Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái tử Thanh bang

Tiểu thuyết gốc · 1615 chữ

Hậu quả của việc để Bích Hàm vào bếp chính là việc bữa tối đó bọn họ phải gọi đồ ăn ngoài để ăn. Bích Hàm ngượng ngùng liên tục véo Trương Minh dưới gầm bàn, hắn chỉ có thể chịu khổ không thui. Lão Trương thấy tình cảm của hai người tốt như vậy ông có chút thấy tội cho cô bé Chỉ Tình. Nhưng chuyện này ông cũng lo không nổi ai kêu đứa con của ông lại được người khác yêu thích vậy chứ. Trương Minh cũng không để ý lắm tới lo lắng của lão Trương, dù sao thì cả hai người đều có quan hệ xác thịt với mình rồi làm sao có thể bảo hắn bỏ bất kì ai trong bọn họ chứ nên đến đâu hay tới đó thui. Trong lúc ăn cơm hắn có hỏi về công việc của lão Trương, ông có nói công việc của ông cũng ổn nhưng có vẻ từ ổn đó có hơi gượng ép gì đó. Điều này khiến Trương Minh nghi ngỡ, hắn suy tính sẽ xem sét một ngày nào đó đến công xưởng của ông xem thử. Sau khi kết thúc bữa ăn Trương Minh muốn nói chuyện thêm với lão Trương nên đã kêu Bích Hàm lên phòng trước. Đến khi Trương Minh lên phòng thì cũng đã muộn, Bích Hàm đang nói chuyện với Dạ Nguyệt trên máy tính. Thấy Trương Minh tiến vào cô cười nhẹ rồi tạm biệt Dạ Nguyệt.

-Nói chuyện với cha cậu xong rồi sao?

Trương Minh ôm cô vào lòng nhẹ nhàng vuốt ve làn tóc mượt mà của cô.

-Ừ, xong rồi. Mấy năm tôi không có đây cuộc sống của ông cũng khá là vất vả, tôi có hỏi qua công việc của ông nhưng có vể có vấn đề gì đó khó nói. Có lẽ sắp tới tôi sẽ đi tới chỗ làm việc của ông xem sao?

-Cũng đúng, dù sao ông ấy cũng là bề trên của chúng ta quan tâm tới cuộc sống xung quanh ông ấy cũng là việc lên làm.

Bích Hàm vừa nói vừa dụi nhẹ đầu vào ngực hắn.

-Dạ Nguyệt nói rằng bên kia gặp chút vấn đề đối với chính quyền bên đó lên có khả năng việc thành lập công ty trong nước sẽ diễn ra muộn hơn so với dự kiến ban đầu.

Trương Minh cười nhẹ:

-Mấy lão già đó lại muốn kiếm trác thêm của chúng ta sao? Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.

-Lòng tham của bọn hắn sẽ sớm nhận được cái kết thui. Tôi đã dặn cô ấy sử lý rồi.

Trương Minh hài lòng gật đầu:

-Chị sử lý thì tôi yên tâm rồi. Kêu Dạ Nguyệt và Phong Thiên sớm quay về bên này đi. Để bọn họ ở lại bên đó tôi cũng không yên tâm.

-Được rồi xử lý xong việc họ sẽ sớm quay lại thui. Mai cậu đã có dự định gì chưa?

Đưa tay nhẹ nhàng xoa nắm cặp ngực của cô, Trương Minh thích thú không muốn rời tay.

-Tôi sẽ đến trường đại học Nam Phong để xin nhập học. Đến trưa tôi sẽ đi mua nhà cho chúng ta. Chị cũng có thể đi cùng tôi đến nhập học. Dù sao nhìn chị không ai nghĩ rằng chị đã hai sáu tuổi đâu.

-Đương nhiên rồi, cậu đi đâu tôi sẽ đi đến đó. Còn bây giờ thì để tôi ăn cậu đã.

Nói rồi Bích Hàm chườn lên trên người hắn, đôi tay nhanh chóng cởi bỏ từng chiếc cúc áo với tư thế động lòng người để khiêu khích hắn. Trương Minh cũng không khách khí mà tận hưởng sự thoải mái mà cô mang lại. Hai người quấn lấy nhau mây mưa tới tận lửa đêm mới kết thúc, hai người ôm nhau ngủ cho tới tận sáng.

Trong lúc đó tại quán bar Hắc Dạ, Lý Nam và một vài công tử con ông cháu cha của thành phố đang ngồi uống, Trần Đức đi tới trước mặt hắn:

-Anh Nam, hắn đã trở lại?

Lý Nam không quan tâm cho lắm, rót cho hắn một ly rượu rồi nói:

-Ngồi xuống trước đi, có chuyện gì mà mặt mũi của cậu lại bầm dập thế kia?

Trần Đức ngồi xuống chỗ mà Lý Nam nói, đưa tay nhận lấy ly rượu hắn nói:

-Trương Minh đã quay trở lại. Hôm nay hắn đã đến khách sạn Lý Thịnh. Mặt của em cũng chính là do hắn ra tay.

Lý Nam ngưng cười hắn đưa tay ra hiệu cho đám người bên cạnh, bọn họ hiểu ý tất cả đều giữ im lặng.

-Cậu có chắc không thế. Hắn đã mất tích ba năm rồi giờ đùng một cái cậu nói hắn xuất hiện tôi có chút khó tin đó.

-Chính là hắn không thể sai được.

Lý Nam rơi vào trầm tư, ba năm trước vì sự khiêu khích của Trương Minh khiến hắn phải kiếm người đi xử lý hắn. Nhưng khi đó đột nhiên hắn biến mất không thấy tung tích. Trải qua ba năm giờ nói hắn đột nhiên xuất hiện quả thật khiến hắn không kịp thích ứng.

-Hắn trở về có gì khác thường không?

Trần Đức nhớ lại:

-Hắn đã khác với ngày xưa, không còn là cái hình dạng yếu đuối ngày xưa nữa. Không những vậy bên cạnh hắn còn có một cô gái đi cùng hình như đó là bạn gái của hắn.

Lý Nam ngạc nhiên:

-Bạn gái sao? Có biết đó là ai không?

Trần Đức lắc đầu:

-Hình như không phải người của thành phố Nam Phong hình như chưa từng xuất hiện bao giờ lên không biết được.

-Được rồi, chúng ta cứ bình tĩnh đã. Cho người đi điều tra về cô gái đi bên cạnh hắn đi.

Nói rồi hắn châm một điếu thuốc, cảm giác khói thuốc lan tỏa khiến cho đầu óc hắn thoải mái hơn rất nhiều. Hắn thật sự muốn xem xem cách biệt ba năm tên kia sẽ thay đổi như thế nào????

Đại học Nam Phong là một trường đại học nổi tiếng nhất của thành phố, nó là mục tiêu phấn đấu của biết bao nhiêu học sinh. Hôm nay Trương Minh tới đây muốn nhập học tại ngôi trường này vì rất nhiều lý do. Cái chủ yếu vẫn là cô gái hắn yêu cũng ở đây. Để xin vào trường này rất khó nhưng với Trương Minh thì nó không phải là vấn đề vì trong ba năm qua hắn không chỉ có huấn luyện mà cũng đã đi học. Hắn tốt nghiệp trường cấp ba nổi tiếng của nước Anh, lại có nguồn tài chính của mình, để hắn và Bích Hàm có thể được đi học ở đây là một việc rất đơn giản. Trước khi về nước hắn đã điều tra qua Chỉ Tình học ở khoa quản trị và kinh doanh nên hắn không suy nghĩ nhiều mà trực tiếp đăng kí vào cùng khoa với cô. Bích Hàm thì lại không có hứng thú với cô đi học trong nước chính là một trải nghiệm mới mẻ, cô lại không có hứng với bất kì thứ gì ngoài Trương Minh vì thế cô cũng chọn vào cùng một lớp với hắn. Khi làm thủ tục nhập học xong Trương Minh thấy vẫn còn rất sớm nên kéo Bích Hàm đi dạo quanh trường. Khi đi ngang qua căng tin Trương Minh rẽ vào mua cho Bích Hàm một chai nước. Có hai người con trai khi đi ngang qua người hắn thì cố tình đưa tay ra muốn trêu ghẹo Bích Hàm. Trương Minh đương nhiên sẽ không thể để cho hắn toại nguyện, hắn trực tiếp tóm tay tên kia vặn ngược ra sau khiến tên đó kêu toáng lên.

-Buông tay....aa...mau mau buông tay ra. Mày có biết tao là ai không hả.

Trương Minh không hề quan tâm tới cậu nói của hắn, lực tay của hắn càng lúc càng mạnh hơn:

-Mày nghĩ mày là thứ đáng để tao chú ý đến sao.

Tên kia đau đớn kêu lên, tên đi cùng thấy thế thì sợ hãi:

-Hắn là thái tử của Thanh bang nếu mày không muốn mất mạng thì mau buông tay.

Sự việc này đã gây sự chú ý cho nhiều người, bọn họ nhìn thấy kẻ đang kêu la kia không khỏi nhạc nhiên. Đó không phải con trai của ông trùm Thanh bang sao. Sao lại có kẻ không muốn chết mà dây vào hắn vậy. Lúc này họ mới chú ý đến người thanh niên đang vặn tay của tên kia, trông hắn hoàn toàn bình thường không có gì nổi trội cả. Mặt khác cô gái đi cạnh hắn quả là khiến cho người khác chảy nước miếng. Nhiều người còn mang điện thoại ra để quay video cảnh tượng lúc này. Trương Minh khi nghe đến chữ Thanh bang thì phì cười. Hắn vẫn còn nhớ ba nắm trước cũng đã có một lần hắn bị người của Lý Nam chặn ở quán ăn lúc đó bọn họ cũng có nhắc đến Thanh bang. Không ngờ mình còn chưa đi tìm bọn họ thì họ đã tìm tới của.

-Thanh bang à. Về nói với ông già mày tao sẽ sớm tới nói chuyện trực tiếp với ông ấy.

Nói xong Trương Minh trực tiếp bẻ gãy cánh tay của hắn khiến mặt hắn trắng bệch, cắt không còn giọt máu.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.