Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiết Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám

Tiểu thuyết gốc · 2459 chữ

Trải qua một buổi chiều thứ Tư sóng gió, động lực duy nhất kéo Harry và Ron thoát ra khỏi tâm trạng không vui chính là tiết học Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám đầu tiên với thầy Moody vào chiều ngày thứ Năm.

Sau một đêm nằm ấm ức trong bệnh thất, Hermione đã khôi phục tâm tình mà bám rễ ở thư viện suốt buổi trưa và chỉ đến lớp học trước khi chuông reo một phút.

Catherine không mấy hào hứng lắm, dù sao thì nó cũng biết tỏng ông thầy giáo giả mạo này sẽ dạy gì trong tiết học đầu tiên.

Bốn đứa nhanh chóng chen lên được chỗ ngồi ở dãy bàn đầu, Harry, Ron và Hermione háo hức chờ mong sự xuất hiện của thầy Moody.

Những đứa học rồi đã lan truyền rằng thầy Moody dạy rất hay và sát với thực tế, giúp tụi nó mở mang tầm mắt khiến lũ học trò năm bốn nhà Gryffindor ngóng trông hổm rày.

Tiếng bước chân lộp cộp vang lên ở dãy hành lang bên ngoài lớp học báo hiệu thầy giáo đang tới.

Moody giả mở cửa, bước một cách nặng nề đến chỗ bàn giáo viên, mở cặp ra lấy tờ danh sách và bắt đầu điểm danh.

Điểm danh xong ông ta giới thiệu về bản thân và nói rằng ông có một năm để dạy dỗ lũ học trò kiến thức về môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám trước khi quay trở về với đời sống nghỉ hưu lặng lẽ của mình.

Catherine cố ngăn bản thân không nở ra một nụ cười mỉa. Ai biết được con mắt phép của ông thầy giáo rởm này có nhìn thấy được biểu hiện nhỏ đó trên gương mặt của nó hay không. Nó không thể để lộ ra bất kỳ sơ hở nào.

Ở trên bục giảng, Moody giả đã bắt đầu giới thiệu về các lời nguyền. Ông ta hỏi:

- Có ai trong số các trò biết về những lời nguyền bị cấm sử dụng không?

Vài cánh tay rụt rè giơ lên, trong đó có Ron và Hermione. Moody giả chỉ vô Ron, thằng nhỏ trả lời bằng giọng hơi run:

- Con đã từng nghe ba con nói, một lời nguyền có tên là Lời nguyền Độc đoán.

Moody giả gật đầu:

- Chính xác. Nó đã gây cho Bộ không ít rắc rối.

Ông ta vừa nói vừa lại gần cái tủ ở góc tường lấy ra ba lọ thủy tinh tổ chảng, mỗi lọ chứa một con nhện to tướng.

Moody giả mở nắp lấy ra một con nhện đặt trên lòng bàn tay, trước khi con nhện kịp chạy trốn thì ông ta lẩm bẩm:

- Imperio!

Con nhện ngừng cử động trong giây lát rồi làm những động tác như thể nó không còn là chính mình nữa. Nó nhào lộn trên bàn, đoạn nhảy lên ly nước của Moody giả rồi nghiêng người như muốn nhúng đầu vô đó. Nó múa may quay cuồng trên mép của ly nước rồi đột nhiên co giò nhảy lên cửa sổ, bung tơ ra sau đó treo mình đung đưa trên ấy.

Cả lớp thấy vậy liền cười vang, nhưng Moody giả lại giận dữ quát lớn:

- Vui lắm sao? Thích thú lắm chứ gì! Để coi nếu ta ếm một Lời nguyền Độc đoán lên các trò rồi biểu các trò làm thế xem các trò có vui nổi không.

Cả lớp lập tức im lặng, không còn ai dám mở miệng ra cười nữa.

Moody giả không để ý đến việc mình vừa khiến lớp học sợ hãi, chậm rãi tiếp tục giảng giải:

- Phải có một ý chí mạnh mẽ lắm thì mới chống lại được lời nguyền này. Không phải ai cũng làm được như thế, người bị ếm sẽ bị kiểm soát toàn bộ, không còn biết gì nữa. Rất khó để phân biệt một người bị ếm thật hay giả. Chuyện này đã gây ra rắc rối lớn cho Bộ để sàng lọc ra người bị hại thật sự và những kẻ giả vờ bị hại để thoát khỏi cảnh ngục tù vào nhiều năm trước. Dĩ nhiên là ta sẽ dạy các trò cách chống lại lời nguyền này, nhưng tốt nhất là đừng để bị dính vào. Việc chúng ta cần làm là LUÔN LUÔN CẢNH GIÁC!

Cả lớp giật mình khi Moody giả gầm lên như thế, ông ta lại hỏi tiếp:

- Còn lời nguyền nào bị cấm sử dụng nữa?

Cánh tay của Hermione giơ cao, lần này có thêm một cánh tay khác nữa, Neville Longbottom cũng giơ tay. Moody giả gọi Neville khiến thằng này hơi hoảng, nhưng nó vẫn đáp bằng giọng chắc chắn:

- Lời nguyền Tra tấn, thưa thầy.

Moody giả nhìn Neville, con mắt thật hơi nheo lại, ông ta gật đầu nói:

- Đúng vậy, Lời nguyền Tra tấn, trò Longbottom à.

Catherine cảm nhận được sự nguy hiểm khi Moody giả dùng ánh mắt đó nhìn Neville, nó lập tức hiểu ra ngay. Ba má của Neville đã bị chính ông ta cùng Bellatrix Lestrange và hai tên đồng bọn tra tấn đến phát điên, phải chịu thương tật vĩnh viễn, không bao giờ có thể quay trở lại cuộc sống bình thường được nữa.

Bây giờ ông ta đã nhận ra thằng nhỏ mập mạp nhút nhát trước mặt là con trai của hai kẻ đã bị ông ta hành hạ đến điên dại, cũng chính là lý do khiến ông ta bị tống vô ngục Azkaban, dễ gì ông ta chịu bỏ qua.

Bất giác Catherine thấy lạnh sống lưng.

Lúc này Moody giả đã mở cái hũ thủy tinh thứ hai ra, ông ta biến con nhện bự lên gấp mấy lần để cả lớp coi cho rõ.

Ron vô thức dịch người ngồi ra xa, suýt thì đẩy Harry với Catherine lọt xuống đất.

Bất thình lình Moody giả hô to:

- Crucio!

Con nhện tức thì co quắp mấy cái chân lại, lăn lộn từ bên này sang bên kia trên bàn giáo viên, như thể nó đang rất đau đớn. Lớp học im lặng như tờ. Mặt mũi Neville đã trở nên tái mét, nó gục đầu vô hai bàn tay như thể không muốn nhìn cảnh tượng trước mặt thêm một giây nào nữa.

Thật đáng ghê tởm, Catherine nghĩ thầm.

Nhìn thằng Neville bây giờ chẳng còn chút sức sống nào. Mặt thằng nhỏ nhăn nhó đau khổ như thể kẻ đang bị tra tấn không phải là con nhện mà chính là bản thân nó.

Hermione nhìn sang Neville, bất ngờ đứng dậy hô lớn:

- Làm ơn dừng lại, thưa thầy. Bao nhiêu đó là đủ rồi.

Nghe thấy tiếng Hermione, Moody giả thu nhỏ con nhện lại rồi bỏ vào trong hủ, con nhện không còn đứng nổi nữa mà co quắp lại nằm dưới đáy hủ thành một cục đen thui.

Gương mặt méo mó của Moody giả hơi nhăn lại, nói bằng giọng thoả mãn khó nhận ra được:

- Đau đớn. Kinh hoàng. Chỉ mong được chết. Một lời nguyền đã từng khá phổ biến. Một thời đại đen tối. Rồi, còn ai biết lời nguyền nào nữa không?

Cánh tay của Hermione lại giơ lên. Lần này thầy Moody đã chịu để ý tới cô bé. Hermione trả lời một cách cẩn thận:

- Lời nguyền Giết chóc, thưa thầy.

Catherine thấy Harry ngồi bên cạnh khẽ động đậy. Tròng mắt giả của Moody đảo liên hồi, ông ta nói:

- Đúng vậy. Lời nguyền nặng nhất trong ba Lời nguyền Không thể tha thứ. Avada Kedavra!

Ông ta mở hũ thủy tinh cuối cùng và đột nhiên rống lên thật to.

Một tia chớp xanh loé lên, không khí chung quanh trở nên ngưng trọng một cách lạ kỳ. Con nhện trúng lời nguyền lập tức ngã ngửa ra, nằm im bất động. Không để lại bất kỳ dấu vết nào, không có lấy một cơ hội để trốn chạy. Đâu đó trong lớp bắt đầu vang lên tiếng khóc.

- Không có lối thoát, không có cả phản nguyền. Trường hợp duy nhất trúng phải lời nguyền này mà vẫn còn sống đang ngồi ở trước mặt ta.

Ánh mắt cả lớp lập tức đổ dồn lên người Harry.

Catherine nhận ra Harry đang không thoải mái, thằng nhỏ siết chặt hai bàn tay thành nắm đấm, hai mắt như thể bị cái bảng trước mặt thôi miên, cứ nhìn chằm chằm một cách vô định lên đó. Một tia khổ sở loé lên trong mắt Harry khiến Catherine cảm thấy không đành lòng, nó đặt tay mình lên tay Harry như muốn an ủi bạn.

Harry quay sang nhìn Catherine, bất chợt nó cảm thấy sự phẫn nộ và bi thương ở trong lòng dần tan biến. Nó vô thức nắm chặt tay bạn, hơi ấm truyền đến khiến nó cảm thấy được an ủi và bình yên đến lạ.

Moody giả không để ý đến Harry, tiếp tục bài giảng bằng một giọng hào hứng khó tả:

- Lời nguyền Giết chóc phải được thực hiện bởi một phù thuỷ có phép thuật cao cường thì mới công hiệu. Nhưng mà ta đâu đến đây để dạy các trò cách thực hiện nó, càng không thể chỉ cho các trò cách phản nguyền. Bởi vì làm gì có cơ hội sống sót nào cho người bị dính Lời nguyền Giết chóc, trừ trò Potter. Vậy tại sao ta lại trình diễn cho các trò xem lời nguyền này? Là để cho các trò nhận thức được một sự thật rằng thế giới mà các trò đang sống cực kỳ nguy hiểm. Người ta có thể giết các trò bất cứ lúc nào mà không để lại chút dấu vết gì bằng Lời nguyền Giết chóc. Cho nên điều các trò cần phải làm là LUÔN LUÔN CẢNH GIÁC.

Moody giả lại gầm lên nhắc nhở đám học trò hãy tuyệt đối cảnh giác với mọi thứ xung quanh, thậm chí bắt tụi nó chép câu đó vào trong tập.

Catherine tự hỏi đó có phải là phương châm sống của Moody giả khi tiến vào bên trong trường Hogwarts để thực hiện âm mưu tày trời của ông ta hay không?

Những lời giảng tiếp theo của Moody Mắt Điên giả không thể lọt nổi vào tai của Catherine.

Một tiếng đồng hồ sau đó đám học trò ngồi ghi chép một cách máy móc về những lời nguyền này vô tập.

Cho đến khi tiết học kết thúc Neville vẫn chưa hoàn hồn sau màn trình diễn ám ảnh kia. Dean và Seamus phải dìu thằng nhỏ đứng dậy và đỡ nó ra khỏi lớp học. Ánh mắt của Neville ngây dại nhìn về một hướng vô định, không rõ đang nghĩ gì.

Một vài đứa học trò bàn tán về cách những con nhện bị hạ gục khi trúng phải ba lời nguyền, như thể tụi nó vừa trải qua một buổi biểu diễn thú vị nhất từ trước đến giờ mà không hề ý thức được tầm nguy hiểm của những lời nguyền ấy, cũng như đau đớn về thể xác lẫn tinh thần mà chúng để lại.

Cuối buổi học, Moody giả giữ Harry ở lại. Catherine rất muốn đi theo nhưng lại bị đuổi ra ngoài vì ông ta chỉ muốn gặp riêng Harry.

Catherine bảo Ron và Hermione xuống Đại Sảnh Đường ăn tối trước còn nó thì chờ bạn. Gần mười lăm phút sau cánh cửa lớp học cuối cùng cũng mở ra, thấy Harry Catherine lập tức hỏi:

- Thầy giữ bồ lại có chuyện gì không?

Harry đáp:

- Thầy nói thầy không cố ý khơi lại chuyện buồn trong lòng mình, nhưng mà mình cần phải đối diện với nó, không thể trốn tránh. Sau đó hỏi thăm mình những năm qua sống thế nào, có vui không, mấy chuyện đại loại vậy.

Catherine nhíu mày suy tư, sau đó hỏi:

- Vậy bồ trả lời thế nào?

Harry nhún vai đáp:

- Mình nói chung chung thôi. Sau đó thì thầy bảo mình hãy cố gắng học thật tốt rồi cho mình ra về.

Trên đường xuống Đại Sảnh Đường Catherine im lặng suy nghĩ về mục đích của Moody giả khi giữ Harry ở lại mà chỉ hỏi thăm mấy chuyện linh tinh. Đột nhiên nó nghĩ đến một khả năng, có khi nào ông ta đang muốn dò la hoặc tìm cách để trộm tấm Bản đồ Đạo tặc?

Có lẽ Đuôi Trùn đã ton hót với Moody giả về tấm bản đồ có khả năng nhìn thấu tên thật của bất kỳ ai có mặt bên trong trường Hogwarts, kể cả Hoá Thú Sư hay người uống thuốc Đa dịch cải trang. Điều này sẽ là một bất lợi lớn cho ông ta nếu vô tình Harry mở tấm bản đồ lên xem và thấy tên thật của ông ta trên đó.

Nhưng làm gì có Bản đồ Đạo tặc ở đây cho ông ta trộm, Catherine mừng thầm trong lòng.

Hồi hè nó đã khuyến khích chú Sirius tìm tòi nghiên cứu nâng cấp bản đồ để thứ ấy không chỉ phục vụ cho công cuộc phá luật mà còn có thể được sử dụng như một phương tiện theo dõi và báo động nếu có người lạ mặt đang cố xâm nhập vào bên trong trường Hogwarts. Như thế người sở hữu tấm bản đồ có thể chủ động phát hiện ra kẻ thù hay người lạ xuất hiện trong phạm vi quanh trường Hogwarts ngay cả khi không sử dụng nó.

Chú ấy rất hào hứng và bị nó thuyết phục ngay lập tức. Bây giờ chú mới là người đang giữ tấm bản đồ và coi bộ còn lâu lắm tấm bản đồ ấy mới được trả lại cho Harry.

Ăn tối xong Hermione lại chạy biến lên thư viện, Catherine cùng hai bạn thì trở về phòng sinh hoạt chung làm bài tập của tụi nó. Bài tập môn Tiên tri học chỉ mới hoàn thành được một nửa và nếu muốn có hai ngày cuối tuần vui vẻ thì tụi nhỏ phải giải quyết cho xong trong bữa nay.

Đáng buồn thay, chỉ mới đi được nửa đường thì Catherine sực nhớ ra nó có buổi cấm túc đầu tiên với thầy Snape vào hôm nay nên nó đành đau khổ chia tay các bạn rồi đi ngược lại con đường vừa nãy, thẳng xuống căn hầm của thầy Snape. Vừa đi nó vừa nhìn đồng hồ, tiêu rồi, đã trễ giờ.

Bạn đang đọc Đồng Nhân Harry Potter - Bảy năm đáng nhớ sáng tác bởi tieunguyet123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieunguyet123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.