Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất Quái Hội Tụ

Tiểu thuyết gốc · 1830 chữ

Nana mấy ngày đều cắm rễ ở phòng viện trưởng, cô còn nằng nặc đòi cả đại sư, Liễu Nhị Long và Triệu Vô Cực cùng ở, lý do rất đơn giản.

Chờ Thất Quái về.

Và hôm nay...

Lúc mọi người đang thảo luận chuyện Vũ Hồn Điện làm với Thất Bảo Lưu Ly Tông thì bỗng có tiếng gõ cửa.

Nana tinh thần lực phóng thích, cảm nhận được người tới, cô vui mừng xông lại mở bung cửa, cười khanh khách cho người này mội cái ôm.

"Tam ca!" Nana lớn tiếng gọi.

Người tới đúng là Đường Tam, Tam ca của Nana. Đường Tam tuy giật mình nhưng hắn bất ngờ hơn khi Nana có thể ngay lập tức nhận ra hắn, nếu không nhầm thì ngoại hình và khí tức hắn đã thay đổi rất nhiều, lần đầu gặp lại, Nana lẽ ra nên là cái biểu cảm như những người khác mới đúng.

Như những người khác là chỉ Phất Lan Đức, đại sư, Liễu Nhị Long cùng Triệu Vô Cực. Bốn người bốn mặt nhìn nhau, cho dù có Nana trước gọi, họ vẫn chưa thể nhận biết nam thanh niên tóc lam dài trước mặt này là ai.

Đường Tam cười xoa đầu Nana, hắn minh bạch có lẽ Nana là được phụ thân Sở Tề Thiên kể về hắn.

Đường Tam chân thành nói: "Mừng ngươi đã tỉnh, Nana. Cũng rất cảm ơn Tề Thiên thúc thúc."

"Hì hì, không có gì đâu, Tam ca không cần bận tâm. Ta xem mọi người đây đã bị vẻ ngoài anh tuấn tiêu sái của ngươi làm mê muội a!" 

Nana bộ dáng tinh nghịch đưa tay chỉ vào bốn người, đến lúc này họ vẫn chưa có động tĩnh, một phần là do vẻ ngoài Đường Tam thay đổi, còn lại chính là do nhận biết khiến tâm tình quá kích động.

Đường Tam cảm động cúi chào từng người, hắn nhắc lại những bức thư mà mọi người gửi cho hắn thông qua phụ thân Đường Hạo, mỗi bức đều chứa nhiều quan tâm lo lắng.

Liễu Nhị Long quật cường thế mà tròng mắt dần óng ánh thủy quang, nhìn Đường Tam cô ấy trong lòng thầm khen may mắn. Vốn là trước đó Liễu Nhị Long cùng Triệu Vô Cực thi nhau tự tay đan áo cho đám tiểu quái vật, cơ mà những chiếc áo đó, Nana còn không chui vừa chứ đừng nói Thất Quái, vậy nên hai người đã thống nhất cất mất biến những chiếc áo, tránh bị mất mặt.

Triệu Vô Cực thân người vạm vỡ vì cười mà rung lắc liên tục, làm Nana cảm giác sàn nhà cũng bị rung đến nơi.

Phất Lan Đức bình tĩnh nhất trong bốn người, hắn chỉ nhẹ gật đầu thể hiện thái độ vô cùng hài lòng với Đường Tam.

Ngược lại là đại sư, hắn tình cảm đối Đường Tam đệ tử đích truyền này không thua kém thân sinh nhi tử, hắn khóc so Phất Lan Đức khi Nana về còn có phần hơn.

Tất nhiên Phất Lan Đức được một mẻ cười vỡ bụng và sau đó, hắn vinh dự ăn ngay hai cú đấm của Liễu Nhị Long.

Liễu Nhị Long sốt ruột từ đầu tới giờ cứ nhìn ra cửa, cô ấy ngỡ sẽ có thêm niềm vui bất ngờ nhưng lâu chưa thấy. Liễu Nhị Long hỏi: "Tiểu Tam, Tiểu Vũ đâu, con bé không đi cùng ngươi sao?"

Câu hỏi này, lập tức khiến không khí căn phòng trở nên khác lạ.

Đường Tam thu lại nụ cười, khuôn mặt hắn thoáng trầm xuống. Nana rõ là chưa kể mọi người chuyện ở rừng Tinh Đấu.

Mọi người khó hiểu nhìn Đường Tam, hắn đây tâm trạng thay đổi đột ngột cùng lúc lấy ra trong vòng tay trữ vật một con thỏ màu hồng rất đáng yêu. Tiểu Vũ vẫn không thấy tăm hơi đâu.

Đường Tam âu yếm ôm thỏ nhỏ, hắn giọng nói dịu dàng mà thương tâm: "Đây là Tiểu Vũ! Tiểu Vũ vì ta mà..."

Mọi người kinh ngạc nhíu mày, không hiểu sao theo câu nói Đường Tam ngắt quãng, họ cảm giác thật bất an.

Đường Tam hít sâu khống chế tâm tình, mỗi lần tưởng niệm chuyện này hắn cực kì khổ sở. Đường Tam nhỏ giọng nói hai chữ: "Hiến tế."

Đoàng ——

Hai chữ đơn giản nhưng với mọi người chính là sét đánh ngang tai.

Liễu Nhị Long cơ hồ không thể đứng, Nana vội chạy tới đỡ lấy cô ấy. Cơ thể Liễu Nhị Long mềm oặt, cổ họng nói còn không rõ ràng: "Hiê... hiến tế. Không, không đâu, hồn thú hiến tế, vĩnh viễn... hồn phi... phách... tán."

Đó là điều giới hồn sư ai cũng biết, ba người kia tuy là nam nhân kiên cường nhưng họ lúc này kìm không được run rẩy, họ đau lòng không kém Liễu Nhị Long. 

Nana nhận Phất Lan Đức làm gia gia, đại sư có Đường Tam đệ tử đích truyền, Liễu Nhị Long nhận Tiểu Vũ là con gái danh chính ngôn thuận. Nhưng các lão sư Sử Lai Khắc trong lòng có ai không xem đám tiểu quái là người thân ruột thịt đâu? 

Hỏi trên đời mấy người có thể thờ ơ khi thân nhân của mình gặp chuyện chẳng lành?

Đường Tam bấy giờ lắc đầu, hắn mỉm cười khẳng định: "Không, Tiểu Vũ còn sống."

Lần nữa không khí căn phòng trở nên ngưng đọng, Đường Tam từ từ kể lại cho mọi người nghe chuyện Vũ Hồn Điện vây giết Tiểu Vũ ở rừng Tinh Đấu.

"Vũ Hồn Điện chó má, ta phải dẫm nát bọn chúng——"

Liễu Nhị Long thái độ thay đổi nhanh cực kì, Nana ngồi bên khóe miệng cứng ngắc giật liên tục, may mắn cô đây mạnh sao, nếu không có lẽ bị Liễu Nhị Long hất bay đến nơi nào chẳng hay.

Theo Đường Tam kể, Tiểu Vũ còn sống, có điều, để Tiểu Vũ trở lại làm Tiểu Vũ như trước đây cần rất nhiều điều kiện.

Đại sư vuốt cằm thở dài: "Đường Tam ngươi cần tiến cấp Phong hào đấu la, Tiểu Vũ phải phục dụng tiên thảo hoán tỉnh linh hồn Thánh Hồn Thảo, tiên phẩm trọng tố thân thể vạn niên Cửu Phẩm Sâm Vương, và để hồn thể hợp nhất cần cả thượng cổ linh thú nội đan? Không ngờ lại là những điều kiện khó như vậy."

"Đừng nói tiến cấp Phong hào đấu la, riêng chuyện tìm kiếm mấy thứ tiên thảo tiên phẩm kia đã giống như lên trời đi. Nay Thất Bảo Lưu Ly Tông vì Vũ Hồn Điện mà sa sút, Thiên Đấu loạn lạc, cả đại lục bất an, đi đâu tìm chứ? A, linh thú nội đan có Nana mà!" Phất Lan Đức vò đầu bứt tóc, cuối cùng là chuyển hướng qua Nana.

Nana giật bắn xua xua tay: "Gia gia, nghĩ đi đâu vậy? Tiểu Tuyết, tiểu Hồng là hồn thú bình thường, Lam Ly tuy là thần thú nhưng nó tu vi chỉ có 5 vạn năm, không phải thượng cổ linh thú. Cơ mà ta biết tung tích của Cửu Phẩm Sâm Vương, xa xa mà gần gần, dễ mà khó, cướp hay trộm từ từ tính, nhưng Nana đảm bảo nhất định sẽ lấy về."

"Tốt quá, vậy Sở Tề Thiên lão cha ngươi thì sao? Hắn mạnh như vậy kêu hắn giúp một tay đi lấy, ta tính bối phận còn muốn hắn món quà hiếu kính đây." Phất Lan Đức biểu cảm vô sỉ liếc mắt Nana.

Trong hoàn cảnh cấp bách như hiện nay, những người khác nghe Phất Lan Đức nói không có đi cười hắn mà là đồng dạng ánh mắt mong chờ nhìn Nana.

Nana đưa tay gãi chút mặt, khó xử cười làm lành: "Hì, xin lỗi mọi người. Baba có nói qua, ta đã trưởng thành, theo gia tộc gia quy từ nay hắn sẽ không can dự vào chuyện của ta nữa, cho nên về sau ta hoàn toàn độc lập đó a."

"Haizzz..." Cả căn phòng thở dài một hơi. Kẻ mạnh thường có phong cách sống rất phong phú. Vậy là không mong chờ được gì nơi Sở Tề Thiên rồi, ai bảo người ta là siêu cấp đấu la chứ.

Phất Lan Đức lần nữa nhăn mặt: "Tính ra chỉ có mấy người nhỏ bé chúng ta thôi sao? Aiza, nếu có thêm mấy kẻ mạnh giúp thì tốt quá."

"Vậy chúng ta, có được xem là kẻ mạnh?"

Đáp lại ý muốn của Phất Lan Đức, giọng nói nam tử thản nhiên hỏi khiến những người trong phòng kinh ngạc không hẹn mà cùng nhìn một hướng.

Cánh cửa phòng viện trưởng chưa đóng nay bất ngờ xuất hiện bốn người, khí thế của họ, giống như thần tiên giáng trần vậy đó. Nana vui mừng vọt đến giang tay ôm lấy hai trong bốn người cười lớn.

"Haha, Thất Quái sắp sửa hội tụ! Lão đại, tứ ca, lục tỷ, thất tỷ. Mừng mọi người trở về."

Xuất hiện với phong thái lẫy lừng đúng là bốn người trong Thất Quái, Đới Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh, Ninh Vinh Vinh và Mã Hồng Tuấn.

Ninh Vinh Vinh bị Nana ôm cổ chặt cứng, cô ấy cười vỗ vỗ vai Nana: "Được rồi được rồi, bao nhiêu tuổi còn giống tiểu hài tử một dạng."

Chu Trúc Thanh bị Nana ôm bên kia cũng nhếch môi diễu cợt: "Đới Giai Nguyệt cao lãnh thế mà còn có bộ dạng này sao? Có nên cho đám kỵ sĩ chấp pháp kia biết không nhỉ?"

Mọi người nhìn Nana bị chọc đều giấu không nổi ý cười. Không khí căn phòng căng thẳng nhờ có đám tiểu quái vật thoáng chốc trở nên tràn đầy sức sống, đại sư, Phất Lan Đức, Triệu Vô Cực, Liễu Nhị Long là vì vui mà rơi nước mắt.

Nana thật bình tĩnh, cô buông ra hai nữ nhún vai thản nhiên đáp lại: "Dù sao ta vẫn là bát muội, nhỏ nhất trong nhà mà, đúng không?"

Đới Mộc Bạch mỉm cười gật đầu: "Đúng đúng, tiểu Nana, tiểu Nguyệt nhi, nghiêm túc nào. Viện trưởng nói cần người mạnh giúp, cụ thể là gì?"

Bốn người Đới Mộc Bạch mới tới cửa nghe được câu cuối của Phất Lan Đức liền oai phong lẫm liệt đầy hào quang xuất hiện chứ thực ra chả biết chuyện gì xảy ra cả. Đường Tam lần nữa kể cho họ nghe về Tiểu Vũ.

Và thế là Nana lại tiếp tục giật miệng chứng kiến màn bùng nổ chửi Vũ Hồn Điện của mấy người này và Liễu Nhị Long. Thật hết cách, cơ mà cực kì phấn khích.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.