Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xui xẻo

Tiểu thuyết gốc · 4005 chữ

Khi Bách vừa mở cái cửa để bước vào nhà bếp thì, ngay lập tức Sheele bay lên đè thẳng vào cậu. Vì bách không bật khả năng cảm nhận nên đã bị cô cho ăn nguyên một quả bưởi vào mặt, nhưng với cái tính Bách sĩ của mình thì miệng cậu tự nhiên phun ra:

-D-cun tầm 86cm, áo ngực màu tím. Nếu ăn uống điều độ thì có thể đạt tới 90cm .

Nhưng giờ đây, Sheele không còn quan tâm tới mấy lời Bách nói nữa và cả ba người kia cũng vậy. Thứ họ quan tâm bây giờ đó chính là đấng cứu thế của họ cũng đã về.

Sayo là người chạy ra phía sau Sheele, cô quỳ xuống mặt đất khi thấy Bách, rồi nói trong những giọt nước mắt hạnh phúc:

-Cuối cùng thì ông chủ đã về rồi, ôi hạnh phúc làm sao.

Cả hai người kia cũng làm như cô vậy, khiến cho Bách cực kỳ khó xử. Nhưng cái điều làm bách khó xử nhất đó là cô phụ bếp, Sheele, nãy giờ vẫn chưa chịu đứng dậy, mà vẫn đè cậu từ hồi nãy tới giờ.

Lúc này cái bảng hệ thống khốn nạn lại hiện lên một lần nữa.

[Sheele đã nhận được skill bị động <Siêu cấp xui xẻo> Skill sẽ không kích hoạt khi cô ở bên cạnh chủ nhân]

Khuôn mặt của Bách biến dạng khi thấy cái tin nhắn kinh dị này, điều này có nghĩa là cậu bây giờ trở thành cây thánh giá của quán trước con ác quỷ xui xẻo Sheele. Và sau khi nhận được tin nhắn đó thì Sheele đứng dậy, cô sau đó ngồi bệt xuống mặt đất, với khuôn mặt vô hồn. Sayo kể lại những gì cậu đã bỏ lỡ trong suốt hai ngày đi chơi cùng Esdeath:

-Khi ông chủ bắt đầu đi, thì chị ấy đã làm cháy hết tất cả nguyên liệu nấu ăn, ngay sau đó những cái dĩa bị chị Sheele chạm vào đề vỡ nát. Nó vô lý đến nỗi em cũng không hiểu tại sao, tới khi ông chủ ghé qua quán thì chị ấy xém làm nổ cái lò...Và hôm nay chị ấy đã làm bể luôn cả đường ống nước.

Bách nghe thấy những điều mà Sheele gây ra thì cảm thấy một sự đồng cảm cực kỳ sâu sắc với cả ba người họ. Sau khi nghe Sayo kể hết tất cả thiệt hại mà quán ăn phải chịu thì Bách bắt đầu màn sửa chữa thần tốc của mình. Tất cả mọi vấn đề được cậu giải quyết rất nhanh, từ cái ống nước, đến đống dĩa và đống đồ ăn, chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ.

Mọi người lần lượt thể hiện lòng biết ơn đối với thánh nhân của mình. Cả ba người bắt đầu thuyết Bách về việc cho Sheele nghỉ, nhưng mà thanh niên bách chỉ nói một câu rất lạnh lùng với họ :”Cô ấy là một phụ bếp giỏi”. Khiến cả ba người khóc thét, nhưng tất cả đều đang nợ Bách nên không thể tự ý nghỉ việc được.

Thế là tối hôm đó một tiếng thét tuyệt vọng vang lên trong cái quán “Khônggggggggggggggg”

Bách chỉ đạo cho mọi người đi ngủ, cậu hy vọng là cái skill xui xẻo đó của cô không kích hoạt khi cô ngủ. Tại vì lúc này chính là lúc cậu chuẩn bị lấy lại đồ cho nhân viên của mình từ tay tên tiến sĩ Stylish. Nhưng điều đầu tiên cậu làm là bật khả năng cảm nhận của mình lên, và đi...ngủ, Bách cứ để mọi chuyện cho khả năng cảm nhận của mình lo.

Nhưng tới sáng, cuộc chiến vẫn chưa diễn ra, dù tối hôm qua Stylish đã bắt đầu đi tìm tung tích của Jack, tuy vậy, cho đến lúc này ông ta vẫn chưa đến được đó. Bách thất vọng thở dài, rồi mở quán lại.

Mùi hương từ những quán ăn của Bách mang lại, đã làm cho tất cả những người bước ngang qua cái quán nhỏ này của cậu đều phải dừng lại, để mà thưởng thức. Với cô tiếp viên xinh đẹp và mùi hương quyến rũ như vậy, khiến cho tất cả những chàng trai vẫn còn đang FA đều phải đáp lại cái quán ăn này.

Lúc đó Seryu bất ngờ đi qua con đường đó, để tìm Jack theo lệnh của Esdeath, thế là một lần nữa cái mùi hương từ cái quán nhỏ xinh đã làm cô chú ý. Seryu bước tới quán, cô mừng rỡ vì sao hai ngày thì cuối cùng nó cũng mở trở lại.

Cô chạy vào quán ngay lập tức, và têu cầu Sayo cho gặp Bách. Cậu cũng không nỡ từ chối cô, dù sao thì cậu cũng đã đùa cô hơi quá trớn khi là Jack. Ngưng việc bếp nút, Bách ra gặp Seryu, ngay khi hai người gặp nhau thì cô nói:

-Em gặp anh của Bách-kun rồi đấy !

Cậu thì đã đoán được câu hỏi này, nên dửng dưng hỏi lại:

-Vậy anh ấy có mạnh không ?

Seryu cực kỳ phấn khích khi nghe Bách hỏi câu đó, vì chính mắt cô đã tận mắt chứng kiến những màn thể hiện sức mạnh hoành tráng của Jack, cô phấn khích nói:

-Đương nhiên rồi ! Phải nói là anh của Bách-kun siêu mạnh luôn, anh còn có thể cùng tướng quân so tài nữa đấy.

Nghe thế Bách không nói gì, liền quay vào bếp rồi mang ra cho cô một đĩa đồ chay. Cậu nói:

-Dạo này em ăn hơi bị nhiều đạm rồi đấy, chúng ta cũng cần cân bằng lại bữa ăn để có một cơ thể khoẻ mạnh đấy.

Thấy Bách quan tâm đến mình như vậy, Seryu đỏ mặt, cô cầm lấy dĩa đồ ăn Bách đưa cho, rồi bắt đầu ăn một cách ngon lành.

Đúng là những món ăn mà Bách làm phải nói là tuyệt đỉnh. Mọi thứ đều được sắp xếp để tạo ra một món ăn hoàn hảo đến từng nguyên tử. Nó đã đưa cô đến một chân trời mới, một chân trời tuyệt mỹ.

Cô quên hết nhiệm vụ, chỉ để lại một tâm hồn ăn uống. Hôm nay Seyu định tấn công Bách, nhưng mà món hôm nay đã khiến cô quên luôn cả việc đó, nên đến khi về thì cô cay đắng nhớ ra.

Giữa trưa thì Bách đi dạy học cho Kanne, việc đó khiến cho cả bọn khóc thét, nhưng kỳ lạ thay đó là hôm nay Sheele không hề gây chuyện, trái lại cô còn chẳng làm bể bất kỳ thứ gì trong quán, thật lạ.

Bách đến nhà Kanne, thì ngay lập tức chạy ra đón cùng với Tika. Dạo gần đây, cô toàn tự nấu ăn vì Bách dạo này cũng khá ít đi thăm cô, nên cô ôm người Bách, làm nũng:

-Bách onii-chan đáng ghét ! Nói là xong việc rồi đến chơi với người ta mà, nhưng Bách onii-chan cũng biến mất tiêu luôn...Em nhớ Bách onii-chan lắm đấy.

Vừa nói, Kanne vừa đỏ mặt, đây cũng là lần đầu tiên mà Bách thấy biểu cảm này của cô. Đối với Bách, Kanne giống như một đứa em hồn nhiên, vui tươi luôn làm người khác phải cảm thấy dễ chịu, nhưng ngày hôm nay cậu lại được chứng kiến một biểu cảm rất chi là dễ thương, ngại ngùng.

Thế là Bách dành nguyên cả ngày hôm đó chỉ để chơi cùng với Kanne. Hai người đánh bài, cưỡi quái vật đi khắp khu rừng, rồi hai người đi bắt cá ở con sông gần đó, hai người chơi với nhau rất vui vẻ cho tới tối. Kanne sau một ngày hoạt động mạnh, nên cô rất mệt, cô thiếp đi sau khi nghe Bách kể câu chuyện đầu tiên, bình thường cậu phải kể ít nhất 10 câu chuyện mới khiến Kanne yên tâm ngủ, nhưng hôm nay cô đã quá mệt nên đã ngủ ngay lập tức.

Trong nguyên ngày hôm nay, Bách đã dùng khả năng cảm nhận của mình để theo dõi mọi hoạt động trong quán và cái tên Tiến sĩ Stylish. Cậu nhận thấy một điều, đó là Sheele không hề gây chuyện cho ba người kia, một điều cực kỳ lạ lùng, vì từ trước tới giờ cô luôn được ví như là ác quỷ xui xẻo khi không Bách đến cả hệ thống cũng xác nhận cô nhận được skill xui xẻo, nên hôm nay cô không làm chuyện gì gây hại thì quả là rất lạ.

Còn tên Stylish cuối cùng thì hắn cũng đã hành động, Bách hoá thành dạng long thần rồi bay đến chỗ Night Raid ngay lập tức, cậu quan tâm đến trận chiến này là vì một mong muốn của Sheele, đó là cô muốn Bách phá huỷ Extase. Theo cô, cô không muốn bất kỳ ai dùng nó nữa, kể cả quân cách mạng, vì nó đối với cô bây giờ là một gánh nặng tâm lý, nên cô nhờ Bách phá huỷ hoàn toàn nó để cô có thể yên tâm.

Một cuộc chiến diễn ra, đội quân của tên Stylish xông lên, một cảnh tượng rất hỗn loạn. Bách đến khi có một tên định tấn công Mine, nên cậu phóng một cây dao làm bếp lấy từ kho đồ của hệ thống vào đầu hắn. Mọi người trong Night Raid khi thấy Bách thì họ rất lo sợ.

Nhưng Bách đã đá bay cái nỗi lo sợ đó bằng một câu nói:

-Mấy người có phải Night Raid không vậy ! Tôi đến đây thì có ảnh hưởng gì đâu chứ, đánh đi nào.

Nhờ câu nói này của ông chủ bá đạo thì tinh thần của mọi người lên hẳn, nhất là Akame và Tatsumi. Đối với Akame đây chính là một điều mà cô không thể bỏ qua nếu còn muốn cậu gia nhập quân Cách mạng, còn đối với Tatsumi thì đó là đòn khích lệ tinh thần của người mà đã cứu hai người bạn của mình.

Tên tiến sĩ trước khi thấy Bách, thì ông ta cũng tính đường quay trở về để báo cáo cho Esdeath vì Jack là một tên cực kỳ mạnh mẽ, nhưng cám dỗ về những thí nghiệm đã che mờ mắt hắn ta, làm hắn tấn công nhóm Night Raid. May mắn cho hắn là Jack không hề gia nhập Night Raid, nên hắn mới có thể sống cho tới lúc này.

Nhưng cuộc đời vẫn là cuộc đời, cực kỳ tàn nhẫn. Không phải Jack mà là Bách , người sẽ lấy cái đầu của tên Stylish, cậu lấy Slayer ra khỏi cổ. Biến nó thành dạng lưỡi hái, rồi chỉ bằng một nhát chém là nguyên cả đội quân của Stylish về cát bụi với skill <Nguyền rủa> vốn là của Murasame. Bách lao lên chém phăng cái đầu gã đã cầm Extase, đòn đó của cậu nhanh tới mức, khiến cho cả người cậu chỉ còn là một hình ảnh mờ nhạt vì di chuyển quá nhanh. Chém xong tên đó, cậu dùng sát khí của mình mà giết luôn cả Stylish.

Sau cái trận chiến một chiều đó, mọi người nhờ sự trợ giúp của Bách nên trận chiến đó nhanh chóng kết thúc mà chẳng cần sự hỗ trợ đến từ Najenda. Mine lúc này định đi tới lấy lại Extase, thì bị Bách ngăn cản, cậu nói:

-Cái này là tiền công tôi giúp mấy người nhá ! Đừng có chạm vào.

Nói đoạn, Bách dùng chân của mình mà dẫm nát Extase, Mine thấy vậy liền tuyệt vọng vì không thể bảo vệ được di vật của Sheele. Nhương như Bách đã đoán được trường hợp này, nên cậu lấy từ trong túi quần ra một mẩu giấy, cậu đưa nó cho Mine. Trong đó là bản hợp đồng phá huỷ Extase của Sheele, và nó cũng đã có chữ ký lẫn dấu vân tay của cô. Nhìn thấy nó Mine như tìm lại được lý trí mà đứng dậy.

Bách cũng không tiện ở lại lâu vì cậu còn làm một buổi tiệc tưởng niệm cho Jaegers, hay nói đúng hơn là cho tên Stylish. Và giờ cũng chưa phải là lúc để cậu gặp hai người Chelsea và Susanoo trong nhóm Night Raid, họ tốt nhất nên gặp cậu trong quán ăn là tốt nhất, vì cậu có thể giả trang trước mặt bọn họ lâu một chút.

Ngày hôm sau Bách thấy một Seryu mệt mỏi đến quán ăn, cậu không thể ngờ rằng cô vì tin đồng đội chết mà suy sụp đến như vậy, cậu cũng không còn cách nào ngoài làm cho cô mấy món thật ngon để giúp cô lấy lại tin thần. Nhưng khi gặp Bách thì cô nói với cậu trong những giọt nước mắt:

-Em sợ Bách-kun chết mất.

Lúc này cậu mới nhận ra một sai lầm trong cuộc dạy học cho Seryu, đó là cậu khiến cô phụ thuộc vào cậu quá nhiều, nên cậu chỉ còn cách ôm cô vào lòng mà nói:

-Em yên tâm anh sẽ không sao đâu, khi em vẫn còn là khách hàng của anh thì anh vẫn sống, sống để nấu ăn cho em.

Nghe những lời nói có phần hoang đường này của Bách, Seryu bây giờ đã ngừng khóc, mà tận hưởng chút hơi ấm mà Bách mang lại. May mắn cho hai người, đó là trong quán chỉ còn có Seryu là khách. Nhưng Sheele thấy vậy, cô nhất thời không thể kìm được cảm xúc mà bóp nát xương con cá đang làm dở ở trong bếp, cô hiểu là Bách vẫn đang cố giữ mối quan hệ này vì thông tin bên Jaegers, chỉ là nhất thời giận dữ vì nhìn thấy người xém nữa giết mình, đang ôm ân nhân của mình.

Tối hôm đó cả nhóm Jaegers đều đến quán của Bách trong một khuôn mặt cực kỳ rầu rĩ, chỉ có Esdeath là vẫn giữ được cái vẻ bình tĩnh của mình. Mọi người bắt đầu gọi món trong một sự im lặng đến đáng sợ. Thấy mấy người đó như vậy, Bách đi ra khỏi bếp, tiến tới chỗ Wave rồi đưa cho cậu ta một cái túi nhỏ, Bách nói:

-Có người muốn gửi đồ cho cậu đấy !

Khi Wave mở ra thì cậu thấy một bộ kim châm và một ít thuốc, thấy vậy cậu liền hỏi Bách:

-Ông chủ có biết người gửi này là ai không ?

-Tôi chỉ thấy nó được đặt trước cửa với một mẩu giấy có ghi tên cậu thôi.

Nghe đến đấy Wave mừng hụt, cậu cứ tưởng là sẽ biết được tung tích của Jack thông qua Bách, nhưng có vẻ chuyện này không được thuận lợi cho lắm.

Sau bữa tưởng niệm của Stylish được tổ chức sơ sài trong tiệm của Bách, thì cậu tự thưởng cho cậu bằng một buổi tắm suối nước nóng. Ở Việt Nam thì loại hình như suối nước nóng chưa phổ biến, nên khi tìm được một chỗ tắm thì Bách cảm thấy cực kỳ phấn khích.

Tạm biệt ba người, Bách đi tận hưởng chút yên bình của mình ở trong cái khu suối nước nóng vừa tìm được, nhưng nhọ cho cậu là cậu chưa kiểm tra kỹ nó là của ai. Bách bước vào tận hưởng sự sảng khoái mà nó đem lại, nó khá nóng nếu so với vòi sen mà cậu thường hay tắm, nhưng khi được ngâm toàn bộ cơ thể thì nó lại là một chuyện khác.

Cậu bất cẩn tắt khả năng cảm nhận của mình đi, để tập trung thư giãn. Đang bay bổng, thì có một bóng người bước vào, Bách luống cuống lặng xuống dưới nước. Bách không ngờ là cậu lại dính cái màn dính thính của Chelsea, lập tức cậu dùng hết khả năng của mình mà ẩn thân, để xem kịch hay giữa hai người.

Tatsumi thì không thể giấu Chelsea, nên đã bị phát hiện. Bách ở dưới không nhịn được cái màn gáy của Chelsea, về chuyện cẩn thận. Nên cậu đã đứng dậy mà tấu hài:

-Cẩn thận ? Mấy người đùa tôi đấy à ! Tôi đã nằm ngủ ở dưới mặt nước được 30 phút rồi đấy, có ai phát hiện không ? Đương nhiên không rồi, nên đừng có nói mấy thứ vớ vẩn như cẩn thận nữa.

Chelsea không biết người đàn ông này là ai, nên cô lùi xuống nấp phía sau Tatsumi, cậu ta thấy cô như vậy liền giới thiệu:

-Cậu không cần phải cảnh giác như vậy đâu ! Đây là Ông chủ của một quán ăn, tính cách có phần hơi quái dị một chút.

Bách nghe hai chữ quái dị liền nổi giận, cậu nói:

-Muốn gây chiến hả, Tatsumi ? Mà sao dám nói như vậy hả !

-Không không tôi không muốn đấu với thể loại quái vật như ông chủ đâu.

Chelsea khi nghe cuộc nói chuyện của hai người thì cô cảm thấy tên Bách rất thú vị, vì thông qua lời nói của Tatsumi và Akame thì Bách mạnh đúng chuẩn của một con quái vật, và sau khi thấy khả năng ẩn giấu của Bách còn siêu việt hơn cả Tatsumi thì cô mới thấy sự vượt trội của Bách.

Tự nhiên Bách sực nhớ ra điều gì đó, cậu nói:

-Xin lỗi vì đã nhìn thấy hết của cô nha...Thôi tôi phắn đây !

Nói đoạn Bách biến mất, để lại một Chelsea và một Tatsumi đang ngơ ngác không hiểu gì, một giây sau thì cô mới ngộ ra câu nói của Bách. Lập tức cô đỏ mặt, Chelsea không ngờ là mình lại bị nhìn thấy hết bởi một người mình chưa biết gì như thế.

Còn Bách thì phóng thẳng về quán, sau khi thành công phá được nụ cười của Tatsumi. Cậu khá hạnh phúc vì phá hỏng điều đó, sau đó cậu qua nhà Kanne mà ngủ.

Sáng hôm sau, Bách làm đồ ăn cho Kanne, cũng tiện tay buộc tóc cho cô, nhưng có vẻ là thất bại nên Kanne không thích. Tạm biệt cô, Bách bay thẳng về quán, để chuẩn bị một đại tiệc cho buổi tối.

Cái quán nhỏ khi nào, đã bắt đầu nhộn nhịp trở lại, với những món ăn khá tầm thường của nền ẩm thực phương Đông, làm cho một số người khác thích thú. Cho đến đêm, cả nhóm Night Raid cũng đã đến, Bách thì cũng đã chuẩn bị xong buổi đại tiệc và một phần quà đặc biệt cho Akame.

Chelsea và Bách chạm mặt nhau, lần đầu tiên cô cảm thấy xấu hổ đến như vậy khi nhìn một người. Con Bách thì cũng chẳng quan tâm là mấy, cậu bày đồ ăn ra rồi nói:

-Đây là bữa tôi đãi, mừng cho 2 thành viên mới gia nhập cho nhóm mấy người. Còn Akame, hôm nay sẽ có một phần quà đặc biệt cho cô.

Mọi người bắt đầu ăn. Những món ăn mà Bách làm ra đều ngon tuyệt đỉnh, khiến cho một cỗ máy như Susanoo cũng có thể cảm thấy nó cực kỳ ngon, còn Chelsea thì khỏi phải bàn, cô đã hoàn toàn chìm vào cái ma thuật đồ ngọt của Bách tạo ra. Leone thì vẫn uống 333 nhưng thường lệ và Najenda cũng thế, hai người hợp sức lại quẩy tung quán của Bách.

Sau bữa tiệc còn mỗi Akame với Susanoo là còn tỉnh táo, còn mấy người còn lại đều vị Leone và Najenda chuốc cho say mềm, còn Susanoo là người máy nên không thể nào say được. Khi mọi người đã gục, Bách đi vào trong bếp rồi lấy ra hai thanh kiếm, cậu nói:

-Đây là món quà tạ lỗi của tôi dành tặng cho cô đấy. Thanh có màu trắng nó tên là Oker, thanh màu đen nó có tên Dạ Hành...Giới thiệu một chút về khả năng của từng cây, đầu tiên là cây Dạ Hành này, nó khi được rút ra khỏi vỏ sẽ hút tất cả ánh sáng xung quanh nó.

Nói rồi Bách rút thanh kiếm Dạ Hành ra khỏi vỏ, ngay lập tức nó tạo nên vùng màu đen xung quanh Bách với bán kính là 1m, cậu tra nó lại vào vỏ rồi nói:

-Cô thấy sao thích hợp với cô không ?

Đương nhiên khả năng là chưa đủ với Akame, cô là một kiếm sĩ, mà một kiếm sĩ thì cần quan tâm đến độ sắc lẫn độ bền của thanh kiếm, nên cô hỏi:

-Cho tôi xem độ sắc của nó đi.

Nghe thế, Bách hướng mũi kiếm xuống sàn nhà rồi thả tay ra. Thanh kiếm ghim thẳng xuống sàn nhà, nó bây giờ chỉ còn phần cán là nhô lên khỏi mặt đất nhờ cái vòng phân cách lưỡi và cán đã giữ nó lại.

Lần đầu tiên Akame thấy một thanh kiếm có thể đọ lại độ sắc của Murasame, nhưng Bách lại nói:

-Đây chưa phải là thanh kiếm mạnh nhất đâu, thanh kiếm mạnh nhất là thanh kiếm Oker. Thanh Dạ Hành thì tôi tạo ra trong vài tiếng đồng hồ thôi, còn thanh Oker kia thì mất tới tận tám tuần lận đấy.

Bách đang kể về cái khoảng thời gian cậu dùng skill <* ngưng đọng thời gian*> để tạo ra hai thanh kiếm này. Cậu đã dùng tất cả những thứ có thể được dùng làm vũ khí như móng hay răng của Oker, để tạo ra thanh kiếm Oker và tốn rất nhiều công sức của cậu, mặc dù đã có sự chỉ dẫn đến từ Slayer.

Cô nghe Bách chém gió như vậy, cũng muốn thử xem sức mạnh của thanh Oker này là như thế nào. Nhưng trước khi rút kiếm thì Bách lên lầu rồi lấy ra một cái mềm để sẵn ở đó, cô hỏi cậu cũng không trả lời. Tới lúc cô rút thanh kiếm ra khỏi vỏ, thì một tiếng gầm khủng khiếp vang lên.

“Gào”

Chỉ với một tiếng đó mà đã xé tan toàn bộ những thứ mà cô đang mặc. Nhanh chóng, Bách dùng cái mềm đó che người cô lại, để không lộ ra cái cơ thể đang trần chuồng của cô. Lần đầu tiên trong cả cuộc đời cô được chứng kiến một tiếng gầm khủng khiếp đến như vậy.

Bách sau khi lấy cái mềm che người cô, cậu lại vào bếp lấy ra một bộ quần áo mà Bách đã may cho cô. Nhận được bộ đồ, cô nhanh chóng mặc nó vào. Lúc này Bách nói:

-Thấy món quà của tôi như thế nào ?

Akame không thể kìm được lòng, bèn nói trong trạng thái phấn khích:

-Mạnh Mạnh lắm. Tôi có thể cầm thanh Oker này là có thể giết được Esdeath rồi.

-Nhưng cô vẫn còn chưa biết hết khả năng của nó đâu...Nhưng mà thôi, hôm nay thế là đủ rồi. Nếu mà có dịp thì tôi sẽ chỉ cô sức mạnh của thanh Oker.

-Thật sao, cảm ơn ông chủ.

Nói đoạn, Akame và Susanoo kéo cả đám Night Raid về. Cô rất vui mừng vì lần đầu tiên mà cô thấy được một tia hy vọng thật sự, một tia hy vọng để đối đầu với Esdeath. Còn Bách thì cậu cũng thoát khỏi gánh nặng tâm lý, về việc giúp Akame mạnh hơn, còn việc tập luyện cho cô thì cậu để cho một tương lai không xa của mình.

Bạn đang đọc Du Hành Sang Các Thế Giới sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.