Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn bị cho năm học mới

Tiểu thuyết gốc · 1982 chữ

- Con sẽ không nghỉ học ở trường Hogwarts đâu!

Catherine nói xong rồi bỏ dỡ món súp nó đang ăn, chạy một mạch lên phòng.

Đây là vụ cãi vã thứ năm chỉ trong vòng một tháng sau khi nó trở về nhà nghỉ hè.

Hồi cuối học kỳ bố mẹ nó nhận được thông báo từ giáo sư McGonagall nói rằng con gái họ đang gặp nguy hiểm làm họ lo sốt vó lên. Trong lúc chưa biết phải làm thế nào thì giáo sư lại xuất hiện trong nhà họ, nói rằng con bé đã an toàn khiến họ chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì. Thế nhưng họ có linh cảm rằng những chuyện nguy hiểm như vậy sẽ không dừng lại, và họ lo sợ cho sự an toàn của Catherine.

Bà Pretty đã nhiều lần tìm cách khuyên con gái nên nghỉ học và trở về làm một người bình thường, sống một cuộc sống bình thường nhưng con gái bà lại nhất quyết không nghe. Vì thế các cuộc khuyên nhủ dần biến thành các vụ cãi vã rồi kết thúc trong bầu không khí nặng nề.

Một hôm, bố của Catherine lên phòng con gái và hai bố con họ đã trò chuyện rất lâu, cuối cùng, trước khi rời khỏi, ông nói:

- Bố sẽ thuyết phục mẹ con. Bà ấy cũng chỉ vì quá lo lắng cho con mà thôi.

Không biết bố Catherine đã nói gì với mẹ nó nhưng mà hôm sau bà không còn nhắc gì đến chuyện nghỉ học nữa.

Vài ngày sau đó không khí trong gia đình Catherine vui vẻ hẳn lên khi anh Robert và Edward tuyên bố đã được chọn vào đội nghiên cứu khảo cổ của trường đại học mà hai anh ấy đang theo học.

- Tụi con sẽ theo các thầy cô đi đến Brazil hai tháng tìm hiểu và nghiên cứu thực địa. Đây chắc chắn sẽ là một chuyến đi đáng nhớ.

Hai anh em nhà Evans là một cặp sinh đôi tương tự như Fred và George. Họ giống nhau đến từng cử chỉ, hành động và cả sở thích. Hiện hai anh đang theo học ngành khảo cổ học ở một trường đại học hàng đầu tại Anh.

Catherine chạy đến ôm lấy hai ông anh của mình mà làm nũng:

- Đi về nhớ mua quà cho em đó.

Anh Robert xoa đầu Catherine, nói:

- Xin lỗi em nhé. Tụi anh không thể ở cùng em suốt mùa hè được rồi.

Catherine bĩu môi:

- Em lớn rồi, không còn là con nít đâu mà lúc nào cũng cần có hai anh ở bên cạnh chơi với em.

Anh Robert giả vờ tức giận gõ nhẹ lên trán Catherine một cái rồi nói:

- Em lo mà học cho tốt, đừng để cho cái ông Mal- Mal- gì đấy khinh thường.

- Là Malfoy.

- À đúng, là ông ta. Chưa bao giờ gặp người khó ưa như vậy.

Anh Robert vẫn còn khá cay cú vụ lộn xộn hồi nè năm ngoái, khi ảnh nghe ông Malfoy nói những lời không hay về phù thủy xuất thân Muggle cũng như miệt thị gia đình Weasley đáng mến.

Catherine nhún vai, thản nhiên đáp:

- Em vừa đánh bại con trai của ông ta trong kỳ thi vừa rồi.

Anh Robert và anh Edward đồng loạt giơ ngón tay cái về phía Catherine trong khi bà Pretty lo lắng hỏi:

- Thằng nhỏ tóc bạch kim đó có bắt nạt con không?

Catherine đáp:

- Dạ không ạ. Không ai dám bắt nạt con cả.

Bà Pretty yên tâm phần nào khi nghe con gái nói vậy.

Mấy ngày sau thì hai anh trai của Catherine khởi hành đi Brazil, căn nhà trở nên vắng vẻ hơn rất nhiều.

Catherine dành hầu hết thời gian để phụ giúp mẹ nó làm việc nhà và nghiên cứu quyển sổ tay mà nó được tặng vào hôm Giáng Sinh. Đó thật sự là một món quà tuyệt vời. Catherine tin chắc năm học sau nó sẽ đứng đầu lớp Độc dược nếu thầy không tìm cách trừ điểm hay bắt bẻ nó một cách thiếu công bằng.

Về chuyện làm thế nào để minh oan cho chú Sirius thì nó cũng đã nghĩ đến rất nhiều và quyết định bằng mọi giá không thể để cho Peter Pettigrew chạy thoát trước khi chứng minh chú Sirius vô tội. Khi thời cơ đến thì ông ta phải trả giá cho mọi tội lỗi của mình.

Một ngày trước sinh nhật của Catherine, bố mẹ nó buồn bã thông báo rằng cả hai người họ phải sang chi nhánh của công ty ở nước ngoài một thời gian vì bên đó gặp sự cố nghiêm trọng về kỹ thuật và bố mẹ phải đích thân có mặt để xử lý. Mẹ nó nói:

- Có lẽ bố mẹ phải đi ít nhất là một tháng. Để con ở nhà một mình thì bố mẹ lại không yên tâm.

Catherine nắm lấy tay mẹ nó mà an ủi:

- Bố mẹ đừng lo cho con. Dù sao chỉ còn một tháng nữa là con nhập học rồi. Trong khoảng thời gian đó con sẽ đến trọ ở quán Cái Vạc Lủng. Chỗ đó cực kỳ an toàn nên bố mẹ có thể yên tâm.

Ông bà Evans cũng cảm thấy đây là cách tốt nhất nên gật đầu đồng ý.

Vậy là hai ngày sau, Catherine được bố mẹ của nó thả xuống trước quán Cái Vạc Lủng. Nó kéo rương hành lý đến gặp ông Tom chủ quán để thuê phòng rồi dành tất cả thời gian còn lại trong ngày để nghiên cứu về độc dược và cách dùng pháp thuật mà không cần đến đũa phép.

Catherine biết yêu tinh và gia tinh có thể dùng được pháp thuật mà không cần đến đũa thần. Bọn họ bị cấm sở hữu đũa phép, nhưng chuyện đó không ngăn cản được họ có những quyền năng khác của riêng mình.

Còn Catherine thì sao? Nó chỉ là một phù thủy vị thành niên bình thường, không sở hữu bất kỳ dòng máu nào liên quan đến những sinh vật huyền bí có phép thuật, nó cần phải có đũa phép thì mới gọi ra được những câu thần chú hiệu nghiệm.

Chuyện này thật quá viển vông, nhưng Catherine không muốn từ bỏ. Nó tìm thấy hy vọng khi đọc được trong một tài liệu rằng trên toàn thế giới này không phải tất cả các phù thủy đều sử dụng đũa phép. Nếu nó kiên trì tập luyện, chắc chắn sẽ điều khiển được năng lượng phép thuật trong người ra bên ngoài một cách chính xác và hiệu quả mà không cần đũa phép.

Đến trọ ở quán Cái Vạc Lủng được một tuần thì Catherine nhận được thư của trường Hogwarts. Nó dành một ngày đi mua sắm những thứ cần thiết, sau đó lại nhốt mình trong phòng tiếp tục nghiên cứu cách điều chế độc dược.

Đa số những món thuốc trong năm học sau và cả trong quyển sổ nhỏ mà Catherine có được đều cần sử dụng đũa phép trong một số công đoạn nên nó chỉ có thể đọc chay mà chẳng cách nào thực hành vì sợ sẽ làm lộ ra việc nó sử dụng pháp thuật ở bên ngoài trường học.

Nghĩ tới chuyện này Catherine lại thấy bất tiện, mùa hè là lúc nó có nhiều thời gian nhất để nghiên cứu và tập luyện để nâng cao trình độ pháp thuật của mình, nó không muốn mấy tháng hè trôi qua mà không có thêm bất kỳ tiến bộ nào. Catherine suy nghĩ, nó phải tìm ra một cách nào đó để gỡ bỏ hoặc vô hiệu hóa Dấu hiện trên người mình, có như thế mới thoải mái sử dụng pháp thuật ở ngoài trường học mà không bị Bộ gửi thư dọa đuổi học như Harry.

Sợ các bạn không tìm thấy mình, Catherine đã gửi thư cú cho Harry, Ron và Hermione nói rằng nó đang ở trọ tại quán Cái Vạc Lủng và nếu tụi kia mà muốn gặp nó thì cứ đi thẳng tới phòng số mười ba.

Thêm một tuần nữa trôi qua, Catherine mở cửa phòng định đi ăn sáng thì thấy Harry đang đứng đợi. Nhìn thấy nó, Harry xúc động nói:

- Mình mới tới đây tối hôm qua. Tụi mình đi ăn sáng nha, mình có nhiều chuyện muốn nói với bồ lắm.

Catherine gật đầu mỉm cười.

Hai đứa nói với nhau về đủ thứ chuyện, từ việc Harry lỡ tay làm phình to cô Marge ra sao, đến việc nó bỏ đi khỏi nhà dì dượng và du hành đến quán Cái Vạc Lủng bằng xe đò hiệp sĩ, sau đó thoát được khỏi việc bị đuổi học một cách thần kỳ như thế nào, cho đến chuyện Sirius Black vượt ngục và đang bị truy lùng gắt gao.

Hai tuần sau đó Catherine tạm gác việc nghiên cứu độc dược của mình sang một bên mà cùng Harry đi dạo khắp hang cùng ngõ hẻm hay chỉ đơn giản là ngồi cạnh đốc thúc Harry làm bài tập hè. Nhờ có Catherine mà chỉ trong vòng mấy ngày Harry đã giải quyết xong đống bài tập mà nếu làm một mình có khi cả tháng cũng chưa xong.

Những lúc rảnh rỗi Harry đều kéo cô bạn của nó đi dạo một vòng quanh Hẻm Xéo, nhưng Catherine thừa biết mục đích của bạn mình. Cây chổi thần Tia Chớp quá mê hoặc, ngay cả Harry cũng không cưỡng lại được. Ngày nào cũng phải ra ngắm một lần mới chịu. Catherine không nói gì, chỉ im lặng đi theo. Nó biết sớm muộn gì Harry cũng có một cây, cho nên nó rất bình tĩnh nhìn Harry xoắn xuýt với cây chổi Tia Chớp trưng bày trong tiệm trong suốt những ngày còn lại của mùa hè.

Tụi nhỏ chỉ gặp lại Ron và Hermione đúng một ngày trước khi nhập học.

Bốn đứa lại đi dạo một vòng Hẻm Xéo và Hermione quyết định mua con mèo Crookshanks khi thấy tư thế oai phong của nó lúc đuổi theo con chuột Scabbers.

Catherine vui vẻ ra mặt, vừa vuốt ve con mèo trên tay của Hermione vừa cầu mong sớm đến ngày minh oan cho chú Sirius.

Sáng hôm sau Catherine theo gia đình Weasley chui vào con xe được Bộ Pháp thuật cấp mà lên đường đi Luân Đôn.

Từ sáng Catherine đã tinh ý nhận ra Harry có điều gì muốn nói nhưng vì Ron và Hermione cứ tất bật chạy tới chạy lui nên chẳng có thời gian đâu mà dừng lại nghe Harry tâm sự. Khi đã lên được trên tàu, Harry mới kéo ba đứa bạn của mình lại mà nói nhỏ:

- Mình có chuyện muốn nói với mấy bồ.

Ron đáp:

- Vậy thì đi kiếm một toa trống.

Ron xua Ginny đi chỗ khác và bốn đứa kéo hành lý đi tìm một toa không ai ngồi để dễ nói chuyện nhưng các toa tàu đã chật kín người, chỉ còn lại duy nhất một toa ở cuối tàu là còn trống chỗ. Toa này chỉ có một hành khách đang tựa đầu lên cửa sổ mà ngủ gục.

Catherine nhanh chóng nhận ra đó là ai. Ngó thầy thiệt te tua, nó bỗng cảm thấy khoé mắt cay cay. Phải cố gắng lắm nó mới kìm nén được sự xúc động ở trong lòng mà kéo rương của mình vào trong.

Bốn đứa nhẹ nhàng đóng cửa toa tàu lại rồi chọn vị trí ngồi xa cái cửa sổ nhất, cẩn thận quan sát hành khách đang ngủ kia.

Bạn đang đọc Đồng Nhân Harry Potter - Bảy năm đáng nhớ sáng tác bởi tieunguyet123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieunguyet123
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.