Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Vị Và Người Thừa Kế(2)

Tiểu thuyết gốc · 2864 chữ

Và dĩ nhiên, Đường Tam đã đúng.

Tinh!

Cao vút âm thanh vang lên bên tai, Đường Tam hoan hỉ nhìn trong tay nắm Hải Thần Tam Xoa Kích vị trí trung tâm đang xảy ra biến hoá. Đã từng được xem là Hải Thần Chi Tâm viên bảo thạch hình thoi kia vốn dĩ ảm đạm nay lại lấp loé lam sắc quang mang, quang mang theo từng tiếng tinh tinh cao vút càng lan rộng, Đường Tam bất giác cảm nhận âm thanh kia như đang đập từng nhịp theo nhịp tim của hắn. Dần dần lam sắc quang mang bành trướng loé sáng chói mắt, tích tắc bao phủ toàn bộ không gian. Kim quang thối lui, Sử Lai Khắc Thất Quái hồn lực phòng ngự bị hoá giải, bảy người ngơ ngác đứng như trời trồng nhìn trôi nổi giữa không trung bảo thạch hình thoi lấp lánh. Thế rồi chỉ vài giây sau, viên bảo thạch lắc lư kịch liệt, như có thứ gì đó hấp dẫn vù vù bay về phía Nana, loé sáng, dung nhập, tạo thành ấn ký hình thoi điểm giữa mi tâm.

Thất Quái toàn bộ chấn động nhìn. Nana đôi mắt xanh thẳm linh động chớp hai cái, sau đó từ trên người cô ấy, một làn sóng hồn lực lam hồng sắc cuồng bạo đột ngột phóng thích.

"Khí... khí tức! Khí tức này là..." Đới Mộc Bạch kinh ngạc bật thốt, không thể tin vào cảm nhận của chính mình.

Chu Trúc Thanh gương mặt đờ đẫn, bàn tay đưa ra trước ngực mãi chưa kịp rút về. Ninh Vinh Vinh, Tiểu Vũ khoé mắt ướt át, đồng thanh đáp lời Đới Mộc Bạch: "Là Nana đó."

Đường Tam gật đầu cười, ngầm khẳng định bọn họ đã đúng. Thất Quái vừa khó tin vừa vui mừng, bởi vì đây là lần đầu tiên họ cảm nhận được Nana khí tức. Khí tức ấy tuy thần thánh nhưng phá lệ thân cận, ấm áp như ánh nắng mai.

"Mọi người, bát muội trở về rồi đây."

Nana bật khóc, không đợi được một phát từ dưới chân Hải Thần bay đến đoàn tụ cùng Sử Lai Khắc Thất Quái. Đã lâu lắm tám người mới lại ôm lấy nhau, cùng khóc cùng cười.

Tuy nhiên cảnh tượng ấy không diễn ra quá lâu, bởi vì tám người phải chào đón một sự kiện không ai ngờ tới.

"Thành công thức tỉnh Hải Thần Chi Tâm. Ngũ Thần Đồng Khảo - Hoàn thành."

Đồng âm lạ lẫm bất ngờ vang vọng, không nghe rõ là nam hay nữ.

"Ya, cuối cùng cũng được ra ngoài rồi."

"Phải phải, xem ra đã tới lúc đây."

"Haha, đám trẻ không khiến ta thất vọng."

"Dĩ nhiên, dù sao cũng là đám trẻ chúng ta chọn."

Lại thêm nhiều âm thanh lạ, lần này Nana nghe được là giọng nói của ba nam một nữ. Nana cái đầu nhỏ hết quay bên phải lại quay sang bên trái, cố ý quét qua Tần Minh phía xa nhưng vẫn giả bộ không nhìn thấy hắn.

Không xác nhận được chủ nhân những giọng nói. Nana sau giây phút nghĩ ngợi liền hướng Hải Thần nghi hoặc hỏi: "Hải Thần, ông lại bày trò gì?"

Hải Thần im lặng cười không đáp. Thất Quái nhìn Nana chằm chằm, nói xác định thì chưa thể nhưng không phải không có dự cảm.

Thấy Nana chỉ hướng sai người, Đường Tam ho vài cái kéo lại Nana nói: "Hình... hình như, không phải ông ta."

"Hả? Tam ca, ở đây có mấy người, kẻ quái đản chỉ có mỗi ông ta. Khiến ta thê thảm như vậy ta còn chưa tính sổ với ông ta đâu."

Nana tức giận trừng mắt liếc Hải Thần. Tuy mạnh miệng nhưng trong thanh âm không hề tồn tại chút thù hận nào. Hải Thần trìu mến nhìn Nana, không có ý bào chữa, vì lúc này Hải Thần đã thấy bên cạnh Nana xuất hiện chú cáo nhỏ.

"Nana, Hải Thần đại nhân thực ra rất khổ tâm. Đừng trách lầm ngài ấy."

Giọng nói nữ tử khác vang lên, thanh âm cứng rắn, khó tin khi nó được phát ra từ trên người chú cáo đó.

"Tiểu Tuyết!" Nana kinh hô nhìn trên vai mình. Không thể lầm được, Nana vừa mới nghe chính tiểu Tuyết nói tiếng người.

Tiểu Tuyết từ đầu tới giờ đều sống với thân phận thú sủng của Nana. Khác với thần thú Lam Ly, tiểu Tuyết giống Nana không mang khí tức, Nana cho rằng tiểu Tuyết giống năng lực của mình sao chép từ thế giới ảo, hoàn toàn không ngờ tiểu Tuyết có thể nói tiếng người như một hồn thú tu luyện.

Nhưng điều khiến Nana kinh ngạc còn chưa hết, không chỉ tiểu Tuyết, mà đến Huyết Lân Mã tiểu Hồng cũng đột ngột hiện thân, và cả ba hư ảnh khác cũng từ trên người Nana biến ra tới. Không gian bị ánh sáng thần thánh bao phủ sáng chói, cửu sắc quang mang lưu chuyển kể không hết mỹ lệ.

"Nana nhóc con, ta muốn khiếu nại. Cái tên tiểu Hồng ngươi đặt quá khó nghe." Huyết Lân Mã Tiểu Hồng lỗ mũi phì phì, bất mãn nói một câu sau đó vậy mà lại biến thành một thanh niên nam tử tóc đỏ.

Tình huống gì thế này, Nana nhìn muốn lồi con mắt, toàn thân rã rời may mắn được một hư ảnh nữ tử tóc bạch kim đỡ lấy.

"Nhìn bé con kìa, bị chúng ta đả kích quá rồi."

Bên cạnh nữ tử tóc bạch kim là một nam tử, cũng mái tóc bạch kim tương đồng và đôi mắt tím. Nếu Nana để ý, sẽ thấy tướng mạo người này có vài phần giống với Lam Ly.

"Đường... Đường Tam, mau đánh ta một cái. Mau!" Đới Mộc Bạch bị cảnh tượng trước mắt làm choáng ngợp, hắn sợ rằng bản thân đang ngủ mơ.

Đừng nói Đới Mộc Bạch, năm người khác và cả Đường Tam đâu phải không hết hồn đâu. Nhưng Đường Tam vẫn mau chóng tiếp nhận được.

"Mọi người quên rồi sao, Hải Thần Chi Tâm bảo vệ thần niệm của năm vị thần. Thức tỉnh Hải Thần Chi Tâm, Ngũ Thần Đồng Khảo hoàn thành, có lẽ việc Hải Thần đòi ta giết chết Nana chỉ là khảo nghiệm mà thôi. Nay Nana thức tỉnh, thần niệm giải phóng, những âm thanh lạ vừa rồi cũng là do các vị thần phát ra." Đường Tam nói.

"Tiểu Tuyết, tiểu Hồng cũng là thần hả?" Tiểu Vũ hỏi.

"Xem tình hình chính là như thế." Đường Tam cười nói.

Toàn bộ mọi người thi nhau hít vào một hơi trấn tĩnh tinh thần. Bản thân ơi, sự thật quá khủng bố rồi.

Khủng bố đến nỗi họ quên mất mục đích của thần khảo.

Tiểu Tuyết nhảy xuống người Nana, nó chầm chậm bước đến gần Đới Mộc Bạch. Cơ thể theo mỗi bước chân càng ngày càng biến lớn, khi Đới Mộc Bạch kịp định thần nhìn lại, tiểu Tuyết đã biến thân thành Tà Mâu Cửu Vỹ khổng lồ đứng trước mặt hắn.

Tà Mâu Cửu Vỹ cao sáu mét, Đới Mộc Bạch tâm thần hoảng hốt được nó nâng trôi nổi giữa không trung ngang bằng tầm mắt. Tiểu Tuyết nói, như trả lời câu hỏi của Tiểu Vũ: "Đúng vậy, ta là thần, Chiến Thần. Khi Hải Thần Chi Tâm biến thành Nana thân thể, ta cũng được lệnh biến thành tiểu Tuyết, ở bên cạnh giúp đỡ cô ấy. Khí tức của Nana là thần tức, một phần trấn giữ thần niệm, một phần bị chuyển hoá đến Hải Thần Chi Tâm giả, vì thế các ngươi không cảm nhận được khí tức của chúng ta. Tuy tiểu Tuyết hơi vô dụng, nhưng đó không phải thực lực thật sự của ta, ta chỉ kết hợp ăn ý với Nana thôi. Ta rất mạnh đó, Đới Mộc Bạch, ta chọn ngươi làm người thừa kế Chiến Thần Thần Vị. Ngươi đồng ý không?"

Tiểu Tuyết khua môi múa mép, cố ý xoè rộng đuôi lớn, cốt yếu giải thích Chiến Thần mạnh mẽ nhường nào. Đới Mộc Bạch bấy giờ làm gì có sức đi phân tích trả lời, hắn chỉ dùng khuôn mặt hết sức ngơ ngác gật đại một cái.

Tiểu Tuyết vui vẻ nhếch miệng cười tự phụ, sau đó bất ngờ quát: "Còn không mau cút!"

Hả? Đới Mộc Bạch thật khổ muốn ngã ngửa. Chiến Thần Tiểu Tuyết thật muốn cái gì đây trời ơi.

Tuy nhiên Đới Mộc Bạch lầm tưởng, tiểu Tuyết không phải quát hắn, mà là quát vào tận sâu bên trong hắn tinh thần chi hải. Đới Mộc Bạch lúc này kinh ngạc nhìn thấy, thì ra Thượng Cổ Tà Mâu Thánh Vương vẫn luôn lén lút ở trên người hắn tìm cách trở lại nhân gian. Thời gian tu luyện trên Hải Thần Đảo bị con hổ ba mắt đó quấy nhiễu không biết bao nhiêu lần, hại Đới Mộc Bạch suýt soát mất mạng. Nay Chiến Thần giáng lâm, Thượng Cổ Tà Mâu Thánh Vương bị doạ thất hồn lạc phách chẳng kịp rên rỉ đã ba chân bốn cẳng cuốn gói biến mất tăm. Đới Mộc Bạch bất đắc dĩ chép miệng, Tiểu Tuyết hống hách hất cầm, cơ thể cửu vỹ cuộn tròn nằm tròn Đới Mộc Bạch tinh thần chi hải.

Bên ngoài tiểu Tuyết cơ thể hoá thành điểm điểm ánh sáng vàng, hình thành ấn kí đặc thù trên mi tâm Đới Mộc Bạch. Đánh dấu Đới Mộc Bạch chính là Chiến Thần Thần Vị người thừa kế.

Đường Tam, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Ca đồng thời nuốt nước miếng cái ực. Ba người bất giác nhìn sang Chu Trúc Thanh, Chu Trúc Thanh biểu cảm như cũ không có biểu cảm, vậy nên như vậy mới tốt. Chiến Thần Tiểu Tuyết cư nhiên là nữ, nhưng may mắn không biến thân, bằng không họ lo sợ Đới Mộc Bạch sẽ khó sống nổi qua hôm nay.

Bất quá thực tế ba người lo thừa thãi, Chu Trúc Thanh không bận tâm bên phía Đới Mộc Bạch xảy ra chuyện gì, bởi vì lúc này cô ấy đang bị một cái bóng cứng đầu cứng cổ bám lấy.

"Thân hình tốc độ tiêu chuẩn. Đôi chân này cũng thật dài. A! Đuôi này, tai này, thật đáng yêu. Miễn cưỡng xếp sau ta một cái. Ngươi là Chu Trúc Thanh, ta là Tốc Độ Chi Thần, ta muốn chọn ngươi làm người thừa kế. Đồng ý đi, đồng ý đi."

Tốc Độ Chi Thần hình dáng là một tiểu hài tử, từ lúc rời khỏi Nana vẫn luôn ở chỗ Chu Trúc Thanh bay vòng vòng, miệng không ngừng hát bài ca "Đồng ý đi, đồng ý đi!"

Chu Trúc Thanh kìm nén hết sức, cuối cùng không nhịn được một tay chụp lấy mái tóc ngố của tiểu hài tử, quát rống: "Câm miệng! Đồng ý cái con khỉ nhà ngươi!"

"A! Ngươi đồng ý rồi. Vậy ta chọn ngươi đấy."

Tốc Độ Chi Thần căn bản chỉ cần nghe thấy hai từ đồng ý, hắn nhanh chóng biến thành ấn ký màu tím giữa mi tâm Chu Trúc Thanh. Đánh dấu Chu Trúc Thanh chính là Tốc Độ Chi Thần Thần Vị người thừa kế... sau đó thoải mái nhảy nhót trong Chu Trúc Thanh tinh thần chi hải.

"A! A! A!"

Chu Trúc Thanh điên tiết, chỉ có thể ôm đầu lắc lên lắc xuống, hẳn là muốn lắc cho cái tên nhóc đáng ghét kia khó chịu chui ra. Tuy nhiên vô dụng thôi. Thì ra các vị thần hỏi chỉ là phép lịch sự thông thường chứ không nhất thiết cần được đồng ý. Có Chu Trúc Thanh thí nghiệm này, phía sau mọi người ngoan ngoãn hơn nhiều, bọn họ đều âm thầm rút kinh nghiệm, thần hỏi cứ gật đại cho xong.

"Ta là Hoả Thần. Mã Hồng Tuấn, ngươi đồng ý trở thành người thừa kế của ta chứ?"

Nam tử tóc đỏ do Huyết Lân Mã tiểu Hồng biến thành giờ đây đến chỗ Mã Hồng Tuấn. Hai nam tử thẳng thắn đối đáp không xảy ra điều gì kì lạ. Mã Hồng Tuấn gật đầu, Hoả Thần biến thành ấn kí màu đỏ trên mi tâm hắn. Đánh dấu Mã Hồng Tuấn là Hoả Thần Thần Vị người thừa kế.

Nana tròn mắt chứng kiến, tất cả sự việc xảy ra quá nhanh, tuy có chút vượt tầm khống chế nhưng Nana kịp tiếp nhận được, dù sao đối với Thất Quái đều là chuyện tốt. Nhận biết hai vị đang dìu đỡ mình là Cửu Thải Thần Nữ và Thực Thần, thân sinh phụ mẫu của Lam Ly, Nana hít sâu lấy lại bình tĩnh, đứng vững, đang định cùng hai người nói gì đó.

Thế nhưng Cửu Thải Thần Nữ ngay lập tức đưa tay ngăn cản, dịu dàng nói: "Bé con, chúng ta luôn ở đây."

Cửu Thải Thần Nữ chỉ vào Nana phía bên trái lồng ngực, ngay vị trí của trái tim. Nana ngẩn ngơ giây lát, cuối cùng mỉm cười gật đầu.

Cửu Thải Thần Nữ và Thực Thần nhìn Nana, trong ánh mắt mơ hồ xuất hiện một hình bóng khác. Hai người gật đầu cười sau đó nắm tay nhau bay đến chỗ Áo Tư Ca cùng Ninh Vinh Vinh, trùng hợp đối diện hai người này ở một chỗ.

"Ninh Vinh Vinh, Áo Tư Ca, lần nữa gặp lại, ý định của chúng ta vẫn không thay đổi. Chúng ta chọn hai ngươi làm người thừa kế."

Cửu Thải Thần Nữ nhẹ nói, cơ thể nhanh chóng biến thành cửu sắc ánh sáng dung nhập đến mi tâm Ninh Vinh Vinh, cùng lúc Thực Thần cũng đã ở yên bên trong Áo Tư Ca tinh thần chi hải. Hai ấn kí xuất hiện, đánh dấu Ninh Vinh Vinh và Áo Tư Ca là Cửu Thải Thần Nữ Thần Vị cùng Thực Thần Thần Vị người thừa kế.

Ninh Vinh Vinh và Áo Tư Ca khó hiểu nhìn nhau. Ẩn ý trong câu nói của Cửu Thải Thần Nữ chắc rằng ở đây chỉ Hải Thần và Nana hiểu thấu.

Ròng rã nửa ngày đấu tâm đấu trí, ánh sáng thần thánh rút đi để lộ ra tám người ngổn ngang muôn vàn cảm xúc khó tả.

"Nana!"

Tần Minh thanh tỉnh sau cảnh tượng truyền thần, chờ đợi lâu như vậy cuối cùng hắn đã đợi được ngày Nana hoàn toàn giải thoát. Tần Minh nhanh chóng bay tới chỗ Nana, vui mừng âu yếm gọi.

Nana nghe tiếng Tần Minh, kích động muốn cười đến nở hoa. Thế nhưng không biết nghĩ gì tích tắc liền trở mặt, hừ một tiếng mở ra không gian phong toả bay đi mất.

Tần Minh ngơ ngác, còn may Ba Tái Tây ở sau nhắc nhở hắn mau chóng đuổi theo Nana. Thấy Thất Quái một bộ "Đáng đời" nhìn Tần Minh, Ba Tái Tây tốt bụng giải thích: "Tần Minh hắn sớm biết Nana là thần khảo của các ngươi, vậy nên mới từ chối bài thi cấp đỏ dành toàn bộ thời gian an ổn sống với Nana. Giờ thì các ngươi hiểu chưa? Đừng trưng cái bộ mặt đắc ý thế chứ."

Ba Tái Tây nói ngắn gọn nhưng đủ để Thất Quái giật mình bừng tỉnh. Tần Minh biết Nana là thần khảo, vậy cũng phải biết Hải Thần nhất định sẽ bảo Đường Tam giết chết cô ấy. Nghĩ lại qua từng giai đoạn, nhất là khi Hải Thần cố ý khiêu khích để Thất Quái thù ghét Nana. Tần Minh chưa từng bị giao động, càng không mảy may lo lắng, không phải vì hắn không đủ yêu Nana, mà vì sự tin tưởng hắn dành cho Thất Quái đủ lớn như tình yêu ấy.

"Tần Minh học trưởng quả thật rất vĩ đại." Ninh Vinh Vinh buột miệng nói.

Sáu người khác đồng tình gật đầu.

Hải Thần nhìn thân ảnh bảy người kề vai đứng, hắn không nỡ phá đi cảnh tượng đầm ấm này. Thế hệ thần tiếp theo thực đáng để hắn gửi gắm hy vọng, đại nạn qua đi càng khiến bọn họ thêm tin tưởng và gắn kết chặt chẽ.

Đường Tam nói đúng, Hải Thần đã mắc phải quá nhiều sai lầm, nhưng hắn không hối hận, vì bảo vệ Đường Tam, để Đường Tam trở thành người kế vị là lựa chọn đúng đắn nhẩt. Hải Thần âm thầm để Ba Tái Tây lui về Hải Thần Đảo chuẩn bị cho bước cuối cùng truyền thừa Thần Vị. Sau khi để lại chỉ dẫn cho Đường Tam thông qua Hải Thần Tam Xoa Kích, hư ảnh Hải Thần cũng im lặng biến mất vào đại hải.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.