Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở Đầu

Tiểu thuyết gốc · 1267 chữ

Tại bảng thông báo ở trường, những học sinh súm lại xem bảng thông báo rồi bắt đầu thì thầm to nhỏ bàn tán:

“Cái gì thế này, cuộc thi quốc gia do Khang Dụ đi thi để lấy danh dự cho trường nhưng lại bị trượt rồi này.”

“Tưởng học bá cở nào giờ trường chắc đang trách mắng ấy nhỉ”

“Nghe nói cuộc thi này quan trọng rất lớn đối với trường Khang Dụ làm thế thì chắc toan thật rồi”

“Cuộc thi này giúp cho trường được vào top 11 các trường lớn nhất cả nước giờ thất bại là trường sẽ không còn bất kì cơ hội khác nào nữa”

“Đúng bầu nó đi thi chỉ dược ăn rồi báo không hay tẩy chay nó đi”

“Được nhỉ”

Một người đi tới với những bước đi mệt mỏi yếu ớt đến cả người khác khi nhìn vào củng tự động mất sức đến không đi nổi. Ngẩn cái đầu lên ngước nhìn có thể thấy được đó là biển hiệu ghi “Phòng Hiệu Trưởng”.Chưa kiệp vào nhưng đứng bên ngoài củng cảm nhận được sự nguy hiểm ở bên trong. Bắt đầu tiến vào là một người với dáng người mập mạp bước tới chỉ vào mặt quát:

“Khang dụ ơi là Khang Dụ ttao đã chông cậy vào mày chi số tiền lớn để lo chi phí sinh hoạt, học tập chỉ nhờ mày 1 việc đó chính là đậu lần thi đó nhưng mày đã trược giờ bắt đầu sự nghiệp của tao đi xuống tất cả là do mày. Tao sẽ lấy lại số tiền tao bỏ ra cho mày và cút khỏi trường cho tao”

Với vẻ mặt tức tối đáp lại:

“Ông biết mà tôi nhèo đến mức phải ăn mì hằng ngày sống ở trọ lấy đâu ra tiền mà trả tôi củng không thèm ở trong cái trường thối nát này đâu”

“Không trả được thì lấy đồ đạc của mày ra thế chấp”

“Ông..,”

Khang dụ liền phất tay xuống đất và giữ nắm đấm bước ra ngoài.

Các học sinh tụ tập đứng ngoài xem thấy Khang Dụ ra lại thì thầm to nhỏ:

“Hình như bị đuổi học rồi”

“Cho chừa đuổi học củng đáng chứ tao anti nó lâu lắm rồi”

“Ừ đúng rồi”

“Tao nghĩ nó củng tội đến tao thi sao nổi hốn chi nó”

“Mày dốt như vịt mà đòi “

“Ừ đúng rồi đó”

“Gió chiều nào thôi chiều đấy. À”

“Ừ củng có lí”

“Cút!”

Khang dụ bắt đầu chạy thật nhanh về nhà với vẻ mặt đầy lo lắng suy nghĩ:“Nhanh lên về nhà lấy tiền và đồ đạc chứ không là chỉ còn ̶c̶̶á̶̶i̶ ̶n̶̶ị̶̶t̶ quần short”Vừa tới nhà đã thấy có rất nhiều người mang đồ đạc chất đem đi. Hiều trưởng quay mặt lại với nụ cười đầy sự nham hiểm:

“Về rồi đấy à, à quên mày còn nhà đâu mà về”

“Có thể trả cho tôi chiếc điện thoại và chút tiền được không”

“Hả! Trả bây giờ tất cả chổ này của tao mày bảo tao trả, tao trả cho mày thì ai trả cho tao. Được thôi muốn tiền đúng không? Cho mày này”

Hiệu trưởng lục túi móc ra vài tờ tiền, đưa cho. Khạng dụ đưa tay lên để lấy. Nhưng hiệu trưởng lại buông tay cho tờ tiền rơi tự do xuống đặt. Khang dụ tức giận nhưng vẫn cố kìm nén vẫn có thể thấy rõ trên khuôn mặt, cuối xuống dơ tay để nhặt tờ tiền liện bị chân hiệu trưởng dẩm lên lộ ra một nụ cười độc ác:

“Mày thì chỉ xứng đáng nhặt đồ của người khác mà thôi”

Nói xong hiệu trưởng rút chân lại và rời khỏi đó.Còn Khang Dụ nhặt tờ tiền đó lên rồi ngồi bệt xuống đất dựa vào tường co rúm lại nhìn ra đường nhưng những giọt lệ vẫn đang rơi.

Trời sập tối mưa bên ngoài lại rơi tầm tả, xuất hiện một bóng người đang lê thê bước đi vơi chai rượi đang cầm trên tay người dân thấy lạ rồi bàn tán:

“Ai thế nhỉ? trời mưa không núp hay về nhà mà đi thế kia”

“Biết đó là gì không?”

“Không”

“Sức mạnh của tình yêu đấy”

“Hả”

“Người mà mình yêu đi yêu người khác đó”

“Thôi bớt sàm sí, đi ngủ”

“Ê Khoan, đây là Khang Dụ mà học bá của trường xxx đấy. Sao ra nông nổi này rồi”

“Mày không biết gì à nó đi thi cái gì đó cho trường nhưng bị trượt bị nhà trường đuổi học đấy. Tin sốt dẻo mà mày không biết nữa à”

“Ờ thôi tao đi ngủ”- Đóng cửa sổ lại “Rầm!”

Khang Dụ nhìn lên trên những người đang ngồi ngoài cửa sổ bàn tán.Thấy Khang Dụ nhìn lên những người đó củng đóng cửa sổ lại. Lại bắt đầu bướt đi tiếp, lúc đó giông sét rất nhiều một tia sét lớn đánh xuống “ầm”. Khang dụ ngó lên trời và hét to:

“Ông trời ơi tôi đã thế này rồi ông còn không tha cho tôi à.” - Thở hộc hệt

Nói xong đứng 1 lúc rồi khang dụ bắt đầu chạy thẳng về phía trước, chạy được một lúc tới giao lộ cậu thấy 1 ông lão đang đứng giữa đường phía sau là một chiếc xe tải lớn đang chạy tới chổ ông lão cậu liền biến xét tỏ vẻ hoảng hốt hét to:

“Coi trừng phía sau”

Ông lão nghe được Khang Dụ nói quay lại phía sau để xem thấy chiếc xe đang lao tới do hoảng sợ nên cơ thể bị tê cứng cậu thấy ông lão vẫn chưa chịu chạy đi nên cậu chạy tới đẩy ông lão ra nhưng cậu đã bị chiếc xe đó tông chúng đôi mắt bắt đầu lờ mờ trong đôi mắt đó cậu thấy ông lão không sao và mĩm cười rồi nhấm mắt lại. Cậu nghe một giọng nói ai đó phát ra:

“Chết rồi còn cười được à”

Cầu liền mở mắt bật dậy cái đầu tiền cậu nhiền thấy là một không gian trắng n̶̶h̶̶ư̶ ̶N̶̶g̶̶ọ̶̶c̶ ̶T̶̶r̶̶i̶̶n̶̶h̶ xóa và ông lão hồi nãy cậu cứu. Ông lão liếc nhìn cậu:

“Lo truyện bao bao đồng thật sự”

Cậu ngạc nhiên và hỏi:

“Đây là đâu vậy?”

“Không gian của ta. Ta nói ngươi này ta đứng đó là đang làm nhiệm vụ của các thần khác giao giờ câu phá rồi coi như nhiệm vụ thất bại cở nào ta củng bị chê””Haizz”-Thở dài

“Ông là thần à”

“Đương nhiên, ta là thần thì làm sao chết được ngươi là con người chắc giờ thân xác không qua khỏi đâu”

“Thế à, Không qua khỏi còn tốt tôi củng chẳng còn gì để mất chết thì càng tốt chứ sao”

“Ngươi bii thương quá nhỉ? thôi để cảm ơn ta cho người trọng sinh sang thế giới khác”

“Thôi tôi không muốn tiếp tục sống cuộc sống nữa đâu”

“Gì đấy, ta tạ lễ cảm ơn mà không lấy à. Thôi xuống đi!”

Nói xong câu ông thần liền vẫy tay mây đen trong thế giói mơi kéo đến giông sét “ầm ầm” rung động cả đất trời. Một luồng sáng chiếu thẳng xuống 1 túp lều ở trên núi vang lên một tiếng khóc trào đời của em bé:

“Oa oa oa”

Cùng lúc đó người mẹ vì khó sinh nên đã qua đời.

-Hết tập 1-

Lời tác giả: [Trống]

Bạn đang đọc Dụ Long Linh Quyền sáng tác bởi lequocbao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lequocbao
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.