Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thử thách thứ năm

Tiểu thuyết gốc · 2150 chữ

Cánh cửa lại một lần nữa xuất hiện, Bách bước vào nó.

Linh hồn của Bách nhập vào một bào thai còn chưa thành hình. Bào thai cậu đã bắt đầu có ý thức, nó tự nhận thức được nó là ai, nó tên gì.

Trong một bệnh viện===

Một tiếng hét vang trời kêu lên, tiếng hét mà ai nghe cũng phải cảm nhận được một nỗi đau xé gan, xé ruột và tiếng đó không ngoài ai khác người mẹ cả. Một người y tá nói với người mẹ trên giường rằng:

-Cố lên chị ơi ! Em bé sắp ra rồi. Chị cố hít thở đi chị !

Người mẹ tuy đau đớn, nhưng bà vẫn gắng sức mà rặn để sinh được đứa con của mình. Sau khi đã cố hết mình để sinh ra đứa con của mình, đứa bé cuối cùng đã chào đời. Cô y tá nói với người mẹ:

-Chị nghe thấy tiếng khóc của bé không.

Người mẹ hạnh phúc đáp lại:

-Có tôi nghe rõ lắm.

Tiếng khóc của em bé vàng khắp phòng, một tiếng khóc khoẻ mạnh của một sinh mạng kiên cường. Người mẹ nghe tiếng khóc của con mình như vậy, vui mừng nói với chồng khi cô vào phòng hồi sức:

-Con mình khóc to như vậy...Nên gọi nó là Thanh đi.

Thế là giờ đây Bách đã có tên họ mới đó là Huỳnh Tấn Thanh, một cái tên gắn liền với cách chào đời của cậu.

Giới thiệu sơ về gia đình mới của cậu. Mẹ của cậu tên Trịnh Khánh Như, ba cậu tên Huỳnh Văn Thành. Hai người đó là đại gia của thành phố Hồ Chí Minh, cha Bách là ông trùm xã hội đen trong thành phố, điều khiển tất cả mọi dự án từ trong bóng tối. Còn mẹ cậu cũng không thua kém gì ba cậu, bà là tổng giám đốc của siêu công ty của thành phố. Cuộc sống lần này của cậu mặc định đã là sống trên đống tiền.

Bố mẹ cậu vừa ra viện đã có một chiếc siêu xe Lamborghini Sesto Elemento đến đơn gia đình Thanh, người lái chiếc siêu xe đó không ai khác ngoài chú cậu. Đây là một dân chơi xe trong giới siêu giàu chính hiệu, nhà của chú cậu không gì khác ngoài xe, nhân dịp đứa cháu yêu dấu của mình ra đời nên chú cậu mới đánh chiếc xe xịn nhất của mình ra đón.

Băng trên con đường Trần Hưng Đạo, tuy có kẹt xe nhưng nó cũng không thể cản được cậu tiến về phía biệt thự của cậu. Khi về đến nhà, đập vào mắt Bách - bây giờ là Thanh - đó là một khung cảnh tráng lệ của một lâu đài giữ dòng thành phố. Trong đầu cậu nói 'Đúng là cuộc sống của người có tiền có khác'.

Cuộc sống của cậu phải nó là cực kỳ sung sướng hơn hẳn cuộc sống của cậu ở trái đất về mọi mặt. Câu nói "Muốn gì có đó" rất hợp với Thành hiện giờ, chỉ cần cậu muốn thì cả đống Manga và Lightnovel trên thế giới này sẽ ngay lập tức dịch ra tiếng Việt và gửi đến chỗ cậu.

Cậu còn sỡ hữu một trí tuệ hơn người. Cụ thể nó như này: Lớp một đã thông thạo hơn 12 thứ tiếng trên thế giới, lớp hai đã học xong chương trình phổ thông, lớp năm đã hoàn thành chương trình đại học. Nhưng tất cả những thứ đó cậu đề tự học ở nhà nên không ai biết, kể cả đó là bố mẹ cậu, nhưng duy nhất chỉ có một người biết đó là em gái của cậu.

Em gái của cậu tuy cũng học giỏi nhưng không bằng cậu, nên nó luôn nhờ cậu kèm thêm mỗi khi cậu rảnh. Và cậu luôn chiều chuộng nó, nên cậu dễ dàng chấp nhận.

Hai người cách nhau một tuổi, tuy vậy ra đường mọi người ai không biết rõ gia đình Bách thì cứ tưởng hai đứa này là bạn, có khi còn là người yêu. Em gái của Thanh tuy ngại khi bị họ hỏi, nhưng cô đã có người anh trai bên cạnh luôn bảo vệ cô và đính chính mối quán hệ của hai người, việc này khiến cô rất vui nhưng lòng cô vẫn mang mác nỗi buồn khi nghe câu " Không đâu ! Chúng con chỉ là anh em thôi ạ !" từ Thanh.

Đến cô cũng không thể hiểu nỗi cảm xúc của mình, và luôn tự trách mình tại sao chỉ là em gái của Thanh.

Nói sơ qua về cuộc sống của Bách khi là Thành. Cậu học trong một ngôi trường tư không có gì nỗi bật, vì công việc của ba cậu nên Thành mới cần ngụy trang, nếu không lũ sát thủ sẽ dễ dàng tìm đến cậu. Nhưng đời nào thằng Thanh quan tâm, một mình cậu với kinh nghiệm hiện giờ thì giết vài trăm tên sát thủ là chuyện dễ dàng không khó khăn. Tuy vậy cậu vẫn phải nghe lời ba mình, theo học một ngôi trường công y hệt quá khứ.

Cuộc sống học đường của cậu không có gì quá nổi bật ngoài việc cậu là một đại ca của lũ cắt đầu mối, một idol của trường, một thủ khoa của trường.

Câu chuyện cậu trở thành một đại ca cũng rất tình cờ, đó cũng là ngày cậu tìm được người sẽ đi cùng cậu. Đó là một ngày như bao ngày bình thường khác của lớp 8, cậu sau khi ra khỏi cổng trường, lấy chiếc điện thoại trong cặp mình ra kiểm tra tin nhắn của đứa em gái. Nó chỉ nhờ cậu khi đi về nhà nhớ mua cho nó cái đồ kẹp tóc, cậu vừa nhắn "Đồng ý" thì có một tui giảng hồ trong trường đến tìm cậu.

Chúng mang theo vũ khí đòi thanh toán cậu, cậu gỏi bọn chúng lý do, và bọn chúng cũng lịch sự đáp lại.

-Có thắng trong trường nhờ bọn tao xử mày đấy.

Cậu cười khinh bỉ bọn chúng, trong lòng cậu đoán, bọn chúng cũng không biết bố mẹ cậu là ai nên mới nghịch ngu như thế, nếu mà chúng biết thì bọn chúng sẽ không bảo giờ dám làm vậy. Cậu nói "nhỏ nhẹ" với bọn chúng kèm một chút sát khí:

-BỌN MÀY LÊN HẾT ĐI !

Bọn chúng liền lao lên tấn công cậu, cậu nhanh tay ném cái cặp của mình vào tên cầm đầu, khiến hắn choáng váng. Bắt lấy cơ hội Thanh tung ra một cú đấm vào cổ họng của tên đó, tuy chênh lệch sức giữa người lớn và thiếu niên khá nhiều nhưng cậu có thứ được gọi là Kinh nghiệm, thứ đó sẽ khiến cán cân sẽ cân bằng lại.

Cú đấm của cậu khiến hắn ngã xuống, cậu lấy chân mình đạp thẳng vào họng hắn. Đòn đó của cậu khiến máu từ trong cổ họng hắn chảy ra, bọn đệ tử của hắn chứng kiến cảnh kinh dị như vậy cộng thêm cái sát khí của Thành tỏa ra, thì không tên nào dám tiến lên.

Thanh sỉ nhục bọn chúng:

-Đúng là tụi nhát gan.

Một tên trong đó bị đụng tới tim đen nên hắn lao lên Thanh, cây gậy trên tay hắn hướng thẳng vào Thanh mà vung, nhưng cái khả năng cảm nhận của Thành không phải là trưng bày, cậu nắm lấy cây gậy của tên đại ca rồi giáng cho tên đó một cú chảy máu đầu trước khi cây gậy của hắn chạm vào Thanh.

Chỉ bằng một cú đánh, đầu tên đó như muốn nứt ra làm đôi, phải nói là sức mạnh và kinh nghiệm của Thành áp đảo. Mấy tên kia chứng kiến Thanh một gậy đánh đổ máu thì sợ xanh mặt.

Đột nhiên có một người con gái đi tới, đó là Hạnh, người đứng thứ hai về mặt thành tích sau Thành, cũng là một tiểu thư của một tập đoàn lớn. Nhưng đó gia đình tin tưởng vào trường công của nhà nước, nên mới cho cô theo học ngôi trường này. Nhan sắc của Hạnh phải nói là cực phẩm, khuôn mặt V-line, đôi mắt sáng, nước da trắng hồng mềm mịn như da em bé ,thân hình tuy chưa phát triển hết nhưng cũng là hàng cực phẩm, nhưng khiến Thanh phải chú ý cô đó chính là mái tóc, một mái tóc đẹp đến mức không tả được. Và cô đã được tất thẩy 19 người tỏ tình, nhưng bị cô từ chối thẳng thừng.

Cô thấy Thanh bị bao quanh bởi giang hồ thì sợ tái mặt. Cô hét lên:

-Mấy người làm gì vậy ?! Tại sao mấy người bảo quanh Thành.

Sự xuất hiện của Hạnh khiến Thanh phải chửi thầm 'Chết cha !' một tên trong số chúng không hiển sao nhắm cây gậy của mình vào Hạnh mà đánh. Thanh cũng không thể người khác phải vướng vào rắc rối này, nên cậu lao lên đỡ cho cô một gậy. Cú đánh đó khiến Thanh phải khụy chân xuống đất, cô lo lắng đỡ Thanh dậy, cô hỏi Thanh:

-Thanh Thanh này...Mày có sao không ?

Cậu đứng dậy rồi nở một nụ cười không thể nào ngầu hơn, nói:

-Chưa bảo giờ ổn hơn lúc này cả.

Thanh đứng dậy, cậy cằm cây lên rồi bảo Hạnh:

-Mày nhắm mắt lại đi, mọi chuyện sẽ đỡ kinh dị hơn đấy !

Hạnh làm theo lời Thành bảo. Bịt hai mắt lại.

Thanh khi xác nhận cô không thể nhìn thấy được nữa, cậu cầm cây gậy đánh thật mạnh vào mặt của tên gần đó, đòn đó của Thanh trực tiếp nhổ mấy cái răng của hắn. Mặc dù tụi này tuy chưa giết người bao giờ nhưng chúng cũng không phải lũ ngu. Bọn chúng cũng đã lợi dụng lúc Thanh quỳ gối xuống đất mà lao lên, nhưng khi Thanh đứng dậy kèm theo sát khí kinh khủng thì bọn chúng phải lùi lại.

Bọn chúng không thể nào duy chuyển khi hứng phải một phần tỉ sát khí của Bách khi ở thử thách thứ nhất, nhưng giờ đang là Thanh. Từng kẻ bị cậu đập không gãy tay thì vỡ mặt. Một nhóm gần 20 tên vậy mà bị một thằng nhóc đánh cho chạy mất dép.

Khi giải quyết xong tui giang hồ thì Thành đến trước Hạnh rồi chìa tay định đỡ cô dậy và nói:

-Mày mở mắt ra được rồi đó.

Hạnh bỏ hai tay mình ra, lần đầu tiên cô thấy một "hoàng tử" của đời mình. Hoàng tử đó đang nhuốm đầy máu, nhưng nó không phải là máu của cậu, đó là máu của mấy tên đang nằm dưới đất. Cảnh tượng đó đã in vào sâu tâm trí của Hạnh, lần đầu tiên trái tim cô rung động.

Sau hai tháng===

Cậu từ đó trở thành đại ca của mấy thằng trẻ trâu trong trường nhờ mấy ông giang hồ kia lần truyền. Và cậu cũng tìm được người vợ của mình

Cậu dần dần lớn lên, trở thành một doanh nhân thành đạt mà không có sừng. Cậu cũng đã hoàn thành ước mơ sưu tầm toàn bộ những figure waifu của mình và sơn nguyên chiếc máy bay hình Zero two.

Hôm nay đang đi trên đường thì bảng hệ thống hiện lên.

[ Liệu chủ nhân có muốn huấn luyện tiếp không ? ]

Bách dường như hiểu câu hỏi đầy ẩn ý của hệ thống. Cậu đương nhiên là nhớ mình là ai, mình làm gì. Và cậu lao ra đường, để một chiếc xe tông vào mình. Cậu chết trong nụ cười mãn nguyện.

Lúc này linh hồn của cậu đã rời khỏi cơ thể Thành, cậu trở về hình dạng ban đầu của mình.

Cánh cửa một lần nữa hiện lên, nhưng khi chuẩn bị bước qua thì cậu cảm thấy có gì là lạ. Quay người về phía sau, Bách thấy cả hai gia đình mới và cũ đang đứng phía sau vẫy tay. Cả bố, mẹ, em gái, vợ đều đầy đủ.

Trong lòng cậu bỗng nhiên xuất hiện một nguồn nhiệt dịu nhẹ, nó giống như một cảm giác ấm áp. Cậu vẫn như vậy, vẫn là Bách, nhưng giờ đây có một thứ gì đã thấy đổi. Bách quay lưng về phía họ, giơ cánh tay mình lên, tạm biệt họ. Cậu bước về phía cánh cửa, bây giờ cậu đã đủ dũng khí để đối mặt với toàn bộ thử thách mà hệ thống đưa ra

Bạn đang đọc Du Hành Sang Các Thế Giới sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.