Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phạm Nhan - Mối thù ngàn năm

Tiểu thuyết gốc · 1105 chữ

Thấy ông Tuấn và thầy đi ra khỏi phòng, cậu Cải ở bên ngoài đã khoe:

- Thầy ơi, bố ơi, xác lão Phong đã mềm ra rồi, không còn cứng nữa, con đã uốn cho tay chân lão thẳng ra rồi!

Ông Tuấn vui mừng nhìn qua chiếc giường, quả thật xác lão đã nằm lại như người bình thường.

Thầy Long cũng liếc mắt nhìn qua, nhưng chợt thầy biến sắc. Rồi vội vàng lao về phía giường, nơi cái xác lão Phong đang nằm.

Lấy hai ngón tay mà banh mí mắt lão Phong ra, miệng thầy hô lớn:

- Con mẹ nó, không đúng, không có ba hồn bảy phách!

Thầy Long quay lại cậu Cải hỏi vội:

- Thằng cu Cải, nãy giờ mày xông xác lão, có thấy thứ gì lạ không con?

Thấy lại có biến cố xảy ra, cậu Cải sợ hãi, gắng hồi tưởng lại mọi chuyện, rồi lắp bắp nói:

- Không, con đâu thấy có gì lạ đâu thầy, thì con cắt dây thừng, rồi đốt lửa xông lão như bình thường thôi mà!

Chân mày thầy Long nhíu lại, vẻ mặt đầy sự lo lắng.

Từ ngày quen biết thầy Long đến giờ, chưa bao giờ ông Tuấn thấy thầy Long có vẻ mặt như vậy, ông mới lên tiếng dò hỏi:

- Thầy, việc này...

Thầy Long thở dài, rồi nói cho ông Tuấn và cậu Cải nghe:

- "Chuyện của làng mình, tôi sợ là không đơn giản như tôi vẫn suy đoán,...

Mặc dù tôi tập trung chữa trị cho thằng Quân ở phòng trong, nhưng tôi vẫn thả ra một ít pháp hồn của mình để cảnh giác mọi thứ xung quanh, đề phòng trong lúc mấu chốt lại có thứ gì nó đánh lén.

Ai ngờ đâu nó không nhắm vào thằng Quân, mà lại lặng lẽ cướp đi hồn phách của lão Phong!

Trong khi đó nó ẩn giấu được đến mức qua mặt được tôi, áp chế hồn lão Phong khiến lão không thể phản kháng, lại hành tung vô định đến mức không để thằng Cải nhận ra được gì lạ thường.

Có thể nói rằng, đây là một kẻ vô cùng lợi hại...!"

- Có phải tên Qủy tướng quân không hả thầy?

Ông Tuấn cũng sợ hãi góp ý. Nhưng thầy Long lắc đầu, rồi tiếp tục nói:

- "Không thể nào là hắn được, tôi không phải khoe khoang gì đâu anh Tuấn ạ.

Chứ cỡ hắn, cho dù tôi có nắm cổ đá đít thì hắn cũng phải cười mà vâng dạ với tôi!

Kể cả có ba thằng như hắn, một mình tôi cũng cân được tất!

Còn cái thứ mà có thể qua được mặt tôi như vậy, quả thật không đơn giản."

Thầy Long vừa giải thích, vừa chậm rãi đi vòng quanh nhà, quan sát mọi thứ một lượt, để xem thứ đó có để lại dấu vết gì không...

Cậu Cải vẫn đứng kế bên xác lão Phong ngẩn ra mà nhìn xem lão có chỗ nào không đúng.

Bỗng nhiên cậu cúi xuống, đưa tay vỗ đùi cái đét rất vang...

Khiến cả ông Tuấn và thầy Quân đều ngoảnh sang nhìn.

Ông Tuấn thấy thầy đang truy tung dấu vết mà cậu còn làm trò mèo, sấn tới nhặt cây chổi, tính tẩn cho cậu một trận.

Thấy ông hùng hổ tiến tới, cậu quéo hết người vào.

Giơ hai tay lên trời mà cầu cứu:

- Thầy Long cứu con với, con đâu cố ý đâu, tại con muỗi nó đốt đấy chứ, đây này, thầy với bố xem này!

Nói rồi cậu chìa bàn tay ra.

Ông Tuấn không thèm quan tâm lời cậu nói, vẫn nắm chắc cây chổi chuẩn bị quất cho cậu một trận.

Nhưng thầy Long đã đột nhiên cản ông lại, giọng thầy nghe vẻ vui:

- Khoan đã, cu Cải đem con muỗi ra đây!

Thấy thầy nói vậy, ông Tuấn dừng lại quay sang nhìn thầy, tỏ vẻ khó hiểu.

Giọng thầy Long lại tiếp tục gấp gáp:

- Ta bảo thằng cu Cải đem con muỗi vừa đập ra đây, nhanh cái chân lên, không ta lại bảo anh Tuấn cho mày một trận đấy con.

Vừa nghe đến bị đòn, cậu Cải chẳng thèm suy nghĩ gì nữa mà ba chân bốn cẳng chạy ra chỗ Thầy Long, xòe lòng bàn tay ra cho thầy quan sát.

Thầy Long thò tay kẹp con muỗi lên mà nhìn, ngắm ngược ngắm xuôi, càng nhìn mặt thầy Long lại càng sợ hãi, cuối cùng thầy Long thốt lên hai chữ:

- Phạm Nhan!

Cậu Cải chẳng hiểu rõ mô tê gì, đứng một bên đực ra, lẩm bẩm:

- Cái gì mà Nhan, Nhan, con muỗi mà thầy lại bảo Hồng Nhan, sở thích của thầy kì lạ quá...!

Ai ngờ thầy Long nghe được, trợn mắt, rồi quay sang chỗ ông nói:

- "Không ngờ làng ta lại có ẩn tình lớn như thế, việc này còn liên quan đến cả mối thù đã kéo dài gần ngàn năm nay của dòng họ tôi...

Anh Tuấn, bây giờ tôi phải về Vạn Kiếp gấp, để thông báo sự việc này cho trưởng họ.

Còn về việc mấy con yêu nghiệt ấy anh không cần phải lo đâu, thằng Quân trong chiều nay sẽ hồi tỉnh, nó có thể lo liệu được việc này.

Tôi sẽ để lại cho nó một số pháp khí.

Có gì nhờ anh nhắn giúp với nó, bảo nó không thịt được tên quỷ tướng quân, thì đừng có mà xách đít về gặp tôi, bảo nó đừng làm pháp sư nữa, cạo đầu mà đi tu đi.

À mà nhân tiện nhờ anh tiếp một việc, thằng cu Cải nó mới bảo tôi có sở thích quái đản là thích muỗi đấy anh ạ, anh nhắm giải quyết việc này ra sao thì làm nhé. Đây là việc nội bộ gia đình, tôi không dám can dự..."

Nói xong, thầy Long để lại cái túi vải đang đeo, nhanh chóng phi thân ra ngoài cổng.

Bỏ lại ông Tuấn và cậu Cải vẫn đang ngẩn ngơ nhìn theo, cả hai người còn chưa hiểu rõ được việc gì đang diễn ra...

Thầy Long vừa chạy đến ngoài cổng, thì đã nghe được tiếng kêu la thảm thiết như lợn bị chọc tiết của cậu Cải trong nhà phát ra, rồi tiếng chửi của ông Tuấn vang lên...

Khẽ gật đầu mỉm cười hài lòng, hai chân thầy như bay mà chạy ra ga tàu.

Thầy cần phải về Vạn Kiếp ngay lập tức.

. . . . . . . . .

Bạn đang đọc Ẩn Thế Tru Ma Đại Truyện sáng tác bởi hungbppnpt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hungbppnpt
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.