Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cấm túc

Tiểu thuyết gốc · 931 chữ

Trở lại buổi cấm túc, khi bước vào văn phòng, Catherine bị ánh mắt soi mói của thầy làm cho khó chịu, nó cúi gầm mặt, lí nhí hỏi:

- Con phải làm gì, thưa thầy?

Thầy Snape chỉ vào bốn cái thùng gỗ lớn ở góc phòng, nói:

- Ta cần trò lấy nọc độc của bốn thùng sâu bướm này, không dùng phép thuật. Và đừng rời khỏi đây nếu chưa làm xong.

Catherine lại gần giở nắp một thùng, bên trong lúc nhúc những sâu là sâu, đen thui, lông lá, trông cực kì đáng sợ.

- Thưa thầy, con không biết làm thế nào để thu chất độc của chúng.

Thầy Snape không ngẩng đầu lên, đặt bút hạ xuống lời phê "kém" trên bài làm của một đứa học trò xui xẻo nào đó, thầy bâng quơ:

- Không phải trò luôn tỏ ra mình giỏi hơn người sao? Có thể hạ lời nguyền không-thể-giải lên người khác thì tại sao lại không thể thu được chất độc của lũ sâu cỏn con này? Hay là vì trò luôn xem thường môn học này nên mới không thèm quan tâm đến những lời ta đã giảng ở trên lớp?

Catherine giật nẩy mình khi nghe thầy Snape nói như vậy, nó cố gắng đáp lại một cách tự nhiên nhất:

- Thầy nói gì con không hiểu.

Thầy Snape quát:

- Đừng bày ra vẻ mặt ngây thơ đó với ta. Trò hẳn phải hiểu hơn ta về những điều trò đã làm và mối nguy hiểm tiềm tàng sau hành động ngu độn ấy.

Catherine toan biện hộ thì thầy Snape lại nói:

- Nếu trò muốn ở lại cả đêm trong văn phòng của ta thì cứ đứng đó mà cãi nữa đi, nhưng ta không chắc trò sẽ có được một giấc ngủ ngon ở đây.

Thầy đã nói vậy thì Catherine cũng chỉ còn cách mở sách giáo khoa mà nghiên cứu lại từ đầu cách nhận diện và lấy chất độc từ các loại sâu bướm khác nhau bằng tay. Nó phát hiện chương này nằm trong phần đọc thêm và trên lớp thầy chỉ nói đúng một câu về chương này: "Phần này cung cấp cho các trò một số thường thức cơ bản ngoài lề, ta sẽ không giảng và không giao bài tập nhưng ta không có hứa chắc là nó sẽ không có trong đề kiểm tra."

Lúc đó Catherine đã đọc được trong sách rằng hiện nay việc thu độc chất của mấy con sâu bướm này khá đơn giản nên nó đã bỏ qua luôn.

Vừa ngồi làm Catherine vừa suy nghĩ về lý do tại sao thầy Snape lại không tố giác hành vi trù ếm giáo viên của nó. Đó sẽ là cơ hội tốt để đuổi học một học trò mà thầy không thích. Cuối cùng Catherine tự đưa ra kết luận rằng thầy cũng không ưa lão Quirrell nên mới mắt nhắm mắt mở cho qua hành động của nó.

Nó tự nhủ từ giờ trở đi phải cố gắng học giỏi môn này để thầy Snape không còn cớ bắt bẻ nó nữa.

Đến giờ ăn tối mà nó chỉ mới làm xong một thùng. Thầy Snape không đứng dậy đi ăn tối nên nó cũng không dám lên tiếng, nhưng cái bụng đang sôi sùng sục của nó thì lại không biết nói dối.

Thầy Snape vẫn luôn chấm bài đột nhiên đứng dậy, đi lại chỗ Catherine ngắm nghía mấy cái lọ đựng chất độc sâu bướm mà nó thu được, nói với giọng mỉa mai:

- Xem ra trò rất quyến luyến văn phòng của ta. Ba tiếng đồng hồ mà chỉ làm được bao nhiêu đây? Xem ra cô nàng ưa đánh lén người khác không giỏi trong mấy cái việc "khéo tay hay làm" này rồi.

Ngưng một lúc để Catherine thấm thía sự chán ghét của mình, thầy lại nói tiếp:

- Nhưng biết làm sao được, bây giờ ta có việc phải đi ra ngoài và trò không được phép ở lại một mình trong văn phòng của ta. Ai biết được trò có táy máy tay chân với cái kho độc dược của ta hay không. Thế nên mau cút đi cho khuất mắt ta, và đừng quên thứ 7 tuần sau trở lại để tiếp tục làm cái việc trò đang làm dở.

Catherine như được ân xá, nó mừng rỡ tháo găng tay ra rửa sạch, cất vô chỗ để dụng cụ rồi ù té chạy ra khỏi văn phòng của thầy Snape.

Lúc nó ra đến Đại Sảnh Đường để ăn tối thì bộ ba Harry đã có mặt ở đó. Harry hỏi thăm:

- Bồ trông te tua quá, thầy Snape hành bồ dữ lắm hả?

Catherine cắn một miếng bánh mì, mệt mỏi đáp:

- Thầy kêu mình thu thập chất độc của bốn thùng sâu bướm, không dùng phép thuật. Và theo tiến độ hiện tại thì mình còn phải bị cấm túc ba chiều thứ bảy nữa.

Ron bất bình:

- Ổng độc ác quá mà.

Hermione tán thành với Ron:

- Bây giờ còn ai làm mấy chuyện đó bằng tay nữa, chính thầy cũng nói như vậy mà.

Catherine xua xua tay:

- Thôi bỏ qua chuyện này đi, nhắc đến thầy là mình lại thấy mệt mỏi trong người. Buổi chiều các bồ đi thăm bác Hagrid có gì hay không?

Harry đáp:

- Cũng vui. Bác ấy tốt bụng lắm.

- Lần sau có gặp cho mình gửi lời chào đến bác ấy nhé.

- Đương nhiên rồi.

Bạn đang đọc Đồng Nhân Harry Potter - Bảy năm đáng nhớ sáng tác bởi tieunguyet123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieunguyet123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.