Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Di Chuyển Qua Địa Cầu

Phiên bản Dịch · 1783 chữ

Trương Sùng cùng Bổn Lạp Hi Đặc cùng lúc hít hà một hơi, Trương Sùng nói:

-“Khoa học kỹ thuật của chúng ta tuy rằng phát triển, nhưng còn không phát triển đến trình độ có thể tìm được tinh cầu phù hợp với con người sinh sống, hơn thế nữa tinh cầu cùng tinh cầu khoảng cách đều lấy năm ánh sáng làm đơn vị đo, khoa học kỹ thuật chúng ta còn không có thể đột phá vận tốc ánh sáng, như thế nào di chuyển?”

Đôrêmon không khỏi sửng sốt, nghi vấn nói:

“Các ông còn không có cách khắc phục vận tốc ánh sáng? Vậy ông làm như thế nào phát minh ra xuyên qua thời không? Các ông thời không xuyên qua thời không là dựa vào cái gì?”

Trương Sùng không khỏi lộ ra bộ mặt không vui, không có trả lời Đôrêmon vấn đề này mà nói:

-“Ngươi có phải có biện pháp nào đưa chúng ta tới một tinh cầu khác"

Đôrêmon nhìn biểu cảm của Trương Sùng, biết Trương Sùng nhất định có điều dấu diếm, nhưng không biết Trương Sùng dấu diếm cái gì, xem ra phát minh xuyên qua thời không chắc là không có đơn giản như vậy, Đôrêmon nói:

-“Tôi có thể giúp các ông di chuyển!”

Trương Sùng lắp bắp kinh hãi, nói:

-“Ngươi là người máy 500 năm trước a, ngươi có năng lực như vậy sao?”

Đôrêmon nhìn Nobita liếc mắt một cái, nói:

-“Tôi cũng không phải người máy ở thời đại này, tôi là người ngoài hành tinh, đến từ Pax tinh cầu Vĩnh hằng, tinh cầu chúng tôi có thể giúp các ông di chuyển người Địa cầu!”

Trương Sùng nghi ngờ nói:

-“Người ngoài hành tinh? Ở thời đại chúng ta tất nhiên đã biết nhiều tin tức không rõ đến từ nhiều vũ trụ, chúng ta vẫn luôn tin tưởng vững chắc có hành tinh khác tồn tại, chỉ là khoa học kỹ thuật của chúng ta tuy rằng phát triển nhưng lại còn chưa có thể biết tới các tinh cầu khác ở chổ nào, các ngươi tinh cầu ở đâu? Các ngươi như thế nào tới đây?”

Đôrêmon nói:

-“Tinh cầu chúng tôi ở hệ Ngân Hà bên cạnh, cách Địa cầu các ông khoảng năm mươi vạn năm ánh sáng!”

Trương Sùng buột miệng nói:

-“Năm mươi vạn năm ánh sáng? Các ngươi như thế nào tới đây? Tính toán tốc độ các ngươi cùng vận tốc ánh sáng chắc cũng giống nhau, cũng phải mất thời gian năm mươi vạn năm mới có thể tới Địa cầu chứ, chẳng lẽ các ngươi có phương pháp siêu việt hơn vận tốc ánh sáng?”

Đôrêmon cười lắc đầu nói:

-“Đây là khái niệm của người Địa cầu các ông, Các ông ở điểm nơi này đến một điểm khác thì điểm ngắn nhất là đường thẳng, thông qua thời gian cùng tốc độ có thể tính ra nó khoảng cách bao nhiêu, mà ở tinh cầu chúng tôi đã đột phá không gian, không gian các ông là từ chiều dài, độ rộng, độ cao tạo thành không gian ba chiều, mà chúng tôi sinh hoạt ở không gian đa chiều! Chúng tôi căn bản không tồn tại vấn đề khoảng cách!”

Trương Sùng cười khổ nói:

-“Đó là cái dạng tình hình gì?”

Đôrêmon nói:

-“Dùng ngôn từ người Địa cầu các ông thì có thể gọi là không gian uốn lượn, ví dụ như nếu muốn tính khoảng cách ngắn nhất từ điểm A đi đến điểm B, các ông người Địa cầu sẽ dùng thời gian cùng tốc độ tính ra lộ trình đường thẳng, mà chúng tôi liền có thể trực tiếp đem hai điểm không gian thẳng tắp làm vặn vẹo, đem điểm A cùng điểm B trùng làm một, như vậy, liền căn bản không tồn tại vấn đề khoảng cách!”

Nobita bừng tỉnh mà kêu một tiếng, nói:

-“Cái cánh cửa thời gian của cậu cũng là dùng nguyên lý này đúng không?”

Đôrêmon khen ngợi gật gật đầu, nói:

-“Không sai! Phi thuyền của chúng tớ muốn tiến vào vũ trụ thì phức tạp một chút, nhưng cơ bản nguyên lý vẫn là hiện tượng không gian uốn lượn, vũ trụ không gian có một loại không gian chấn động uốn lượn, loại này chấn động phát sinh thời gian, hoặc chỉ là cần trăm vạn phần có một giây, chúng tớ lại có thể nắm giữ tiến hành thời gian hoặc không gian trên để đi qua, cánh cửa thời gian cùng không gian uốn lượn chỉ là hai cái trang bị đơn giản mà thôi.”

Trương Sùng đã nghe hiểu, đây là một bí mật vật lý giả tưởng lớn, không nghĩ tới đã có người ngoài hành tinh thực hiện, hắn nghi vấn nói:

-“Ở tinh cầu các ngươi lớn lên đều có hình dáng này sao?”

Đôrêmon cười lắc lắc đầu, nói:

-“Chúng tôi không có hình dáng gì!”

Trương Sùng cùng đám người cùng lúc lắp bắp kinh hãi, Bổn Lạp Hi Đặc hỏi:

-“‘Không có hình dáng, là có ý gì?”

Đôrêmon ngẩng đầu, suy nghĩ giống như bay tới địa phương cực kỳ xa xôi, chỉ nghe được Đôrêmon nói:

-“Bảy trăm triệu năm về trước hình dáng chúng tôi là cùng các ông hiện tại không có khác nhau nhiều lắm.

Chỉ là khi đó, khoa học kỹ thuật của chúng tôi cũng đã phát triển tới trình độ các ông không thể tưởng tượng nỗi, khi đó, chúng tôi đã sớm phát hiện ở giữa Ngân Hà Thái Dương hệ, cũng phát hiện Địa cầu, chúng tôi hướng trên Địa cầu các ông tặng một viên thiên thạch, một viên mang sự sống theo hình dáng ban đầu của thiên thạch, cũng chính là bởi vì khỏa linh thạch chứa nhiều vi sinh vật, Địa cầu mới chậm rãi có sự sống xuất hiện.”

Trương Sùng âm thầm gật đầu, nói:

-“Chúng ta vẫn luôn không hiểu được nguyên nhân Địa cầu có sự sống, chỉ là suy đoán bởi vì thiên thạch va chạm, thì ra nguyên nhân là tinh cầu các ngươi phóng thiên thạch tới.”

Đôrêmon gật gật đầu, Nobita nhăn lông mày, trong lòng suy nghĩ nguyên nhân tinh cầu Vĩnh hằng phóng ra thiên thạch, Nobita há mồm đang muốn hỏi, lại nghe Bổn Lạp Hi Đặc hỏi tiếp:

-“Vậy các ngươi như thế nào biến thành không hình dáng?”

Đôrêmon nói tiếp: “Đây là kết quả tiến hóa, mấy tỷ năm thời gian, chúng tôi khoa học càng ngày càng phát triển, khoa học kỹ thuật dần dần thay thế được thân thể chúng ta, một ít cơ quan không cần thiết, liền chậm rãi thoái hóa.”

Mọi người đồng loạt gật gật đầu, kỳ thật sinh vật tiến hóa, đó là biểu hiện ở cơ quan thoái hóa bên trong, ví dụ như vượn tiến hóa đến người, cái đuôi thoái hóa; giữa động vật nhuyễn thể , ốc anh vũ đầu đủ cứng, vốn là có vỏ sò; còn có tiến hóa của con mực, vỏ sò lại là thoái hóa rồi mềm cơ thể bên trong.

Đương nhiên, loại này tiến hóa, cần thiết phải trải qua rất nhiều niên đại, thời gian dài diễn biến, mấy trăm triệu năm!

Trương Sùng nói:

-“Không sai, con người càng ngày càng lười, càng ngày càng ỷ lại máy móc, trước hết thoái hóa tuyệt đối là hai tay hai chân!”

Đôrêmon gật gật đầu, tiếp tục nói:

-“Trải qua bảy trăm triệu năm, chính là đến bốn trăm triệu năm trước, chúng tôi bởi vì tiến bộ, mà thoái hóa chỉ cần bảo tồn bộ phận thần kinh trung tâm của não , phát ra sóng điện não để chỉ huy tất cả, cho nên trừ bỏ trung khu thần kinh, chúng tôi các cơ quan khác đều thoái hóa.”

Mọi người đều hút một ngụm không khí, Bổn Lạp Hi Đặc giọng the thé nói:

-“Bốn trăm triệu năm trước? Như vậy hiện tại đây?”

Đôrêmon trả lời nói: “Chúng tôi hiện tại đã phát triển sóng điện não có trạng thái tự do tồn tại. Sóng điện não rời đi hết thảy các cơ quan đơn độc tồn tại, đây là vòng quan trọng nhất để chúng tôi hướng tới vĩnh hằng, bởi vì bất luận cơ quan gì đều không thể tồn tại vĩnh hằng, chỉ có tư tưởng có thể vĩnh hằng. Cho nên về sau bên trong một trăm triệu năm, cơ quan cuối cùng cũng thoái hóa.”

Trương Sùng run giọng nói:

-“Như vậy các ngươi, các ngươi…… Cái gì đều không có?”

-“Ha hả, cũng không phải cái gì đều không có, chúng tôi chỉ để lại tư tưởng, chỉ để lại sóng điện não, sóng điện não bản thân chính là một loại sóng vô tuyến điện, chúng tôi thoát khỏi hết tất cả cơ quan trói buộc, chúng tôi liền có thể lấy tốc độ sóng vô tuyến điện, tự do lui tới, hơn nữa chúng tôi bất tử!”

Bổn Lạp Hi Đặc nghi vấn nói:

-“Vậy các ngươi như thế nào sinh sôi nẩy nở đời sau?”

Đôrêmon lắc lắc đầu, nói:

-“Sinh sôi nẩy nở mục đích là vì kéo dài sự sống, nhưng chúng tôi đã đạt tới bất tử, sinh sôi nẩy nở đối với chúng tôi liền đã không có ý nghĩa gì nữa. Hơn nữa mục đích sự tình cuối cùng của nhân loại, bất quá chỉ là vì thỏa mãn tư tưởng.”

Mọi người không ngừng đồng ý gật gật đầu, nhân loại làm hết thảy, đều là vì thỏa mãn tư tưởng.

Có người thích con gái xinh đẹp, cũng chỉ là thỏa mãn trên cảm giác thân thể, mà loại cảm giác này cũng là tới từ cảm giác tư tưởng.

Còn có người thích xưng bá, hi vọng tất cả mọi người có thể thần phục với hắn, chính là cũng chỉ là vì thỏa mãn tư tưởng mà thôi.

Đôrêmon trầm giọng nói:

-“” Cho nên cơ quan trên cơ thể con người, đều bởi vì tư tưởng mà sinh ra, trừ bỏ tư tưởng thì các cơ quan trên cơ thể tất cả đều là dư thừa!”

Trương Sùng vô lực cười khổ một chút, tuy rằng Đôrêmon nói không phải rất êm tai, nhưng lại là tình hình thực tế, là tình hình xảy ra trước mắt, nhân loại tiến hóa đều chung một điểm hẳn là cũng chỉ để lại tư tưởng!

Bạn đang đọc Đôrêmon Thám Hiểm của Fujiko Fujio
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CáConSặcNước
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.