Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Hoạch Tới Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện

Tiểu thuyết gốc · 1705 chữ

Nghe đại sư nói muốn đưa tám người tới Thiên Đấu Hoàng Gia học viện, Phất Lan Đức nổi giận đùng đùng: "Ngọc Tiểu Cương, ngươi đây là có ý gì? Đám nhỏ là học sinh của ta, ta không cho chúng đi đâu hết."

"Để chúng đi, ta không chỉ muốn chúng tới, còn muốn chúng đại diện Thiên Đấu Hoàng Gia học viện đi thi giải đấu Cao Cấp Hồn Sư Toàn Đại Lục. Phất Lan Đức, ngươi có thể cho chúng tài nguyên bồi dưỡng tốt nhất, hoàn cảnh tu luyện tốt nhất, cho chúng cơ hội ghi danh ngạch sao? Không, Sử Lai Khắc chưa phải học viện chính thức không thể ghi danh thi đấu, ngươi muốn ích kỉ cản trở cơ hội cho bọn trẻ phát triển?" Đại sư bình thản vòng tay trước bàn, nhẹ nhàng nói nhưng lời nói mỗi một câu đều khiến Phất Lan Đức ngỡ ngàng.

Phất Lan Đức không thể phản bác lại lời đại sư. Đại sư nói hoàn toàn đúng, Sử Lai Khắc học viện chung quy vẫn chỉ là một cái học viện nghèo nàn, cơm không nuôi nổi nói gì đến bồi dưỡng.

Cắn răng suy nghĩ một lát, Phất Lan Đức nói, là nói cho Tần Minh nghe: "Ta... ta đồng ý cho bọn nhỏ đi nhưng có điều kiện. Ta muốn các lão sư của học viện cũng tới, chúng ta sẽ đích thân dạy bọn nhỏ, học viện của ngươi không được can thiệp. Ngươi thấy được không?"

Phất Lan Đức đồng ý vì lo nghĩ cho tương lai của đám trẻ, nhưng quả thật hắn không thể rời xa bọn họ.

Đại sư hài lòng nhìn Phất Lan Đức, rồi nói với Tần Minh: "Phải, đó cũng là ý của ta."

Chỉ đợi có thế, Tần Minh vui mừng nói: "Có mọi người tới giúp học viện của ta tranh thủ vinh quang, học viện ta sao từ chối chứ. Cho dù là các lão sư hay học sinh, mọi người đều là thiên tài."

Tần Minh ra sức đảm bảo, đại sư rất hài lòng gật đầu, chuyện này xem như quyết định xong. Sử Lai Khắc đã sắp không còn là Sử Lai Khắc. Phất Lan Đức đứng dậy thở dài đi ra ngoài, tâm huyết nhiều năm, bỏ đi hắn thật sự rất đau lòng.

Đại sư để Mã Hồng Tuấn theo an ủi Phất Lan Đức, Nana cũng ra hiệu cho sáu người khác cùng đi ra.

Phất Lan Đức đứng một mình trên ban công tầng lầu, Mã Hồng Tuấn nhẹ nhàng đến sau hắn thản nhiên nói: "Viện trưởng, em không hiểu tại sao ngài phải buồn chứ. Chúng ta đến học viện của họ dùng không tài nguyên chỗ ngủ của họ, nâng cao bản thân, chẳng phải chỉ là chiêu mượn gà đẻ trứng sao?"

Mượn gà đẻ trứng! Đẻ xong bỏ đi là được rồi. Vừa không mất tiền của lại được nhận kết quả. Phất Lan Đức bừng tỉnh, thế mà hắn không nhận ra sớm hơn. Mã Hồng Tuấn ham ăn liên tưởng đến cái này rất tốt.

"Đúng, hay cho câu mượn gà đẻ trứng haha."

Phất Lan Đức cười, Mã Hồng Tuấn cùng cười. Hắn thường ngày không đứng đắn nhưng giờ lại tràn đầy quyết tâm an ủi Phất Lan Đức: "Ngài yên tâm, dù ở đâu chúng em cũng vẫn là học sinh của Sử Lai Khắc học viện."

"Cả chúng em cũng thế!" Theo sau Mã Hồng Tuấn, Nana và sáu người khác kiên định nói. Bọn họ cho Phất Lan Đức thấy rõ tình cảm dành cho Sử Lai Khắc, thủy chung như tình cảm Phất Lan Đức dành cho họ vậy.

Phất Lan Đức cảm động nhìn đám học sinh, trong mắt hắn dường như còn có thủy quang, cứ như giờ này nội tâm hắn vô cùng yếu đuối. Chớp thời cơ Nana thử thăm dò hắn: "Viện... viện trưởng. Học viện không cần tiền nữa vậy học phí của em... Á!"

Nhắc đến tiền là Phất Lan Đức lấy lại tinh thần ngay lập tức, nghe Nana gian xảo Phất Lan Đức bực mình một tay nắm Nana ném đi xa.

Thất Quái đồng đều lắc đầu. Đới Mộc Bạch cảm thán: "Viện trưởng quá ác!"

"Nó ranh con không chết được! Các ngươi đi vào ăn cơm." Phất Lan Đức kéo cả đám đi vào tiếp tục bữa tối, không cho ai đi tìm Nana.

Thất Quái ngoan ngoãn làm theo lời Phất Lan Đức. Một mặt vì sợ hãi Phất Lan Đức thái độ, còn lại vì bọn họ biết tuy Phất Lan Đức xấu tính nhưng cái hắn quan tâm nhất vẫn là an toàn của học sinh. Phất Lan Đức có lúc nào không âm thầm theo dõi bảo vệ học sinh của hắn đâu? Đừng quên vũ hồn của hắn chính là... Miêu Ưng!

Nana sau khi bị viện trưởng của mình hung hăng ném đi liền ở trên đường Tước Thác thành dạo chơi. Tâm trạng có vẻ rất tốt.

"Thoải mái quá đi, lâu lắm mới đi chơi một mình, không bị lão viện trưởng vô tình đó đánh. Ha ha!"

Nana cười ngắm nhìn đường phố tấp nập vô cùng hào hứng. Tuy nhiên đi được một lúc, Nana phát hiện từ sâu trong nội tâm cô, thực không được vui vẻ như vậy.

"Nhưng có mọi người vẫn tốt hơn." Nana tự nói tự nghe, chỉ xa nhau một lúc mà cô đã rất nhớ họ. Nana trước kia không có người thân, từ lúc bước chân vào Sử Lai Khắc học viện cô mới được cảm nhận thứ gọi là gia đình. Sử Lai Khắc là gia đình của Nana. Nana cố mỉm cười bước nhanh, cô phải mau chóng trở về, cô rất muốn gặp lại những người của Sử Lai Khắc, ở bên họ ấm áp làm sao.

"Nana học muội!"

Một tiếng gọi làm Nana giật mình. Đứng đối diện Nana lúc này, Tần Minh đang mỉm cười nhìn cô.

"Tần Minh? Ngươi sao lại ở đây?" Nana nghi ngờ hỏi.

Tần Minh không trả lời. Đi đến gần Nana, Tần Minh quan tâm hỏi: "Nghe nói ngươi bị viện trưởng ném đi, không sao chứ?"

"Ta có thể có chuyện gì, không phải rất khỏe sao!" Nana nói rồi lướt qua Tần Minh mà đi, không hiểu sao đối với hắn Nana không có hảo cảm, dù hắn chẳng làm gì quá đáng với cô. Có lẽ nhân sinh vốn là vậy, có những người chỉ mới gặp đã khiến người ta chán ghét.

Đối thái độ của Nana, Tần Minh cũng không tỏ ra khó chịu. Tần Minh xoay người, nói với theo Nana đang đi phía trước: "Ta đưa ngươi về, Nana học muội."

Muội cái gì muội, ai là học muội của hắn? Cứ làm như cô và hắn thân nhau lắm. Nana bực mình quay lại liếc xéo Tần Minh, hét lớn: "Ta không yếu như ngươi nghĩ. Còn nữa, đừng có hở chút là tiểu muội học muội, ta là Sở Phượng Na."

Tần Minh bật cười, ngay đến hắn cũng không hiểu tại sao Nana khó chịu hắn như vậy. Tần Minh ngại ngùng nói: "Được rồi, không gọi học muội. Ta gọi ngươi... Nana."

Lại gọi Nana thân mật. Ha, cô đã bảo hắn tên cô là Sở Phượng Na. Tần Minh đúng là cái tên đáng ghét. Nana trừng mắt với Tần Minh, bực bội, Nana dùng hồn lực phóng cái vèo đã không thấy tăm hơi đâu.

Nhìn vào tốc độ của Nana, Tần Minh giờ chỉ biết lắc đầu cười: "Đúng là không hề yếu đuối."

Ngây người một lúc, Tần Minh bước quay trở lại chỗ ở của Hoàng Đấu chiến đội, hắn biết rõ trong lòng hắn có chút gì xao động.

Nana về tới trước cửa khách sạn, Thất Quái đang đứng nơi đó đợi cô.

Thấy Nana có vẻ kì quái, Tiểu Vũ hỏi: "Vừa nãy ngươi gặp chuyện gì sao?"

Nana đang bực bội Tần Minh. Nghe Tiểu Vũ hỏi Nana giật mình đáp: "Không, không có gì. Ta lâu rồi mới đi dạo bình thản như vậy, có cảm giác nhớ nhà."

"Nhà của ngươi, chẳng phải ở đây sao? Bát muội."

Đới Mộc Bạch sợ Nana cô đơn, hắn nói rồi tiến tới gần cô, những người khác cũng vậy. Bọn họ dùng hành động chứng minh cho Nana thấy, mọi người là gia đình.

Nana gật đầu. Tám người lại tập trung cười nói cùng nhau.

Trên một căn phòng của khách sạn, Phất Lan Đức đang đứng cùng đại sư nhìn đám học sinh ríu rít chuyện trò phía dưới.

Phất Lan Đức hỏi: "Ngươi đang nghĩ gì vậy, Tiểu Cương?"

Đại sư nói: "Ta nghĩ, tuổi trẻ như chúng nó thật tốt. Chúng nó thật giống như chúng ta lúc đầu vậy."

Đại sư thở dài hồi tưởng, Phất Lan Đức biết đại sư nghĩ gì. Vỗ vỗ bờ vai đại sư, Phất Lan Đức nói: "Ngươi cũng nên bỏ xuống gánh nặng trong lòng, Nhị Long..."

"Phất lão đại! Thân phận của Mộc Bạch và Trúc Thanh. Ngươi nghĩ thế nào?" Nhắc tới cái tên Nhị Long, đại sư bất giác run run, không để Phất Lan Đức nói tiếp, đại sư đã ngay lập tức chuyển chủ đề.

Phất Lan Đức thấy đại sư không muốn nói cũng đành mặc kệ, đáp: "Ta đã đoán ra, nhờ vũ hồn của họ."

Đại sư lại hỏi: "Vậy còn Nana? Thân phận nó cũng rất bí ẩn."

Phất Lan Đức lắc đầu: "Ta không biết, năng lực dị thường cùng hồn thú sủng vật, ta chưa từng nghe qua nhưng có một điều ta chắc chắn. Dù là gì đi nữa, ta sẽ bảo hộ đám nhỏ chu toàn."

Nghe Phất Lan Đức kiên định thủ hộ, đại sư mỉm cười.

Đúng vậy, Sử Lai Khắc chính là như thế, mọi người đều là thành viên của gia đình này, mọi người vì mọi người mà bảo hộ lẫn nhau.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.