Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1042 chữ

Arima Kishou cân nhắc đến Kaneki Ken thôn phệ kakuhou Kakuja có thể sẽ xảy ra vấn đề, nên đã cố ý sớm sắp xếp công tác CCG bên kia, trống được một tuần lễ ngày nghỉ.

Nhưng anh không nghĩ tới chính là, tuy Kaneki Ken thoạt nhìn xác thực có một tình huống, lại không có bạo phát tinh thần, ngược lại lâm vào mê man.

Arima Kishou đem Kaneki hoàn toàn mất đi ý thức ngã vào ngực mình ôm trở về phòng.

Nếu như không phải tận mắt thấy Kaneki Ken đột nhiên ngã xuống, nhìn bộ dáng cậu bây giờ, Arima nhất định sẽ cho rằng cậu chẳng qua là ngủ rồi mà thôi.

Trên thực tế, trong vòng nửa năm này Arima Kishou phát hiện thời gian Kaneki Ken ngủ đa phần đều ngắn, cũng ngủ rất nông.

Tuy buổi tối mỗi ngày khi huấn luyện, Kaneki đều bị thao luyện đến bộ dạng nhìn như hoàn toàn kiệt sức, nhưng là sau khi từ tầng hầm đi ra, cậu ấy sẽ ở thư phòng đọc sách đến nửa đêm mới trở về phòng ngủ.

Arima Kishou ngồi ở đầu giường lẳng lặng nhìn Kaneki Ken ngủ mê, do dự một chút, vẫn là vươn tay sờ sờ đầu của cậu.

Hiểu rõ hiện tại tuyệt đối không nên quấy rầy đến giấc ngủ Kaneki, Arima Kishou động tác xác thực cực kỳ ôn nhu.

Thời điểm Kaneki Ken thanh tỉnh đây là hành vi thân mật không có được nhận qua.

Arima Kishou biết rõ Kaneki Ken khát vọng cùng anh thân cận, cũng hiểu rõ tuy cậu mặt ngoài thoạt nhìn không tình nguyện tham gia huấn luyện, nhưng trên thực tế lại cố gắng hết sức tăng lên thực lực của mình.

Phàm là anh yêu cầu, Kaneki đều đem hết toàn lực đi làm.

Chỉ cần đạt được một chút ôn nhu từ anh, Kaneki Ken sẽ vô cùng vui vẻ.

Kaneki Ken cho tới bây giờ không có hỏi qua Arima Kishou rốt cuộc có cái như nào về chính mình, tại sao phải tốn tinh lực bồi dưỡng cậu.

Nửa năm này, quan hệ hai người giống như rất thân cận, lại giống như rất xa cách.

Arima Kishou không cách nào hoàn toàn nhìn thấu nội tâm Kaneki Ken.

Kaneki Ken ở trước mặt anh bộ dáng luôn rất thả lỏng, có thời điểm lại có chút tính trẻ con.

Nhưng mà trên người Kaneki Ken còn ẩn núp mặt khác nguy hiểm —— cậu ấy cũng không phải nhà ấm bên trong đóa hoa không có trải qua mưa gió.

Đây không phải ngụy trang, mà là vì Kaneki đối với anh có loại tín nhiệm không hiểu, cho nên mới nguyện ý buông cảnh giác, bằng mềm mại không... bày ra tư thái phòng vệ đối mặt anh.

Arima Kishou không cách nào làm ra bất kỳ hứa hẹn gì.

Anh không biết trong lòng Kaneki là không rõ ràng điểm này, cho nên tới bây giờ cái gì cũng không hỏi.

Arima Kishou là một người sống trong lồng giam, anh thậm chí không cách nào cho Kaneki Ken một người vô tội bị kéo vào bên trong vũng bùn này cái công đạo.

Huống chi, anh không có tương lai.

Kaneki Ken còn trẻ, tương lai còn rất dài, mà Arima Kishou sẽ chỉ ở trong khoảng thời gian đó tồn tại vài năm ngắn ngủn.

Cuối cùng, đều đi qua.

......

Buổi tối này, Arima Kishou cứ như vậy ngồi ở đầu giường yên lặng chờ đợi Kaneki Ken suốt cả đêm.

Thời điểm sắc trời bắt đầu sáng, trong mê ngủ Kaneki có động tĩnh. Cậu như lâm vào ác mộng, tiết tấu hô hấp có biến hóa, lông mày vô ý thức nhăn lại.

Mới đầu khá tốt, về sau cả người chậm rãi xuất hiện dấu hiệu run rẩy, cái trán dần dần toát ra mồ hôi.

"Kaneki, tỉnh, có thể nghe thấy tôi nói chuyện chứ? "

Arima Kishou thử đem cậu từ trong ngủ mê tỉnh lại, nhưng là không thể thành công. Anh dùng tay nắm chặt tay Kaneki Ken, cái tay này xúc cảm lạnh lẽo, lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi.

"Đừng sợ, tôi ở chỗ này cùng cậu. "

Arima Kishou không biết Kaneki Ken có thể hay không nghe thấy âm thanh bên ngoài, vẫn đang dùng âm thanh ôn hòa ghé vào lỗ tai cậu nói nhỏ.

Không biết có phải ảo giác hay không, anh cảm giác tình huống Kaneki sau đó hình như hòa hoãn một ít.

Không biết là có ý thức hay vô ý thức, Kaneki Ken cầm ngược lại tay của anh, cực kỳ dùng sức, anh thậm chí cảm thấy được chút ít đau đớn.

Arima không có giãy giụa, mặc kệ đối phương.

Arima Kishou cũng không cho phép tình huống hiện tại đến cùng có thể hay không có vấn đề, anh nghĩ nghĩ, quyết định gọi điện thoại cho Cú Độc Nhãn.

Điện thoại không chuyển được, không biết có phải hay không là cố ý.

Arima Kishou lạnh lùng nhìn dãy số điện thoại di động, nội tâm vì đối phương mà ghi nhớ .

Lúc này, trong miệng Kaneki Ken nói mớ không rõ ràng lắm.

"Arima tiên sinh......Không......"

Arima Kishou chỉ nghe ra một cái xưng hô, không cách nào nghe rõ lời nói cụ thể.

Anh chỉ có thể một lần lại một lần lặp lại những câu đã nói lúc trước.

"Tôi ở chỗ này, đừng sợ. "

Về sau, Kaneki Ken run rẩy ngày càng nghiêm trọng, Arima Kishou không thể không đem cả người cậu nâng dậy ôm vào trong ngực.

Sau đó anh rốt cục nghe rõ lời Kaneki Ken nói.

Cậu nói: "Không muốn Arima tiên sinh chết…. "

Trong nội tâm Arima Kishou kinh hãi, ánh mắt vừa buồn vừa vui.

"Kaneki Ken, tỉnh lại, tôi ở ngay chỗ này. Chỉ tỉnh lại, cậu mới có thể trông thấy tôi còn sống. "

Thật lâu, trên mặt Arima Kishou rút đi những biểu tình, anh dùng lý trí tỉnh táo nói ra những lời này.

Bạn đang đọc ( Đồng nhân Tokyo Ghoul ) [Arima X Kaneki] Trọng Sinh Về Năm 18 Tuổi của Ty_Hanh_Na
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bunzieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.