Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 925 chữ

Kaneki Ken kéo màn nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện mình thế nhưng ngủ được một giấc thật lâu, ngủ từ ban ngày thẳng tới buổi tối.

Kaneki vừa liếc nhìn đồng hồ báo thức trên bàn, đã là mười một giờ rưỡi tối, rất tốt, cái này rất nhanh muốn đến mười hai giờ.

Khó trách tinh thần khôi phục không ít, vậy đại khái xem như......Chất lượng không đủ số lượng đến gom góp?

Lúc này, mọi người Anteiku cũng có thể đang nghỉ ngơi, Kaneki động tác nhẹ nhàng đi khỏi gian phòng của mình, một đường đi đến phòng buôn bán phía dưới.

Ánh trăng sáng ngời theo cửa sổ sát đất xuyên vào trong phòng, toàn bộ bên trong cửa hàng được bao phủ tại ranh giới nửa tối nửa sáng.

Cậu chậm rãi đi qua từng góc hẻo lánh, ở trong đầu không ngừng nhớ lại chuyện cũ.

Nghe thấy sau lưng truyền tới tiếng bước chân, Kaneki Ken nhẹ nhàng thở dài một hơi, xoay người qua.

"Vốn là muốn vụng trộm một mình chạy đi......Nếu như đã bị quản lý phát hiện, vẫn là nên nói lời tạm biệt a. "

"Kaneki cháu rõ ràng đã trở về, tại sao phải rời khỏi chỗ này. " Yoshimura Kuzen nhìn thiếu niên mắt thật lâu, suy nghĩ rất nhiều lời cuối cùng vẫn là hỏi vấn đề này.

"Quản lý, cháu không thể ở lại, vốn là lần này cháu trở về chính là nói lời từ biệt. Thanh Đồng Thụ......Sẽ không bỏ qua cho cháu. " Kaneki Ken không có nhìn vào hai mắt ông, hơi cúi thấp đầu nhẹ nói.

Cậu vì trốn đi không chỉ giết Jason, còn có rất nhiều cấp dưới của Thanh Đồng Thụ.

Kỳ thật những thứ này không phải vấn đề chủ yếu nhất, mặc kệ cậu đã giết ai, giết bao nhiêu người, cho dù là bởi vì cậu có thể không tiếng động một mình trốn đi, cũng đã đủ khiến cho Cú Độc Nhãn hứng thú a.

Huống chi, cậu còn giết chết Jason bại hoại kia.

Cái này cùng cậu lúc bị bắt đi tương phản quá lớn.

Lúc này đây, Kaneki cũng không muốn lại bị bồi dưỡng thành cái gì người kế nhiệm ngai Vương.

Cho dù cậu muốn leo lên ngai vương, cũng muốn dùng ý chí của mình tự lựa chọn cách thức.

......

Vấn đề này Yoshimura Kuzen đương nhiên cân nhắc qua, nhưng là ông không hy vọng thiếu niên ở trước mắt lại gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.

"Cháu có thể ở lại, những vấn đề này mọi người có thể cùng nhau giải quyết. "

"Cám ơn quản lý, thế nhưng cháu đã nghĩ kỹ con đường tương lai cháu phải đi rồi. " Kaneki Ken ngẩng đầu nhìn vào vẻ ngoài hiền lành của ông, cậu biết rõ ông ấy nhìn như ôn hòa vô hại, nhưng trên thực tế sức chiến đấu rất là kinh khủng.

Nhưng là, Kaneki đã không muốn lại làm phiền tới ông.

Cậu luôn làm liên lụy người bên cạnh gặp phải chuyện không may. Không thể lại cùng những người cậu thật lòng yêu mến tiếp xúc quá gần.

Huống hồ, sự việc kế tiếp cậu muốn làm nhất định phải cùng Anteiku phủi sạch quan hệ, bằng không thì sẽ để cho Anteiku giẫm lên vết xe đổ.

——

Yoshimura Kuzen cuối cùng vẫn là để Kaneki Ken một mình ra đi.

Tuy nhiên, Kaneki cũng không có nói ra tính toán của cậu, nhưng Yoshimura Kuzen nhìn ra được thiếu niên này sau khi trải qua những trắc trở, đã thật sự lột xác.

Cậu đã không còn là đứa trẻ đối với cuộc sống bàng hoàng không hiểu kia.

"Như vậy, nhớ bảo trọng a..., Kaneki. Còn có......Anteiku vĩnh viễn hoan nghênh cháu trở về. " Yoshimura Kuzen cuối cùng nói như thế.

Mỗi người đều tự tìm cho mình một con đường tự do, người khác không nên can thiệp vào thêm.

Kaneki Ken kiên định đi về hướng cửa lớn, đưa tay mở ra cánh cửa đồng thời cậu nói ra: "Quản lý, Anteiku là nơi để tất cả mọi người bình an sinh sống, cho nên mới là một chỗ yên ổn. Nhưng là thời gian yên ổn đã lâu, cũng xin ông cùng mọi người không nên quên cảnh giác nguy hiểm......Lúc cần thiết vẫn là nên bỏ qua tiệm này a......"

Không có chờ quản lý Yoshimura đáp lại, Kaneki làm việc xong việc cũng không có chùn bước mà đi vào trong đêm tối.

Cửa lớn Anteiku ở phía sau cậu chậm rãi khép lại, phát ra một tiếng vang nhỏ, Kaneki không hề quay đầu lại trực tiếp đi về phía trước .

Cậu không cách nào hướng quản lý Yoshimura làm lộ ra quá nhiều, huống chi đời trước của cậu sự việc đã phát sinh qua, đời này chưa hẳn còn có thể lần nữa phát sinh, cho nên trước tiên cũng chỉ nhắc nhở sơ qua.

Nếu như, sau này thật sự còn có thể có một ngày như vậy, cậu cũng sẽ không ngồi yên không để ý đến.

Chỉ cần, nếu khi đó cậu còn sống.

Tuy nhiên nghĩ như vậy có chút bi quan, nhưng cậu tin tưởng mình sẽ sống sót, cũng tin tưởng mọi người đều sống thật tốt......

Bằng không, lúc này đây trọng sinh còn có ý nghĩa gì?

Bạn đang đọc ( Đồng nhân Tokyo Ghoul ) [Arima X Kaneki] Trọng Sinh Về Năm 18 Tuổi của Ty_Hanh_Na
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bunzieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.