Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Quốc Hoa

Phiên bản Dịch · 2267 chữ

Chẳng mấy chốc đã tới chiều, Trần Phong cầm lên điện thoại, trên đó hiển thị mấy cuộc gọi nhỡ, tất cả đều của chú ba, lúc nãy bản thân chỉ tập trung dạo quanh diễn đàn, căn bản bên ngoài như nào hắn không hề biết.

Ngoài ra còn thêm một tin nhắn, nói rằng sẽ lập tức đến tiểu khu đón mình, Trần Phong nhìn nhìn thời gian, chỉ sợ cũng sắp tới nơi, nhắn tin trả lời lại, kêu chú đợi hắn rửa mặt chải đầu một chút liền xuống.

……

Trước cửa khu nhà, một chiếc Mercedes Benz màu đen chầm chậm dừng trước mặt Trần Phong, cửa sổ phía sau hạ xuống, lộ ra một khuôn mặt trầm ổn.

Áo sơ mi hoa giản dị, tóc húi cua hiện đại, trên mặt đeo kính râm, nhìn qua tầm khoảng hơn bốn mươi tuổi, khí chất này, giống hệt sếp tổng của công ty nào đó.

“Chú ba?”

Trần Phong có chút sững sờ, đã hơn một năm không thấy, hắn có điểm không dám nhận.

Người nọ tháo xuống kính râm, lộ ra khuôn mặt quen thuộc, đúng là chú ba của hắn Trần Quốc Hoa.

“Lên xe đi!”

Trần Quốc Hoa ngoắc ngón tay về phía Trần Phong nháy mắt.

Trần Phong vội vàng lên xe, “ Chú ba, đây là Mercedes Benz sao, thiết kế hiện đại a, chạy lại nhanh, siêu phẩm đó!”

Trần Quốc Hoa đã ngoài 40, tuy rằng bạn gái cũng rất nhiều, nhưng chưa hề có ý định kết hôn, nên bây giờ vẫn là kiếp độc thân, quan hệ khá tốt với Trần Phong, vì thế ở trước mặt chú ấy, hắn không nghĩ kiêng kị cái gì .

“Tiểu tử thối, châm chọc chú mày đúng không?”

Trần Quốc Hoa ném cho hắn ánh mắt xem thường, đem kính râm đeo lên lần nữa, lắc lắc sợi dây chuyền vàng trên cổ, bày ra bộ dáng lãnh khốc.

Xe chậm rãi rời khỏi chung cư, nhẹ nhàng không gây chú ý, vào những năm hai mươi, nếu có một con xe như này cũng đã là một phú đại.

“Chú nghe ba con nói, con đến Thiên giới du học?”

Trần Quốc Hoa cười hỏi, nghe giọng điệu này, Trần Phong biết kiểu gì sau lưng hắn lão ba già kia thảo nào cũng chế thành chuyện cười cho xem, rõ nàng, chú ba cũng không ngoại lệ.

Trần Phong bĩu môi, “Lão ba thật đúng là miệng rộng, cái gì cũng nói cho chú.”

Tam thúc cười ha ha.

“Không tồi, hơn một năm không gặp, nhìn qua trưởng thành lên không ít, không nghĩ tới, thời gian chớp mắt, con đã lớn như vậy rồi, năm tháng đúng là không buông tha ai a, nhớ hồi đó……”

Sau khi cười xong, Trần Quốc Hoa bắt đầu lải nhải.

“Chú ba, đừng nói về lúc đó a!” Trên trán Trần Phong xẹt qua một tia hắc tuyến, “Chú đang muốn đem con đi đâu vậy?”

“Nhà chú chứ đâu, sau này con chuyển về ở với chú đi, còn nưa, nghe nói con muốn nhập học ở đại học Thục Đô? Chú để người thu xếp rồi, Nhà chú cách đại học Thục Đô không xa, về sau có đi học cũng tiện đường.” Trần Quốc Hoa dõng dạc nói.

“Cháu ở đây vẫn tốt mà!”

“Tốt cái gì mà tốt!”

Trần Phong đổ mồ hôi, “Nhưng chỉ có cháu với chú?”

Hai người đàn ông, cùng nhau gộp lại một chỗ không hay lắm đi, thà rằng hắn cứ ở một mình còn thoải mái hơn.

“Còn có cô ba nữa!” Trần Quốc Hoa bắt chéo chân thoải mái nói một câu.

Dì ba?

Trần Phong sửng sốt, sau đó vui sướng không kìm được, “Chú ba, chú có vợ rồi?”

Trần Quốc Hoa nhún vai, “Còn đang tìm hiểu, không có gì thay đổi, con chuẩn bị ăn cỗ đi là vừa!”

“Hắc hắc, chú ba a, bề ngoài chú cũng không phải dạng vừa, cộng thêm nền tảng Trần gia chúng ta, chỉ cần nỗ lực thêm một chút, ân cần thêm một chút, dì gả cho chú chỉ còn vấn đề thời gian.” Trần Phong cổ vũ nói.

Chú ba bây giờ đã ngoài 40, lão ba lão mẹ của hắn đau đầu vô cùng, đương sự thì vẫn nhởn nhơ, hiện tại tốt rồi, chú ba cuối cùng cũng đi tìm vợ.

Trần Phong có chút hồi hộp mong chờ được nhìn thấy bộ dạng dì ba tương lai, ánh mắt của chú ấy sẽ không kém như ba hắn đi?

“Cháu hiểu cái rắm gì, là chú đây đang kiểm tra cô ấy, chứ không phải cô ấy kiểm tra chú nhá.” Trần Quốc Hoa trợn mắt, ngoan cố tuôn ra một câu.

“A, chú ba, chú thật sự mạnh vậy luôn.”

Trần Phong cười một tiếng, rõ ràng không tin, truyền thống đất Thục nam nhân sợ vợ, nổi danh khắp nơi, lão ba là minh chứng rõ ràng, Trần Phong cũng không nghĩ Trần Quốc Hoa ngoại lệ.

……

Hai người buôn dưa lê bán dưa thối cả đoạn đường, xe vòng vèo qua lại cũng đến phố Hoa Đông.

Phố Hoa Đông, đây là khu vực nhà giàu của Thục Đô.

Khu vực này trên cơ bản đều là trang viên biệt thự, vị trí địa lý thập phần ưu việt, những người có thể mua nhà ở đây, hoặc sắm một khu đất nơi này dùng ngón chân cũng có thể nhìn ra toàn là đại phú đại quý.

“Chú ba, chú sống ở đây?”

Trần Phong cũng từng tới Thục Đô, cũng có đến thăm nhà Trần Quốc Hoa, khi ấy Trần Quốc Hoa tuy rằng mua nhà ở Thục Đô, nhưng vị trí rất kém, cơ hồ đều phải vòng quanh thành phố, hiện tại nơi này chính là trung tâm thành phố, tấc đất tấc vàng.

Trần Quốc Hoa hơi hơi gật gật đầu, “Số 18 phố Hoa Đông, về sau nhưng đừng tìm lầm!”

Ngữ khí nhàn nhạt, nhưng nhìn cách ăn mặc của Trần Quốc Hoa, Trần Phong có thể nhận ra, nơi này không phải ai cũng có thể tùy tiện đến.

Một năm không trở về, biến hóa không khỏi cũng quá lớn!

“Nhà ở đây, giá cũng đến vài trăm vạn đi? “

Sau khi xuống xe, Trần Phong không khác gì bà ngoại Đại Quan Viên Lưu, nhìn bên này ngó bên kia, thế giới quan mở rộng.

Trần Quốc Hoa đem ví kẹp vào nách, thuận tay vỗ vỗ vai Trần Phong “Mấy trăm vạn? Cho cháu, cháu mua hộ chú một cái”

Trần Phong ngượng ngùng, hắn đương nhiên biết, trang viên này căn bản không có khả năng giá mấy trăm vạn, chẳng qua chỉ đùa một chút mà thôi.

Rốt cuộc, nơi này cũng là trung tâm thành phố, tấc đất tấc vàng, đến chọn bừa một căn nhỏ, giá đã mấy trăm vạn, huống chi hẳn một khối trang viên?

Số 18 phố Hoa Đông.

Xung quanh được bao bởi bức tường cao ngất, ngoài cửa treo một tấm bảng, trên đó có dòng chữ lớn, Trần trạch.

Phía dưới là dòng chữ nhỏ hơn, “Nhà riêng, người không phận sự miễn vào!”

“Trâu bò, chú ba, nơi này thật sự là nhà chú?”

Trần Phong có điểm khó có thể tin.

“Đấy là con chưa thấy qua phủ trạch của mấy đại thế gia thôi, bọn họ bây giờ ấy, đều ra ngoại ô cư ngụ hết rồi ……”

Trần Quốc Hoa ưỡn bụng, mặc dù nói vậy, nhưng ý tứ bên trong lời nói của ông vẫn không giấu nổi tự hào, cằm đều nâng cao tận trời.

“aiz. nơi này cái gì cũng tốt, chỉ có không khí hơi kém, an ninh cũng chẳng ra gì!”

Nghe xong lời này, Trần Phong không tự giác quay đầu nhìn cửa, bảo vệ nơi đây ít cũng đã 20 người, một đám long tinh hổ mãnh, thân thể cường tráng, còn nói an ninh không ra gì?

“Đừng nhìn bề ngoài như thế, trông vậy chứ không ai có năng lực vượt trội, mạnh nhất cũng chỉ cấp Dị Sư năm sao, mấy ngày nữa phải thay toàn bộ!”

Trần Quốc Hoa hờ hững nói một câu.

Cư nhiên dùng dị nhân làm bảo vệ? Trần Phong nhìn Trần Quốc Hoa, lúc này, đột nhiên cảm giác người chú này của hắn có điểm sâu không lường được.

“Chú, con mạo muội hỏi một câu được không, chú kinh doanh gì vậy?” Trần Phong ngập ngừng.

Trước đấy vẫn luôn băn khoăn vấn đề này,bây giờ rốt cuộc không nhịn được hỏi ra.

“Nói sau nhé!”

Trần Quốc Hoa đáp cho có lệ, mang theo Trần Phong đi qua con đường rừng nhỏ tới cái sân được thiết kế phong cách phương Tây .

Trang viên này rộng gần 10 mẫu, có rừng cây nhỏ, hoa viên, bể bơi lộ thiên, cái gì cũng có.

Sân chính là biệt thự ba tầng, phía trước còn có một đài phun nước nhỏ, vườn hoa trải dài hai bên, một người phụ nữ đang cầm bình nước tưới hoa.

Nhìn phía sau, có vẻ rất xinh đẹp!

“Di, đã về rồi?”

Nghe được tiếng bước chân, người nọ xoay người.

Một khuôn mặt vô cùng thanh tú, nhìn qua chưa đến 30 tuổi, tuy rằng không tính là cực phẩm mỹ lệ, nhưng cũng kém là bao, giơ tay nhấc chân, trời sinh một loại khí chất đoan trang nhã nhặn.

Đúng chất người phụ nữ dịu dàng!

Đây là ấn tượng đầu tiên Trần Phong .

“ừm!”

Trần Quốc Hoa khẽ gật đầu, tùy tay đưa túi qua, như thể cố ý cho Trần Phong thấy địa vị của ông trong nhà.

“Đây có phải là tiểu Phong?”

Người phụ nữ tiếp nhận cái túi, lực chú ý dừng trên người Trần Phong.

“Dì khỏe!”

Không cần Trần Quốc Hoa giới thiệu, Trần Phong cũng biết nữ nhân này là ai.

Xưng hô này khiến nàng có chút chống đỡ không được, nhìn sang Trần Quốc Hoa, trên mặt lộ ra thẹn thùng, thế nhưng cũng không biết có nên hay không đáp lại.

Trần Quốc Hoa nhưng chẳng hề để ý, đối kia người phụ nữ vẫy vẫy tay, “Đi phòng bếp nhìn xem đã chuẩn bị đồ ăn chưa, đêm nay tôi muốn cùng tiểu phong hảo hảo tâm sự!”

“Vâng, nghe nói tiểu phong thích thịt vịt chua ngọt, em xuống làm một ít, một chút là xong mong cháu không chê dì tay nghề kém!”

Người phụ nữ dịu dàng gật đầu, xoay người yểu điệu đi về phía tòa kiến trúc bên cạnh.

“Không tồi a, con đúng là phải lau mắt mà nhìn, trâu già gặm cỏ non, thẩm mỹ của chú so với ba con cao hơn nhiều!”

Nhìn theo hướng dì ba rời đi, Trần Phong hết lòng khen ngợi, trước khi đến đây hắn còn lo lắng không thể hòa thuận, hiện tại xem ra, chính mình lo lắng là dư thừa.

“Nếu như bị mẹ con nghe được những lời này, chỉ sợ da cũng sẽ bị lột xuống!”

Sau khi biệt thự, nội thất có thể dùng từ huy hoàng tráng lệ để hình dung, phòng khách rộng rãi, đèn trần lộng lẫy, sô pha da bọc sáng loáng, TV tinh thể lỏng cỡ 100 inch, tất cả đều thể hiện chủ nhân nơi này là người đại phú đại quý biết nhừng nào.

Trần Phong không coi mình là người ngoài, trực tiếp nhả mình lên sô pha, thật thoải mái a.

“Con nói a, ba con tốt xấu gì cũng từng tốt nghiệp đại học Thục Đô còn là sinh viên tiêu biểu, vì cớ gì lại đâm đầu về quê trồng trọt? Còn cưới phải con mẹ, ai, chú biết không, hơn một năm không về, mẹ con thế nhưng ngày càng cao lớn khủng bố lên nhiều……”

Thành thật mà nói, Trần Phong là thật sự nghĩ không ra, trong số anh em của ba hắn, lão ba có thể coi là người có trình độ nổi bật nhất, hiện tại đổ đốn ra như vậy, lại còn lão bà cao to hơn mình mấy lần.

Trần Phong đã từng nhìn thấy ảnh chụp lão ba thời trẻ, tuy rằng chưa xếp vào hàng đặc biệt xuất chúng, nhưng cũng coi như anh tài sáng láng.

Thật không biết lão ba trải qua chuyện gì, ánh mắt làm sao mà thẩm mỹ kém thế.

Trần Quốc Hoa đẩy tách trà về phía Trần Phong, há miệng thở dốc, một bộ muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là lắc đầu cười khổ, “Con còn trẻ, không hiểu được!”

“A?” Trần Phong lắc đầu, thôi đi, hắn chỉ hy vọng mình không di truyền cái thẩm mỹ kì quặc của lão ba.

Trần Quốc Hoa cười cười, “Đúng vậy, dù sao cũng là người vợ sẽ sống hết phần đời còn lại, tính tình ba con như vậy, không nên chọn người phụ nữ đặc biệt sao?”

“Phốc!”

Trần Phong vừa uống một ngụm nước trà thiếu chút nữa phun lên mặt Trần Quốc Hoa.

Hình như là rất có đạo lý!

“Chú, người nói thật độc a!”

Câu nói này, suýt chút nữa làm Trần Phong cười chảy nước mắt, một hồi lâu bình ổn lại.

Bạn đang đọc Du học về từ Thiên Giới ( Dịch ) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15740850
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.