Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Jaeger thành lập/Bách bố láo

Tiểu thuyết gốc · 3720 chữ

Esdeath giờ đây đã yêu cầu Honest thành lập một nhóm đều sử dụng Teigu, sau khi cô mất đi những thuộc hạ trung thành là Three Beast. Cô nàng đã chuẩn bị một màn hành xác lũ ma mới vào nghề.

Và Bách lúc này đang đi giao đồ cho Night Raid.

Lúc đầu, cậu định thêm dịch vụ này cho vui thôi, nhưng sau khi mở rộng tiêu chí khách hàng ra thì Bách nhận ra cái dịch vụ này cũng kiếm được không ít. Nên cậu đang định thuê thêm người để làm công việc shipper, nhưng khổ nỗi là không có ai phù hợp đối với Bách.

Cậu thở dài, nhưng giờ đây chuyện đó đối với cậu là không thành vấn đề, vì tốc độ của cậu cũng đủ giao 10 chỗ cùng một lúc.

Vừa tới căn cứ của Night Raid thì Bách đã nhìn thấy một cảnh tập luyện nhẹ nhàng của Night Raid. Với Leone đang ngồi trên Lubbock và Akame đang ngồi trên Tatsumi. Nhưng thứ hiện lên trong đầu Bách không phải là sự khen thưởng mà là một ý nghĩ khinh thường, cậu gáy với hai người:

-Bộ mấy người nghĩ là tập như thế sẽ mang lại hiệu quả sao ? Nực cười

Lubbock lên tiếng phản bác:

-Vậy anh thử để Leone ngồi lên và hít đất xem anh hít được bao nhiêu cái.

Vẫn là cái ánh nhìn coi thường của Bách đối với Lubbock, cậu nói:

-Tôi sẽ cho mấy người thấy bài tập của kẻ mà Mine đang định trả thù.

Nói đoạn, Bách đâm bàn tay mình xuống mặt đất, cậu lôi lên một mảnh đất. Cậu vừa giơ cái đống đất lên trời vừa nói:

-Tôi tiết lộ cho mọi người rằng: Seryu ubiquitous mỗi ngày đều để cái đống đất này lên người rồi hít đất 1000 cái đấy ! Mấy người có thấy sự khác biệt không ?

-Sao anh biết cô ta tập như thế ? - Akame

-Điều đó không quan trọng, quan trọng là mấy người cần phải tăng cường tập luyện lên nếu không muốn bị chết dưới tay cô ta.

Lubbock lúc này không thể hít nỗi nữa mà kêu lên:

-Vô lý ! Sao cô ta có thể nâng núi đất đó cơ chứ !

-Cậu không tin thì thôi, nhưng đó là sự thật.

Vừa thể hiện xong với Lubbock, Bách đặt đống đồ ăn của mình vừa giao tới vào bếp cho Night Raid, để họ đỡ phải tốn công mang đống này vào nhà, làm xong Akame cám ơn Bách:

-Cám ơn cậu, nếu không có cậu tôi không biết phải làm sao nữa.

-Sao lại cám ơn tôi, tôi đâu có làm gì đâu. Nếu cô muốn cám ơn thì hãy để tương lai đi mà nói.

-Tương lai ?

-Rồi cô sẽ hiểu thôi

Bách sau khi trò chuyện với Seryu thì cậu quay về quán để quản lý lũ nhân viên.

Và đúng như những gì Bách đang nghĩ, một đống lộn xộn do Sheele làm ra, Bulat thì điên cuồng dọn dẹp chúng, còn Soya và leyasu như người mất hồn. Hai người bọn họ thì luôn lảm nhảm “Chị Sheele đáng sợ quá. Chị Sheele hậu đậu quá”

Cả bốn người họ thấy Bách về giống như gặp được thiên thần trong địa ngục trở về vậy. Bulat là người đầu tiên chạy lại cầu xin thiên thần:

-Ông chủ ! Làm ơn hãy cho tôi làm việc khác đi, Sheele làm tôi sợ quá.

-Đúng vậy đó ông chủ. Tụi này cũng sợ chị ấy luôn rồi - Soya và leyasu đồng loạt nói

-Xin lỗi Bách-san tôi hậu đậu quá, tỗi xin lỗi vì đã làm bể hết dĩa của quán - Sheele

Mọi người như đang chờ đợi sự phán xét cuối cùng của đấng cứu thế. Nhưng mà đấng cứu lại phản bội sự kỳ vọng của mọi người, Bách nói:

-Sheele là phụ bếp giỏi, nên tôi không thể nào đuổi cô ấy hay thay thế cô ấy được.

Một tiếng kêu thảm thiết như vang vọng từ hố sâu của sự tuyệt vọng, ba người cùng nói:

-Khônggggggg

Bulat tính nhờ Bách thay đổi phán xét:

-Ông chủ ! Tôi đã sống với Sheele khá là lâu rồi nhưng trong đây không hiểu tại sao, lúc tới đây thì tính hậu đậu của cô ấy lại trở nặng thêm. THẾ NÊN tôi đề nghị là đừng cho cô ấy làm gì cả.

-Tôi nói rồi, Sheele là phụ bếp hoàn hảo của tôi. Nên mọi người cố chịu đi.

Tất cả mọi thứ như sụp đổ trước mắt của ba người bọn họ. Đến cả Bulat, người đàn ông của sự nhiệt huyết cũng phải rơi lệ, còn hai người kia thì khỏi nói ai cũng biết bọn họ khóc như mưa trước quyết định của Bách. Còn Sheele thì tự nhiên thấy ấm lòng trước quyết định của Bách, nó khiến cô không còn cảm thấy mình vô dụng nữa.

Bách cũng hiểu cảm giác của bọn họ nhưng vì Sheele là một trợ thủ đắc lực của Bách trong căn bếp nên cậu không thể dễ dàng mà tăng thêm khối lượng công việc cho mình.

Bách sực nhớ, nếu tính theo đúng ngày thì hôm nay chính là ngày Esdeath cho ra mắt đội quân mới của cô: Jaegers

Cung điện hoàng gia===

Wave mới vừa bước vào đã thấy một Bols đang ngồi đó chờ một ai đó. Cảnh tượng nhìn cực kỳ kinh dị nên cậu mới chạy ra ngoài để xác nhận lại phòng. Nhưng cậu đã tìm đúng phòng, và phòng đó chính là phòng hợp mặt của Jaegers.

Korume bước vào với đống kẹo của mình, điều đó làm cho Honda wave cành khiếp sợ hơn nữa.

Seryu cũng bước vào với Koro trên tay, cô mặc bộ đồ mà Bách mua cho cô nhân dịp lần đầu đi tuần, và khác với trong truyện. Seryu mang lại cho Wave một cảm giác rất yên bình thông qua một nụ cười tỏa nắng. Tiến sĩ Stylish bước vào với hoa hồng không biết từ đâu bay ra. Và người cuối cùng đã bước vào, đó là Run

Toàn bộ team Jaegers đã được tập hợp một cách đầy đủ, cực kỳ giống trong truyện nhưng khác ở chỗ, Seryu là người của Bách

Một tên đeo mặt nạ bước vào khi mọi người bắt đầu làm quen. Hắn chưa kịp làm gì thì Seryu đã ẩn giấu đi sự hiện diện của mình, cô vòng ra phía sau và tung ra một cú đá bất ngờ. Tuy vaayj, đòn đá bất ngờ của Seryu đã bị chặn bởi một cái khiên băng nhỏ.

Gần như ngay lập tức, Koro hoá khổng lồ rồi tung ra hàng loạt cú đấm trực diện vào cái tên đeo mặt nạ. Seryu thì lại ẩn thân một lần nữa trong khi Koro gây nhiễu loạn.

Trong khi tên mặt nạ đang tạo băng để chặn mấy đòn tấn công từ Koro, thì Seryu liền quăng một trái bom sáng. Mọi người đều chưa kịp phản ứng trước trái bom thì tên đeo mặt nạ đã ném trái bom đó ra ngoài cửa sổ. Nhưng tất cả đều đã nằm trong kế hoạch của Seryu

Ngay khi tên đeo mặt nạ không để ý, cô lao lên trực tiếp đối mặt với hắn. Seryu tung ra những cú đấm rất nhanh và mạnh nhưng cũng không kém phần chuẩn sát, mấy đòn đó cũng khiến cho tên mặt nạ có đôi chút thán phục.

Sau cái màn giao lưu nắm đấm thì Seryu lùi lại để cho Koro lên thay, sự thay thế rất nhanh đến mức tên mặt nạ mới đỡ xong những cú đấm của Seryu thì ngay lập tức phải đỡ của Koro

Mọi người trong phòng hiện tại đều đang ngồi xem trận đấu của hai người. Nó kịch tính tới nỗi Korume phải đứng dậy vỗ tay. Nhưng trận chiến này vẫn chưa kết thúc

Mục đích của Seryu là lấy mặt nạ của hắn. Cô lùi lại để kích hoạt kỹ năng <Unbeaten zone of the king> bằng động tác lấy tay phải nắm lại thành hình nắm đấm rồi đập lên bàn tay trái đang mở. Cô kích hoạt kỹ năng, sau đó cô tiếp cận tên bí ẩn kia một lần nữa. Rồi quật ngã hắn bằng một đòn vật, nhưng sức mạnh cơ thể của hắn không phải đơn giản là quật được, nên cô phải sử dụng hết sức bình sinh của mình để thành công làm hắn ngã xuống.

Ngay khi tên đeo mặt nạ ngã xuống, Seryu lập tức triển khai thế khóa tam giác nhằm làm hạn chế khả năng cử động của hắn. Và cô đã thành công, vì tên này không phản kháng, cô ra lệnh cho Koro tung một cú đấm làm vỡ mặt nạ của hắn.

Y hệt như trong truyện, Bols là người đầu tiên nhận ra Esdeath. Thấy thế nên Seryu mới thả Esdeath ra, cô nàng khen ngợi Seryu:

-Đánh tốt lắm ! Phản ứng cũng rất nhanh nhạy, đòn thế tung ra cũng rất chuẩn, ta công nhận cô rất cừ. Nhưng cô lại chiếm hết sân khấu của những người khác rồi đấy !

Seryu được khen như vậy, cô cảm thấy ngại ngùng, cô nói với tướng quân Esdeath:

-Không không, chỉ là tôi chăm chỉ luyện tập chút thôi.

Lời khen Esdeath dành cho Seryu cũng khiến Bách đang ngồi trong phòng ăn bắp rang mà cảm thấy mình thật tài, huấn luyện từ một con người luôn mang sát khí thành một chiến binh thực thụ (Bách quá ngầu, mấy lần đều ngồi tàn hình và ăn bắp rang)

Sau khi Jaegers gặp hoàng đế shota xong thì định mở tiệc, Seryu đề nghị:

-Tôi biết một quán ăn ngon lắm này ! Mà hôm nay là ngày tiệm đó ưu đãi cho nhóm đấy, mọi người có muốn đi không ?

Từ lời nói của Seryu thốt ra gần như đều có hào quan mời gọi, khiến cho Wave phải che mắt lại vì quá sáng chói. Và cũng nhờ cái hào quang ấy mà cả nhóm Jaegers đều đồng tình.

Cả nhóm đi đến một quán ăn trông cũng khá bình thường, nhưng từ trong đó tỏa ra một mùi hương quyến rũ đến lạ thường.

Esdeath mới vừa đặt chân vào quán đã thấy một phong cách trang trí khá là cổ điển với những chiếc nón lá được treo xung quanh, và những lá cờ nhỏ màu đỏ in hình một ngôi sao vàng. Cô thấy quán cũng khá đông, tuy vậy cô vẫn cảm thấy quán làm ăn khá thảm.

Thấy khách quen của mình, Soya nở một nụ cười chào đón rất chuyên nghiệp, cô nói:

-Hôm nay chị có mang theo cả đồng đội luôn à !

Seryu cũng nở một nụ cười đáp lại Soya:

-Ừm ! Cho chị y như cũ...Mọi người muốn gọi gì, gọi đi. Hôm nay tôi bao.

-Hôm nay có ưu đãi giảm một nửa giá nếu đi hơn 5 người đấy ! Chị biết chưa ?

-Đương nhiên là biết rồi, nên mới dẫn mọi người đi ăn này.

Soya đưa cái bảng thực đơn cho từng người. Wave khi thấy cái giá thì hết hồn con chồn, cậu cứ tưởng mình nhìn nhầm về cái giá, nên cậu hỏi thầm Seryu:

-Bộ trên đây mấy người thành phố tiêu nhiều tiền lắm sao ?

-Không đâu ! Giá ở đây khá cao nếu so với mặt bằng chung của toàn Thủ đô đế quốc. Nhưng cậu yên tâm, giá tiền cũng tỉ lệ thuận với độ ngon mà.

Wave khi nghe Seryu nói vậy cứ tưởng cô là đại gia, vì mấy món trong thực đơn không có món nào dưới 20 đồng vàng cả, mà lương của một người ở Thủ đô được 50 đồng vàng là căng.

Soya nhìn thấy phản ứng của Wave như vậy, cô liền giải thích:

-Ở quán chúng tôi có 2 thực đơn: 1 thực đơn thường như bao quán khác với một thực đơn hạng sang của anh đang cầm. Và đương nhiên, thực đơn hạng sang sẽ ngon hơn và mắc hơn thực đơn thường.

Nghe Soya nói như vậy, Esdeath đã có thể hiểu tại sao quán này lại làm ăn hơi thất bại, vì họ đã thêm vào thực đơn hạng sang. Nhưng cô đâu biết rằng, toàn bộ nguyên liệu đều được Bách săn hết, nên chi phí cũng không cao lắm.

Korume giơ tay lên hỏi Soya:

-Cho tôi gọi món heo nướng nguyên con, 3 phần

Được Korume khởi xướng, mọi người cũng bắt đầu gọi món:

-Cho tôi một tô phở đi - Wave

-Vậy cho ta món phong cách nhất, cơm chiên thập cẩm - Stylish

-Cho tôi một phần miến xào đi - Bols

-Cho tôi một phần bít tết nhá ! - Run

-Ừm...Cho tôi món đá bào đi - Esdeath

Mọi người ai ai cũng gọi được món nhưng duy nhất có Esdeath là bị Soya từ chối, Soya nói:

-Xin lỗi quý khách ! Hiện giờ quán không có băng để làm đá bào. Xin quý khách chọn món khác được không ?

-Yên tâm làm đi, ta có băng mà !

Nói đoạn, Esdeath giơ tay lên tạo ra một cục băng. Nhưng khi Soya xác nhận món thì có một tiếng nói vang lên từ trong bếp:

-Tôi với cô là hết nước đá rồi mà ! Cô kêu khách gọi món khác đi !

-Nhưng cô ấy có thể tạo ra băng từ không khí ! Ông chủ mau ra xem đi

Đương nhiên là Bách biết nhóm của Jaegers sẽ đến. Và cậu cũng biết luôn sự hiện diện của Esdeath, nhưng cậu lại muốn giả ngu.

Bách bước ra với sự hớn hở của Seryu, cậu hỏi Soya:

-Người có thể tạo ra băng đâu ?

Soya chỉ tay vào Esdeath với vẻ mặt bực bội. Nhìn theo ngón tay của cô, Bách tiến tới chỗ của Esdeath, cậu nói:

-Đâu là tướng quân của đế quốc sao ?

-Ừ là ta đây, khách hàng của ngươi đấy. Ngươi yên tâm là ta có thể tạo ra băng để ngươi có thể chế biến món ăn.

Bách cười một nụ cười niềm nở:

-Vậy xin tướng quân chờ một chút, tôi đi làm món ăn của mấy người khác một lát. Rồi dành tặng tướng quân một phần quà đặc biệt.

Bách vào lại căn bếp chưa được bao lâu thì phần của mọi người trong Jaegers đều mang ra đủ cả. Chỉ thiếu mỗi Esdeath

Lúc này Bách mang ra một cái ly khá to cùng một con dao, cậu mang chúng đến trước mặt Esdeath rồi nói:

-Được rồi, cho tôi xin tí băng nào tướng quân.

Esdeath nghe Bách nói như thế, cô cảm thấy có chút thú vị, nên tạo cho cậu một cục băng.

Bách cầm thỏi băng đó trên tay, cậu cẩn thận cân đo trọng lượng của nó bằng tay. Rồi cậu quăng nó lên trên, Bách dùng con dao

“Xoẹt”

Một nhát chém cắt xéo thỏi băng, nhưng thay vì đứt làm đôi thì nó lại biến thành vụn băng hay còn được gọi là đá bào. Phần đá bào ấy rơi thẳng xuống cái ly mà cậu đã chuẩn bị, sau đó Bách vào bếp lấy ra một hủ Siro cam và một hủ nước đường, cậu đổ chúng lên trên cái ly, rồi thêm một chút sữa đặc lên. Bách nói với Esdeath:

-Hoàn thành !

Esdeath quan sát toàn bộ quá trình Bách tạo nên một ly đá bào. Quả thật, đến chính cô đã bị hớp hồn khi xem màn trình diễn của Bách. Như khi nghe hai chữ “hoàn thành” thì cô mới lấy lại được sự nhận thức.

Sau khi lấy lại được nhận thức, Esdeath đập bàn đứng dậy đầy phấn khích y như một đứa trẻ tìm được một món đồ chơi mới, cô nói với Bách:

-Kỹ năng của ngươi thật tuyệt ! Ngươi có muốn gia nhập cùng chúng…

Bách ngắt lời cô:

-Không ! Nhất định là không, tôi sinh ra là để nấu ăn chứ không phải để chiến đấu. Và kỹ năng của tôi cũng vậy, chúng không bao dùng trên chiến trường. Xin lỗi tướng quân !

Esdeath cố thuyết phục Bách:

-Ngươi có thể thăng lên cấp tướng nếu ngươi sử dụng kỹ năng đó trên trường đó. Ngươi có thể sở hữu tiền tài, quyền lực và hãy nghĩ đi. Ngươi sẽ được được đứng trên chiến cùng ta ! HÃY NGHĨ LẠI ĐI.

Nghe cô nói vậy, Bách lấy con dao bước lại gần Seryu. Đưa con dao lên định đâm Seryu, nhưng trước đó cậu nói với Esdeath:

-Vậy để tôi chứng minh cho cô xem. Tại sao tôi không bao giờ lên chiến trường.

Seryu ở dưới mũi dao của Bách, nhưng cô không hề thấy lo lắng chút nào, vì cô đã quá hiểu cái con người của Bách hiện giờ.

Khi mũi dao sắp chạm vào mặt của Seryu, thì nó đột ngột ngừng lại. Tay của Bách run lên cầm cập như thể đang sợ hãi, cơ rung đó từ từ biến thành cơn co giật. Vì cơ co giật, nên Bách buộc phải quăng con dao đi, sau đó cậu nói với Esdeath:

-Ngài đã hiểu tại sao chưa ? Tôi không thể giết người, tôi rất sợ việc giết người hay việc tra tấn. Nên ngày làm ơn, thôi đi !

Thấy Bách diễn như vậy, khiến Esdeath cảm thấy tức giận tột độ, cô đập bàn một lần nữa nói:

-Sao ngươi vô dụng quá vậy hả !

Nhưng trái với phản ứng dữ dằn của Esdeath, Bách bình thản nói:

-Đồ ăn sắp nguội hết rồi đó...Còn đồ của tướng quân sắp chảy hết rồi kìa, xin ngài hãy tận hưởng bữa ăn đi.

Nhận được sự nhắc nhở của đầu bếp, mọi người bắt đầu ăn. Tuy vẫn còn bực bội vì không tuyển được Bách, nhưng Esdeath vẫn đút một muỗng vào miệng.

Một cảm giác lạnh lẽo bao quanh miệng. Cảm giác ấy đã đưa cô quay lại những ngày xưa cũ, những ngày mà tộc của cô vẫn còn tồn tại. Cô thấy mình đang đứng giữ một cơn bão tuyết cực kỳ lãnh lẽo, nhưng có một người đã đến bên cạnh cô. Đó chính là người cha quá cố, ông chạy ôm cô vào lòng. Lần đầu tiên trong suốt bao năm, cô cảm nhận được một sự ngọt ngào đến từ gia đình.

Esdeath sau khi ăn một chút đá bào, cô bỗng dưng rơi lệ. Cô không ngờ cái cảm giác này lại một lần nữa chảy trong trái tim đã lạnh giá của cô.

Wave thấy vậy, cậu liền hỏi tướng quân của mình:

-Ngài không sao chứ ?

Esdeath sau câu hỏi của Wave thì đã lấy lại được lý trí của mình, cô nói:

-Không, ta không sao. Chỉ là nhớ lại một chút kỷ niệm cũ thôi.

Seryu ngồi bên tướng quân của mình, cô nở một nụ cười rồi nói:

-Đây chính là điểm em thích ở Bách-kun đấy !

Mọi người sau khi thử qua cái thứ đồ ăn gây nghiện của Bách thì gần như mất đi lý trí, bọn họ lao vào ăn điên cuồng, nhất là Korume. Duy nhất chỉ có Esdeath là điềm đạm ăn, cô vẫn đang dùng lý trí của mình để chống lại cái cảm xúc mà Bách đã để lại trong món ăn của cô, nhưng có vẻ cuộc chiến đó khiến cô phải chật vật, vì mỗi lần lần ăn là mỗi lần nước mắt cô rơi.

Thấy tướng quân của mình như vậy, Seryu hỏi:

-Lúc rảnh thì ngài thường làm gì thế tướng quân ?

-Bình thường thì ta hay đọc sách hay là đi săn quái vật, nhưng lần này ta muốn làm thứ thú vị hơn. Chắc là ta sẽ thử yêu.

Seryu tự nhiên đỏ mặt, cô lấy hai ngón trỏ của mình chạm vào nhau, làm ra vẻ ngại ngùng dễ thương, cô nói:

-Vậy tướng quân...có thể giúp em về chuyện tình yêu được không ? Thật ra là em có đang để ý một người.

-Ai vậy ?

Seryu ngại ngùng chỉ về hướng về bếp, cô nói:

-Thật ra em...Thích Bách-kun

-Một tình yêu thật phong cách đấy Seryu-chan. Nói thật thì ta cũng hứng thú với ông chủ của cái quán này ấy. Đôi bàn tay của cậu ta thật là tuyệttt - Stylish

-Xin lỗi ! Ta cũng chưa từng yêu ai nên không thể giúp em được - Esdeath

-Tôi đã cưới được 6 năm rồi. Không chừng tôi có thể giúp cô đấy - Bols

-Hay là tôi bắt hắn giúp cô - Korume

-Tôi biết giúp gì cho cô nhưng nếu có thể thì tôi sẽ làm hết mình - Wave

Đội của Jaegers bỗng sôi nổi hơn hẳn vì chuyện tình ái của Seryu. Và rất nhiều cách kỳ lạ được bày ra cho cô, nhưng sôi nổi nhất là Wave với ý kiến “Hắn ta thụ động thì chúng ta phải tấn công” Sự bàn tán đó làm cho Jaegers gắn bó hơn hẳn.

Còn Bách thì bọn nhân viên nói xỏ trong bếp:

-Không thể giết người, mà có sở thích hành hạ người khác thôi - Bulat

-Không anh sai rồi Bulat ! Phải là có sở thích gây nợ chứ - leyasu

-Tất cả đều sai rồi, phải là sở thích diễn kịch chứ - Sheele

Bách đang nấu ăn mắng bọn họ:

-Mấy người nói gì tôi nghe hết đó ! Nếu không muốn tôi đánh thì làm nhanh tay lên !

Soya ở ngoài bếp nói vọng vào:

-Thật ra sở thích của ông chủ là bóp ngực người khác nhá

-MẤY NGƯỜI MUỐN CHỌC TÔI CHẾT CHỨ GÌ !!!!

Bạn đang đọc Du Hành Sang Các Thế Giới sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.