Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xung đột nhỏ (2)

Phiên bản Dịch · 1967 chữ

Tiểu Đinh ôm tay la đau đớn, tên răng thỏ đằng sau cũng bị kinh sợ một chút, đổi lại là hắn cũng không né kịp chiêu đấy, dù Sát Thủ được xưng là nhanh nhẹn nhất nhì trong cách chức nghiệp.

Xung quanh bắt đầu có tiếng bàn tán, một trong số đó lọt vào tai Hướng tiểu thư và tên răng thỏ.

"Nè nè, hôm qua ta đến thứ ba, sau Vương tiểu thư, người kia là người đến đầu tiên đó, ta thấy hắn với Vương tiểu thư cùng đứng một lúc, còn tưởng Vương tiểu thư đến đầu, ai dè là hắn đi lên tàu trước."

"Thật không đó ? Nhưng tới đầu đâu có đại biểu hắn mạnh nhất"

"Ngươi thấy cú đó không ? Đỡ được không ?"

"Được....chết liền. Mạnh thật, nếu phóng vào mắt hay chỗ yếu hai thì xong đời, hắn là Sát Thủ hay Cung Thủ sao. Cũng không thấy hắn lấy cung ra bắn mà nhỉ, vậy là Sát Thủ rồi"

Người kia mới lắc đầu.

"Không phải, là Kiếm Sĩ, chính tai ta nghe ngời hướng dẫn Tân Lười khen hắn kiếm sĩ tâm sắc bén mà"

"Trời, Kiếm Sĩ mà không dùng kiếm đã bức lui Lực Sĩ sao, ở rank F Kiếm Sĩ không quá mạnh mà nhỉ, chỉ nổi bật từ rank E thôi"

"Ai mà biết, biết hắn mạnh là được rồi."

Nghe mấy lời đó xong, Hướng tiểu thư hít vào thật sâu, nhìn thiếu niên đang ung dung ăn trứng chiên trong khi vừa gây chuyện. Cô vẫn ấm ức vì không phải người đến đầu tiên hôm qua, có tên nào đã giành của cô, còn khiến cô đến thứ tư. Giờ thì cô biết rồi, tên vừa nói chuyện đến thứ ba, cô sẽ xử lý sau, còn tên trước mặt này mới ác, hắn giành thứ nhất.

"Ngươi tên gì, sao lại xen vào chuyện của ta ?"

Du Trí quay sang nhìn Hướng tiểu thư hờ hững mở miệng.

"Ngươi mới là xen vào chuyện của ta"

Hướng tiểu thư không theo kịp mạch nói chuyện bị bất ngờ

"Ta xen vào chuyện gì ?"

"Chuyện ta ăn sáng"

Du Trí nói xong còn quệt bánh mì lên trứng, bỏ vào miệng nhai.

Nhã Yến không nhịn nổi cười, bật cười thành tiếng. Hướng tiểu thư giận tìm mặt, cắn răng quát.

"Ngươi có biết Hướng gia không, ngươi vũ nhục ta sẽ chết rất thảm, Pháp Sư không thể đùa đâu, Kiếm Sĩ như ngươi có thể làm gì ?"

"Haizzz, Pháp sư, Pháp sư, Pháp sư có làm được như thế này không ?"

Hướng tiểu thư hỏi thách thức.

"Như thế nào ?"

Nhưng mà cô vẫn không theo được mạch nói chuyện của Du Trí.

"Váy của cô rách rồi kìa, nên may lại đi"

Hướng tiểu thư sửng người, nhìn xuống váy trắng của mình, chỉ thấy có bảy tám lỗ tròn nhỏ ở giữa hai chân, váy bị kéo rách một vài đường. Mọi người nhìn theo cũng rùng mình. Khi nãy Du Trí không chỉ phi một cây viết !!

Hướng tiểu thư vừa sợ vừa đỏ mặt hét toáng lên rồi chạy đi, tên Tiểu Đô vừa ôm tay vừa chạy theo, tên răng thỏ thấy không ổn cũng đuổi theo Hướng tiểu thư. Lúc này mọi người mới phá lên cười. Chỉ có nhân vật gây chuyện vẫn đang ăn bánh mì chấm trứng.

Du Trí thích nhất món này, mỗi sáng dì hắn thường chiên tận 4 cái trứng, hắn ăn không đủ, cũng không dám xin thêm, giờ thì được ăn thỏa thích.

Nhã Yến lúc này mới quay sang giới thiệu Du Trí với Thực Siêu.

"Đây là Khương Du Trí, bạn chị mới quen ngày hôm qua"

Thực Siêu chào Du Trí.

"Anh Trí, cám ơn anh, em tên là Thực Siêu. Nhưng mà anh làm vậy với Hướng tiểu thư thật sự không ổn đâu"

Du Trí mỉm cười với Thực Siêu. Hắn cũng tự thấy không ổn, tự nhủ không thèm nhìn mấy tình huống máu chó, vậy mà giờ còn lấy máu chó tắm lên người rồi. Nhã Yến lúc này mới nói

"Không cần lo lắng, cô ta không dám làm gì cậu đâu"

"Tại sao ?"

"Tại cậu, cậu... đẹp trai"

Du Trí

"..."

Thực Siêu

"..."

"Thật đó, ngoài mặt lúc nãy cô ta quát tháo thế thôi, nhưng cô ta cũng không muốn làm lớn đau, chỉ là cô ta ghét Thực Siêu thôi, còn cậu làm như thế mới khiến cô ta rung động đấy"

Du Trí bật ngửa.

"Máu M ?"

Nhã Yến thắc mắc.

"Hả ? M gì ?"

"Không có gì, thôi tôi ăn xong rồi, tôi về phòng đây"

Hắn vọt lẹ đi thôi, chuyện kỳ lạ nên tránh thì tránh.

Theo hướng Du Trí rời đi có vài người gần đó cũng nhìn theo, có người bất ngờ bởi hắn, có người không phục bởi hắn, cũng có người cảm thấy hắn thú vị, nhưng mà đó là chuyện sau này.

---

Du Trí đọc sách đến tận chiều mà chỉ tăng được 6 chỉ số Trí Tuệ. Hắn vừa buông sách xuống đã nghe tiếng thông báo của Tân Lười trên loa phát thanh.

"Alo, alo, thử mic, ah, ah, ah"

"Nghe cho kỹ, tôi nói một lần rồi đi ngủ. Lát nữa đúng 6h chiều chúng ta xuất phát, mọi người có thể đi ra ngoài trong lúc tàu chạy, nhưng đến 8h hãy vào trong phòng đóng cửa. Chúng ta sẽ tới vùng biển gọi là Bàn Tiệc Cá Voi. Vì lý do đặc biệt, chúng ta không thể đi đường biển bình thường đến Tam Bình Thổ. Phải nhờ đến loại thú đó là Cá Voi Da Vàng được Ngự Thú Gia nuôi nuốt thuyền vào trong bụng. Đến khi đó sẽ chỉ mất 6 ngày là đến Tam Bình Thổ. Nhớ kỹ, 8h tối đến 12h tối không được ra khỏi phòng. Chết đừng có trách."

Chẳng trách, lúc Du Trí nghe đội trưởng nói với hắn rằng đi từ đây đến Tam Bình Thổ sẽ mất một tuần, nhưng mà dựa theo hiểu biết của hắn thì vùng đất xa như vậy, tàu có chạy hết tốc hành cũng phải mất vài tháng, thì ra là có con đường đặc biệt. Bây giờ cũng sắp 6h chiều rồi. Hắn định ra khỏi giường tới phòng ăn để ăn nhẹ một chút, nhưng bổng nhớ tới vụ lùm xùm lúc sáng, nên thôi hắn quyết định để bụng đói mà chợp mắt một chút. Nào ngờ nắng hạn gặp mưa rào. Du Trí nghe tiếng gõ cửa phòng, hắn lò dò đi ra hé cửa phát hiện Thực Siêu đang đứng chờ.

"Sao cậu biết phòng tôi ?"

"Ah, chị Yến nói cho em, mà tình cờ em ở phòng bên cạnh anh ạ"

Nói xong Thực Siêu lấy từ không trung ra mấy gói mì ly đưa cho Du Trí.

"Em nghĩ anh đang trốn chị Yến, tại chị Yến nói như vậy, em chắc anh chưa ăn gì nên mang cho anh vài phần mì nè"

Du Trí hai mắt tỏa sáng.

"Được, vào ăn chung với tôi cũng được"

Từ buổi sáng Du Trí cũng muốn làm quen với Thực Siêu, có lẽ Thực Siêu từng giống như hắn, muốn tự cô lập mình cùng ít nói, bị la mắng cũng nhịn nhục. Bây giờ hắn nhờ Văn Thắng mới không còn như thế, tự nhiên muốn giúp đỡ một người từng giống như mình, dù sao có bạn mới cũng hay.

Du Trí nấu chung hai gói mì, còn ấm với nước sôi ở đâu ra, đương nhiên là từ Thực Siêu rồi. Nói về đồ ăn Thực Siêu không thiếu, ngay cả công cụ nấu ăn cũng không thiếu, Du Trí còn nghe chính miệng hắn nói kho đồ của hắn chỉ toàn đồ làm bếp cùng đồ ăn, Du Trí nghe mà á khẩu.

Thực Siêu cũng loay hoay nấu mì, hắn nấu tận 10 gói. Lạy thần.

Cả hai vừa ăn vừa nói chuyện. Chủ yếu Thực Siêu nói Du Trí nghe.

Thực Siêu kể rằng, Đường gia lúc xưa cũng mạnh ngang với Vương gia của Nhã Yến, nhưng trong lúc ông nội của Nhã Yến thời còn trẻ là bạn của ông nội hắn cùng nhau làm nhiệm vụ, không may ông nội hắn hy sinh, gia tộc phải trèo gánh từ người ông chú là em của ông nội hắn, sau này trả về cho cha hắn nhưng gia tộc vẫn không chấn hưng nổi. Có điều ông nội của Nhã Yến tuyên bố rằng Đường gia có Vương gia bảo kê nâng đỡ, cho nên cũng không có bất kỳ thế lực nào xâu xé, chỉ đành dở dở hay hay phát triển dưới bóng Vương gia.

Sau này cha hắn ra ngoài lịch luyện tình cờ gặp cha của Hướng tiểu thư, cả hai hợp cạ trong lúc say rượu tuyên bố làm thông gia của nhau, lúc tỉnh lại cả hai thấy mình hơi quá lời nên cha của Hướng tiểu thư đành sửa lời lại rằng cho phép hắn theo đuổi con gái ông. Mà lúc đó Thực Siêu vẫn còn bộc tả uống sửa mẹ, không được phép định đoạt gì cả. Từ nhỏ đã đi theo Nhã Yến chơi, có thể gọi là thanh mai trúc mã. Chỉ là không biết tại sau lúc lên 10, hắn bị mắt bệnh lạ, thèm đồ ăn liên tục, nên cứ ăn mãi cho đến bây giờ đã thành bộ dạng này.

Ông nội của Nhã Yến đã cố gắng điểm một vài huyệt trên cơ thể Thực Siêu, thần kỳ làm hắn bớt thèm ăn lại, nhưng chỉ ở mức tương đối mà thôi. Trước năm 10 tuổi hắn vẫn qua lại bình thường với Hướng tiểu thư, nhưng từ khi hắn mang bệnh, lại mập lên, Hướng tiểu thư thay đổi 180 độ, không còn muốn hắn theo đuổi cô nữa.

Du Trí nghe xong thì trầm ngâm một chút. Hắn cũng có nhận thức một chút cái gọi là thế gia rồi. Thế gia là dạng gia tộc, thần kỳ mọi người cùng dòng máu đều thức tỉnh chức nghiệp giống nhau, không thức tỉnh thì thôi, nhưng thức tỉnh thì phải giống, chỉ khác ở chỗ định hướng chức nghiệp của mỗi người là khác nhau. Thế gia có quy củ rõ ràng, có nhiều tập tục vẫn còn giữ từ thời vua chúa khi xưa. Giống như tục thông gia cho trẻ sơ sinh này, hoặc có trên có dưới, tôn sư trọng đạo.

Còn Bang Hội là tập hợp những người cùng chung chí hướng lập nên. Dễ dàng tan rã nếu Bang Chủ phát triển bang hội sai đường. Còn Thế gia thì không dễ như thế, đến gia chủ ngã xuống còn không tan rã nổi, dù chỉ hơi suy yếu đi thôi.

Du Trí cũng không biết nói gì cho cam với Thực Siêu, hắn cũng chỉ là học sinh đáng lẽ năm nay vào lớp 12, cũng chưa trãi đời gì, chỉ đành nói 1 2 câu động viên Thực Siêu.

Về vấn đề Thực Siêu hỏi chuyện gia đình hắn thì hắn luôn tìm cớ lãng tránh. Người ta con thế gia, còn hắn là thằng ất ơ, dù có hệ thống nhưng cũng coi như thức tỉnh ngang, thân cô thế cô, phải cẩn thận không nên nhắc đến người nhà của mình, dễ dàng lộ điểm yếu của bản thân. Điểm yếu duy nhất của hắn là gia đình.

Bạn đang đọc Du Trí của iWannaPanda
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi iWannaPanda
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.