Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành Trình Tới Hải Thần Đảo

Tiểu thuyết gốc · 1669 chữ

Tần Minh chẳng biết được Nana có nghe hắn nói hay không nhưng bản thân hắn vẫn muốn kể hết cho cô mọi chuyện. Nhìn Nana yên lặng nằm ngoan ngoãn trong quan tài băng mặc hắn lải nhải, dáng vẻ này thật khác lạ nhưng đồng thời cũng thực đáng yêu.

Tần Minh mỉm cười thỏa mãn, hắn đi trở lại chỗ nữ tử tóc bạch kim hỏi: "Lam tiền bối, tiếp theo chúng ta nên làm gì?"

Nữ tử tóc bạch kim khẽ thở ra một hơi, những biến hóa cảm xúc trước đó ở đây chẳng ai có thể phát giác. Nữ tử đưa mắt nhìn phía Nana, lại nhìn Phất Lan Đức và Tần Minh sau mới quyết định nói: "Tiếp tục, muốn tới nơi đó... Hải Thần Đảo."

Hải Thần Đảo!

Ba chữ này khiến Tần Minh cùng Phất Lan Đức bất ngờ kinh hô thành tiếng. Mặc dù trước đây đã từng nghe đến thì đã sao? Bởi vì ba chữ này biểu danh không phải chỉ dừng lại ở một cái tên.

Hải Thần Đảo đích thực là nơi có thần che chở. Không phải lời đồn mà chính là đích thực có người đã tới nơi đó. Theo lời nữ tử làm chứng, Thiên Đạo Lưu kẻ kia cực hạn đấu la là một trong, và thêm một người nữa vừa hay đúng là của Đường Tam thân cụ tổ - Đường Thần.

Cường giả đỉnh tiêm giới hồn sư đều biết Hải Thần Đảo ở Đấu La Đại Lục là thần địa, có thể giúp bọn họ vượt qua giới hạn của nhân loại, đạt đến đỉnh cao chân chính, phi thăng thành thần, có được sự sống vĩnh hằng. Thế nhưng tại sao mỗi lần nhắc tới Hải Thần Đảo vẫn y như cũ khiến người người kinh hãi cùng e dè? Bởi vì con đường dẫn tới Hải Thần Đảo, mặc dù vinh quang chói lọi nhưng phần chắc chắn hơn chính là tương đương dẫn tới họa sát thân. Ngay cả một siêu cấp đấu la như Trần Tâm cũng chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ tới nơi đó.

Tuy nhiên nữ tử tóc bạch kim lại đưa ra đề nghị để đám tiểu quái vật cùng nhau tới Hải Thần Đảo, càng kinh ngạc hơn khi Ninh Phong Trí và các vị đại năng kia đã ngay lập tức tán thành. Không phải vì họ không biết hay không lo đám trẻ gặp nguy hiểm, mà bởi vì nghĩ đến tương lai đám tiểu quái vật phải đối mặt, thì để chúng đến Hải Thần Đảo chính là quyết định đúng đắn nhất.

Phất Lan Đức khống chế tâm tình kích động, hắn thử thăm dò nói với vị nữ tử: "Lam tiền bối, lúc trước có ý đợi Nana tỉnh lại cùng đi. Nhưng cho tới bây giờ con bé vẫn..."

"Không việc gì. Ta đi cùng bọn họ." Nữ tử mỉm cười trả lời.

Phất Lan Đức nhất thời chưa thể phản ứng kịp, vì lời của nữ tử nói khiến hắn quá đỗi vui mừng. Nữ tử thân phận và cả năng lực, đều có rất lớn đảm bảo đám tiểu quái vật bình an vượt qua sóng gió. Có thể giúp Phất Lan Đức bớt đi một tảng đá lớn đè nặng trong lòng.

Nữ tử xem Phất Lan Đức biểu cảm dường như đã đoán ra được điều hắn đang nghĩ. Nàng thầm lắc đầu, chuyện nàng dự tính khác xa so với điều hắn mong đợi. Chỉ mong Nana sớm tỉnh lại, tiếp tục đi con đường cô ấy phải đi.

Tần Minh không nói, dù gì đi hay ở, hắn cùng Nana một chỗ là được rồi.

Ba người riêng phần mình tư tâm, căn phòng thoáng chốc trở nên thật tĩnh lặng. Vô số đốm sáng lục sắc vẫn trôi nổi trong không trung, thỉnh thoảng lại phản chiếu ánh sáng cửu sắc từ những khối băng nhỏ trên bức tường, lấp lánh tuyệt mỹ.

Ở miếng đại thạch phía dưới chiếc quan tài băng từng đợt khí lưu màu trắng vẫn tùy ý lan tỏa, che lấp đi một đường vân lam sắc vừa bất ngờ xuất hiện trên tay thiếu nữ đang ngủ say.

Ầm ầm!

Hai cánh cửa phòng đụng chạm bức tường vang lên chấn động. Nữ tử, Tần Minh, Phất Lan Đức nhướn mày nhìn một thân hình mập mạp đang chạy bán sống bán chết đến từ hướng đó.

Phất Lan Đức bực mình đưa tay vỗ trán, vừa hạ xuống thuận tay liền giáng cho khổ chủ mới tới một cú đau điếng: "Hồng Tuấn tên tiểu tử chết tiệt. Căn dặn ngươi bao nhiêu lần, chớ quấy rầy Lam tiền bối, ngươi có bỏ vào tai không?"

Phất Lan Đức vừa đánh vừa mắng. Mã Hồng Tuấn mặc Phất Lan Đức đánh cũng một bộ cầu người nấp sau lưng hắn mếu máo: "Lam Ly, viện trưởng cứu ta. Nữ nhân điên kia lại muốn cắn ta cái cổ."

"Ngươi..." Phất Lan Đức thực tức muốn nổ phổi.

Mã Hồng Tuấn vừa gọi ai cơ? Lam Ly? Phải, thần thú Lam Ly chính là nữ tử tóc bạch kim. Nhưng 'Lam Ly' là cái tên một tiểu tử như Mã Hồng Tuấn có thể gọi sao?

Người ta là thần thú đại nhân, năm vạn năm đã hóa hình, thực lực có khi còn trên cả lão già Thiên Đạo Lưu. Phất Lan Đức thân lão đây vẫn muốn cung kính gọi người ta hai tiếng tiền bối, ấy vậy mà tên Mã Hồng Tuấn dám cả gan gọi thẳng người ta danh tự, đây... còn ra thể thống gì?

Phất Lan Đức quát: "Nghịch đồ, hồ nháo đủ rồi. Mau mau tạ lỗi với Lam tiền bối, gọi đúng cho ta."

Mã Hồng Tuấn phụng phịu, chẳng phải lúc trước chưa hóa hình mọi người đều gọi như vậy. Nay viện trưởng tự nhiên bày ra lễ phép làm gì không biết, quả là quá không quen, vả lại...

"Thất Quái gọi như vậy là do ta yêu cầu. Viện trưởng, Lam Ly sống với thân phận hồn thú của Nana, đã đồng hành cùng mọi người từ lúc bắt đầu vào Sử Lai Khắc học viện cho tới tận bây giờ. Nana xem mọi người thế nào, ta cũng muốn đem mọi người xem thành như thế, hơn nữa... Thôi vậy, ta là thật hy vọng viện trưởng và Tần Minh học trưởng đừng gọi ta tiền bối, hai người cứ gọi Lam Ly là được rồi."

Lam Ly thanh âm nhẹ nhàng lên tiếng giải vây cho Mã Hồng Tuấn cùng bày tỏ ý muốn của mình. Thực chất đây không phải lần đầu Lam Ly bày tỏ nhưng Phất Lan Đức vẫn kiên quyết không nghe, có điều bây giờ thì khác, đám trẻ sắp rời xa hắn, chưa biết khi nào tất cả mới được trùng phùng. Có lẽ một năm, hai năm, năm năm hay...

Phất Lan Đức tâm tình phức tạp, giờ phút này còn câu nệ tiểu tiết cái gì chứ? Lam Ly đây chỉ là một mong muốn nhỏ nhoi trước khi chia tay, để hắn gọi tên mình Lam Ly chưa để ý thì Phất Lan Đức để ý làm gì?

Phất Lan Đức thở dài, vẫn thầm nói một câu thất lễ sau đó mới hướng Lam Ly gật đầu: "Được rồi, tiểu Lam Ly."

Lam Ly cười thật vui vẻ, người khác không thể hiểu nhưng một tiếng gọi này của Phất Lan Đức đối với Lam Ly mà nói chính là sự công nhận cô chờ đợi hơn bao giờ hết. Mọi thứ thật giống như trước kia, Lam Ly cảm giác như cô đang sống lại, sống lại với thân phận Lam Ly của Sử Lai Khắc chứ không phải thân phận thần thú.

Lam Ly vui dường như cũng khiến cả căn phòng phút chốc bừng sáng, cửu sắc quang mang chiếu rọi càng thêm lộng lẫy khác lạ.

Đường Tam mang theo những người còn lại của Thất Quái và Bạch Trầm Hương lúc này vừa bước vào kịp lúc, ai nấy đều có thể dễ dàng cảm nhận được căn phòng nay khí tức sinh mệnh còn nồng đậm hơn gấp nhiều lần so với ngày thường.

Ninh Vinh Vinh, Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh, Bạch Trầm Hương cùng Áo Tư Ca như mọi lần nhanh chân chạy tới quan tài băng xem xét tình trạng Nana. Đường Tam, Đới Mộc Bạch tới gần chỗ Phất Lan Đức, Tần Minh và Lam Ly chào hỏi.

"Lam Ly, viện trưởng, Tần Minh học trưởng. Nana có chuyển biến tốt sao?" Đường Tam lên tiếng trước, hắn đinh ninh khí tức sinh mệnh khác lạ vừa rồi chắc là theo Nana tình trạng biến đổi mà thành.

Chỉ tiếc đáp lại Đường Tam lại là cái lắc đầu của Lam Ly: "Vẫn không có gì thay đổi. Các ngươi hoàn thành thử thách bên phía Thất Bảo Lưu Ly Tông rồi đi. Tốt! Tiếp theo các ngươi muốn cùng ta tới Hải Thần Đảo."

Hải Thần Đảo!

Thất Quái và Bạch Trầm Hương đồng thời kinh hô. Phản ứng này quả không ngoài dự đoán.

Đới Mộc Bạch tim đập có chút nhanh, bất quá cảm giác này là hưng phấn. Đới Mộc Bạch xác nhận lại với Lam Ly: "Cuối cùng ngày này đã tới. Nhưng Nana chưa tỉnh, chúng ta sao có thể bỏ mặc... Khoan đã, Lam Ly, ngươi nói là cùng ngươi?"

Đới Mộc Bạch ngữ khí kích động, khiến bảy người kia bất giác cũng căng thẳng nín thở chờ theo.

Đưa mắt nhìn thoáng qua từng gương mặt thật quen thuộc đang ngơ ngác mong chờ. Lam Ly mỉm cười gật đầu trả lời: "Phải, ta đi, Nana cùng Tần Minh đi. Chúng ta cùng nhau... tới Hải Thần Đảo."

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.