Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 986 chữ

Lúc Arima tiên sinh buông xuống vali xách tay, thời điểm thật sự ngồi ở bàn ăn bên cạnh, nội tâm Kaneki kỳ thật vẫn vì cái phát triển này mà kinh ngạc.

Ầy, tuy nhiên vali xách tay vẫn để ở bên chân Arima tiên sinh.

Kaneki Ken đem những thứ đã chuẩn bị tốt dọn xong xuôi, sau đó yên lặng ngồi đối diện Arima tiên sinh .

Arima Kishou đối với việc này không có bất luận bày tỏ gì, Kaneki Ken hiểu rằng anh ngầm đồng ý.

Bất quá, trước khi Kaneki Ken "Trở về", cũng rất lâu không có nấu thức ăn nhân loại, bởi vì không có vị giác bình thường cũng không cách nào nếm thử, cho nên chỉ có thể dựa vào cảm giác trong trí nhớ để làm, cũng không biết tay nghề của cậu có còn hay không.

Mặc dù nói cậu là cố ý trốn ở phòng bếp không sai, nhưng là vì bữa tối của Arima tiên sinh nên tâm trạng lúc chuẩn bị cũng rất là nghiêm túc.

Kaneki Ken dùng một tay chống cằm, yên tĩnh mà nhìn Arima tiên sinh ăn cơm. Loại cảm giác này giống như về tới thời điểm lúc cậu còn là Haise.

"Haise" Giống như là hoa trong gương, trăng trong nước, hư ảo, yếu ớt.

Cho dù Arima tiên sinh đem cậu đặt bên người là có tâm tư riêng, nhưng là Arima đối với cậu ôn nhu cũng là thật.

Mặc dù là khi tỉnh lại với tư cách Kaneki Ken chân thật, cũng không thể hoàn toàn chối bỏ tồn tại của Haise.

Đó là chút khát cầu hạnh phúc còn sót lại dưới đáy lòng cậu.

"Ghoul lại như thế nào đối với vị giác của con người làm ra thức ăn phù hợp? Ngươi vì sao lại muốn học kĩ xảo nấu ăn của con người? " Arima Kishou lúc sau dừng lại bát đũa, đột nhiên đặt câu hỏi.

Hai vấn đề này, thật sự có chút khó trả lời.

Kaneki cũng không thể nói, ah, cậu đã vốn từ lâu đã biết nấu ăn, hơn nữa đời trước sau khi bị anh đánh đến mất trí nhớ, trong lòng chua xót vì không có vị giác bình thường của con người, vì nịnh nọt anh, cùng đối xửa tối với mấy đứa nhỏ mạnh mẽ kia cho nên không thể không một lần nữa học tập kỹ năng này......

"Vì làm cho bản thân ăn " Kaneki Ken trầm tư cả buổi, cuối cùng trả lời, "......Tôi sống một thân một mình, biết nấu ăn là chuyện rất bình thường a.... "

Đây cũng là nói thật, tuy cùng nói dối nghe rất giống nhau.

Có thể Kaneki Ken không phải là Ghoul bẩm sinh, cậu trước lúc 18 tuổi chỉ là một con người bình thường đến mức không thể bình thường hơn, nối bật nhất chính là ở trong trường thành tích học tập coi như ưu tú.

Thân là con người, đương nhiên phải ăn thức ăn bình thường.

Arima Kishou cảm thấy thiếu niên ngồi ở đối diện anh quả thật rất thiếu đánh, cho chút sắc mặt tốt mà đã muốn càn rỡ.

"Tôi không có lừa gạt anh! " Kaneki Ken thấy Arima tiên sinh tựa hồ có ý muốn đánh hắn, thân thể lập tức căng cứng.

"Tôi......" Vốn là con người a...!

Lời mà Kaneki trong nháy mắt muốn hô lên bị chuông điện thoại di động của Arima Kishou cắt đứt.

Kaneki Ken ngậm miệng lại.

Đang lúc bầu không khí giữa hai người căng thẳng, điện thoại Arima Kishou vang lên liên tục.

Arima Kishou lạnh lùng đánh giá thiếu niên hồi lâu mới cầm lấy điện thoại, sau đó thấy rõ dãy số gọi đến, nét mặt anh cơ hồ càng có xu hướng đáng sợ hơn.

Đây là một dãy số không được lưu trong danh bạ, nhưng Arima Kishou liếc một cũng có thể nhận ra cái số này thuộc về người nào.

Arima cầm điện thoại đi vào thư phòng, cũng khóa cứng cửa phòng.

Kaneki thả lỏng thân thể đang căng cứng, vừa rồi thiếu chút nữa là cậu liền thảm.

Lại bị đánh nữa a......

Ha ha, cậu từ chối suy nghĩ khả năng xảy ra loại chuyện này.

Thời gian cuộc trò chuyện này cũng không quá lâu, rất nhanh Arima Kishou từ trong thư phòng đi ra.

Kaneki cảm thấy sau khi nghe điện thoại xong, Arima tiên sinh mang cho cậu cảm giác có chút kỳ lạ, không còn khí thế tiêu chuẩn của tử thần như vừa rồi, nhưng cũng không nói được cụ thể là thay đổi ở chỗ nào.

Tóm lại, hiện tại tâm trạng của Arima tiên sinh cũng không tính là tốt đẹp.

Arima Kishou đi đến bên cạnh thiếu niên, nhìn cậu ngồi trên ghế mặt có chút nghi hoặc mà xoay người nhìn về phía anh.

Arima Kishou nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu xám của thiếu niên thật lâu, sau đó anh nâng lên một tay muốn đụng vào mắt trái của cậu.

Kaneki Ken toàn thân chấn động, nhớ tới bản thân kiếp trước từng bị Arima tiên sinh dùng vũ khí quinque chọc xuyên qua hai mắt.

Mặc dù là ký ức vô cùng thê thảm thống khổ, nhưng hôm nay hồi tưởng lại, cậu lại cảm thấy hình như có chút nhớ không rõ lắm cảm giác ngay lúc đó.

Nhất định là rất đau.

Kaneki nhớ rõ chính mình tại thời điểm đó lần đầu đọc cho Arima tiên sinh nghe Bắc Nguyên bạch thu thơ.

"Cho tôi xem con mắt kia của cậu. " ( bắt đầu xưng cậu nhe mn )

Kaneki Ken đang lâm vào trong hồi ức, nghe được Arima Kishou nói với cậu như vậy.

Bạn đang đọc ( Đồng nhân Tokyo Ghoul ) [Arima X Kaneki] Trọng Sinh Về Năm 18 Tuổi của Ty_Hanh_Na
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bunzieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.