Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỹ đạo

Phiên bản Dịch · 3081 chữ

Không nói đến việc Thất Khu hành động nhanh cỡ nào, quay trở lại phòng học thì hiện tại ở trên mặt Phương Chí có chút nhăn nhó. Hắn vốn là muốn mượn Tuyên Mặc tới đả kích những người khác một chút, nhưng rõ ràng là nếu y không kịp kêu cô xuống dưới thì mọi việc sẽ hoàn toàn ngược lại. Đến giờ hắn vẫn còn không có hiểu rõ nha đầu này suy nghĩ cái gì, rốt cuộc là dùng cái phương thức tư duy nào nữa, nhưng vô luận như thế nào, để cho cả lớp gặp phải bài học lần này là rất tốt.

“Các ngươi nhìn xem, một câu hỏi đơn giản như vậy, nhiều lắm chỉ là dính tới một chút tri thức ở phía sau, ngay cả một hai người cũng không làm nổi! Các ngươi có chuẩn bị bài hay không? Chính ta còn giảng qua, Dịch Hải Lam ngươi vẫn được gọi là trùm bảng đen, trở về học cái gì? Có đọc sách hay không? Có nghiên cứu hay không? Đã đọc rõ đề hay chưa? Mạch suy nghĩ còn không rõ ràng liền bắt đầu làm bài, các ngươi định làm ứng phó ta? Hiện tại ứng phó ta! Về sau chính là xã hội ứng phó với các ngươi!”

Tuyên Mặc giờ phút này mới ý thức được lời Phương Chí nói từ đầu đến giờ hoàn toàn chính là vô nghĩa, vì thế chậm rãi di dời tinh thần võng bao trùm khu ký túc xá. Chỗ đó, có một chiếc xe taxi màu trắng rất bình thường dừng lại, mấy người công nhân mặc trang phục màu lam tụ tập thương lượng gì đó, sau đó được a di trông coi ký túc xá dẫn đi kiểm tra từng gian phòng một, tất nhiên cũng bao gồm phòng 302 của cô. Thời gian dừng lại ở mỗi một gian phòng đều không chênh lệch nhiều, không có gì ngoài chuyện kiểm tra đường ống và đồng hồ nước, chỉ là ở dưới ánh mắt sáng ngời nhìn chăm chú của a di, mấy người này vẫn như cũ thần không biết quỷ không hay ở trong phòng ngủ của cô làm vài chuyện.

Nhưng cái gọi là thần không biết quỷ không hay của họ chỉ có thể nhằm vào sinh vật Trái Đất mà thôi, Tuyên Mặc hoàn toàn tự nhiên nằm ngoài pháp tắc này.

Cô gần như quan sát hết thảy các động tác của mấy người Trái Đất kia, sau đó nheo lại đôi mắt hơi hơi cười.

Hiển nhiên, cô hiểu cách làm của những người này, bọn họ cũng không phải rất quá đáng, chỉ là ở một vài chỗ cực kỳ bí ẩn (đối với người Trái Đất mà nói) gắn mấy cái máy nghe trộm. Ở gần bàn học của cô gắn cameras, bảo đảm sẽ không nhìn thấy hay nghe được những thứ không nên biết đến.

Rù sao thì nếu để cho mấy nữ nhân Trái Đất biết được lúc bọn họ thay quần áo hay đi vệ sinh đều có người nhìn chằm chằm, phỏng chừng sẽ hỏng mất.

“Cho nên ta nói! Cơ sở của các ngươi còn xa xa không đủ vững chắc! Đừng tưởng rằng vào ban một thì liền ghê gớm! Không có tự mình nỗ lực thì các ngươi vĩnh viễn chỉ có thể dừng bước không tiến thêm được nữa! Toán học, là một môn quan trọng nhất khi thi đại học, nó có thể chính xác nói cho ngươi biết bản thân được bao nhiêu điểm! Có thể để cho ngươi hiểu rõ ngươi là cái mặt hàng gì ở đại học, đừng tưởng rằng chính mình biết nói vài câu điểu ngữ vài câu thể văn ngôn liền ghê gớm, không có toán học, hết thảy đều là mây bay mà thôi!”

Phương Chí tự cho là hài hước nói câu lưu hành ngữ, lại thấy phía dưới một mảnh đỉnh đầu, học sinh ban một đều là người có tự tôn cỡ siêu nhân, lần này gặp phải đả kích như vậy tự nhiên có cảm giác không ngóc đầu lên được.

Hắn thở dài, chuyển hướng sang nhìn Tuyên Mặc nói: “Tuyên Mặc, ở trước mặt cả lớp ta muốn giải thích một chút, có lẽ em có năng lực nhìn một cái liền tính ra đáp án. Nhưng là, quy định chính là quy định, em muốn thi đại học, muốn tốt nghiệp thì nhất định phải tuân thủ quy tắc. Lúc thi đại học, đáp án không phải là tất cả, trình tự làm bài mới là trọng điểm, điểm của một đáp án cùng một bước làm là như nhau. Cho dù là em lười viết, cũng mong ở trên bài thi kia có mấy câu khó số lượng không nhiều lắm em có thể viết ra các bước làm, được không?”

Dùng giọng điệu thương lượng như vậy để nói, hắn còn cho rằng Tuyên Mặc sẽ lập tức đáp ứng, ai ngờ Tuyên Mặc lại nhăn mi nói: “Nếu không viết thì làm sao bây giờ?”

“Sẽ không……” Phương Chí một hơi vận lên đến cổ nhưng cố nhịn tức giận đập bàn rống to, “Tính ra đáp án làm sao lại không biết các bước làm chứ?!”

Tuyên Mặc không muốn cùng hắn tiếp tục tranh luận mấy cái vấn đề này, đành phải nhún nhún vai rất nhân tính hóa bĩu môi: “A, ta sẽ cố gắng.”

Cảm giác giống như một quyền vừa rồi đánh vào bông, Phương Chí tuổi đã cao rất là lo lắng chính mình sẽ trực tiếp ngã lịm trên bục giảng. Năng lực giảng dạy của hắn rất là tốt, nhưng không yêu cương vị này đến mức hy sinh luôn ở trên cương vị, cho nên hắn cũng không muốn nhắc lại việc này. Cắn răng nghiến lợi dạy xong cách làm bài, chính là dạy quá giờ mười mấy phút, mới tuyên bố tan học.

Lúc này thì mọi người trong lớp đều có cảm giác đói đến thảm rồi, nhìn Phương Chí đi ra khỏi phòng học, ngay lập tức tất cả đều hữu khí vô lực nằm gục trên bàn. Cho dù là hiện tại đi tới nhà ăn thì cũng không còn cơm ngon, còn không bằng nghỉ ngơi một chút rồi mới đi, hoặc là rủ bạn bè đi ra ngoài ăn một bữa thuận tiện tăng lên cảm tình. Còn bản thân Tuyên Mặc thì ngược lại, cô nhảy dựng lên như lò xo nhìn rất có tinh thần, ngay sau đó liền chạy ra khỏi phòng học.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, tuy rằng mới ở chung có mấy ngày, nhưng không biết là cố ý hay vô tình mà chú ý đến cô. Tất cả mọi người đều biết Tuyên Mặc là cái loại người làm chuyện gì cũng từ tốn không nhanh cũng không chậm, dáng vẻ giống như là cả thiên hạ đều ở trong tay cô, từ khi nào lại biến thành tích cực như vậy chứ? Chẳng lẽ là do cô đói bụng? Đói bụng liền không còn hình tượng?

Lúc này Điền Tinh Tinh cùng Tề Phiến đang ở trong phòng ngủ sau khi cùng nhau đi ăn cơm, nhìn thấy Tuyên Mặc trở về, vẻ mặt tươi cười chỉ vào hộp cơm được đặt ở trên bàn của cô: “Chúng ta thấy ngươi phải học quá giờ, biết ngươi khẳng định sẽ không đi nhà ăn nên mang về phòng, có sườn xào chua ngọt với rau xanh xào tỏi đấy!”

Tuyên Mặc tự nhiên là cao hứng, tuy rằng nàng không yêu thích ăn uống, nhưng cũng không đến mức không biết tốt xấu. Vì thế cố nén xúc động ngồi xuống ăn không ít, sau đó rửa sạch hộp cơm liền bò lên giường.

“Ai ai! Mới vừa ăn xong đừng có ngủ a! Sẽ béo đấy!” Tề Phiến ở dưới kêu, “Ngươi trước dạy ta làm mấy câu này với!”

“Để tối đi!” Âm thanh rầu rĩ của Tuyên Mặc truyền đến, đồng thời người cũng chui vào trong chăn.

Cô sờ tới sờ lui, ở vị trí giữa giường và vách tường tìm được một miếng sắt phi thường mỏng, phía trên có bản mạch điện tử được thiết kế rất tinh tế. Những mạch điện kim loại liên kết giữa các bộ phận, dựa theo những kỹ thuật mà cô đã nhìn thấy mà nói thì cái máy nghe trộm này thể hiện trình độ khoa học kỹ thuật hiển nhiên là cao không ít.

Có điều……

Không bao lâu sau, cô liền thật sự ngủ, nhưng trong lòng lại tràn đầy bất đắc dĩ.

Quả nhiên là vẫn không thể xem trọng kỹ thuật quân dụng của Trái Đất được, thứ này rất dễ bị tìm thấy, nhưng rõ ràng lại được dán ở chỗ đó. Tinh thần lực tùy tiện đảo qua liền sẽ phát hiện, còn nghe trộm như thế nào nữa chứ, về sau, còn không phải chính mình muốn diễn như thế nào thì diễn sao?

Trải qua Phương Chí gõ, lại được chủ nhiệm lớp Lâm Phỉ cổ vũ, cùng với lão sư các môn dùng quái chiêu, dần dần học tập đã vào quỹ đạo. Tuyên Mặc ngoại trừ ở phương diện Tiếng Anh quét qua mấy quyển từ điển và ngữ pháp mà cô có khả năng tìm được, cho nên ở bài kiểm tra tiếp theo là bách chiến bách thắng. Còn Ngữ Văn của cô cho dù xem hết các từ điển cũng vô dụng…… Đọc và viết văn cô thật sự không làm được.

Lâm Phỉ cùng mẹ của Tuyên Mặc đối với tình huống này cũng cảm thấy rất là kỳ quái, trước kia Tuyên Mặc toàn là dựa vào Tiếng Anh và Ngữ Văn để kéo điểm. Như thế nào sau khi trải qua một kỳ nghỉ hè lại thay đổi nhiều như vậy, Ngữ Văn đột nhiên liền thành siêu cấp hạng yếu, ngay cả học sinh của lớp bình thường còn vượt qua bài kiểm tra, phải biết rằng đọc cùng viết văn chính là chiếm phần lớn điểm số.

Không có cách nào cả, bởi vì những cái đó đều là yêu cầu nhân sinh lịch duyệt. Mà ngay cả tình cảm sâu đậm của chính chủ lúc trước đối với Dịch Hải Lam như vậy cô cũng chưa kế thừa, lại như thế nào có khả năng kế thừa nhân sinh lịch duyệt ngắn ngủi mười mấy năm kia chứ.

Nói đến Dịch Hải Lam, y cũng là một sinh vật kỳ quái, trong trí nhớ của Tuyên Mặc Dịch Hải Lam đối với chính chủ vẫn luôn là như gần như xa, tuy rằng rất là chiếu cố, nhưng tuyệt đối không thân cận. Kỳ thật cô có thể hiểu được, Tuyên Mặc trước kia chính là thuộc vào cái dạng cao da chó, Dịch Hải Lam nếu như không cẩn thận liền sẽ bị dính chặt không buông.

Cho dù là hiện tại Tuyên Mặc không dính lấy hắn, thì chính hắn cũng dính lấy cô, cả ngày gọi tiểu Tuyên Tuyên tiểu Mặc Mặc, chỉ thiếu mỗi việc là cả ngày không có kề vai sát cánh đi với nhau. Nhưng cho dù là loại nào thì cũng khiến cho Điền Tinh Tinh và Tề Phiến không vui vẻ nổi, Dịch Hải Lam chính là nhân vật phong vân, ở trong lớp thậm chí là cả trường đều có chút danh khí. Không phải là ở trong trường không có soái ca, nhưng là, tên đẹp trai thì thành tích lại không tốt, tên nào mà thành tích tốt lại không đẹp trai. Có thể nói y là một người hoàn mỹ, tính cách cũng được mọi người yêu thích, khiến cho Tuyên Mặc trong phòng ngủ cả ngày mạo phấn hồng phao phao.

Tuyên Mặc biết rõ, mấy người của Thất Khu kia thậm chí còn vì thế mà đi điều tra qua Dịch Hải Lam……

Cuộc sống sinh hoạt của cô vẫn tiếp tục, cho đến một tháng sau, người anh trai trên danh nghĩa của cô là Lục Vũ Thần khôi phục trở về, thành thành thật thật vào trường học, thậm chí đều không cần cha đi theo.

Không biết có phải bởi vì trong lòng hắn hiện tại đã hiểu rõ ở trường cao trung Cạnh Đằng đã không có chỗ cho hắn dung thân hay không, hay là bởi vì hắn muốn ở Nhất Cao cải thiện lại bản thân một chút……

Sau tiết học thứ nhất ở trường, việc đầu tiên hắn làm chính là tới tìm Tuyên Mặc.

Bởi vì ở Cạnh Đằng giả vờ trang bức lãnh khốc đã thành bản năng của hắn nên thân hình cao lớn thon dài đứng ở trước cửa phòng học kia, tự động tự tản phát ra một cổ bát vương chi khí, khiến cho mấy học sinh đi qua trong tâm đều sinh ra sợ hãi cùng ngưỡng mộ, huống hồ, nhìn bề ngoài xác thật không phải đẹp trai bình thường.

Tuyên Mặc biết hắn ở cửa, nhưng lại không hiểu được đạo đối nhân xử thế của sinh vật Trái Đất, nếu không gọi cô thì tuyệt đối sẽ không đi ra ngoài. Khiến cho Lục Vũ Thần đứng ở bên ngoài chờ sắp đen mặt lại, Tuyên đại tướng quân vẫn ngồi bất động như núi ở trong phòng học, bày ra bộ dáng đọc sách tu luyện.

“Tuyên Mặc!” Hắn cắn răng hô lên tới, “Không gọi ngươi, tự ngươi ra ngoài sẽ chết sao?!”

Tuyên Mặc khép sách lại, đứng dậy, đi đến trước mặt hắn, không để ý đến vài ánh mắt quỷ dị của mấy người chung quanh, âm thanh lạnh lùng nói: “Thái độ của ngươi thiếu chút nữa là sẽ chết đấy.”

Lục Vũ Thần tức đến nổ phổi, hắn thật sự không nghĩ ra cái đứa em gái trước kia làm gì vẫn luôn thận trọng làm sao bỗng nhiên so với hắn lại càng hung ác hơn, nhưng là trước mắt quan trọng nhất không phải điểm này, mà là……

Thiếu niên cao lớn cúi đầu, thấp giọng nói: “Thực xin lỗi, còn có, cảm ơn ngươi.”

“Nga.” Tuyên Mặc không trang nghe không rõ, chuyện nhỏ tiện tay mà thôi, cô không quan tâm đến một tiếng xin lỗi hay cảm tạ, vì thế bình thản tiếp nhận và hỏi: “Còn có chuyện gì?”

Chuyện Lục Vũ Thần nghẹn một tháng rốt cuộc muốn làm, ngược lại cũng không chú ý dáng vẻ của Tuyên Mặc xem lời xin lỗi cùng cảm tạ của hắn giống như là không khí vậy. Hoặc là nói trong tiềm thức của y đã tiếp nhận thái độ như vậy của cô rồi, vì thế mà lắc đầu: “Chuyện gì cũng không có, à không, còn có một việc……”

Tuyên Mặc giương mắt xem hắn.

Lục Vũ Thần bỗng nhiên nheo lại mắt, giơ tay ôm lấy Tuyên Mặc đầu đè ở ngực liền bắt đầu vò loạn, trong miệng mắng: “Không lương tâm, anh trai của ngươi bị thương nặng tàn phế thành như vậy ở bệnh viện sống sờ sờ nghẹn một tháng, ngay cả thân thích bắn đại bác cũng không đến còn tới thăm ta. Ngươi làm em gái vậy mà cũng không thấy bóng dáng đâu, ngươi thật quá đáng!”

Tuyên Mặc vẫn không cảm giác Lục Vũ Thần có ác ý, cho nên lúc hắn động thủ liền để tùy ý hắn, thật giống như giữa chiến hữu nói giỡn đùa giỡn với nhau, khi đó liền tính là nói giỡn cũng sẽ biến thành trọng thương, đợi thương thế tốt lên sau không có việc gì lại tiếp tục làm bậy. Cô cũng không cảm thấy thế nào, chỉ là buồn chán giãy giụa một chút, sau khi thất bại liền im lặng mặc hắn chà đạp.

Lục Vũ Thần cảm giác mình chính là cái oán phụ, Tuyên Mặc cứu hắn, thời gian ở bệnh viện hắn vẫn là hy vọng lúc tỉnh lại có thể nhìn thấy cô. Kết quả là người chờ mong nhất lại không có xuất hiện, người chán ghét ngược lại vô số lần đem hắn làm thành một vòng, buồn bực làm cho hắn rất muốn trực tiếp giết tới trường học, oán khí này hắn hoàn toàn tính lên đầu Tuyên Mặc.

“Sau này ca chỉ có thể dựa vào em gái có tiền đồ có chút lương tâm như ngươi để mà sống, không có nghĩ tới ngươi lại là một cái Bạch Nhãn Lang! Làm sao vậy? Còn trừng ta!? Trước kia ta khi dễ ngươi không thành ngươi nhìn ta giống như có thù oán vậy……”

Lục Vũ Thần càng nói càng không có yên lòng, Tuyên Mặc cũng nhịn không được mà trừng mắt tại áp lực cho hắn. Làm ơn đi, trước kia Tuyên Mặc nhìn thấy hắn đều bị dọa chết khiếp, vừa rồi hắn lại dùng giọng điệu đầy ủy khuất để nói chuyện chẳng lẽ là một cái Lục Vũ Thần khác?

Hai người vẫn luôn dây dưa cho đến khi chuông vào học vang lên, Lục Vũ Thần rốt cuộc buông tha Tuyên Mặc, tay chân luống cuống sửa sang lại mái tóc lộn xộn của cô, Tuyên Mặc lại không thèm để ý chút nào chải vuốt vài cái nói: “Ngươi có thể đi rồi.”

“Uy!” Lục Vũ Thần thật sự oán phụ.

“Hoặc là ngươi muốn ở lại đây học?”

“……” Lục Vũ Thần xoay người đi hai bước, cố gắng nhịn nhưng vẫn không thể nào nhịn được liền quay đầu nghiêm túc nói, “Tuyên Mặc, về sau nếu là có chuyện gì thì tới tìm ta, nhớ chưa?”

Giọng nói kia tràn đầy ý muốn bảo hộ.

Tuyên Mặc trầm mặc nhìn hắn, ánh mắt như có điều suy ngẫm.

“Làm sao vậy?” Hắn bị nhìn chằm chằm đến da đầu tê dại.

Tuyên Mặc chậm rãi mở miệng: “Nói lời này, ngươi có cảm thấy đỏ mặt không?”

Nghĩ đến vũ lực khủng bố của cô, Lục Vũ Thần cảm giác xấu hổ giận dữ muốn chết.

Bạn đang đọc Bạn Học 200 Triệu Tuổi (Dịch) của Phong Đâu Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trần_Tiên_Sinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 151

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.