Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tân Sinh Sử Lai Khắc

Tiểu thuyết gốc · 1947 chữ

Dây leo tiêu biến, Phất Lan Đức thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm. Cơ mà vừa mới trải qua một lần nếm thử độc tố được mệnh danh sát thần hệ thực vật vũ hồn, nhìn thấy Nana hung thủ, Phất Lan Đức làm sao có thể bình thường cho nổi.

"Con nhóc ngươi to gan, không nhìn xem mình vừa làm cái gì?"

Phất Lan Đức thanh âm giận giữ chất vấn Nana. Thế nhưng Nana lại không hề tỏ ra sợ hãi. Quơ quơ mấy sợi dây leo trong tay, Nana thản nhiên trả lời.

"Viện trưởng, em đúng là song sinh vũ hồn, đây là vũ hồn thứ hai của em - Thấu Cốt Hoa."

"Hay cho một cái thực vật hệ vũ hồn! Giỏi, giỏi lắm!" Phất Lan Đức cao giọng nói.

Nếu không phải đang nhìn thấy Phất Lan Đức nghiến răng nghiến lợi thì Nana đã nhầm tưởng đây là một lời khen.

Phất Lan Đức quả tức giận vô cùng nhưng hắn không thể không ngầm công nhận năng lực của tiểu cô nương trước mặt. Đám dây leo kia uy lực hắn nếm qua, không cảm giác được bất cứ cái gì phát sinh, sự sống cứ thế dần dần biến mất, quả khiến người ta run rẩy bất an. Năng lực trị liệu của Điệp Thần Trượng cũng thật khủng bố, hai vũ hồn tương sinh bổ trợ khuyết điểm của nhau nếu không phải tự mình chứng kiến thì không thể nào tin được.

Tính đến giờ Phất Lan Đức vẫn chưa từng gặp học sinh nào nắm giữ song sinh vũ hồn ngoài Nana. Chỉ riêng việc đó đã khiến Phất Lan Đức xuýt xoa thành tiếng, bất quá những khen ngợi là bí mật trong lòng, Phất Lan Đức còn muốn lập uy trước mặt đám tiểu quái vật mới đây.

Khụ khụ ho vài cái để lấy lại bình tĩnh, Phất Lan Đức liếc mắt nhìn Nana bé nhỏ, đầu cũng không thèm cúi xuống, nói: "Ngươi bất kính với trưởng bối, hơn nữa còn là đại bất kính. Có năng lực nhưng ưa thích thể hiện, ra tay đủ ác độc, tâm tính không đủ tốt, ta quyết không nhận. Ngươi đi mau!"

Phất Lan Đức lời lẽ thốt ra thực sự rất nặng nề, bảy người khác nghe cũng thoáng cảm thấy sợ hãi. Nana sững sờ, cô không ngờ mọi chuyện sẽ thành ra như vậy, cô chỉ muốn khiến Phất Lan Đức nhìn thấy cô có năng lực mà thôi.

Nana thở dài. Vừa lúc tâm trạng chuẩn bị tuột dốc thì bất chợt nhìn thấy ánh mắt của Đới Mộc Bạch.

Đới Mộc Bạch sống ở học viện đã lâu, hắn biết Phất Lan Đức nếu cương quyết không muốn thu nhận Nana thì đã không chịu nói nhiều lời như thế. Đới Mộc Bạch đánh mắt cho Nana, đồng thời đưa hai ngón tay vò vò, ám chỉ gì đó.

Nana lập tức hiểu ý, nhanh như cắt vụt đến ôm lấy chân của Phất Lan Đức.

"Một vạn." Nana lớn tiếng hô.

"Làm cái gì? Ngươi mau buông ra!" Phất Lan Đức bất chợt bị ôm chân, hắn giật mình dẫy thật mạnh nhưng thoát thế nào được khi Nana cố ý dùng hồn lực bám dai như đỉa.

"Một vạn kim hồn tệ, phí nhập học, được không viện trưởng?" Nana ngây thơ nhìn Phất Lan Đức chớp mắt liên tục.

Phải rồi, đây chính là điều Đới Mộc Bạch gợi ý cho Nana. Nên nhớ Phất Lan Đức là một gã mê tiền. Nếu Phất Lan Đức đang do dự thì tiền chính là cách thúc đẩy kết quả nhanh nhất.

Phất Lan Đức khẽ cau mày. Nana thiên phú kinh người, ý chí khá kiên định, mặc hắn gây khó dễ vẫn hết lần này đến lần khác lấy ra năng lực khiến hắn bất ngờ, thật là hạt giống tốt. Hơn nữa... còn có phí nhập học.

Phất Lan Đức không khống chế được khóe môi cong lên nụ cười.

Nana thu hết tất cả biểu cảm của Phất Lan Đức vào tầm mắt, cố tình kêu một tiếng thăm dò: "Viện trưởng!"

Phất Lan Đức giật thót tằng hắng mấy cái. Hắn giả bộ nghiêm khắc chỉ khoảng sân bị đập nát, đối Nana nói: "Nhìn hậu quả ngươi gây ra đi. Một vạn! Hừ, miễn cưỡng chấp nhận được. Được rồi, đi đóng học phí đi, buổi học kết thúc, tối nay tiếp tục."

Câu cuối Phất Lan Đức nói với tất cả mọi người. Sáng nay học gì nữa, bị Nana phá hỏng hết rồi.

Nana vui mừng, tiểu thuyết nói không sai, nhưng cũng may nhờ Đới Mộc Bạch nhắc nhở kịp thời, đối phó với Phất Lan Đức thì dùng tiền là uy tín nhất mà.

Tuy nhiên lúc này chưa thể thả cho Phất Lan Đức đi được. Nhân lúc mọi người chưa rời khỏi, Nana vội vàng quay sang nói với nhóm Đới Mộc Bạch, rồi lại ngây thơ nhìn Phất Lan Đức: "Mọi người làm chứng cho ta, viện trưởng đây là đã nhận ta, từ nay ta là học sinh của Sử Lai Khắc học viện. Ngài sẽ không đổi ý, đúng không viện trưởng?"

"Tiểu quái vật ngươi, ta không đáng tin vậy sao?" Phất Lan Đức có chút bực mình nói, tuy vậy quái gì hắn cảm giác bất an đây.

Phất Lan Đức khẽ len lén nhìn Nana. Quả nhiên trong phút chốc liền bị Nana khuôn mặt không thể nào ngây thơ hơn cùng câu nói phía sau dọa nổi hết da gà.

"Ta muốn nói, học phí, ngài... ngài cho ta nợ!"

Vút!

Chẳng có chút do dự, Phất Lan Đức bản năng liền làm ra hành động.

Bầu trời phía trên Học viện Sử Lai Khắc lúc này bất chợt xuất hiện một hình vòng cung nối từ trung tâm học viện đến tít khu rừng phía xa. Tưởng tượng như có thể nghe được tiếng mông chạm đất kinh thiên động địa, bảy người nhóm Đới Mộc Bạch trên trán tràn đầy là hắc tuyến, bọn họ đồng loạt lắc đầu cảm thán cho cái vật thể màu lam một giây trước còn đang lẻo mép trên sân học viện.

Nana thực quá thê thảm.

"Hỗn đản này, lẽ ra ta nên lập tức ném ngươi ra ngoài!"

Tức giận hét lớn theo hình bóng Nana đã bay đi mất dạng, Phất Lan Đức vù cái quay lại ánh mắt đe dọa ra oai với bảy người nhóm Đới Mộc Bạch.

"Các ngươi nhìn thấy rồi? Đi đóng học phí cho ta. Tối nay học tại Đấu hồn trường. Áo Tư Ca, Ninh Vinh Vinh, hai ngươi chạy hai mươi vòng quanh thôn, luyện tập thể lực."

"Giải tán!"

[Nơi nào đó xa xa phía ngoài Học viện Sử Lai Khắc]

Nana đang ngồi chống cằm phủi bụi đất trên chiếc đầm màu lam nay đã có vài chỗ cào xước, tự mình nói tự mình nghe: "A Phất Lan Đức quả là Phất Lan Đức. Nếu không phải không lấy được tiền từ hệ thống game, ta thèm vào mà nợ. Bổn cô nương là bá chủ giàu nứt khố đổ vách nhé, hừ."

"Nhưng thực ra bây giờ cũng tốt, nhân lúc một mình phải từ từ xem xét cho kỹ xem có những gì. Mà nói, hệ thống game không phải cách gọi thích hợp, tiểu thuyết nói ở đây mọi người thường có hồn khí trữ vật để chứa đồ dùng... Không sai, liền gọi túi trữ vật, vòng tay trữ vật. Hoàn hảo!"

Nana đắc ý búng tay cái tách, thực ra thế giới game vốn được dựng nên theo Đấu La Đại Lục, nhìn chung sẽ không quá khó để thích nghi. Một lúc sau khi sắp xếp lại tất cả thông tin, Nana vẫn đang tự nói một mình.

"Trang phục, linh đan, thần thú... còn đủ cả, chỉ tiếc không có tiền thôi."

Nana thở dài, tuy nói là túi trữ vật có đủ, nhưng thực chất trong hệ thống chẳng có mấy thứ, tất cả đều tại cái tính hay xóa đồ của cô. Cái nào ưng ý thì tốn hết tài sản nâng cấp, không thuận mắt thì toàn bộ đem đi phân giải. Thân làm bá chủ ở Đấu La Chi Chiến, thế mà kho đồ lại được xếp vào hạng nghèo mạt rệp. Nhưng không sao, Đấu La Đại Lục cường giả vi tôn, Nana là cường giả, chưa kể đến cô có thể hưởng ké hào quang nam chủ, lý nào sợ thiếu thốn đồ tốt. Cái khó bây giờ chính là đóng vai học sinh ngoan ngoãn, mười hai tuổi đại hồn sư, Nana chỉ được phép sử dụng hai hồn kĩ tương đương với việc có hai hồn hoàn như bao hồn sư khác.

Để giảm bớt suy nghĩ, Nana quyết định sẽ dùng luôn hai hồn kĩ đầu của Điệp Thần Trượng là Tuyệt Đối Trị Liệu và Tinh Thần Tập Kích. Một phụ trợ một công kích, xem như đủ đối phó.

Xong xuôi, tiện thể lấy ra bộ đầm màu lam ngắn thay cho y phục cũ đã bẩn, Nana ưng ý gật đầu, trang phục game quả là vừa đẹp vừa phù hợp với Đấu La Đại Lục.

Nana tìm đường trở về trước Học viện Sử Lai Khắc là lúc trời đã gần tối, Huyết Lân Mã không thể cưỡi, quá gây chú ý. Nana cuốc bộ, cơm trưa còn chưa ăn, cũng may trong túi trữ vật có linh đan ăn tạm, bổ sung năng lượng vẫn xem được.

Vừa bước vào cổng Nana gặp ngay Phất Lan Đức đang dẫn Đường Tam, Đới Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh, Tiểu Vũ cùng Mã Hồng Tuấn định ra ngoài.

"Ủa, mọi người đi đâu vậy?" Tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra, Nana nói. Không khỏi khiến mọi người bật cười.

Phất Lan Đức hừ mạnh một tiếng đi qua cô. Mắt, không thèm liếc.

Tiểu Vũ nhanh chân chạy đến chỗ Nana, vui vẻ nói: "A, ngươi cuối cùng cũng về, ta còn lo ngươi không quay lại đây, mau vào đi, bảo Áo Tư Ca làm cơm cho ngươi ăn. Bọn ta đi đến Đấu hồn trường."

Tiểu Vũ rất thích Nana, đặc biệt thích cái cách Nana chọc giận Phất Lan Đức, vì Tiểu Vũ không thích Phất Lan Đức cho lắm, ai bảo lão khó tính, lúc đầu còn lừa gạt Đường Tam.

"Tiểu Vũ, đi mau." Phất Lan Đức giọng điệu gắt gỏng ở phía trước gọi tên Tiểu Vũ.

"Dạ vâng, viện trưởng." Tiểu Vũ hét lớn đáp lời Phất Lan Đức, sau đó quay qua nói với Nana: "Ta đi nha."

Tiểu Vũ vẫy tay tạm biệt, những người khác đối Nana gật đầu sau đó đi theo Phất Lan Đức.

Nhìn bóng sáu người dần xa, Nana nghiêng đầu nghĩ nghĩ. Đấu hồn trường! À đúng rồi, là buổi huấn luyện đầu tiên của nhóm hồn sư hệ chiến đấu, chắc Phất Lan Đức nghĩ Nana thuộc hệ phụ trợ mới không để cô đi cùng, hoặc biết đâu còn có lý do nào khác.

Thôi mặc kệ, Nana cười nhảy chân sáo đi vào, tìm tới nhà bếp sớm ăn cơm xong còn đi ngủ.

Tối nay chắc sẽ xảy ra nhiều chuyện lắm đây, Nana mong chờ tới ngày mai, để xem mọi chuyện sẽ diễn ra giống tiểu thuyết tới mức nào.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.