Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao kèo có lợi

Phiên bản Dịch · 2312 chữ

Xem vậy mà Cát Quân cũng thật can đảm, sau khi hét lên một tiếng dài, đã lập tức nghiến chặt răng, kìm lại đau đớn. Mồ hôi từng giọt lăn xuống gò má, khăn trải giường cơ hồ ướt sũng một mảng.

Bác gái sợ tới mức bủn rủn chân tay, nhưng cơn đau này diễn ra không lâu lắm, ngay sau đó liền như thủy triều chậm rãi rút đi.

Trên phần cánh tay bị cụt của Cát Quân mới nãy còn đầm đìa máu giờ đang khép lại, không những thế làn da non nớt mềm mại cũng mọc ra.

Quá kỳ diệu!

Bác gái kinh ngạc không nói lên lời!

Cát Quân từ cơn đau hồi phục, thở ra từng ngụm khí nặng nề.

“Cảm giác thế nào?” Trần Phong hỏi.

Cát Quân lau mồ hôi, “Lúc nãy thì rất đau, bây giờ lại ngứa, ngứa vô cùng!”

Nhất là chỗ miệng vết thương, da non mọc ra làm anh ta muốn duỗi tay gãi, cào cho bớt khó chịu. Nhưng không được, chỉ có thể chịu đựng.

“Da non mọc lại, đương nhiên ngứa!”

Trần Phong cười thản nhiên, hắn rất tin tưởng công dụng của Linh nhục.

Vết thương hồi phục với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy, Cát Quân cảm giác như hàng ngàn con kiến bò qua trên người, so với đau đớn, thế này còn khó chịu hơn gấp trăm ngàn lần a!

Tuy nhiên, nhìn thấy điều kỳ diệu như thế, mẹ con hai người trong lòng vẫn tràn ngập hy vọng.

Chưa đến một phút, miệng vết thương cũng đã hoàn toàn lành lại, không còn huyết nhục đầm đìa, thay vào đó là làn da mịn màng nhẵn nhụi, nhìn qua hơi giống quả bóng hình bán nguyệt.

“Đây……”

Bác gái có chút hoang mang, không phải nói sẽ mọc ra cánh tay mới sao, bây giờ da chỗ đó khép lại rồi, mọc ra thế nào nữa?

Trần Phong giơ tay ngắt lời bà. Ánh mắt nhìn xuống chỗ cánh tay bị cắt, da khép lại hoàn hảo, nhìn kĩ còn thấy một cái bọc nhỏ lộ ra.

Hệt như mụn trứng cá, càng mọc càng to!

Bác gái thấy vậy cũng tiến lại gần.

“Má ơi, thật đúng là mọc ra rồi?”

Bà sợ hãi kêu lên, cái bọc càng ngày càng dài ra, giống như hạt đậu, đâm chồi phát triển nhanh chóng, chỉ chốc lát đã hình thành lên hình dạng.

Cát Quân hét lên, thật quá thần kỳ, mọc thật sự mọc lại.

Đồng thời, cơ thể to béo lúc đầu của Cát Quân cũng gầy đi theo sự phát triển của cánh tay. Bác gái lại lo lắng không thôi.

“Cánh tay phát triển sẽ tiêu hao lượng huyết khí vô cùng lớn, yên tâm, sẽ không tổn thương đến cốt lõi cơ thể, cứ coi như thuận tiện giảm béo đi!” Trần Phong nói.

Nghe được lời này, mẹ con hai người mới nhẹ nhàng thở ra, buông xuống tảng đá đè nặng, bác gái kích động khóc to, “Con trai, chúng ta hôm nay gặp được quý nhân, con được cứu rồi!”

“Mẹ, con có thể cảm nhận được tay trái, con có thể cảm nhận được tay trái!” Cát Quân cũng vô cùng xúc động.

……

Năm phút sau.

Cát Quân ngồi trên giường, trên mặt hiện lên chấm hỏi to đùng, biểu tình bối rối không cách nào diễn tả được, bác gái bên cạnh mặt cũng đen lại, như sắp phun trào đến nơi.

“Ha ha, vật nhỏ này, rất tinh xảo a!”

Trương Thông đến trước mặt Cát Quân, nhìn cánh tay mới vừa mọc của anh ta, nín cười, vất vả vất vả a.

Chỉ thấy trên chỗ tay bị cụt, mọc ra một bàn tay bé xíu. Tổng thể mà nói, chỉ lớn hơn ngón tay bình thường. Tuy rằng hình hài đều đủ cả, nhưng so với thân thể bây giờ thật sự là.....chênh lệch.

Bây giờ, cánh tay đã dừng phát triển, còn Cát Quân cũng gầy đi một vòng lớn, hoàn toàn không còn cái dạng mập mạp ban đầu.

Một bên tay to, một bên tay nhỏ, nhỏ lại còn nhỏ xíu như thế, trông cực kì dị dạng, buồn cười không chịu nổi, anh ta tiếp thu kiểu gì bây giờ?

Mọc ra cái tay dị dạng như vậy, thà rằng đừng mọc còn hơn!

Cát Quân bên cạnh nước mặt chảy ngược, mẹ anh cũng vô lực, chỉ có Trương Thông đứng một chỗ nghẹn cười, đem cái tay đang động động của Cát Quân làm vui sướng!

“Thực chất Linh Nhục là loại thuốc dùng huyết khí nguyên chủ tiêu hao để trưởng thành, cho nên không thể một lần liền được, nó sẽ ở trên người anh chậm rãi phát triển, chỉ cần ngày ngày chăm chỉ luyện tập, tu luyện dị năng, đem năng lượng trong cơ thể từ từ bổ sung cho cánh tay ấy, sẽ rất nhanh quay trở về như cũ thôi!” Trần Phong tốt bụng giải thích.

Nghe xong, sắc mặt mẹ con Cát Quân mới bình tĩnh trở lại, bọn họ còn tưởng rằng phát triển đến mức độ đó đã là tối đa, nếu vậy, còn không bằng dùng dao lần nữa cắt bỏ.

Dù sao, đối với nhiều người. tàn tật so với phế bỏ, thật sự tàn nhẫn hơn nhiều!

Cát Quân kéo chăn che đi cánh tay nhỏ, anh ta có chút không chịu nổi ánh mắt của Trương Thông.

……

Tối muộn, Cát Quân bắt đầu xử lý giấy tờ xuất viện, hiện tại ở đây cũng không còn tác dụng gì, cánh tay đã được chữa, phải nhanh nhanh về nhà để còn bồi bổ.

Dựa theo thỏa thuận với Trần Phong, Cát Quân sẽ gia nhập Thương Long Các, Trương Thông đem hợp đồng chuẩn bị trước đó đưa cho anh ta, không cần nhìn, Cát Quân liền trực tiếp ký tên.

Có thể thấy, người đàn ông này quả thực thẳng thắn.

Ra khỏi bệnh viện, Cát Quân thấy mình như được sinh ra lần nữa.

Bên cạnh bệnh viện có một nhà hàng món ăn Trung Quốc, mọi người tụ tập nhau đến đây, hôm nay Trương Thông xung phong đứng ra chủ trì, lần này kêu gọi được một Dị nhân tốc độ gia nhập, đã vậy năng lực không phải tầm thường, chắc chắn sẽ được Hiệp hội khen thưởng, tất nhiên, không thiếu được phần Trần Phong.

Trương Thông muốn chiêm ngưỡng một chút năng lực Cát Quân, gọi lên một mâm đậu phộng, hướng Cát Quân chỉ qua.

“Xoạch xoạch!”

Chiếc đũa vung lên, nhanh như chớp, chỉ kịp nhìn được tàn ảnh lướt qua, không quá vài giây hơn 100 viên đậu phộng trên bàn đã biến mất.

Nhanh thì có nhanh thật, nhưng độ chính xác chưa đủ, đa số đậu phộng đều bị đánh bay tứ phía, thậm chí có hai viên còn bị nhét vào trong lỗ mũi Trương Thông.

“Ha ha!”

Trương Thông mạnh mẽ nhổ ra hạt đậu, oán niệm nhìn Cát Quân.

Trần Phong bên cạnh đánh giá, tốc độ này của Cát Quân, mới chỉ dùng có một tay mà đã nhanh đến như vậy, nếu có hai tay, thương thế hồi phục thì như thế nào. Trước đó anh ta nhập viện cũng là do bộc phát tốc độ vượt qua âm thanh a.

Tốc độ siêu âm!

Trần Phong tự nhận chính mình hiện tại toàn lực đánh ra một quyền, hẳn có khả năng đánh ra siêu âm, nhưng muốn liên tục ra quyền, khẳng định không kịp.

“Tốc độ của anh rất nhanh, nhưng do vừa thức tỉnh dị năng, cho nên não bộ chưa theo kịp tốc độ đôi tay, hơn nữa thân thể cũng quá yếu ớt, không cách nào chịu được áp lực vận động, mới dễ dàng mất khống chế, tay anh bị cụt lần này chính là do nguyên nhân này!” Trần Phong nhìn ra trọng điểm.

Cát Quân gật đầu như trống bỏi, tựa như học sinh đang nghe thầy giáo giảng bài, Trần Phong tuy rằng so với mình nhỏ hơn, nhưng phương diện này khẳng định bản thân cần phải học hỏi hắn.

“Vậy tôi nên làm gì?” Cát Quân hỏi.

Trần Phong nói, “ Rất đơn giản, hiện tại không cần ngay lập tức dùng tốc độ tối đa, cứ chậm rãi nhanh dần, để thân thể thích nghi……”

Trương Thông bên cạnh nói tiếp, “ Anh ngày mai hãy đến công ty nộp hồ sơ, rồi tôi sẽ mang anh đi kiểm tra đo lường năng lực, nếu đúng như tôi phỏng đoán, có thể năng lực của anh đã đạt trình độ cảnh giới Tông sư. Một khi dị mạch trong cơ thể được khai thông, giải phóng ra năng lượng điều tiết cơ thể thì cần được bồi dưỡng. Nhằm đảm bảo cho quá trình tu luyện, mỗi tháng Hiệp hội sẽ phát thuốc bổ trợ làm phúc lợi, cho nên, anh Cát, từ giờ trở đi, cuộc sống của anh sẽ thay đổi hoàn toàn, quên đi những ngày tháng lam lũ đi……”

Trương Thông thao thao bất tuyệt, Cát Quân nghe vô cùng nghiêm túc, đến tận 10 giờ tối, Cát Quân mới bị lão mẹ lôi về.

Trước khi đi, Trần Phong nhờ qua Cát Quân một việc, Cát Quân thân là đầu bếp, khẳng định hiểu biết sâu về nấu ăn, vốn dĩ Trần Phong chỉ định đến hiệu sách mua một ít thực đơn đem cho Tiểu Táo Quân, nhưng sau khi ngẫm lại, mấy cái thực đơn trong đó chỉ được cái hoa hoè loè loẹt, hắn không nhìn cũng không hiểu, rất khó lựa ra, nếu đã gặp được Cát Quân vậy liền nhờ anh ta đi.

Nhờ anh ta hỗ trợ chọn một ít thực đơn đặc biệt, rồi đem cho Tiểu Táo Quân, bán lấy Luận Đàn Tệ.

Trần Phong giúp mình mọc lại cánh tay, Cát Quân trong lòng cảm kích còn không kịp, làm trâu làm ngựa đều nguyện ý, huống chi chỉ là giúp Trần Phong chọn một ít thực đơn đơn giản này. Trong đầu thực đơn đều có một đống lớn, muốn lúc nào cũng có thể đưa đến cho Trần Phong.

Tuy rằng bản thân không biết Trần Phong mua thực đơn làm cái gì, nhưng công tử nhà người ta, nói không chừng chính là đam mê, hơn nữa cũng không phải đòi anh tiền, hết thảy chi phí Trần Phong chịu.

……

“Cát Quân, tự mình đột phá Dị Nhân, trời sinh dị năng cường đại, sau này nhờ công hội thu xếp một chút, giúp anh ta học một ít võ thuật, nhất định đào tạo được một cái nhân tài!”

Bấy giờ còn lại Trần Phong cùng Trương Thông, gã có điểm tiếc hận, “Nhưng mà này Phong thiếu, cái thuốc Linh Nhục gì đó của cậu, chắc là cực kỳ trân quý đi, dùng trên người anh ta, thật sự có chút……”

Ban nãy còn ở bệnh viện, Trương Thông gọi đến cho Trần Quốc Hoa xin ý kiến, sợ rằng Trần Phong lấy danh nghĩa hiệp hội cho Cát Quân quá nhiều hứa hẹn, gây tổn thất lớn.

Tuy nhiên, câu trả lời của Trần Quốc Hoa đúng là làm Trương Thông mở rộng tầm mắt, Trần Quốc Hoa chỉ nói một câu, Trần Phong muốn làm thế nào liền làm như thế, miễn hắn vui vẻ là được.

CMN, sếp đúng là sếp, hoá ra là chính mình lo chuyện bao đồng, người ta bản căn bản không thèm để ý hiệp hội sẽ tổn thất bao nhiêu, chỉ cần cháu trai vui đều được, vụ làm ăn đầu tiên, muốn thế nào thì như thế ấy.

Từ đó có thể nhìn ra, người cháu trai này trong lòng sếp chiếm vị trí rất quan trọng, bằng không cũng sẽ không mặc kệ như vậy.

Cái thuốc Linh nhục kia, Trần Phong nói là loại mới, Trương Thông đương nhiên tin, hơn nữa gã chắc chắn thuốc đó giá trị tuyệt đối vô cùng cao, đáng tiếc, Trần Phong mày đều không nhíu một chút dùng ở trên người Cát Quân.

“Đồ vật là thứ vô tri, người mới là cốt yếu, người tồn tại mới có thể sáng tạo giá trị lớn hơn.” Trần Phong nói một câu.

Trương Thông nghe vậy, ném cho Trần Phong một ngón tay cái, “Phong thiếu thật soái.”

Trần Phong dở khóc dở cười.

“ầy, Phong thiếu, thuốc kia cậu còn không?”

Trương Thông hướng bên người Trần Phong nhích lại gần, thấp giọng hỏi một câu, một đại nam nhân, thoạt nhìn thế nhưng có vài phần thẹn thùng cùng bẽn lẽn.

“Như thế nào? Anh muốn?” Trần Phong trên dưới đánh giá Trương Thông, tên này cũng không có thiếu cánh tay hay thiếu chân a.

Trương Thông ngượng ngùng, chề môi nói, “Tôi có người anh em, lớn lên không quá như ý, vóc dáng quá nhỏ, tôi đang nghĩ, có thể hay không làm hắn một lần nữa cao lên, so hiện tại hơn một ít.”

Thâm ý.

“Anh có anh em?” Trần Phong kinh ngạc nhìn gã, đơn thuần cũng không nghĩ nhiều, “Linh Nhục chỉ có thể tái sinh bộ phận đã mất, nhưng không cách nào làm người cao lên……”

Nói đến đây, Trần Phong cảm giác ánh mắt Trương Thông có chút quái dị, tựa hồ tỉnh ngộ điều gì, “Xin hỏi người anh em trong nhà đứng hàng……”

“Đứng hàng thứ hai!” Trương Thông cúi đầu, đỏ mặt nhìn về phía nơi nào đó.

Bạn đang đọc Du học về từ Thiên Giới ( Dịch ) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15740850
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.