Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Tranh Đế Quốc (2)

Tiểu thuyết gốc · 2827 chữ

[Rạng sáng ngày nổ ra đại chiến]

Sau hồi trống trận do quân Bắc Sát đánh lên dục dã, một vạn quân hồn sư vũ hồn loại điểu đồng loạt phóng lên từ hướng tường thành mở màn cho một cuộc phản công quy mô chưa từng có ở Tinh La, ba cánh cổng lớn trên tường thành Bắc Sát cũng đồng loạt khai mở, khí thế năm mươi vạn quân Bắc Sát như hổ gầm ầm ầm tiến ra phía ngoài hướng nơi quân đội phe hoàng đế dàn trận.

Quân Bắc Sát lấy cờ hiệu là hình Tà Mâu Bạch Hổ màu đen, quân đội chiến bào màu đen phủ kín một vùng rộng lớn, ngay từ lúc xuất hiện trong tầm mắt quân đội phe hoàng đế, quân Bắc Sát đã phóng ra hồn hoàn không báo trước mà trực tiếp tham chiến.

Quân địch ra sức phô trương như thế mạnh, quân đội phe hoàng đế ở cách tường thành một nghìn mét trước mặt vẫn án binh bất động, quân Bắc Sát nhìn bên này chỉ thấy được vô số cờ hiệu Tà Mâu Bạch Hổ màu trắng tung bay.

Dàn hàng phía trước bốn mươi vạn quân hồn sư bạch sắc chiến bào là chín người khoác áo choàng kim sắc oai vệ cưỡi trên lưng Hắc Mã, ở trung tâm quân đội có chiến xa lộng lẫy đứng hai người, một nam tử cao lớn thân khoác trường bào màu trắng, bên cạnh hắn nữ tử cao gầy toàn thân xuyên chiến bào màu đen. Khí thế phe hoàng đế lấy tĩnh thắng động, chỉ nhìn đội quân trước mặt, quân Bắc Sát trong lòng đã phập phồng không yên.

Tuy nhiên điều làm chúng thật sự run rẩy, không phải cảnh sắc binh tướng đông đảo trước mặt, mà chính là cảnh tượng hùng vĩ trên bầu trời. 

Ngay phía trên quân đội phe hoàng đế, một con hồn thú Cửu Vĩ Hồ toàn thân trắng muốt đang hừng hực tỏa ra kim quang chiếu rọi, chín cái đuôi nó trải rộng bao phủ đến hai mươi mét không gian, hai mắt hẹp dài chính là đôi mắt tượng trưng của tộc Tà Mâu Bạch Hổ, một bên xanh thẳm, một bên đỏ rực, tương phản màu sắc trong đôi mắt vừa cao quý mà hung dữ.

Con vật nhe nanh gầm gừ từng tiếng nhỏ, bộ dáng hung hăng nhìn vạn quân nhưng lại cung kính cúi đầu với một nữ tử. Nữ tử thân mang lam sắc chiến bào ôm sát cơ thể, thân hình nhỏ nhắn ấy vậy mà khí chất vô cùng kiêu ngạo, nữ tử tay nắm cây trượng dài màu bạc, tay khác chống eo đứng trên đầu Cửu Vĩ Hồ.

Lấy sức một người, đối đầu vạn quân? 

Đây là suy nghĩ trong lòng quân Bắc Sát, bởi chiến trường trên không lúc này chỉ một mình nữ tử đó và hồn thú của cô ta trấn giữ. 

Quân Bắc Sát bước tiến có chút chậm, Nana hừ lạnh đưa cao Điệp Thần Trượng chỉ hướng một vạn quân hồn sư loại điểu bay chi chít trước mặt, Cửu Vĩ Hồ tiến cấp Tà Mâu Cửu Vĩ tiểu Tuyết nhận lệnh, nó miệng rộng hú lên một tiếng vang trời, đồng thời từ trong cổ họng nó nhanh chóng tích tụ lên một luồng kim quang. 

Kim quang đại phóng vào một vạn quân trên không cũng chính là tiếng khai trận của quân đội phe hoàng đế. Phía dưới bốn mươi vạn quân chủ lực và tiên phong tiếp sau tiếng hú của hồn thú, họ đồng loạt cất cao giọng hô.

"SÁT ———"

Tiếng hô như sóng cuộn biển gầm hoàn toàn áp đảo khí thế phô trương của quân Bắc Sát trước đó. Bốn mươi vạn quân đội phe hoàng đế chia làm bốn cánh lao vun vút đối đầu quân Bắc Sát.

Bên dưới ba phía tấn công, một nhánh do Đới Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh, Hàn Dạ chỉ huy. Một nhánh do Đới Cẩn, Lam Y Thần, Hoa Dạ Vũ, Khả Nhi và Lục Kha dẫn đầu. Đới Duy Tư cùng Chu Trúc Vân đứng trên chiến xa, liên tục nghiêm chỉnh hạ đạt mệnh lệnh cho quân chủ lực tấn công nhánh giữa.

Nana ánh mắt sắc lạnh phóng thẳng vào giữa phe địch, áp lực từ một vạn tên hồn sư không ảnh hưởng tới cô chút nào. Tiểu Tuyết đuôi lớn quét qua, một lúc quất bay hơn trăm tên hồn sư ngã ầm ầm xuống đất trở thành đệm dưới chân quân đội phe hoàng đế. Theo sau Nana, Mộ Phi và hơn hai vạn quân hồn sư tức tốc bay lên từ mặt đất gia nhập chiến trường trên không. 

Nana thu lại Điệp Thần Trượng, sắc mặt vô cảm hét lớn bốn chữ: "Vạn Sắc Kim Ti!"

Vạn Sắc Kim Ti - đệ tam hồn kỹ của Thấu Cốt Hoa tiến cấp cảnh giới thứ tư.

Nana toàn thân ánh lên lục sắc, từ tứ chi, sau lưng, trước mặt phóng ra vô số dây leo cứng cáp thẳng tắp, trực tiếp bỏ qua phòng ngự của tất cả hồn sư bấy giờ, nhìn thật giống một quả cầu gai hung dữ. Nhưng có cho mười cái lá gan cũng chẳng ai dám chê cười, bởi chỉ cần một lần phóng, phạm vi năm mươi mét xung quanh cô ấy đều trở nên trống rỗng, toàn bộ hồn sư địch bị xé nát thành máu thịt be bét.

Một người một thú thống lĩnh cùng hơn hai vạn quân, chiến trường trên không chẳng mấy chốc đã dọn sạch, quân đội phe hoàng đế lại hung mãnh lao từ trời xuống sát nhập đến chiến trường phía dưới, cảnh sắc thật giống thiên binh thiên tướng hạ phàm khiến quân Bắc Sát càng hoảng loạn. 

Hồn sư tham chiến đa phần là Hồn tôn, khó nhằn mấy tên tướng lĩnh Hồn vương đều được người của Thập Diện Truy Tung đội tìm đến đối phó. Cục diện có vẻ đã êm xuôi nhưng ngay lúc này từ phía sau lưng quân đội phe hoàng đế lại xuất hiện một đội quân chiến bào đen khác, có đến gần ba vạn tên Hồn tông, dẫn đầu bọn chúng là người tộc Tà Mâu, nổi bật nhất là hai Hồn đấu la quanh thân hồn hoàn dọa người. 

Quân Bắc Sát đánh úp gọng kìm, tưởng có thể làm quân đội phe hoàng đế hoảng loạn sao?

Đã nhầm!

Quân Bắc Sát có chết cũng không ngờ, phe hoàng đế còn giữ năm vạn quân tiếp viện ở phía sau. Thủ lĩnh các gia tộc lãnh đạo đội quân tiếp viện này cùng với sự gia nhập của hồn thú Huyết Lân Mã vừa đúng lúc đối đầu với quân Bắc Sát đánh úp. Hai chiến trường liên tục truyền ra những tiếng nổ ầm vang, tiếng la hét đinh tai nhức óc.

Có người tộc Tà Mâu, tiểu Tuyết hưng phấn như tìm được mồi, nó theo lệnh Nana tới chiến trường phía sau hỗ trợ quân tiếp viện. Có tiểu Tuyết, Hồn đấu la so cũng chẳng có uy hiếp gì.

Lại một lần nữa quân đội phe hoàng đế áp đảo, cứ tiếp tục, kết quả không cần suy nghĩ cũng biết.

 

Cung điện chính Bắc Sát đóng kín, Đới Sát vẻ mặt đen kịt ngồi một mình trên vương tọa, phía ngoài điện liên tục truyền đến báo cáo từ chiến trường ầm ĩ. Mỗi một lúc báo cáo càng dồn dập, quân đội của hắn chết càng nhiều, cuối cùng đỉnh điểm một báo cáo.

"Bệ hạ, hoàng tử đã... đã, tử trận."

Đới Sát cười, cười như điên dại, hắn đưa tay mặc lại áo bào, ánh mắt vô hồn mở miệng mà lẩm bẩm: "Đới Giai Chính, con trai ta không còn, ngươi cũng đừng mong có người nối dõi. Tương lai tộc Tà Mâu, sẽ sụp đổ trong tay ngươi."

Đới Sát từng bước chậm rãi đi ra khỏi cung điện, trên thân sáng lên chín cái hồn hoàn, hắn Phong hào đấu la phóng người vụt đến chiến trường. 

Phía sau Đới Sát cung điện giây phút đó nổ ầm sụp đổ, báo hiệu vương quốc Sát Bắc tồn tại ngắn ngủi, đến hồi diệt vong.

 

Chiến trường phía ngoài tường thành đã đến hồi kết thúc, quân đội phe hoàng đế phân ra từng nhóm vội vã đưa chiến hữu đi trị liệu, đa số hồn sư vẫn khỏe mạnh đang ra sức trấn áp quân địch còn lại, chịu đưa tay đầu hàng thì họ sẽ bắt sống.

Nana đứng trên đầu tiểu Tuyết quan sát khống chế cục diện, bỗng giật mình một cái, cô ngay lập tức cho tiểu Tuyết đi đến chiến xa nơi Đới Duy Tư, Đới Mộc Bạch cùng Chu Trúc Vân và Chu Trúc Thanh đang ở. Chiến xa chiều cao ngang ngửa tiểu Tuyết ở hình thái biến thân Tà Mâu Cửu Vĩ, hai bên đối diện nhìn nhau, không cần Nana nói bốn người dường như đã hiểu ý.

Đới Mộc Bạch ánh mắt kiên định: "Cuối cùng, cũng tới rồi."

Chu Trúc Vân nắm tay Đới Duy Tư, Chu Trúc Thanh nắm tay Đới Mộc Bạch. Nana mỉm cười quay lại nhìn một hướng, nơi đó dần xuất hiện một con Tà Mâu Bạch Hổ cự đại, chắc hẳn đó chính là vũ hồn chân thân. Đới Sát Tà Mâu Bạch Hổ Chân Thân.

Hổ lớn xuất hiện trên bầu trời, tiếng gầm uy áp tỏa ra khiến toàn quân hai phe phía dưới đình chỉ hành động đưa tay ôm đầu mà la hét.

Nana hừ lạnh để tiểu Tuyết bay đến giữa khoảng không, tay xuất Điệp Thần Trượng, Nana thân người ào ào phóng tỏa ra lục sắc quang mang thành lớp bình chướng phía trên chiến trường, vô hiệu trùng kích tinh thần của hổ lớn. 

Đới Sát hai mắt hổ nhíu lại giận dữ, hắn hống lên một tiếng kinh thiên động địa: "Tất cả, là do tiện nhân ngươi ———"

Đới Sát đay nghiến thét dài, hổ lớn vuốt trảo hung hăng lao đến chỗ Nana, có điều, thân mới vừa động, nó đã ngay lập tức bị một đầu hổ khác húc vào giữa bụng bắn bật sang một phía. Chặn nó, là Tà Mâu Bạch Hổ với bốn chiếc cánh trắng sau lưng, là của Chu Trúc Thanh, Đới Mộc Bạch vũ hồn dung hợp kỹ - U Minh Bạch Hổ Chân Thân.

Đới Sát hổ nhe nanh dữ tợn, nó vươn cổ gầm lên nhảy bổ vào U Minh Bạch Hổ vồ đánh tới tấp, cuộc chiến của mãnh thú trên không ầm ầm kinh hãi. Nếu không có bức bình chướng màu lục phía trên ngăn cách, các hồn sư bên dưới đang nghi ngờ có phải họ sẽ bị hổ gầm chết hay không?

Đới Sát hổ mạnh mẽ, U Minh Bạch Hổ bị thương không nhẹ. Tuy rằng trận chiến chưa có khả năng phân thắng bại nhưng bằng vào hồn lực dồi dào, Đới Sát bên trong hổ lớn kiêu ngạo cười vang: "Haha, chỉ bằng vào các ngươi cũng đòi diệt ta? Hôm nay, ta sẽ khiến các ngươi chết không toàn thây, đền mạng cho con ta!"

Một lần nữa Đới Sát hổ chồm lên dơ vuốt, và một lần nữa lại bị hất bay. Lần này, là một con U Minh Bạch Hổ màu đen đồng dạng với bốn chiếc cánh lớn sau lưng, chính là Chu Trúc Vân cùng Đới Duy Tư vũ hồn dung hợp kỹ - U Minh Bạch Hổ Chân Thân.

Điều gì có thể đem đến sức mạnh cho tộc Tà Mâu hoàng thất? Đó là vì thiên đạo ưu ái ban cho họ chân mệnh thế gia hoàng hậu. Hai bên kết hợp tạo nên kì tích vũ hồn dung hợp hai trở thành một, càng thần kì hơn khi lòng tin và tình yêu của họ đạt đến đỉnh điểm, chấp nhận hy sinh giao phó toàn bộ linh hồn cho đối phương nắm giữ, họ sẽ đạt đến đỉnh cao sức mạnh, tối cường dung hợp vũ hồn chân thân.

Trước đó Chu Trúc Thanh và Đới Mộc Bạch làm được, giờ đây hoạn nạn cũng giúp Đới Duy Tư và Chu Trúc Vân bước đến trạng thái dung hợp U Minh Bạch Hổ Chân Thân.

Hai con U Minh Bạch Hổ như thần bảo mệnh phía trên bầu trời, các tướng sĩ bên dưới đều ngừng chiến mà trông ngóng. Quân Bắc Sát cũng vậy, đến lúc này họ chiến đấu đã không còn ý nghĩa gì nữa.

Đới Duy Tư bên trong không gian vũ hồn dung hợp nắm chặt tay Chu Trúc Vân mỉm cười, sau đó hắn một chuyển ánh mắt hổ đầy ngạo nghễ và tự tin hướng Đới Sát: "Giờ ngươi còn dám ngông cuồng nữa không? Đới Sát, hôm nay là ngày chết của ngươi, danh dự tộc Tà Mâu, huynh đệ chúng ta sẽ đòi lại."

Gầm lên một tiếng thật dài, hai con U Minh Bạch Hổ chủ động tấn công Đới Sát hổ, tiếng nổ, tiếng va chạm ầm ầm rung chuyển cả mặt đất.

Đới Sát hổ có khả năng phi hành do hồn lực nâng đỡ, tốc độ biến hướng so hai con U Minh Bạch Hổ có cánh phải chậm, Đới Sát hổ liên tục bị một bên đen bên trắng quật tới tấp, mỗi lúc nó há miệng đại phóng kim quang qua U Minh Bạch Hổ bên này, thì đầu bên kia ngay tức thì ăn một vỗ của con U Minh Bạch Hổ khác.

Lâu dần Đới Sát kiệt quệ cả về tinh thần lẫn thân thể, hắn rú lên một tiếng kinh khủng phá bỏ vũ hồn chân thân. Đới Sát hiện nguyên bản thể, thân còn khoác áo bào thêu đầu Tà Mâu Bạch Hổ màu đen, nhưng có là ai cũng phát hiện không được khí chất của một vương giả trên người hắn.

Đới Sát tóc tai rũ rượi, gương mặt mất đi đường nét ôn hòa mà thay vào đó, là dữ tợn, thân hắn phóng xuất ra chín cái hồn hoàn quay vòng khắp nơi, hắn thở hồng hộc hơi cúi mình ôm lấy bả vai, mắt trừng lớn như đang ra sức nuốt trọn quang minh nhật nguyệt.

Khoảng không bao bọc phía trên lãnh thổ vương quốc Bắc Sát bị uy áp Đới Sát ảnh hưởng liên tục biến đổi màu sắc. Cuối cùng một cái hồn hoàn màu đen to lớn ngay trên đỉnh đầu Đới Sát sáng lên, hồn kỹ đồng quy vu tận của Đới Sát, đệ cửu hồn kỹ - Thôn Thiên.

Một chiêu này chuẩn bị phóng ra làm toàn bộ mặt đất rung chuyển, tường thành Bắc Sát lần lượt vụn vỡ đổ nát, tự tay Đới Sát âm mưu bao năm gây dựng, nay cũng chính tay hắn đi hủy hoại. 

Cảm nhận khí tức của Đới Sát thay đổi bất thường, Nana thế mà cười, tiếng cười làm hai con U Minh Bạch Hổ mờ mịt quay đầu nhìn cô.

Đới Sát miệng hai hàm răng cắn chặt, ánh mắt ăn tươi nuốt sống trừng Nana, tuy vậy, không hiểu sao trong lòng hắn tràn đầy sợ hãi.

Nana thu lại bình chướng bao phủ phía trên chiến trường, cô khuôn mặt biến nên khinh thường nhìn Đới Sát: "Đến chết vẫn phô trương, tự bạo có khi động tĩnh còn lớn hơn đấy. Tưởng thế nào, hổ giấy mà thôi."

Quả thế, Đới Sát sớm đã hao kiệt hồn lực bởi hai con U Minh Bạch Hổ, vì thế hắn mới không đủ sức duy trì vũ hồn chân thân, nói là hắn muốn đồng quy vu tận, khả năng còn lại cũng chỉ khiến hồn kỹ bước đầu phát huy dọa người phía ngoài. Ở đây không có cường giả cao hơn Đới Sát không thể phát hiện, nhưng qua làm sao được Nana.

Đới Sát sau câu nói của Nana, hắn cổ họng tự động phun ra một búng máu, hắn đã tức đến có thể tự ép chết chính mình. Đới Sát hai mắt long lên đáng sợ, hắn lấy sức bình sinh cuối cùng mà hét.

"Nữ nhân đáng chết ———"

Tam quân tướng sĩ đồng loạt ngẩng đầu nghe tiếng hét là lời trăng trối của Đới Sát, cảnh tượng sau cùng họ nhìn thấy trên bầu trời... Là một nữ tử lam sắc chiến bào, thân hình nhỏ nhắn. Nữ tử khuôn mặt kiêu căng kiệt ngạo, đưa chân một cước đạp bay đầu Đới Sát rơi đến trong miệng... Cửu Vĩ Hồ.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.