bút

“Ai đó?” Ngải Mễ hỏi trong vô thức nhưng đột nhiên nhớ đến người đó có thể ở cùng sói tuyết thì trong lòng rét run, ôm chặt lấy ông mình.

Ở thôn Hải Khắc chưa bao giờ có người Cáp Mễ Nhân xuất hiện, ngay cả việc thu thuế, người các Cáp Mễ Nhân chỉ sai chủng tộc khác đi thu hộ. Do đó trong khu vực này, có sói thì không có người, có người thì không có sói. Sói và người không bao giờ cùng xuất hiện.

Giọng người đàn ông từ phía trên truyền xuống: “Chà, đây có phải là nhà của chú Cáp Bá không? Cháu là bạn của Lai Khắc Cáp Bá.”

"Ch... Cha, chú ấy là bạn của cha." Nghe thấy tên cha mình, Ngải Mễ tựa như quên hết mọi thứ, đưa tay chuẩn bị mở cửa sắt nhưng bị ông nội ngăn lại.

Ông lão trầm giọng hỏi: “Nghe giọng cậu thì cậu không phải là người Cáp Mễ Nhân, cậu đến từ nước Ngải Mễ phải không?”

Giọng người đàn ông từ tồn đáp: “Vâng, vâng, chú là chú Cáp Bá có phải không? Lai Khắc và cháu đều cùng phục vụ cho lực lượng Biên Phòng của đế quốc Ngải Mễ."

Giọng ông lão đầy nghi ngờ: “Tại sao cậu có thể ở cùng sói tuyết? Chúng sẽ ăn tất cả mọi thứ ngoại trừ người Cáp Mễ Nhân, cậu...”

“Ồ không sao, để cháu đuổi chúng đi, chú Cáp Bá, chỉ là do cơ duyên đặc biệt, cháu là một trong số ít người Ngải Mễ không bị sói tuyết tấn công.”

Sau khi người đàn ông nói xong, cậu ta quay sang đám sói tuyết đang điên cuồng lao vào nhà: “Này các anh em, đi thôi, tao có chuyện rồi, Tiểu Bạch, mày dẫn anh em rời khỏi thôn làng này đi.”

"À... ú... ú..." Tiếng tru trầm đục vang lên, tất cả đàn sói trong và ngoài phòng nhanh chóng biến mất.

Ông lão hé mở tấm cửa bằng sắt nhìn lên, sau khi xác nhận đàn sói đã đi khỏi mới mở hẳn ra.

Một người đàn ông gần trung niên mặc trang phục truyền thống của đế quốc Ngải Mễ ngồi cạnh giường, vừa thấy ông lão đi ra thì lập tức đứng dậy, lễ phép cúi đầu một cái với ông lão.

“Chào chú Cáp Bá, cháu và Lai Khắc quen nhau trong quân ngũ, tên là Hàn Phong Trì, chú cứ gọi là Trì Hàn Phong cho thuận miệng.”

*"Chú ơi, cha cháu đâu rồi?" *Ngải Mễ vừa nhảy ra khỏi hầm liền lo lắng hỏi người đàn ông.

“Ờ thì... nói chính xác thì chú cũng không biết được, do đó mới đến đây. Sự việc là như thế này...”

Trì Hàn Phong ngồi xuống giường và thuật lại lý do tại sao phải đến thôn Hải Khắc.

Người dân của thôn Hải Khắc cũng giống như cư dân xung quanh sông Noãn Thuỷ, đều là dân di cư từ đế quốc Ngải Mễ và Thần Thánh giáo đình tới. Trong khu vực này, phía Bắc được bao quanh bởi cánh rừng Tuyết dài tới1000 km, rộng 200 km, còn phía Đông là khu rừng duy nhất trên đất liền không phải rừng lá kim - rừng Nước Ấm của sông Noãn Thuỷ, cũng có diện tích rất lớn, rộng trên 300 km. Phía Nam và phía Tây là đại dương.

Đế quốc Ngải Mễ không có quyền xây hải cảng ở đây, còn người Cáp Mễ Nhân vì lí do khí hậu nên cũng không xây dựng hải cảng. Vì vậy cư dân một khi đã đến đây, họ hiếm khi rời đi. Đặc biệt là những người nhập cư thế hệ đầu tiên như ông lão Cáp Bá.

Những người trẻ tuổi thì khác, Lai Khắc Cáp Bá đã trải qua thời thơ ấu của mình ở các bang phía Bắc của đế quốc. Sau này mới tới thôn Hải Khắc, tuổi trẻ mang theo nhiều nhiệt huyết hoài bão không cam chịu ở một chỗ lâu dài, mong muốn bước chân ra ngoài thế giới rộng lớn. Ý nghĩ của lão Cáp Bá rất rõ ràng: Tuổi trẻ nên đi ra ngoài. Nhân sinh vài chục năm, phải nên làm những gì mà tuổi trẻ nên làm.

Với mong muốn như vậy, 10 năm trước khi đế quốc Ngải Mễ phát động chiến tranh, người thanh niên 20 tuổi Lai Khắc Cáp Bá đã gia nhập quân đội đế quốc với vai trò người dẫn đường. Nếu không thì lực lượng chiến dịch to lớn sẽ không có ai toàn mạng sống sót để ra khỏi rừng Tuyết và rừng Nước Ấm nếu không có sự trợ giúp của người thông thạo khu vực này.

Vào năm 187 lịch Hồng Nguyệt, tức 5 năm trước, Lai Khắc đã bằng quân công tích luỹ được được phong làm đội trưởng quân đội Biên Phòng đế quốc Ngải Mễ và mang con trai chưa đầy 2 tuổi quay lại thôn Hải Khắc nghỉ phép.

Nói về chuyện này, sau khi sinh ra Ngải Mễ, vợ của Lai Khắc do thân thể hư nhược, không thể chống lại cái lạnh của lục địa Băng Tuyết nên đã qua đời một năm sau đó. Và Lai Khắc, thân tại quân đội khó có thể chăm sóc cho con, đành gửi lại gánh nặng này cho cha của mình.

Cũng trong năm Hồng Nguyệt 187, Hàn Phong Trì nhận được lệnh đế quốc chuyển từ thủ đô ra phục vụ cho lực lượng bảo vệ biên giới Liên Bang phía Bắc, khi đó y là đội trưởng kỵ binh bảo vệ biên giới. Khi Lai Khắc thăm nhà trở về, phát hiện ra đội trưởng kỵ binh ban đầu đã được điều về biên cảnh của đồng bằng Hoa Ngữ. Sau này mới gặp mặt và quen với Trì Hàn Phong.

Bạn đang đọc Dong Binh Thiên Hạ của Thuyết Bất Đắc Đại Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hatderangduong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.