Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại Có Biến

Tiểu thuyết gốc · 1487 chữ

Bảy người trước tìm một nhà ăn, sau khi ăn tối xong thì bắt đầu tham quan Thiên Đấu thành.

Thiên Đấu thành không hổ là thủ đô của đế quốc, vô cùng rộng lớn và sầm uất. Bảy người đi qua hai con đường lớn, cửa hàng ăn vặt đều đã thử hết, bốn nữ cũng mua được nhiều món đồ nhỏ xinh cho mình.

Nana chọn một chiếc nơ màu hồng đính pha lê màu lam cài lên áo thay cho cái nơ đã vứt. Nana nghĩ tới Tần Minh, khẽ lặng người một chút nhưng rất nhanh liền lắc đầu. Nhìn cái nơ trong tay Nana thầm nhủ, cô dùng đồ của mình vẫn thích hơn.

Thấy có cửa hàng bán kẹo đường, Nana lập tức tới mua cho tiểu Tuyết, tiểu Tuyết liếm kẹo rất thích thú nhưng đang ăn dở tiểu Tuyết đột nhiên dừng lại, khịt mũi đánh mùi rồi hốt hoảng chạy đi.

Nana vô cùng kinh ngạc, tiểu Tuyết là sủng vật của cô, nó làm sao dám rời đi khi cô chưa ra lệnh.

Nana lập tức gọi sáu người khác: "Tiểu Tuyết có gì đó không đúng. Mọi người, chúng ta đi xem xem."

Sáu người của Thất Quái không nói hai lời liền theo Nana đi tìm tiểu Tuyết. Từ đường lớn đã đi sâu vào trong một hẻm nhỏ vắng tanh, xung quanh rất tối.

Đường Tam đi ở phía trước cảm nhận được gì đó liền ra hiệu cho mọi người dừng lại.

Đường Tam: "Hồng Tuấn, cho chút lửa nào."

Có Mã Hồng Tuấn thắp sáng, Đường Tam nhìn xuống thứ mà hắn đã dẫm lên, không khỏi giật mình: "Là máu, nhưng không phải máu người."

"Không lẽ là tiểu Tuyết gặp chuyện. Tam ca, chúng ta phải nhanh lên." Nana hoảng sợ, tiểu Tuyết không thể xảy ra chuyện được.

Bảy người cước bộ nhanh hơn, càng đi sâu vết máu càng nhiều liên tiếp thành dòng. Tiểu Tuyết một bộ lông trắng dính máu đang đứng trên một cái lồng lớn, Nana ngay tức thì phóng tới, tiểu Tuyết không bị thương, nó dùng chân nhỏ chỉ vào cái lồng. 

Sáu người khác cũng đã đến, bảy người nhìn nhau rồi cùng kéo tấm màn ra, ai nấy đều kinh hoảng lập tức đưa tay che miệng mới không phải la lớn.

Nana giọng nói ồm ồm vì tức giận: "Thật độc ác, chuyện này nhất định là do hồn sư làm, người thường không thể đánh hồn thú thành ra như vậy."

"Tiểu Tuyết là đánh hơi được mùi của đồng loại nên mới hốt hoảng chạy đi tìm." Ninh Vinh Vinh đã hiểu ra, cô thật bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ.

Nằm trong chiếc lồng không gì khác chính là một con Tuyết Hồ tu vi tầm hai nghìn năm, toàn thân bộ lông trắng đã bị máu nhuộm đỏ, đôi mắt vô hồn chỉ còn một hơi thở thoi thóp, thân Tuyết Hồ bị một chiếc vòng chụp kín lại, nhìn rất giống hồn kỹ của hồn sư hệ khống chế.

Nana ngay tức khắc phóng hồn kỹ chữa thương cho con hồn thú tội nghiệp, nhưng vẫn chưa tìm được cách phá vòng giam.

Tuyết Hồ cảm nhận được thương tích đã lành, ánh mắt nó linh động mà nhìn tiểu Tuyết trên vai Nana.

Tiểu Tuyết hiểu, nó chạy xuống bước vào phía trong.

"Mọi người, đây... đây là cái gì vậy?" Áo Tư Ca dường như không tin vào mắt mình nữa.

Tất cả lập tức tới xem, theo hướng tiểu Tuyết đi vào họ nhìn thấy rất nhiều chiếc lồng khác, đều bị bịt kín, dưới đất còn có vết máu lan đến, chắc chắn trong đó cũng là hồn thú.

Tiểu Vũ vô cùng phẫn nộ, hai tay đã nắm chặt hết mức hằn sâu cả đường máu, Đường Tam nhanh chóng nắm lấy tay an ủi cô.

Đang lúc bảy người định tới chỗ sâu xem thì bất ngờ hẻm nhỏ vang lên tiếng bước chân dồn dập, tất cả lập tức cảnh giác vội phủ lại lồng giam Tuyết Hồ.

Nana tập trung mọi người vào một góc tối lập tức phóng thích Điệp Thần Bảo Hộ. Dù có là gì thì trước phòng ngự bảo toàn tính mạng mới được, may mắn không ai cảm nhận được hồn lực của Nana, mọi người cũng thở phào nhẹ nhõm. 

Từ bên trong phòng hộ bảy người nghe được ba tên nam tử trung niên nói chuyện, chúng mặt mũi đều có vết sẹo, tướng mạo trông rất hung dữ.

"Nhị ca, con Tuyết Hồ này đã có người đặt mua."

"Tốt, ngày mai liên lạc, chúng ta giao hàng."

"Đại ca nói hắn đang săn một con Tuyết Ưng, rất hiếm, thích hợp cho hồn sư loại điểu còn có hồn sư hệ băng. Chắc chắn rất đáng tiền."

"Khà khà, xem ra chúng ta lại phát tài."

"Vậy tam ca, mấy con hồn thú phía trong kia thì sao?" Tên nam tử nhỏ nhất trong ba người giờ mới lên tiếng.

Tên tam ca ánh mắt ghét bỏ nhìn về phía trong, nói: "Đám hồn thú vô dụng này lâu không ai hỏi tới. Ngày kia đem vào rừng giết đi, tránh gây ra động tĩnh."

"Vâng, tam ca. À tam ca, đại ca nói hắn đã tấn cấp Hồn đế rồi đấy. Hắn là người tấn cấp nhanh nhất trong chúng ta, lỡ như, hắn lật lọng phủi ơn với chúng ta thì sao?"

Tên nhị ca tức giận: "Cái gì? Hắn đã là Hồn đế? Khốn kiếp, ta còn kém hai cấp mới có thể."

Tên tam ca vỗ ngực: "Nhị ca yên tâm, đệ và tứ đệ cũng là Hồn vương. Ba người chúng ta còn sợ không đánh lại tên Hồn đế mới nổi sao?"

Tên nhị ca vuốt cằm suy nghĩ một chút chợt lớn tiếng cười: "Đúng vậy, suy cho cùng chỉ có ba người chúng ta tin tưởng nhau. Nào, các hảo huynh đệ, nhị ca mời các ngươi đi Túy Tiên Các."

Tên tam ca cười khà khà: "Nhị ca thật chu đáo, đi mau thôi."

Đợi ba tên hung dữ đi xa, mọi người mới cẩn thận bước ra.

Tiểu Vũ tức giận cắn môi bật máu: "Đám người độc ác này, bọn chúng dám buôn bán hồn thú."

"Bình tĩnh đi, chúng ta phát hiện cũng không phải quá muộn. Chúng nói ngày kia mới thủ tiêu, chúng ta còn có thời gian." Nana đến bên Tiểu Vũ động viên cô.

Mọi người vì sợ vì giận mà không thể nói gì nữa. Đường Tam lặng một chút sau đó phân tích cụ thể vấn đề mà họ đang gặp phải.

"Trước mắt theo thông tin bọn chúng có bốn người, ba tên Hồn vương, một tên Hồn đế. Chúng ta khả năng đánh không lại. Chúng làm sao để liên lạc với nhau và bọn mua hàng? Còn có phải vận chuyển số hồn thú này đi như thế nào? Không biết hồn kỹ giam chúng có khả năng cảm ứng của hồn sư không? Nếu manh động chúng ta không thể cứu được hồn thú mà còn có thể mất mạng."

"Dụ chúng vào rừng, ta sẽ để Lam Ly nhai sống, báo thù cho hồn thú bị hại." Nana nắm nắm đấm thật giận dữ, bọn kia làm người có thể tàn nhẫn đến mức ấy sao.

Đường Tam lắc đầu: "Thần thú quá chói sáng, nếu bị phát hiện ngươi sẽ gặp nguy hiểm. Cũng không thể giải quyết triệt để. Biết đâu còn có nhiều bọn buôn khác?"

Áo Tư Ca rối rắm hỏi: "Vậy giờ làm sao mới được?" 

Đường Tam bình tĩnh nói: "Không phải bọn chúng nói mai sẽ giao hàng sao? Trước chúng ta phải lấy được bằng chứng bọn chúng buôn bán hồn thú và báo cho bên đội Chấp pháp hoàng gia để họ xử lý và quản lý thương nhân chặt chẽ hơn. Sau đó bắt giữ ba tên kia dụ tên Hồn đế ra, còn lại hồn thú chúng ta sẽ thả khi giải quyết xong hai chuyện kia. Bây giờ cứ tạm thời như vậy, còn lại chúng ta sẽ tùy cơ ứng biến."

Đường Tam nhanh chóng ra đối sách, có hắn mọi người thật an tâm.

Nhưng vấn đề thực lực...

"Bọn hắn là Hồn vương đó Tam ca, ba tên Hồn vương." Ninh Vinh Vinh lo lắng nói.

Đường Tam cười: "Hồn vương? Chẳng phải chúng ta cũng có một thiên tài Hồn đế sao?"

Nghe Đường Tam, cả mấy người đều không hẹn mà cùng nhìn Nana. Nana ngơ ngác, lúc sau sực tỉnh lại ra sức lắc đầu lia lịa.

"Không đâu, ta mới không đi nhờ hắn."

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.