Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 659 chữ

Ban đêm đã hạ xuống, Kaneki Ken không biết thời gian cụ thể, nhưng có thể căn cứ vào số lượng người đi đường để đoán là vẫn chưa tới đêm khuya.

Kaneki chẳng có mục đích gì đi ở đầu đường, thỉnh thoảng quay đầu nhìn xung quanh, nhưng lại giống như xem cái gì cũng không để vào trong mắt.

Cho tới bây giờ, Kaneki có chút không tin được sự việc phát sinh trên người mình, cái này quá mức không thể tưởng tượng, cũng làm cậu có cảm giác không chân thật.

Cậu trở lại bốn năm trước.

Kaneki Ken trong đầu có chút mê mang, nếu như nơi này hết thảy đều là sự thật, như vậy những kinh nghiệm trong trí nhớ kia là thật sự diễn ra, hay chỉ là một giấc mơ dài? Hoặc là nói, bây giờ mọi thứ mới là một giấc mơ?

Kaneki Ken dừng bước lại, ngẩng đầu lên hai mắt nhắm lại. Thật lâu sau, cậu lần nữa mở ra hai mắt đã không còn tia mê mang.

Kaneki một lần nữa bước đi trên đường, lúc này dưới chân không còn là những bước đi không có mục đích nữa.

Mơ cũng tốt, chân thật cũng thế, đều không sao cả.

Cuộc đời của cậu so với người bình thường muốn ngắn ngủi hơn nhiều, nhưng lại trải qua quá nhiều chuyện cho tới bây giờ. Đã không có có cái gì tốt thì chỉ cần không sợ là được rồi không phải sao?


Quán cà phê Anteiku đã vài ngày liên tiếp treo lên biển tạm dừng bán, từ khi Kaneki Ken bị người Thanh Đồng Thụ mang đi, về sau cũng không có mở cửa bán lại.

Cùng một chỗ sinh sống lâu như vậy, mọi người đã sớm đem Kaneki Ken coi như một phần của nơi này, làm sao có thể cho rằng chuyện gì cũng chưa phát sinh.

Quản lý Yoshimura có chút lo lắng nhìn Touka tâm trạng luôn sa sút kể từ khi Kaneki gặp chuyện không may, cuối cùng vẫn là nói thêm mấy câu.

"Touka, Kaneki sẽ không có việc gì đâu, cháu không nên suy nghĩ nhiều. Bình tĩnh, làm thoáng tâm trạng một chút, đêm nay sớm nghỉ ngơi, vì ngày mai chuẩn bị sẵn sàng để hành động."

".. Cháu biết rồi, quản lý."

Đúng lúc này, dưới lầu truyền đến tiếng vang của chuông cửa.

Trong phòng mọi người nhìn nhau một cái, ở thời điểm này, sẽ là người nào đây?

"Tôi đi xem một chút, quản lý." Koma Enji đứng lên.

Quản lý Yoshimura nhẹ gật đầu, nói: "Cẩn thận để, chú ý một chút."

Koma Enji nhẹ gật đầu biểu thị đã hiểu, liền đi ra khỏi phòng.


Kaneki Ken đứng ở dưới lầu đối diện với quán cà phê Anteiku, nhất thời không có tiến lên, cậu dùng ánh mắt đảo qua vẻ ngoài của quán, cuối cùng đem ánh mắt dừng lại tại bức màn che bên trên cửa sổ sát đất đang đóng chặt.

Anteiku vẫn còn, không có bị đốt cháy, bên trong là những đồng bạn mà cậu quý trọng.

Kaneki nhẹ nhàng thở ra một hơi, cậu nhớ lại chuyện cũ, quản lý đã dẫn mọi người tới cứ điểm của Thanh Đồng Thụ để cứu mình.

Nhưng là lúc này đây, đã không cần.

Kaneki Ken đi hướng về phía cửa quán cà phê, không do dự nữa mà nhấn chuông cửa. Nhìn kaneki mở cửa ra, Koma tiên sinh dùng biểu cảm tựa như gặp quỷ trừng mắt nhìn cậu, lấy tay che lại cái miệng đang mở lớn, nhất thời không phát ra được âm thanh nào.

Kaneki lộ ra một cái mỉm cười trấn an, tuy nhiên Koma tiên sinh biểu lộ ra vẻ mặt này kỳ thật rất có ý tứ.

"Tôi đã trở về, Koma tiên sinh."


Bạn đang đọc ( Đồng nhân Tokyo Ghoul ) [Arima X Kaneki] Trọng Sinh Về Năm 18 Tuổi của Ty_Hanh_Na
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bunzieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.