Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Cửu, Cảm Ơn Muội

Tiểu thuyết gốc · 3985 chữ

Hải Thần Đảo đêm khuya thanh vắng, tĩnh mịch nhưng không hề yên bình. Bốn năm trước khi mười một người Sử Lai Khắc cùng nhau bước lên Hải Thần Đảo, số phận của họ đã được định đoạt phải gắn kết chặt chẽ, bao gồm người nằm ngoài vòng vận mệnh quá khứ, Sở Phượng Na.

Nana đứng trên nơi cao nhất của Hải Thần Đảo, gió lạnh chẳng ảnh hưởng gì đến cô. Vậy là đã hơn bốn năm rồi, kể từ lúc Nana gặp gỡ Hải Thần và cũng hơn bốn năm từ ngày ấy, Lam Ly tuyệt nhiên không bước chân ra khỏi không gian thần thú. Nana không hiểu Lam Ly vì cớ gì phải trốn tránh gặp mặt, rõ ràng ở trong câu chuyện kia hay đến hiện tại, Lam Ly vẫn chỉ là cô gái đáng thương nhất.

Nana thở ra một hơi nặng nề. Xét cho cùng thành thần cũng không mấy tốt đẹp, thần không toàn năng, không bất tử, ngược lại thần có quá nhiều lo lắng, quá nhiều suy tính, cần quá nhiều sự hy sinh. Như vậy Nana chẳng thà làm một người bình thường, cùng người mình thích sống một đời an yên.

"Nana."

Một tiếng gọi quen thuộc cắt đứt Nana mạch suy nghĩ. Nana hít sâu một hơi, quay lại nhìn người tới, Nana vui vẻ gọi hắn: "Tam ca."

Đường Tam mỉm cười gật đầu, chậm rãi đi đến gần Nana.

Đường Tam thân khoác bộ áo vải đen đơn giản, mái tóc lam dài chải gọn sau lưng. Mỗi một cái nhấc tay đều không che dấu ở hắn khí chất bất phàm, vì đến nay tất cả mọi người đều minh bạch hắn đã được chọn để trở thành người kế thừa Hải Thần, chủ nhân cả đại dương.

Nana nhìn Đường Tam cầm trên tay kiện vũ khí dày nặng, nó chính là vũ khí tượng trưng cho Hải Thần, đồng thời là bài khảo hạch thứ bảy của Đường Tam trong Hải Thần Khảo - Hải Thần Cửu Khảo, siêu thần khí Hoàng Kim Tam Xoa Kích. Cây Hoàng Kim Tam Xoa Kích chẳng biết có phải do ánh trăng chiếu rọi hay Đường Tam tác động, đột ngột ánh lên một tầng kim quang.

Đường Tam đứng song song với Nana trên đỉnh núi, tay nắm chặt Hoàng Kim Tam Xoa Kích. Đường Tam tùy ý hỏi: "Muội có chuyện gì phiền lòng sao?"

Nana nhìn thoáng qua Đường Tam một chút, trong lòng trống rỗng không biết nghĩ gì. Nana cười quay mặt ra nơi khác, thở dài nói: "Không có."

Đường Tam im lặng. Không gian lần nữa trở nên tĩnh mịch, sóng biển vẫn cứ vô tư táp vào vách đá dưới chân núi, mạnh kêu từng tiếng ào ạt.

Lúc lâu sau, Đường Tam mở miệng nói. Nana bị hắn làm giật mình, nhưng không phải vì bất ngờ, mà là vì Đường Tam hỏi cô.

"Nana, muội là ai?"

Nana không hiểu sao Đường Tam lại hỏi cô như vậy. Trên đỉnh núi bấy giờ chỉ có hai người, Đường Tam bóng dáng trong mắt Nana bỗng dưng thật nhạt nhoà, Nana mơ hồ kêu tên hắn: "Tam ca?"

Đường Tam nhẹ bật cười. Hắn không nhìn Nana, hắn chỉ thản nhiên nói: "Lần đầu là khi muội biết thầy Triệu bị đánh, ở thôn Mặc Lâm, nhớ không? Lúc ấy cả nhóm chúng ta phát hiện thầy Triệu thái độ lạ thường, mãi cho tới sau này ta mới biết thầy ấy bị cha ta đánh.

Lần thứ hai là lúc Sử Lai Khắc Thất Quái được thành lập. Vì sao muội nhất quyết không tham chiến bảy người, vì sao muội biết đại sư sẽ lấy tên đoàn chiến là Sử Lai Khắc Thất Quái? Sự vui mừng khoa trương khi ấy cũng khác lạ. Sau này qua nhiều lần ta mới biết, muội chính là đem lòng thần tượng bảy người chúng ta. Ta, Đới lão đại, Vinh Vinh, Trúc Thanh, Hồng Tuấn, Áo nhị ca và Tiểu Vũ. Bảy người chúng ta so ra chẳng có gì nổi bật hơn muội, nhất là trước kia còn yếu kém.

Lần thứ ba là lúc ở Thiên Đấu Hoàng Gia học viện, lúc đối mặt lão quái vật. Vì sao muội một mực che chắn trước mặt Tiểu Vũ. Sau này ta mới biết, muội vậy mà sớm biết cô ấy là mười vạn năm hồn thú.

Lần thứ tư là lúc muội cùng viện trưởng dẫn mọi người chạy tới Lam Bá học viện. Lần thứ năm là lúc muội sơ ý nói ra kế sách thi đấu ta chuẩn bị cho đám công tử Học viện Thiên Đấu Hoàng Gia. Còn có rất nhiều lần khác.

Nana, không phải trùng hợp, không phải sơ ý. Muội đối với mọi chuyện dường như luôn có sự chuẩn bị. Ngay cả việc nhường hồn cốt cho Vinh Vinh hay đưa cho cha ta đan dược. Ta luôn rất tò mò muội làm sao biết trước tất cả mọi chuyện, lại không hiểu sao muội phải vờ như không biết. Ta nghi ngờ thân phận của muội, cũng nghi ngờ muội tới bên cạnh chúng ta có mục đích gì. Nhưng Nana, muội yên tâm, Tam ca chưa từng nghi ngờ tình cảm muội giành cho Sử Lai Khắc. Ta chỉ hy vọng có thể giúp muội san sẻ đôi điều, muội quá mệt mỏi rồi."

Đường Tam câu cuối cúi đầu thở dài, như đang giúp Nana trút ra bầu tâm sự.

Nana không nói.

Nghe Đường Tam từ từ kể lại từ lần đầu gặp gỡ cho tới từng chuyện trải qua sau này, Nana nước mắt mỗi lúc càng hung hăng chảy xuống. Một phần vì hạnh phúc, một phần vì đau lòng. Nana chẳng để ý đến Đường Tam nói ra sự nghi ngờ với mình, bởi vì cô buộc phải bận tâm đến một người khác.

Nana cùng Sử Lai Khắc đồng hành, mọi người vẫn nhớ rõ. Nhưng còn một cô gái, là người đến trước, là người chứng kiến hết thảy, là người hy sinh nhưng rồi sao? Không một ai nhớ tới cô ấy, không một ai.

Nana càng nghĩ càng đau, càng ấm ức.

"Tam ca, ta muốn nói điều này."

Nana cúi đầu hít mạnh một hơi cố ngăn dòng nước mắt. Khi ngẩng đầu lên, Nana ánh mắt cùng giọng nói đã thật mạnh mẽ khiến Đường Tam kinh ngạc.

Nana cười, nói: "Ta giống như Tam ca, đến từ một thế giới ngoài Đấu La Đại Lục."

Đường Tam giật mình, khó tin nhìn Nana. Đến từ một thế giới khác ngoài Đấu La Đại Lục, đây là bí mật lớn nhất của Đường Tam, hắn ngay đến Tiểu Vũ cũng không nói. Nhưng Nana lại nói, cô ấy giống hắn đến từ thế giới khác. Điều này không khỏi khiến Đường Tam chột dạ giật mình.

Nana ý cười càng sâu, nói: "Tam ca là người được Hải Thần chọn lựa cơ duyên xảo hợp đưa tới Đấu La Đại Lục. Còn ta, là người đến sau để bảo vệ Tam ca."

"Nhưng Tam ca, ngươi biết không?" Nana thu lại nụ cười, thanh âm đột nhiên trầm lại nói: "Thực ra, có một người đã đến trước ta. Cô ấy tên Lam Ly, là con gái của Cửu Thải Thần Nữ và Thực Thần, là thành viên thứ chín của Học viện Sử Lai Khắc, là cửu muội của Tam ca."

"Tam ca, ta kể cho ngươi câu chuyện. Về Thần Giới hơn trăm vạn năm trước..."

Nana từ từ kể cho Đường Tam, về Cửu Vĩ Lam Hồ Tộc, về Đế Thiên và Lam Ly, về đoạn thời gian Sử Lai Khắc có hai người kia tồn tại.

Đường Tam yên lặng lắng nghe, hắn dễ dàng chấp nhận mọi chuyện tưởng chừng rất hoang đường, vì hắn tin Nana. Hơn nữa Hải Thần Đảo sinh sống lâu ngày như vậy cũng không hề vô ích, Đường Tam mỗi lần vượt qua một bài khảo hạch đều được phần thưởng từ chính khí tức của thần - Hải Thần Thần Quang.

Đến nay khi hoàn thành xong khảo hạch thứ bảy rút ra thần khí Hoàng Kim Tam Xoa Kích, Đường Tam sở hữu Hải Thần Thần Quang đã đạt đến 85%, ở một khía cạnh nào đó mà nói, Đường Tam bấy giờ không còn là nhân loại bình thường. Chính điều ấy cộng với trí tuệ siêu việt, Đường Tam sớm đã suy đoán ra khá nhiều điều bí ẩn phía sau thân phận Vệ Nữ của Nana và mối quan hệ của cô ấy cùng với Thần thú hay Hải Thần.

Tuy rằng trong đó ẩn chứa rất nhiều uẩn khúc, nhưng hôm nay Nana sẽ giúp Đường Tam giải đáp tất cả.

Đường Tam tay nắm Hoàng Kim Tam Xoa Kích thật chặt, trong lòng hắn mối lo sợ mơ hồ từ lâu bỗng dưng trở nên to lớn rõ ràng hơn bao giờ hết.

Ở một bên Nana không nhận ra ánh mắt Đường Tam thay đổi, Nana câu chuyện vẫn đang tiếp tục.

Nana hồi tưởng nói: "Lam Ly hy sinh mạng sống cứu Tam ca, đổi lấy của Đế Thiên một lời hứa, đảm bảo cho mọi người bình an suốt đời.

Đế Thiên hận nhân loại mức nào, ấy vậy mà lúc ấy có thể ngay lập tức chấp nhận. Nên ta đoán... Thời điểm đó Đế Thiên cùng Lam Ly tình cảm đã không đơn giản chỉ là bằng hữu.

Như vậy càng khiến kết cục của Lam Ly đau lòng hơn. Vì Tam ca biết không? Lam Ly không thực sự chết.

Lam Ly sở hữu sinh mệnh lực thuần túy nhất thiên địa, linh hồn của cô ấy vô cùng mạnh mẽ, cho dù mất đi thể xác cô ấy cũng có đủ khả năng để tiếp tục sống dưới dạng linh hồn thể. Hơn nữa Đế Thiên không ngờ tới, con cáo nhỏ Lam Ly cứu chính là hậu nhân của Thần thú thượng cổ, huyết mạch đẳng cấp cao hơn cả hắn. Trăm vạn năm Thần thú, công chúa Cửu Vĩ Lam Hồ Tộc, Tiểu Băng. Chính nó đã cứu Lam Ly, bảo vệ linh hồn của Lam Ly không bị Đế Thiên oán niệm vấy bẩn.

Lam Ly còn nói với ta, Tiểu Băng không tiếc hiến tế để Lam Ly sử dụng thân thể của nó hoàn toàn sống lại. Nhưng Lam Ly từ chối, sau đó cứ thế Tiểu Băng và Lam Ly sống chung trong một thân thể, trăm vạn năm thần thú một bước hóa hình là dựa vào Lam Ly hình dáng mà thành.

Lại nói Đế Thiên thực sự giữ lời hứa, Tam ca và mọi người về sau hoàn thành Hải Thần Khảo rất thành công. Tam ca như bây giờ dần dần có được thần lực, dần dần kế thừa Hải Thần Thần Vị. Sau đó nữa cùng mọi người trở về đối chiến Vũ Hồn Điện. Không, bấy giờ phải gọi Vũ Hồn đế quốc.

Nhưng là... mọi chuyện tới đây không còn suôn sẻ như Lam Ly mong muốn nữa.

Tam ca, có lẽ Tam ca chưa nhận ra nhưng ở Tam ca khi đó hay hiện tại đều đang ẩn giấu một sức mạnh khác. Ta không được phép tiết lộ điều này. Ta chỉ muốn nói với Tam ca, sức mạnh đó vô cùng bí ẩn, là họa là phúc, đều phải dựa vào ý chí và sự lựa chọn của Tam ca.

Và rõ ràng ở quá khứ, nó chính là họa. Tam ca vì nó mà chết, bị Bỉ Bỉ Đông thừa cơ giết chết.

Tam ca, ngươi nói xem. Tân Hải Thần đã chết, linh hồn của Sử Lai Khắc đã chết, điểm tựa của một thái cực bị sụp đổ. Vậy kết cục rồi sẽ đi về đâu?"

Nana mạnh mẽ quay qua nhìn thẳng Đường Tam hỏi. Đường Tam kinh ngạc nhìn Nana, phảng phất hắn thấy được Nana đối với hắn có tồn tại thù hận. Đường Tam hiểu rõ câu hỏi này không yêu cầu hắn trả lời, mà là muốn cảnh cáo hắn, báo hiệu cho hắn, thậm chí là nhắc nhở hắn. Vai trò và trách nhiệm của hắn lớn đến chừng nào.

Đường Tam thở dài, quay mặt nhìn về phía xa xăm đại hải.

Nana đúng là có chút hận Đường Tam. Vì để Đường Tam thuận lợi kế thừa Hải Thần, vì để hắn sống, biết bao người phía sau hắn phải âm thầm hy sinh.

Tuy nhiên cẩn thận ngẫm lại, Đường Tam đâu muốn điều đó. Đường Tam hay bất cứ ai trong Sử Lai Khắc, bao gồm cả Nana cũng chỉ muốn một cuộc sống yên bình bên cạnh người mình yêu.

Nana nhắm mắt hít vào một hơi không khí lạnh, xóa bỏ đi những suy nghĩ xấu trước đó. Nana nói tiếp: "Tam ca, ta tin Tam ca sẽ không vì những lời hôm nay mà bị ảnh hưởng. Tam ca của ta là người mạnh nhất, thông minh nhất, tốt bụng nhất. Tam ca luôn vì mọi người mà cố gắng trở nên thật mạnh mẽ. Ta tin lần này Tam ca sẽ làm được.

Bởi vì hơn lần trước, Tam ca có ta, có Lam Ly trợ giúp, và vì để nhóm lão đại... cũng được kế thừa Thần Vị."

"Thần Vị? Nhóm lão đại sao? Nana, ý muội là..." Đường Tam kinh sợ nhìn Nana, nếu như không phải bàn tay đang nắm cây Hoàng Kim Tam Xoa Kích nặng nề, Đường Tam có lẽ đã bắt lấy bả vai Nana kích động hỏi.

Thần Vị là gì chứ? Đó là con đường đi đến sự sống vĩnh hằng, là nỗi khao khát tìm kiếm của vô số bậc cường giả từ hàng ngàn năm nay.

Đường Tam bản thân hắn khi biết mình được chọn kế thừa Hải Thần có cỡ nào vui mừng, sự vui mừng nằm ngoài sức tưởng tượng. Thế nhưng nay Nana nói tất cả mọi người đều được kế thừa Thần Vị, Đường Tam trước tiên không dám vui mừng, mà chính là kinh sợ.

Nana gật đầu khẳng định chắc chắn với Đường Tam: "Tất cả Sử Lai Khắc Thất Quái."

Đường Tam hụt hẫng lùi về sau nửa bước, hắn không biết phải diễn tả cảm xúc lúc này là như thế nào. Đường Tam rất hỗn loạn.

Nana hiểu Đường Tam đang vướng mắc điều gì. Nana nói: "Tam ca, tất cả Sử Lai Khắc Thất Quái, đúng là không tính ta, Tần Minh và Hương Hương. Tuy rằng biết vui có vui, có chút hụt hẫng tiếc nuối nhưng chúng ta lại không thể mong muốn hơn nữa, vì nó ở mức độ nào đó sẽ biến thành tham lam. Ta và Tần Minh giống nhau chỉ muốn sống hết một đời tại Đấu La Đại Lục, hiếu kính với gia gia, xây dựng học viện ngày một lớn. Hương Hương và tứ ca ta không hiểu rõ, đấy là chuyện của hai người bọn họ.

Trước mắt ta chỉ nói với Tam ca. Ngoại trừ khả năng tự mình thăng thần đối với chúng ta là bất khả năng thì Thần Vị có được nhất định phải do chân thần đời trước lưu lại. Thần Vị của Tam ca do Hải Thần truyền thừa, Tiểu Vũ hiến tế, với Tam ca từ lâu đã hòa thành một thể. Còn Thần Vị của năm người khác, chính là do cái chết của Tam ca ở quá khứ mà có.

Nói như vậy, có phải cảm thấy có chút may mắn trong đau khổ không? Ha, ta đúng là cảm thấy như vậy."

"Tam ca còn nhớ tà hồn sư không?" Nana giọng điệu thay đổi vui vẻ hỏi.

Đường Tam gật đầu, hắn mau chóng theo kịp Nana trả lời: "Ta nhớ, nhớ nhất là muội khiến ta mặc váy."

Nana nhìn Đường Tam hoài niệm bật cười: "Haha, đúng vậy, chính là lúc đó."

Đường Tam cũng mỉm cười, tâm trạng hai người khó khăn lắm mới nhẹ nhõm đôi chút, tuy nhiên kéo dài không lâu.

Nana nói tiếp: "Tà hồn sư thực chất không xuất hiện sớm như vậy. Bởi vì thời điểm ta biết bọn hắn là một vạn năm sau. Một vạn năm sau khi Tân Hải Thần chết, Vũ Hồn đế quốc thống trị một phía Đấu La Đại Lục, lực lượng quân đội bọn hắn sở hữu đúng là tà hồn sư, cực kì tàn ác.

Hồn sư chân chính bị dồn về một phía phải sống chui lủi, căn bản không có cách nào tu luyện, càng ngày càng ít, cường giả lại càng không.

Một phía khác hồn thú cai trị, Đế Thiên bản tính tàn bạo, với Vũ Hồn đế quốc chiến tranh chưa bao giờ ngớt. Oán niệm tận trời, tử khí bao trùm toàn Đấu La Đại Lục, cứ thế cả tinh cầu đứng bên bờ diệt vong.

Đấu La Đại Lục là tinh cầu gần nhất với Thần Giới, còn là tinh cầu bồi dưỡng người thừa kế, tinh cầu bị hủy, Thần Giới không tránh khỏi liên quan.

Bấy giờ Hải Thần chỉ còn một tia thần niệm, hắn cùng với năm vị thần chi dưới quyền quyết định vi phạm Thần Giới Cấm Luật.

Nghịch Chuyển Thời Không.

Đem Đấu La Đại Lục trả về lúc bắt đầu, sáng tạo cho Tân Hải Thần một cơ hội, cũng là cho Đấu La Đại Lục một cơ hội sống.

Bởi vì vi phạm cấm luật cộng với thần lực tiêu hao lợi hại, năm vị thần chi lần lượt ra đi, thần niệm của họ nương nhờ hết vào Hải Thần Chi Tâm, vì vừa hay người thừa kế họ chọn chính là năm người đồng bạn của Tân Hải Thần, năm người trẻ tuổi xứng đáng kế thừa Thần Vị sau quá trình tôi luyện tại Hải Thần Đảo có họ chứng kiến.

Như vậy xem ra, sự hy sinh và quyết định của các vị thần là phần nào đúng đắn, không hề uổng phí.

Mối lo duy nhất của họ chỉ còn lại Đế Thiên. Lần này nhờ tới Lam Ly, hay nói đúng hơn là năng lực của Tiểu Băng.

Vào lúc thời không đảo ngược, chính tay Lam Ly đã phong ấn Đế Thiên và nhấn chìm khu trung tâm rừng Tinh Đấu vào sâu trong hồ nước sinh mệnh, bên dưới hàng trăm lớp Cực Hạn Băng. Xóa bỏ sự tồn tại của Đế Thiên khỏi Đấu La Đại Lục hiện tại. Ta thực không dám đi tìm hiểu, tâm trạng của Lam Ly khi làm điều ấy."

Nana thở dài: "Lại nói tới ta, ta là người Hải Thần sắp xếp, để đảm bảo quá khứ trước khi Tam ca tới Hải Thần Đảo được diễn ra thuận lợi. Chắc Tam ca muốn hỏi. Tại sao lại là ta - Sở Phượng Na mà không phải ai khác?"

Nana nhìn Đường Tam, Đường Tam không nói. Nana tự trả lời: "Vì ta là người may mắn có được Lam Ly. Tam ca không biết Hải Thần đã làm cách nào đâu. Hải Thần rất gian xảo, hắn đem quá khứ của mọi người viết ra thành một cuốn tiểu thuyết, cũng có thể là một hình thức khác ở các tinh cầu khác nhau. Sau đó tại các tinh cầu thiết lập ra các cơ duyên phù hợp, hướng dẫn tất cả đều quen thuộc với Đấu La Đại Lục, cùng một thời gian tặng thưởng Thần thú Lam Ly. Là người đầu tiên tranh giành đến Thần thú, ta chính là bị dụ dỗ kiểu đấy, bị kéo thẳng tới Đấu La Đại Lục. Lam Ly..."

"Nana." Đường Tam bất ngờ cắt ngang lời Nana. Mọi chuyện Nana nói Đường Tam luôn cố tình ghi nhớ và phân tích rõ ràng.

Nana không biết Đường Tam có chuyện gì, cô tò mò hỏi: "Gì thế Tam ca?"

Đường Tam thản nhiên cười quay sang Nana hỏi lại: "Muội nói muội biết quá khứ của ta. Vậy muội biết đến chuyện Tiểu Vũ sẽ vì ta mà hiến tế sao? Sở Tề Thiên, thúc, thúc."

"Ách!" Nana chột dạ nhìn Đường Tam, Nana không nghĩ tới trong hoàn cảnh này Đường Tam vẫn như thế bắt bẻ soi xét từng chuyện rõ ràng.

Đúng là Nana không thể hiểu, Đường Tam đối với chuyện Tiểu Vũ hiến tế có bao nhiêu ám ảnh bận tâm trong lòng. Tuy giờ nói ra Đường Tam không có ý trách cứ hay chất vấn Nana. Nhưng trời mới biết sau này hắn có nhân cơ hội trả thù hay không, dù sao Tiểu Vũ cũng là tâm can bảo bối của hắn.

Có lẽ vì ngày hôm nay nói ra hết bí mật, Nana sau này mới vất vả đến thế.

Nana chẳng hiểu sao lạnh buốt sống lưng, tùy ý đưa tay quẹt mũi ba cái, Nana tiếp tục nói với Đường Tam: "Tam ca, xin lỗi. Có nhiều chuyện ta không thể can thiệp, vì ngay từ bắt đầu ta đã bị Hải Thần khống chế tư tưởng. Nếu như không có Lam Ly, ta không biết mình đã chết bao nhiêu lần.

Lam Ly là cô gái đáng thương, lúc trước bảo vệ Tam ca, lúc sau lại bảo vệ ta. Tam ca thông minh như vậy, cơ trí như vậy, dù thời không đảo ngược khiến ngươi không nhớ. Nhưng Tam ca thực sự không thể mường tượng ra chút gì sao? Thực sự không ư?"

Nana ánh mắt mong chờ nhìn Đường Tam, Đường Tam biết Nana không phải đang cố ý lảng tránh vấn đề. Nana là vì Lam Ly thực sự, vì Lam Ly mới không màng tiết lộ quá khứ, vạch trần bản thân.

Đường Tam nhắm mắt, hồi tưởng. Bấy giờ Đường Tam mới tiếc nuối phát hiện. Thì ra mọi chuyện từ lâu rõ ràng như thế, Lam Ly xuất hiện, Lam Ly đánh hắn khi hắn lẻo mép về xuất thân của Nana, Lam Ly vì cớ gì yêu cầu Phất Lan Đức gọi thẳng tên mình, và nhất là thời gian trên Đảo Trân Châu.

Đường Tam nhận ra hắn gọi Lam Ly rất thuận miệng, thậm chí là tiểu cửu. Khi lần đầu Lam Ly gọi hắn hai chữ Tam ca, Đường Tam trong lòng bỗng dưng nổi lên một cảm giác kì lạ. Thì ra lúc ấy không phải hoa mắt, mà là tình cảm từ trong quá khứ xa xăm len lỏi trỗi dậy.

Nhân duyên thật kỳ diệu, tình cảm giữa người với người đâu dễ phai nhạt tới thế. Cách biệt thời không, nhưng chỉ cần chữ duyên tồn tại, lại chẳng sợ quên mất nhau.

Đường Tam mở mắt, mỉm cười, hắn nhìn Nana. Hay đúng hơn là muốn qua Nana gửi tới một cô gái lời nhắn nhủ của hắn.

"Tiểu cửu, cảm ơn muội."

Không gian thần thú băng tuyết thủy chung bao phủ, lạnh thấu lòng người.

Lam Ly một mình đứng trên đảo băng, mái tóc bạch kim lõa xõa che phủ hầu hết thân ảnh. Tiếng nói của Đường Tam đã văng vẳng bên trong không gian rộng lớn này rất lâu.

"Tiểu cửu, cảm ơn muội."

"Tiểu cửu, cảm ơn muội."

"Tiểu cửu, cảm ơn muội."

Lam Ly một giọt nước mắt yên lặng chảy xuống, chạm vào đại hải, gọi lên từng gợn sóng lăn tăn.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.