Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nana Mộng

Tiểu thuyết gốc · 2480 chữ

Nếu nói rằng Đường Tam có thể giết chết Hồn thánh Thì Niên mọi người chắc chắn sẽ tin. Đường Tam có ám khí, có độc, có trí thông minh, nhưng một tiểu cô nương Hồn tôn như Nana thì khác, cô thoát chết được đã vô cùng may mắn chứ đừng nói là tự mình ra tay.

Đã không thể quang minh chính đại trở về, Nana đành diễn một vở khổ nhục kế. Nana khởi động, tiếp theo vận dụng hồn lực chạy vèo vèo trong rừng cây, cố ý để cây cối đâm vào xé rách quần áo cùng bị thương một chút da thịt.

Lúc sau, Nana đau đến nhăn mặt kêu gọi Lam Ly, lập tức một chiếc gương màu lam do băng kết tạo thành xuất hiện từ trong không gian, kỹ năng thiên phú Thần thú - Băng Bích Phản.

Nana qua gương đối chính mình thi triển Tinh Thần Tập Kích, lần đầu tự đánh chính mình lại không hề nương tay, lập tức hôn mê.

[Học viện Sử Lai Khắc, phòng viện trưởng.]

Phất Lan Đức đang ngồi uống trà, Tiểu Vũ ầm ầm xô cửa doạ hắn giật thót: "Viện trưởng, không thấy Nana đâu!"

Tiểu Vũ hớt hải chạy vào báo cáo, Phất Lan Đức vẫn thản nhiên: "Ửm, hôm nay nó dậy sớm thế hả."

Tiểu Vũ bực mình đập bàn: "Viện trưởng, mất tích, Nana mất tích! Thất Quái đã đi khắp học viện nhưng không tìm thấy. Ngài sao có thể bình thản như vậy chứ!"

"Ngươi nói gì, Nana xảy ra chuyện! Đi, đi tìm nó mau." Phất Lan Đức bấy giờ mới hoảng hốt đứng bật dậy. Trong đầu hắn đột nhiên nghĩ tới những chuyện đồn đại không tốt trong giải đấu mấy ngày qua, hắn buộc phải mau chóng tìm thấy Nana.

Phất Lan Đức, Tiểu Vũ hai người nhanh chóng chạy khỏi lầu dạy học. Tần Minh mới nghe tin đang lật tung toàn học viện, cổng học viện vẫn đóng, bình thường giờ này Nana còn chưa tỉnh làm sao có thể đi mà không nói gì, chỉ có khả năng xảy ra chuyện mà thôi.

Gặp Phất Lan Đức, Tần Minh lo lắng đến nỗi gấp gáp bắt mạnh bả vai Phất Lan Đức hỏi: "Thầy, Nana đâu, Nana không đến tìm thầy sao?"

"Nếu có ta sẽ hốt hoảng như vậy? Con bé này liên tục vướng vào rắc rối, làm ta tức chết mà." Phất Lan Đức vò đầu, một phát hất tay Tần Minh.

Những người khác của Thất Quái tìm xong cũng chạy đến.

Đới Mộc Bạch thở hồng hộc nói: "Ta đã xác nhận, học viện không có, chúng ta mau ra ngoài tìm."

Chín người vội vã hướng cổng học viện đi, đúng lúc này phía xa xuất hiện một con cáo trắng, chính là tiểu Tuyểt. Tiểu Tuyết bộ dáng hớt hải bật nhảy đến Phất Lan Đức, nó đưa chân nhỏ chỉ ra cổng, miệng liên tục ô ô.

Phất Lan Đức kinh ngạc cảm thấy dường như hắn có thể hiểu được tiếng con cáo: "Ngươi nói Nana gặp nguy hiểm! Dẫn chúng ta đi mau."

Không chần chừ, chín người cấp tốc theo hướng tiểu Tuyết chỉ chẳng mấy chốc đã đến rừng Lạc Nhật. Tần Minh từ xa đã thấy một góc áo màu lam, hắn vận hồn lực vọt tới, kinh hoảng thấy Nana một thân thương tích nằm bất động. Mắt Tần Minh lập tức biến đỏ, hắn bàng hoàng lay người Nana: "Nana, ngươi làm sao vậy? Là ai, là ai dám hại ngươi? Ngươi mau tỉnh dậy nói cho ta! Tỉnh dậy! Mau tỉnh dậy!"

Tám người khác tới sau thấy cảnh tượng cũng vô cùng giật mình. Nana y phục rách rưới, chắc chắn là do liều mạng chạy trốn mà thành. Tiểu Vũ, Ninh Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh xót xa ngồi xuống, vừa xem thương tích vừa chỉnh lại váy áo cho Nana.

Liên tưởng đến vụ án, Đường Tam tức giận nắm chặt nắm đấm, nghiến răng: "Là kẻ đó, chắc chắn hắn đã nhắm đến Học viện Sử Lai Khắc như Hạ Từ đại nhân đã nói. Tốt nhất đừng để ta tìm ra hắn!"

Thất Quái không ngờ chuyện mới nói hôm qua hôm nay lại xảy ra đúng vào Nana, ai nấy toàn thân đều run lên vì giận dữ, dám tính kế với Sử Lai Khắc, dám hại đồng đội của họ, kẻ đó chết không toàn thây.

Phất Lan Đức tuy rằng lo lắng nhưng hắn dù sao cũng đã trải qua nhiều việc, thấy Nana còn sống hắn đã phần nào an tâm. Phất Lan Đức tiến lên vỗ vai Tần Minh nói: "Đưa Nana về đi, còn phải chữa trị cho con bé, ta sẽ không để người hại nó được yên thân."

Tần Minh hít sâu lấy lại bình tĩnh ôm Nana trở về, trong lòng thầm nhủ đây là lần thứ hai hắn bất lực, tại sao mỗi lần hắn đều đến muộn nhìn Nana thảm hại hôn mê. Hắn muốn bảo vệ Nana khó đến như vậy sao?

Mang theo tự trách cùng thống khổ, Tần Minh đưa Nana về học viện giao cho Tiểu Vũ thay y phục. Sau đó hắn luôn ở bên giường túc trực không rời nửa bước.

Học viện lão sư trị liệu ổn thỏa, quay người nói với Phất Lan Đức: "Viện trưởng, ta xin lỗi. Vết thương ngoài da không nghiêm trọng ta có thể chữa nhưng cháu gái ngài bị chính là tổn thương tinh thần, các lão sư trong học viện không có khả năng này, chúng ta chỉ có thể đợi."

Phất Lan Đức nhìn Nana, cháu gái hắn bầu bĩnh đáng yêu như thế sao lại liên tục trở thành người bị hại kia chứ.

Phất Lan Đức thở dài: "Bản thân nó có thể chữa trị cho người khác, nay lại phải nằm im chịu đựng thương tổn. Ta là gia gia nhưng thật vô dụng, đến cháu gái mình cũng không thể bảo vệ."

Đường Tam tiến lên nói: "Viện trưởng, hôm qua Hạ Từ đại nhân đến để cảnh báo chúng ta về một kẻ gây án. Người này chuyên nhắm vào hồn sư nổi bật ở mỗi đội tuyển, thủ pháp gây án nghi ngờ là tấn công tinh thần hoặc huyễn tượng. Như Nana có thể bị chính hắn làm hại."

Đường Tam nói tránh, mặc dù Nana đã hôn mê nhưng không thể lộ ra tám người đang hợp tác với đội chấp pháp hoàng gia, bây giờ Thất Quái phải âm thầm điều tra mới được.

Tần Minh nghe Đường Tam nói càng là tự trách: "Là tại ta, tại ta khuyên nhủ để Nana lên thi đấu, ta thật không ngờ..."

Không ngờ Nana năng lực quá gây chú ý, dẫn đến họa sát thân.

Thực ra điểm này Phất Lan Đức vẫn luôn lo lắng, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra thôi. Phất Lan Đức vỗ vai Tần Minh: "Không sao, Nana không sao, ta tin con bé đủ mạnh mẽ để vượt qua. Nó rất yêu chúng ta, yêu Sử Lai Khắc, nó sẽ không làm chúng ta lo lắng."

Dừng một chút, Phất Lan Đức nói với những đứa trẻ khác: "Có Tần Minh ở đây rồi, các ngươi trở về đi, Thất Quái còn phải thi đấu."

Ninh Vinh Vinh vội vàng lên tiếng: "Viện trưởng, em không phải thi, em sẽ ở lại trông chừng Nana."

Phất Lan Đức gật đầu, hắn không còn tâm trí đâu mà đi nghĩ nhiều chuyện, hắn cần làm chính là điều tra hung thủ.

Mấy ngày tới giải đấu vẫn diễn ra tốt đẹp. Thất Quái sau mỗi buổi đấu kết thúc đều âm thầm chú ý người của các học viện, sau năm ngày cũng đã có chút tin tức.

Trong phòng Nana mọi người đang tụ họp. Đường Tam mau chóng báo cáo thông tin: "Viện trưởng, học trưởng. Năm ngày nay bọn ta luôn đề cao cảnh giác, phát hiện phía học viện Thương Huy đang âm thầm tìm kiếm một người. Hắn tên Thì Niên, Hồn thánh, đã vô thanh vô tức biến mất vào năm ngày trước, trùng với ngày Nana gặp nạn, sau đó cũng không còn nghe đến có hồn sư nào tự sát. Đặc biệt, vũ hồn của hắn chính là, Tàn Mộng."

Phất Lan Đức kinh ngạc: "Tàn Mộng, hồn sư khống chế hệ. Nghe nói vũ hồn đó có thể khiến người ta rơi vào ảo giác, tâm trí cảm xúc bị lệch lạc, vì vậy mới dẫn đến tự sát. Nana đây là vẫn đang bị lạc trong ảo mộng? Không thể! Nếu nó không thể thoát ra, nó sẽ..."

Phất Lan Đức ngập ngừng không dám nói ra tình huống xấu nhất, nhưng chỉ cần ý nghĩ đó vụt qua, cũng đủ làm người ta sợ hãi.

Tần Minh tức giận đứng bật dậy xông ra cửa, một bộ nóng lòng muốn trả thù: "Thì Niên! Ta phải giết chết hắn!"

Đới Mộc Bạch vụt đến ôm lại Tần Minh, nhanh chóng nói: "Tần Minh học trưởng bình tĩnh. Bên Thương Huy tìm kiếm Thì Niên có thể đã bị Nana giết chết, nói đúng hơn là Lam Ly giết chết. Nana luôn có Thần thú hộ thân, ngươi nghĩ xem, Thì Niên tuy là Hồn thánh nhưng có thể đấu lại Thần thú sao? Vô thanh vô tức biến mất, chúng ta đến không thấy xác hay vết tích gì, chắc chắn hắn đã thịt nát xương tan."

"Mộc Bạch nói rất đúng, bây giờ chỉ có thể cầu mong Nana tỉnh lại, chúng ta sẽ biết rõ ràng. Chuyện này các ngươi nhất định phải giữ kín, đợi Nana tỉnh hẵng nói, không cho phép hành xử lỗ mãng." Phất Lan Đức nghiêm khắc căn dặn tất cả mọi người, đặc biệt còn cố ý nhìn thẳng Tần Minh.

Tần Minh nén nhịn cắn môi đến chảy máu, hắn tới ngồi xuống cúi gập người bên giường của Nana. Thân là Hồn đế, vốn gọi là thiên tài, vậy mà hắn muốn bảo vệ một người cũng không làm được.

Những người khác tâm trạng đều vô cùng tức giận. Học viện Thương Huy, đúng là oan gia ngõ hẹp.

Tinh Thần Tập Kích rất mạnh nhưng không có khả năng làm Nana hôn mê lâu như vậy, Nana là bởi vì chuyện này mà tiến vào một giấc mộng khác, nguyên nhân của việc cô vẫn chưa tỉnh lại.

Nana giờ đang trôi nổi ở một thế giới màu đen, lần đầu tiên mở mắt liền thấy vô cùng kinh ngạc, cô ấy chỉ giả hôn mê không đến nỗi mất mạng, sao lại rơi vào chỗ tối tăm vậy chứ.

Tuy nhiên sau một lúc Nana quái lạ cảm thấy nơi này quen thuộc, giống như chính là nơi cô gặp vị kia, vị thần đã đưa cô tới Đấu La Đại Lục.

Nana cố đứng dậy nhưng không có điểm đặt chân, thân thể cô chỉ biết chới với trong không gian màu đen lâu thật lâu không có kết quả, cảm giác như chết đuối một dạng.

Nana không hoảng sợ, có cũng chỉ là bực mình: "Thật là... Ta! Rất! Tức! Giận!"

"Gan của ngươi lớn nhỉ, ở đây như vậy còn dám la hét." Một giọng nói hiền từ vang lên mang theo ý cười.

Nana giật mình phát hiện ra một bóng người vàng óng đang dần tiến đến chỗ cô. Nana nghi hoặc hỏi: "Lại là ngài đưa ta tới đây?"

Bóng người hiện ra thân hình như trước không rõ dung mạo, nhưng đích thị là một lão nhân, hắn dừng lại trước mặt Nana, dùng lực lượng vô hình nâng cô đứng dậy, hài lòng nói: "Ừm, không sai, lịch luyện ở Đấu La Đại Lục quả nhiên càng lúc càng mạnh mẽ."

Nana khó hiểu nhăn mặt: "Cái gì lịch luyện. Vị thần, ta có một câu hỏi. Ngài vì sao đưa ta tới Đấu La Đại Lục?"

Lão nhân lắc đầu cười: "Chưa được, ta chưa thể nói cho ngươi biết. Nhưng phàm là chuyện gì đều có nguyên do của nó, ngươi tới được đây cũng do cơ duyên của ngươi với bọn họ. Nếu như ngươi cảm thấy mình không thuộc về nơi đó, vậy được, chờ đến lúc thích hợp ta sẽ đưa ngươi về thế giới trước kia."

"Về Tinh Cầu Số 69." Trong lòng Nana đột nhiên xao động. Thần cho Nana cơ hội về nhà, nhưng lạ thay, cô ấy thực tâm không vui mừng như mình từng nghĩ. Lúc này trong tâm trí Nana tràn ngập hình ảnh của Sử Lai Khắc học viện mà thôi.

Lão nhân im lặng chờ xem Nana biểu cảm, khẽ mỉm cười nói tiếp: "Đúng vậy. Nana, ta không dễ can dự vào chuyện của ngươi ở đại lục nên mới đầu chỉ để lại cho ngươi lời cảnh báo, xem như hướng dẫn ngươi sống tốt. Nhưng ta thật không ngờ con nhóc ngươi quá tiêu cực, suýt nữa đã phá hỏng mọi chuyện rồi. Tiểu Ly là một lần ta vì ngươi sắp xếp, sẽ không có lần thứ hai."

Nana nghe lời lão nhân nói, nguyên lai lúc đó Tiểu Ly xuất hiện không phải là trùng hợp. Hay vốn dĩ mọi việc xảy ra ở đại lục này không có cái nào là trùng hợp cả.

Lão nhân nói tiếp: "Thất Quái có vận mệnh của họ, ngươi cũng có sứ mệnh của ngươi. Thời cơ tới ta sẽ đưa ngươi trở về nhà, còn bây giờ mọi việc không được phép lay chuyển. Lần này nhờ ngươi đối chính mình đánh sâu vào ta mới có cơ hội nhắc ngươi nhớ rõ. Dựa vào những gì ngươi biết về tương lai, chỉ cần ngươi đảm bảo Thất Quái đi đúng con đường giành cho họ, còn lại ngươi hãy tự mình lo liệu, tự bảo vệ mình, giữ kín thân phận là người của thế giới khác. Như vậy ta sẽ đảm bảo cho tất cả các ngươi bình an. Rõ rồi chứ?"

Nana ngơ ngác, cô ấy hiểu những gì thần nói, nhưng... Nana buột miệng hỏi: "Đây thật sự chỉ là thế giới trong tiểu thuyết sao?"

Lão nhân thoáng giật mình, hắn không trả lời Nana, ngược lại là thở dài nói: "Nhớ kĩ những lời ta căn dặn. Đứa trẻ ngoan, giờ thì trở về, sống cho tốt đi."

Lão nhân một cái phất tay, Nana đang trong tình trạng ngơ ngác bị đưa trở lại Đấu La Đại Lục.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.