Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hàn Dạ

Tiểu thuyết gốc · 2050 chữ

Hàn Dạ bước lên sàn đấu, khí chất của hắn khác hẳn những thành viên trước đó.

Nếu nói Lam Y Thần là nam tử ôn nhu như nước thì Hàn Dạ chính là hắc mỹ băng phong. Tiếng reo hò cổ vũ không nồng nhiệt bằng Lam Y Thần hiển nhiên là vì nữ tử không mấy thích nam nhân lạnh lùng khó gần, hoặc họ căn bản không dám đem lòng yêu thích.

Nhưng Hàn Dạ lại chính là kiểu nam nhân Nana đặc biệt đặc biệt hâm mộ, và Nana cũng không hề có ý che dấu. Từ lúc Hàn Dạ xuất hiện gần trong tầm mắt, Nana đã hoàn toàn bị hút vào trong vẻ đẹp bí ẩn đó.

Hàn Dạ khoác trên người trường bào màu đen, không nặng nề mà ngược lại vô cùng huyền bí, mái tóc bạch kim dài đến thắt lưng, đôi mắt màu tím phá lệ kiêu kì, từng cái nhấc tay của hắn đâu đâu cũng có thể làm điên đảo tâm hồn nữ tử, đường nét trên khuôn mặt không bút nào vẽ nổi, hắn không bao giờ để người lạ biết được cảm xúc của hắn.

Hắn - Hàn Dạ, chính là nam nhân đẹp nhất mà Nana từng thấy.

Nếu không phải đã đọc tiểu thuyết thì Nana chắc sẽ nghi ngờ trước mắt cô người này, có phải là nam chính.

Hàn Dạ nhìn Nana dưới đáy mắt có ý cười, hắn biết nhiều nữ tử ái mộ hắn nhưng chưa từng có người dám đối hắn chăm chú soi xét kĩ như vậy.

Ho nhẹ một tiếng, Hàn Dạ lạnh nhạt nói: "Ta tên Hàn Dạ, bắt đầu đi."

Nana chỉ nghe thấy nửa câu trước, ánh mắt đã lấp lánh như mới khám phá ra được một điều vô cùng kì thú: "Hàn Dạ, cái tên này thật hợp với ngươi. Là ánh trăng lạnh lùng sao, đứng một mình giữa đêm cũng có thể tỏa sáng. Oa!"

Sử Lai Khắc các nữ tử khác dường như chung một cảm nhận, họ thầm nghĩ Nana đúng là quá may mắn, đứng gần mỹ nam như vậy đánh còn có thể chạm vào.

Các nam nhân đã nhất quyết không quan tâm, trước giờ họ không biết nữ nhân bên cạnh mình vẫn là cái dạng này.

Nana một tia chiến ý không có.

Trọng tài tằng hắng mấy tiếng cao giọng hô: "Trận đấu... Bắt đầu!"

Nghe tiếng hô, Hàn Dạ giữ nguyên tư thế đứng im vững vàng, dưới chân hắn từng cái hồn hoàn lóe sáng bay lên.

Nana ngơ ngác đưa tay đếm: "Một, hai, ba, bô... bốn. Ngươi là Hồn tông!"

Hàn Dạ hai mươi mốt tuổi Hồn tông, vũ hồn Băng Thương hệ cường công, hồn hoàn hai vàng hai tím. Hàn Dạ gật đầu không kiêu căng không ngạo mạn, chỉ xem đó là điều bình thường.

Nana lắc đầu ngán ngẩm. Thảm, thảm thật rồi, không ngờ mỹ nam của cô ấy là Hồn tông, nếu thắng hắn thì hắn sẽ bị xấu hổ. Nana đang nghĩ hay là vờ thua để Tiểu Vũ lên làm người xấu.

Nana quay mặt cười xấu xa nhìn Tiểu Vũ khiến Tiểu Vũ giật thót, cô ấy dường như cảm giác mình đang bị Nana tính kế, nếu vậy thì... quá tốt. Tiểu Vũ đây tay chân ngứa ngáy đang muốn lên đó đi.

Hai nữ không cùng ý nghĩ nhưng mục đích tương thông.

Nana mỉm cười nhìn Hàn Dạ, nói: "Hàn ca ca, mời."

Hàn ca ca!

Thái độ Nana tùy tiện làm Hàn Dạ thoáng rùng mình, nhưng rất nhanh hắn lắc đầu ánh mắt lập tức trở nên kiên định. Hàn Dạ Băng Thương vút qua trước mặt xông tới Nana. 

Băng Thương đấu Điệp Thần Trượng, Nana bị bật lui về sau hai bước.

Cú đẩy lực lượng thật mạnh, nhưng rõ ràng Hàn Dạ vẫn chưa dùng toàn lực. Hàn Dạ lại đánh tới, Nana chống chân né sang một bên lách người ra phía sau lưng Hàn Dạ vỗ một chưởng, hắn giật mình nhưng cũng không bị ảnh hưởng.

Nana mượn đà bật ra xa cố định khoảng cách, cô không tiếc lời khen cho Hàn Dạ: "Ngươi sức lực rất mạnh."

Hàn Dạ lạnh nhạt: "Ngươi quá lời."

Thăm dò đã xong, từ lực tay của Nana tới, Hàn Dạ biết Nana không am hiểu cận chiến, cô ấy khả năng sở trường phòng thủ cùng tấn công tinh thần kết hợp thủ đoạn.

Tính toán một chút chiến thuật, trên thân Hàn Dạ sáng lên hồn hoàn thứ nhất, hồn kỹ Băng Thương Trảm. Từ trên thương của Hàn Dạ phóng ra từng đạo băng nhận, băng là màu xám trắng hình lưỡi đao bay về phía Nana.

Nana kinh ngạc phát hiện hồn kỹ này rất giống với Điệp Thần Trảm của cô, uy lực tuy không bằng nhưng nó phụ thêm hàn khí, đóng băng đối thủ.

Nana không mở ra phòng hộ mà là uốn người tránh né, cô cần kéo dài trận đánh một chút cho Tiểu Vũ kịp thăm dò Hàn Dạ, dù sao hắn cũng là Hồn tông, Tiểu Vũ mới chỉ Hồn tôn.

Nana sau khi trượt một cú dưới thấp tránh đi băng nhận lại lập tức đứng người chạy thật nhanh quanh sàn đấu. Băng nhận do Hàn Dạ phóng ra đuổi theo ngay sát phía sau Nana, Nana đều dùng Điệp Thần Trượng xoay tròn đánh bật đi.

Hàn Dạ thu lại Băng Thương cạnh người, một bên nhảy tới áp sát Nana ý đồ cận chiến.

Nana kinh ngạc vội vàng đưa Điệp Thần Trượng chắn trước ngực chặn công kích của Hàn Dạ, Hàn Dạ vung thương liên tục mạnh mẽ đánh trúng quyền trượng ép Nana giật lùi.

Nana chân đã ở mép vòng ngoài, tiếp tục không nghi ngờ cô sẽ nhục nhã rơi đài.

Hàn Dạ nhếch miệng cười chiến thắng. Nhưng đúng lúc đó, Nana nhíu mày dậm chân một cái khựng lại cơ thể, đại não cấp tốc tìm cách, cô nhanh chóng đưa tay bắt lấy Băng Thương dựa thế nhảy lên vòng ra phía sau Hàn Dạ, quay lại sàn đấu.

Trong phút chốc Nana lướt qua, hai mắt chạm nhau, Hàn Dạ bối rối đình chỉ thế công, vừa rồi tim hắn bỗng dưng nhảy loạn.

Hàn Dạ nghi ngờ, hắn đây là bị Nana tấn công tinh thần sao? Nhưng vì sao hồn kỹ có thể phát động nhanh đến như vậy, chẳng lẽ hắn đã đánh giá thấp khả năng của cô gái này.

Nana đã thành công kéo dãn khoảng cách, cận chiến với hồn sư cường công thật bất lợi cho cô.

Nana lắc lắc bàn tay vì chạm phải Băng Thương mà bị bỏng đỏ, quá nguy cấp cô cũng không kịp dùng hồn lực hộ thân. Nana nhăn mặt nhìn Hàn Dạ, nói: "Không ngờ khí vũ hồn của ngươi cũng như thế lạnh."

Hàn Dạ thoáng chút áy náy, nhưng thi đấu bị thương là chuyện thường, chỉ lạ là không hiểu sao tâm hắn lại xuất hiện cảm giác như vậy.

Tuy nhiên tiếp ngay sau đó Hàn Dạ lại kinh ngạc khi vết thương của Nana lấy mắt thường nhìn thấy nhanh chóng biến mất, hắn khẽ thở ra một hơi khi biết Nana có thể trị liệu.

Hít sâu thở ra loại bỏ đi cảm xúc mông lung, Hàn Dạ nắm vững Băng Thương thi triển hồn kỹ thứ hai, Băng Tiễn.

Băng Thương rung động tách mình ra thành vô số mũi tên nhỏ tùy ý xếp phía sau Hàn Dạ, theo tay hắn chỉ, ngàn mũi tên băng tốc độ từ tứ phía bao vây Nana. Chỉ cần một mệnh lệnh tức thời, Nana sẽ vụt biến thành quả cầu gai.

Nana bật cười phóng ra Điệp Thần Bảo Hộ trêu ngươi Hàn Dạ: "Hàn Dạ a Hàn Dạ, ngươi thật sai lầm khi để ta kịp phóng thích vòng phòng ngự này. Cơ mà nếu muốn thử thì cứ phóng đi, xem ta đáp trả ngươi thế nào."

Hàn Dạ do dự nhướn mày đáp: "Ta không nghĩ vòng phòng ngự đó của ngươi sẽ chịu được ngàn tiễn của ta."

Nana ngồi xuống chống cằm: "Thử xem."

Nhìn thái độ của Nana, Hàn Dạ thở dài hạ đạt mệnh lệnh tấn công, băng tiễn theo đợt lao vun vút đến xung quanh Nana, qua ba lần đụng trúng phòng hộ nhưng không có tác dụng, Hàn Dạ hơi tán thưởng Nana năng lực, cùng lúc hắn quyết định cho băng tiễn rung động tại chỗ lấy đà chuẩn bị tổng tiến công.

Nhận thấy đã đến lúc, Nana đứng lên ánh mắt thản nhiên nhìn một vòng, hàng trăm mũi tên nhỏ đồng loạt phóng đến, Điệp Thần Bảo Hộ không chờ cho chúng đến gần mình, một lần nữa tức khắc bành trướng, trăm mũi tên trên đà lao nhanh bất ngờ bị chặn bật ra tứ phía, cùng một hình thức nhưng Điệp Thần Bảo Hộ phong cách phá hoại chưa bao giờ làm Nana và Sử Lai Khắc thất vọng.

Hàn Dạ khẽ nhăn mặt nhanh chóng khống chế ngàn tiễn hội tụ biến trở lại thành Băng Thương, đứng nhìn Nana đang dơ tay vẫy vẫy với người của Sử Lai Khắc, Hàn Dạ tò mò không biết thực lực cô gái này sâu như thế nào, đã đánh bốn trận nhưng dường như một chút hồn lực cũng không hề tiêu hao, khí lực cũng vô cùng hoạt bát.

Đã chứng kiến hai hồn kỹ của Hàn Dạ, Nana nghiêm túc coi trọng người này, hắn thật mạnh mẽ, nếu là người khác đánh đến đây gặp hắn sẽ không thể thắng nổi.

Nana trong mắt mọi người là Hồn tôn, đã đánh bốn trận, hồn kỹ thả ra cường đại chắc chắn tiêu hao nhiều hồn lực, nếu kéo dài trận đấu với Hồn tông nữa khả năng là không hợp lý, vì thế Nana quyết định dừng cuộc chiến.

Nana khống chế vòng phòng ngự lúc ẩn lúc hiện như biểu hiện cạn kiệt hồn lực, Nana lo lắng nhìn Hàn Dạ.

Thấy thay đổi của đối thủ, Hàn Dạ biết chắc Nana đã cạn kiệt hồn lực, khóe môi khẽ nhếch lên một chút, hắn cầm chắc Băng Thương nhảy đến chỗ Nana.

Lúc này phòng hộ hoàn toàn biến mất, Nana vội vàng đưa Điệp Thần Trượng đỡ công kích của Hàn Dạ, tiếp được ba chiêu thì dưới sức tấn công mạnh mẽ, Nana bị hất bay một đường trên không trung hướng xuống đài.

Giây phút đó Hàn Dạ theo bản năng đưa tay định bắt lấy nhưng vô ích.

Nana đã được Tần Minh nhảy lên đỡ lấy đưa về đến dưới sàn đấu. Nana ôm ngực ho mấy cái, bộ dạng yếu ớt.

Hàn Dạ nhanh chóng nhận ra mình thất thố, hắn thu tay lại một mặt không biểu cảm nhìn Nana.

Hàn Dạ trong lòng rất mờ mịt cùng có chút xao động. Vừa rồi hắn biết hắn không ra tay quá nặng nhưng cô ấy lại bị tổn thương, có lẽ là vì trước đã hao kiệt hồn lực cố chấp phòng ngự, thật ngốc.

Trọng tài nhanh chân đi lên sàn đấu tuyên bố: "Trải qua các trận đấu, tuyển thủ Sở Phượng Na đã thua bởi tuyển thủ Hàn Dạ, đội trưởng đội Học viện Thủy Năng, tuy nhiên là người đầu tiên ra sân của Học viện Sử Lai Khắc cô ấy đã có thành tích rất đáng khen ngợi. Giờ đây Học viện Thủy Năng đang là một đối sáu, liệu họ có thể bất ngờ chiến thắng hay không? Xin mời thành viên ra sân tiếp theo của Học viện Sử Lai Khắc, Tiểu Vũ."

Tiểu Vũ phấn khởi trực tiếp nhảy từ khán đài xuống sân đến chỗ Nana, thấy Nana nháy mắt, Tiểu Vũ hiểu ý đập tay với Nana. Xem ra cô ấy đúng là bị Nana tính kế, vậy thì chắc chắn phải xả giận lên người mỹ nam này đây.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.