Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sử Lai Khắc Trở Lại

Tiểu thuyết gốc · 1594 chữ

Người phụ trách đưa mọi người qua một khu rừng nhỏ, phía trong dựng một ngôi nhà gỗ xung quanh trồng hoa, nơi đó chỉ có duy nhất một nữ tử dung mạo xinh đẹp đang vừa tưới hoa vừa hát. Nghe giọng hát của nữ tử, đại sư giật mình định quay đi nhưng Phất Lan Đức đã nhanh tay kéo hắn lại.

"Lam Bá, Lam Điện Bá Vương Long. Ngươi là sớm biết." Đại sư tâm trạng kích động cắn răng nói.

"Ngươi còn định để nàng chờ tới bao giờ? Tiểu Cương, đã hai mươi năm rồi!" Phất Lan Đức thật tâm mà nói để đại sư tự vấn lòng mình.

Ngay lúc này, nữ tử kia nghe người phụ trách gọi cũng nhìn đến bên phía mọi người Sử Lai Khắc, lập tức cô ấy thất thần, bình nước đang cầm trên tay cũng rơi xuống. Nữ tử chạy bước chậm tiến tới như không tin vào mắt mình, nữ tử nhỏ giọng nói một câu: "Tiểu Cương, ngươi cuối cùng cũng tới tìm ta!"

Đại sư không đáp mà giật tay khỏi Phất Lan Đức rồi chạy vù đi, Đường Tam cảm giác không đúng liền theo phía sau hắn, nữ tử kia cũng vậy. Trừ Nana, những người khác đều là khuôn mặt mờ mịt.

"Viện trưởng, đây là chuyện gì? Các người quen biết viện trưởng học viện Lam Bá?" Đới Mộc Bạch thay tất cả mọi người thăm hỏi.

Nhìn những gương mặt tò mò đến tròng mắt muốn rơi ra bên ngoài, Phất Lan Đức biết hôm nay chuyện hắn nhất định không thể dấu nữa. Phất Lan Đức thở dài kể lại cho họ câu chuyện hai mươi năm về trước: "... Lúc đó chúng ta đã là Hoàng Kim Thiết Tam Giác nổi danh bởi vũ hồn dung hợp kỹ ba người, còn về tiểu Cương và cô gái lúc nãy, Liễu Nhị Long lưỡng tình tương duyệt. Chỉ trách ông trời trêu ngươi, hai người họ đều là người của Lam Điện Bá Vương Long tông, nói ra thì Liễu Nhị Long chính là em họ của Tiểu Cương! Thôi vậy, đây là nhân duyên của họ. Ta chỉ không biết lý do vì sao con nhóc này lại biết rõ ràng như thế!"

Phất Lan Đức quay lại chỉ Nana, nếu con bé tinh ranh này không nói thì hắn cũng đâu chắc chắn nữ viện trưởng học viện Lam Bá đích thị là Liễu Nhị Long cơ chứ. Nana bị Phất Lan Đức cốc đầu một cái thật đau nhưng kì lạ cô không như bình thường giận dỗi, ngược lại lại thản nhiên đáp: "Phất gia gia, cháu biết nhiều hơn những gì gia gia biết đấy."

"Haha, nhóc con còn dám mạnh miệng." Phất Lan Đức tất nhiên không tin.

Nana lại làm bộ tinh quái: "Vậy sao? Thế Phất gia gia nghĩ tiếp theo đây cô Nhị Long định làm gì?"

"Làm gì là làm gì?" Phất Lan Đức khó hiểu.

Nana cười híp mắt đáp: "Tất nhiên là thu nạp chúng ta rồi!"

Và cho ông làm viện trưởng, haha. Nana trong lòng cười lớn.

Thêm một cái cốc đầu, Phất Lan Đức cảm giác bị hố: "Cái đó cần ngươi nói sao!"

Lần này Nana bướng bỉnh dậm chân, chuyện quan trọng nhưng Nana không thể nói khiến Phất Lan Đức khinh thường cô. Nana ánh mắt rất muốn nuốt sống Phất Lan Đức.

Tần Minh thấy Nana như vậy không khỏi buồn cười, hắn tiến tới kéo Nana ra phía sau lưng rồi nói với Phất Lan Đức: "Thầy, Nana học muội tuổi nhỏ, thầy làm như vậy không phải khiến muội ấy không lớn được sao."

Câu này là bênh vực hay chế giễu vậy? Tất nhiên còn phải tùy thuộc vào chiều cao của Nana. Đại khái là Nana chỉ cao đến khuỷu tay của Tần Minh, nhỏ bé đáng yêu vô cùng.

Tần Minh cười, mọi người cười lớn còn Nana đã nộ khí xung thiên tức tối đi vào rừng nhất quyết mặc kệ bọn họ.

Đi được một lúc tâm trạng dịu lại, nhìn ngắm xung quanh Nana thật cảm thán cái học viện này thật quá rộng đi, ở tinh cầu của cô trừ khu sinh thái quốc gia chắc cũng không có nơi nào nhiều cây cối xanh tươi thế. Nghĩ tới sức mạnh của Độc Cô Bác, Nana không khỏi muốn khiến mình càng trở nên mạnh hơn, với thực lực của cô bây giờ đã có thể tung hoành ngang dọc nhưng đại lục này còn nhiều nhân vật cường đại hơn nữa, tương lai đối mặt bọn họ Nana nhất định phải càng trở nên mạnh mẽ.

Nghĩ rồi Nana phóng xuất Thấu Cốt Hoa làm thành một cái thảm nhỏ ngồi trên đó tu luyện, khu rừng này rất tốt cho việc hấp thu năng lượng để Thấu Cốt Hoa tiến cấp vào cảnh giới thứ hai, mở ra chiêu thức Phấn Hồng Mỵ. Chiêu thức phụ trợ duy nhất giúp Nana có thể trên diện rộng tăng phụ trợ đồng đội tiến vào trạng thái cuồng hóa, từ từ trị liệu. Chỉ tiếc trước kia Nana mở ra vũ hồn này sau không thể tăng cấp nhanh như Điệp Thần Trượng, cách đây không lâu Điệp Thần Trượng đã tu luyện xong chiêu thức thứ chín, nếu xét theo bình thường tới nói, Nana đã là chân chính Phong hào đấu la.

Chăm chỉ tu luyện mà Nana không để ý trời đã gần tối, cho tới khi có người tới gọi cô.

"Nana học muội!" Gọi như vậy không ai khác ngoài Tần Minh.

Tần Minh trước khi tới Lam Bá đã thay đồng phục Thiên Đấu Hoàng Gia học viện sang một bộ đồ màu bạc, quần dài cùng áo choàng, nhìn qua quả rất tiêu sái. Vốn ra bây giờ hắn đang ở phòng ăn dùng bữa nhưng chẳng hiểu sao lại vô ý tới nơi này, vừa lúc gặp Nana tu luyện.

Điệp Thần Trượng vũ hồn Tần Minh biết đến nhưng nay Nana phóng xuất là Thấu Cốt Hoa. Lần đầu tiên Tần Minh được nhìn thấy một song sinh vũ hồn sở hữu Thấu Cốt Hoa sát thần hệ thực vật, hắn trong lòng nổi lên chút tò mò.

Nana mở mắt chằm chằm nhìn hắn, thấy Tần Minh đang định chạm vào Thấu Cốt Hoa, Nana chán ghét nói: "Đừng đụng, cẩn thận ta đánh ngươi."

Tần Minh cười, Nana nói đùa rồi, Nana nghĩ sẽ đánh được hắn sao. Tần Minh sau đó còn cố ý ngồi lên trên chiếc thảm Nana đã làm. Bực mình, Nana ra tay đánh hắn thật, dây leo ở chiếc thảm cấp tốc lao tới Tần Minh, mặc dù chưa nở hoa nhưng uy lực tương đối lớn.

Tần Minh không hổ là Hồn đế thiên tài trẻ tuổi nhất, chỉ một động tĩnh nhỏ cũng giúp hắn tránh được tấn công của Nana.

Tần Minh tán thưởng: "Nana học muội thật lợi hại, vô thanh vô tức bất ngờ như vậy còn ai đánh lại ngươi chứ!"

Xem kìa xem kìa, Tần Minh đang khen Nana hay khen chính bản thân hắn vậy? Đồ đáng ghét mở miệng chỉ biết chọc Nana tức chết. Nhìn hắn càng là bực bội, Nana thu vũ hồn bước nhanh đi.

Tần Minh sững sờ, đuổi theo nói: "Đã tới giờ cơm, ta đưa ngươi tới phòng ăn, chắc hẳn ngươi chưa biết chỗ."

"Ta nhìn ngươi đường hoàng nam tử, không ngờ mặt quá dày, tại sao ngươi cứ chọc tức ta vậy hả?" Nana cuối cùng nhịn không được, cô dừng lại hét vào mặt Tần Minh.

Nghe Nana nặng lời, Tần Minh thoáng nhíu mày, mơ hồ hỏi: "Ta chọc tức ngươi sao? Ta đây mới không hiểu, sao ngươi lại ghét ta như vậy?"

Gương mặt Tần Minh bất giác thật buồn, Nana nhất thời không nói được gì, đành im lặng mà đi. Thực ra chính bản thân cô còn không biết.

Tần Minh không nói gì thêm, hắn chỉ cố đi trước một chút dẫn đường cho Nana.

Trong phòng ăn mọi người đã dần tập trung. Thấy Nana, Tiểu Vũ lập tức kéo cô tới chỗ Ninh Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh tám chuyện.

"Ta kể ngươi nghe, lúc cô Nhị Long trở về, tập hợp mọi người nhất quyết nhường chức viện trưởng học viện này cho viện trưởng chúng ta. Ngươi đoán xem mặt viện trưởng lúc ấy như thế nào?" Tiểu Vũ thích thú mà nói.

"Tất nhiên là vui muốn khóc haha!" Nana chưa kịp trả lời. Ninh Vinh Vinh đã không kìm được nói chen vào.

Chu Trúc Thanh lẳng lặng uống trà nghe.

Nana dù đã biết nhưng cũng làm bộ vỗ tay vui mừng phấn khích hô: "Nói vậy là Phất gia gia của ta được lời thêm một cái học viện đây! Ta sẽ là cháu gái viện trưởng. Oa!"

Tiểu Vũ gật gù: "Đúng nha, hơn nữa không bao lâu Lam Bá sẽ đổi tên thành Sử Lai Khắc!"

Nana hai mắt lấp lánh: "Chính là nói học viện Sử Lai Khắc đã trở lại!"

Ninh Vinh Vinh: "Và lợi hại hơn xưa."

"Hahaha!" Cả bốn nữ cùng cười với nhau, tiếng cười như chuông bạc vang vọng khắp khu nhà gỗ, khiến cho mọi người không khỏi yêu thích cùng vui vẻ.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.