Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Là Sở Phượng Na

Tiểu thuyết gốc · 1758 chữ

Sở Phượng Na sửng sốt nhìn màn hình thông báo đang hiển thị, là Sở Phượng Na chứ không phải Nana, hơn nữa 'Đấu La Đại Lục', 'Học viện Sử Lai Khắc' là thế nào, những đích danh đặc biệt này vốn thuộc về tiểu thuyết nguyên tác, thế giới ảo không được phép sử dụng.

Càng nghĩ trong lòng càng nổi lên cảm giác vô cùng kì lạ, Sở Phượng Na bây giờ mới phát hiện cơ thể cô vậy mà có chút đau nhức, ngay khi đưa tay lên nhìn, Sở Phượng Na tức khắc chấn kinh, sau đó liền khó tin vội vàng sờ mó khắp người. Tay chân nhỏ gầy, cảm giác nhột cùng độ ấm này đủ chứng minh cô ấy đang đích thực tồn tại chứ không phải chỉ là hình ảnh được tạo nên từ máy tính.

Vậy thì tất cả đều dễ hiểu rồi.

Sở Phượng Na cố kiềm chế cảm xúc rạo rực đang tuôn trào, miệng khẽ thở ra một hơi, toàn thân lập tức lại như mất hết sức lực mà khom xuống. Hơn bao giờ hết Sở Phượng Na tin chắc người cô gặp lúc trước là thần thật sự. Xuyên sách sao? Sở Phượng Na không cần biết lý do vì sao chuyện kì diệu ấy xảy ra, cô ấy chỉ biết ngay lúc này bản thân đang vô cùng mãn nguyện.

Chậm đã, Sở Phượng Na chợt nhớ. Mục tiêu của cô ấy là gia nhập Học viện Sử Lai Khắc. Sở Phượng Na nhớ rõ ràng quy định đầu tiên của học viện, chỉ nhận học viên mười hai tuổi trên hai mươi cấp hồn lực.

Thân thể biến nhỏ chính là để đáp ứng điều kiện đủ mười hai tuổi, còn về hồn lực...

Sở Phượng Na không nhìn lầm, màn hình thông báo vẫn đang hiển thị bốn chữ 'chiến lực bảo toàn'. Sở Phượng Na đã ở cấp độ nào chứ! Tám mươi chín cấp đỉnh phong, cách phong hào đấu la chẳng qua là một sợi tóc.

Đấu La Đại Lục cường giả vi tôn, nay xuất hiện cái thiếu nữ mười hai tuổi phong hào đấu la sẽ cỡ nào chấn động, cỡ nào oai phong kia chứ. Sở Phượng Na hai mắt lấp lánh tràn đầy mộng tưởng, thực sự muốn cười.

Tuy nhiên, nụ cười ấy chưa kịp nở rộ đã vội vàng vụt tắt.

Màn hình tự động chuyển tiếp qua thông báo khác.

"Chủ nhân Sở Phượng Na

Thân phận: ...

Tuổi: 12 tuổi

Năng lực: Bảo toàn

Lưu ý: Đấu La Đại Lục chuyện, quy tắc bất biến

Cấm Luật: Sử Lai Khắc Thất Quái

Hình phạt: Tử vong!"

Sở Phượng Na trừng mắt nhìn mấy dòng chữ trên màn hình thông báo, nhất là hai chữ Tử Vong màu đỏ phi thường lớn, cứ như sợ rằng cô ấy không thể nhìn thấy được.

Xuất thân là game thủ, Sở Phượng Na hiểu rõ cách vận hành của thế giới game, có diễn biến, có quy tắc, có cấm luật đều chẳng lạ. Nhưng mà Đấu La Đại Lục đây là thế giới sách, tuy nói Đấu La Chi Chiến được dựng nên theo đó nhưng diễn biến hoàn toàn khác xa, lại kể tới năng lực trong game cũng sử dụng được trong thế giới sách sao? Vậy Sở Phượng Na rốt cuộc là xuyên sách hay xuyên game đây.

Nhận ra cuộc sống này nhất định không hề đơn giản, Sở Phượng Na vừa mừng vừa lo vừa khó hiểu, càng suy nghĩ càng đờ đẫn.

Tám người kia vẫn chăm chú dõi theo từng biểu cảm trên gương mặt Sở Phượng Na, khỏi phải nói ai nấy đều cực kì bất đắc dĩ.

"Ca ca, cái này... không phải bị đập đầu đến ngốc rồi chứ?" Tiểu Vũ nhăn mặt nói, còn phụ hoạ đưa ngón trỏ lên đầu vẽ vòng vòng.

Đường Tam lắc đầu cười.

Ninh Vinh Vinh nhìn kĩ Sở Phượng Na một lượt, lên tiếng nói: "Trang phục trên người cô ấy không tầm thường đâu, nổ lớn như vậy không những không hỏng, còn không bị thương, thì sao ngốc được chứ."

"Đúng vậy." Chu Trúc Thanh hiếm khi lên tiếng.

Sở Phượng Na mặc trên người là quần áo thiết kế trong Đấu La Chi Chiến, tuy hơi cầu kì nhưng nhìn chung không quá khác biệt với Đấu La Đại Lục.

Trở lại với Sở Phượng Na lúc này, tuy đang bận rộn với đống câu hỏi trong đầu nhưng cô ấy vẫn nghe được mọi người nói chuyện và xác minh được một điều, ở đây ngoài cô ấy không ai có thể thấy được màn hình thông báo.

Tình huống so với những cuốn tiểu thuyết xuyên sách bình thường cũng giống nhau thôi. Sở Phượng Na khẽ cười, dùng ý niệm đóng lại màn hình thông báo sau đó đứng dậy phủi phủi bụi đất trên quần áo.

Tám người kia thủy chung vẫn chăm chú nhìn, bọn họ là những người đầu tiên Sở Phượng Na gặp trong thế giới mới. Sở Phượng Na vui vẻ đảo mắt lướt qua một lượt tất cả sau đó cất tiếng chào: "Chào mọi người, ta là Sở Phượng Na, mười hai tuổi, mọi người có thể gọi ta là Nana, như vậy cũng thuận tiện."

Sở Phượng Na - Nana, tiểu nha đầu gầy yếu mới trải qua một phen đụng độ vô cùng chật vật, tuy nhiên từ điệu bộ, ánh mắt, cho đến thanh âm vang vọng kia mà nói, đều cực kỳ khoẻ khoắn, nhìn qua cũng thấy cô nương này không hề đơn giản.

Tám người đồng loạt gật đầu, thể hiện ra cảm giác trầm trồ.

Tiểu Vũ nhanh nhảu đáp lại Nana: "Ra ngươi và chúng ta bằng tuổi, Nana! Ta là Tiểu Vũ, đây là ca ca của ta Đường Tam, kia là..."

"Đợi đã!" Nana bất ngờ hét lớn khiến Tiểu Vũ giật mình.

Nana cảm thấy như mình vừa nghe được chuyện gì đó hết sức quan trọng, cô ấy không nhịn được vội vã đi xác nhận lại. Nana nhìn Tiểu Vũ, rồi nhìn những người khác, từng dòng từng dòng tiểu thuyết chạy trong đầu cô, hình ảnh tưởng tượng đem đặt trên người những người này tức khắc đều trùng khớp hoàn hảo.

Đường Tam, Tiểu Vũ, bên kia là Áo Tư Ca, Đới Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn, Ninh Vinh Vinh, còn có cô gái mặc váy đen lạnh lùng kia đích thực là Chu Trúc Thanh rồi, còn có cả viện trưởng Phất Lan Đức.

"Trời ạ, ngay đây chính là Học viện Sử Lai Khắc!" Nana vui mừng quá độ, tưởng chừng hai mắt đều lập tức phát ra ánh sáng.

Sử Lai Khắc mọi người vô cùng mờ mịt, nhất là Phất Lan Đức. Học viện Sử Lai Khắc không có tiếng tăm, người tới đăng kí đa phần vì gần nhà, năng lực chả ra sao, học sinh nhận được thì ít ỏi, chủ yếu do người quen giới thiệu tới. Không có học sinh, không có học phí, học viện vì thế cực kì nghèo nàn, ngay đến trường lớp hiện tại cũng là thuê được một chỗ trong thôn làng mà thôi. Như nhóm tân sinh Đường Tam, Tiểu Vũ, Ninh Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh hôm qua mới đến còn phải lắc đầu cảm thán.

Nana sao, đây là lần đầu tiên Phất Lan Đức chứng kiến một cô nhóc tỏ ra hâm mộ Sử Lai Khắc cách phô trương như vậy. Tuy nhiên điều đó chưa đủ khiến Phất Lan Đức đối Nana có hảo cảm, vì Nana chính là thủ phạm phá hoại học viện, phá hoại túi tiền của hắn.

Nana dường như không phát hiện ra Phất Lan Đức đang nhìn cô với ánh mắt hình viên đạn. Cô ấy không quên nhiệm vụ liền nóng lòng hỏi Tiểu Vũ.

"Tiểu Vũ tỷ, hôm nay là ngày nào? Đúng rồi, nhập học... Mọi người đều đã nhập học sao? Hay vẫn còn đang báo danh, đã vượt qua khảo hạch hay chưa?"

Đối với thái độ sốt sắng của Nana, Tiểu Vũ hơi e ngại lùi sau nửa bước mới trả lời: "Ngươi chậm đã, thực ra đây là ngày đầu tiên ta và ca ca nhập học đấy."

Nana nghe vậy càng rạng rỡ. Ngày đầu tiên nhập học đấy, thời cơ quả thực quá đẹp. Ngay lập tức, Nana hướng thẳng Phất Lan Đức nói lớn: "Viện trưởng, em muốn báo danh."

Tĩnh ——

Toàn trường, lặng ngắt như tờ.

"Sa...sao cơ, ngươi? Báo danh?" Phất Lan Đức cảm giác như đôi tai hắn vừa hoá đá, nghe không rõ.

Bên kia bảy người bộ dạng đồng loạt y vậy.

Nana trong lòng khó hiểu, chắc cô ấy không biết chính câu nói vừa rồi đã gây cho tám người này bao nhiêu chấn động. Nana ngây thơ gật đầu đáp: "Đúng vậy viện trưởng, em muốn nhập học Sử Lai Khắc."

"Ha... Haha... Hahaha!"

Chẳng biết bắt đầu từ ai, tiếng cười bất ngờ vang lên ngày một lớn, cả khoảng sân vừa tĩnh lặng bỗng thoắt biến trở nên ồn ào. Nana xem đến ngu người, chẳng hiểu sao cũng nhếch miệng cười theo, bộ dạng ngố không thể tả.

Phải mất một lát sau khi mọi người bình tĩnh, Đới Mộc Bạch hướng Nana nói: "Nana, ngươi biết đây là Sử Lai Khắc, vậy hẳn biết câu khẩu hiệu 'Chỉ lấy quái vật, không thu người thường' đi!"

"Ta biết." Nana đáp.

Thấy Nana chưa hiểu ý, Đới Mộc Bạch nói tiếp: "Và dĩ nhiên, đây là học viện hồn sư."

Nana thản nhiên đáp: "Đúng vậy, ta là hồn sư."

Đới Mộc Bạch giọng nói thể hiện bất lực: "Không phải, ta nói ngươi..."

"Hừ, hồn sư? Có lẽ con nhóc ngươi còn chưa biết hồn sư là gì." Phất Lan Đức cắt lời Đới Mộc Bạch, ánh mắt xem thường nhìn Nana nói.

Tiếp theo Phất Lan Đức quay sang nói với Đới Mộc Bạch: "Mộc Bạch, cho con nhóc thấy uy lực nắm đấm của ngươi."

Nana hoàn toàn không hiểu, tuy rằng đã qua báo danh nhưng việc cô ấy xin nhập học sao lại biến thành trò cười vậy chứ. Phản ứng của mọi người không đúng, câu nói của Phất Lan Đức lại có ý gì đây.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.