Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bẫy

Phiên bản Dịch · 1855 chữ

Nhã Yến còn đang đánh với Đại Lực vẫn chưa hiểu chuyện gì thì đã thấy mấy tên áo đen ngã xuống như rơm rạ, cô bàng hoàng lấy tay che miệng. Ông nội từng nói với Nhã Yến rằng không chức nghiệp nào là mạnh nhất, mà tùy vào người ấy sử dụng và điều khiển chức nghiệp của mình như thế nào nữa. Nhưng mà bây giờ cô muốn nói ngược lại với ông rằng 'Vậy thì cái con đang thấy là gì đây ạ? Ông từng thấy người nào rank F làm được như thế chưa?'.

Nhã Yến đã nghi ngờ từ trước nhưng tới tận bây giờ cô càng chắc chắn trong lòng, chức nghiệp của Du Trí không phải là Kiếm Sĩ như đã nói, có thể là một chức nghiệp nào đó mà cô chưa biết đến.

Giọng nói của Du Trí cắt ngang suy nghĩ của Nhã Yến.

"Đi giúp mọi người thôi"

Nhã Yến nhìn thấy vài dao động nhẹ trong mắt của hắn, cô nghĩ có lẽ đây là lần đầu tiên Du Trí giết người.

Cô đứng dậy đi tới thành tàu kéo Thực Siêu lên trên, rồi tự tản ra đi giúp đỡ các học sinh khác. Không phải Nhã Yến không muốn hành động cùng với Du Trí, mà là ông cô từng nói 'Với người mới vừa giết người thì nên để họ một mình và thích ứng, việc họ làm gì tiếp sau khi giết người mới là con người thật của họ'. Dĩ nhiên đối với con cháu thế gia cũng có một vài bí mật huấn luyện ít người biết, bao gồm cả việc giết người, nhưng đó là ông của cô bắt người xấu về để cô rèn luyện tinh thần. Cho nên, đối với cô việc thấy người chết là bình thường, cô đã trải qua việc đó rồi, bây giờ đến lượt Du Trí thôi.

Còn với Du Trí, hắn chỉ bộc phát huyết tính một lúc, sau khi giết cả 6 tên áo khoác đen thì hắn có hơi cảm thấy khó chịu trong người, có một vài thứ muốn trợn ngược lên từ dạ dày nhưng Du Trí ghìm lại được.

Du Trí vẫn chưa suy nghĩ nhiều, chạy đến những nơi đang có chiến đấu trên tàu để trợ giúp các bạn học. Lần này hắn không giết ai nữa, chỉ bắn viết khiến mấy tên áo khoác đen bị thương ở những chỗ yếu điểm rồi bỏ. Hắn luồn lách lẫn khắp các nơi rồi đứng từ xa mà sử dụng kỹ năng. Du Trí không muốn công khai ra mặt chiến đấu, sợ sẽ có người phát hiện rồi tra hỏi về bí mật của hắn nữa.

---

Một nhát chém bén gọn cắt ngang cổ một thiếu niên. Cái đầu văng ngược ra sau. Những người xung quanh, người thì chật vật ôm phần tay bị đứt lìa, người thì cố gắng hít thở lần cuối với vết thương dài ở ngực, những người khác cũng bị nhiều nhát chém khắp cơ thể, điểm chung là ai ai cũng khựng lại dè chừng người vừa chém đứt đầu người đồng đội của họ.

Khác biệt giữa rank A và S là rất lớn, trừ khi một người rank A có những kĩ năng đặc biệt mạnh, hoặc khả năng chiến đấu của họ vượt ra khỏi đánh giá rank mới có trường hợp đánh vượt cấp.

Đối với những nhân viên chính phủ rank A hiện tại cũng vậy, họ chỉ là rank A tiêu chuẩn, nên việc đối đầu với Hà Tâm khá là quá sức dù cả đội có hơn 10 người.

"Chết tiệt, chúng ta còn chưa bức nổi hắn sử dụng kỹ năng nữa..."

Một người trong đội ấm ức nói nhỏ. Những lời đấy lọt được vào tai Hà Tâm.

Đôi mắt vẫn nhắm lại, nhưng một nụ cười mỉm trên môi Hà Tâm nở lên như trêu tức.

"Bọn chính phủ phân chia tài nguyên cho các ngươi thật uổng phí, toàn là rác rưởi, ta chỉ dùng kiếm thuật bình thường cũng đủ rồi."

Một cô gái có dáng người nhỏ nhắn trong đội cố gắng đứng dậy bằng một chân, chân còn lại của cô đã bị chém bay mất. Nhưng trên mặt cô chẳng hề có lấy một biểu cảm đang đau đớn.

"Ngươi hiểu lầm rồi, chúng ta ở lại không phải để đánh thắng ngươi, chúng ta ở lại chỉ để cầm chân ngươi một lúc thôi, chết bao nhiêu không quan trọng, ngươi có sử dụng kỹ năng hay không cũng không quan trọng, giữ chân ngươi là được."

Nói xong cô gái chống cây côn đang cầm trên tay thật mạnh xuống đất để lấy đà bay đến chỗ Hà Tâm. Những nhân viên khác cũng lục tục đứng dậy bắt đầu sử dụng kỹ năng tấn công Hà Tâm. Đến cả người đang hấp hối cũng đột nhiên hớp một ngụm khi rồi bật dậy muốn tấn công tiếp.

Hà Tâm nhìn một màng này cũng vẫn cười mỉm.

"Các ngươi mới là hiểu lầm, được thôi, để ta sử dụng kỹ năng thành toàn các ngươi một đoạn vậy"

Một tay hắn cầm miêu đao, tay còn lại dùng hai ngón vuốt từ chân miêu đao gần 2 mét, dọc lên thân đao đến mũi đao, những tưởng hành động nhẹ nhàng nhưng lại xảy ra trong tích tắc, cô gái nhỏ nhắn cũng chưa kịp lao đến, miệng Hà Tâm đã phát ra một chữ.

"Trì!"

Mọi thứ dường như bị quay chậm lại, mọi hành động tấn công của các nhân viên bị trì trệ đến cực điểm. Trên nét mặt mọi người từ từ xuất hiện nét hốt hoảng.

Tiếp theo đó, Hà Tâm chém ngang thanh miêu đao không nhanh không chậm.

"Rã!"

Hành động các nhân viên bắt đầu trở lại bình thường, các bộ phận trên cơ thể như bị cắt rất ngọt, bắt đầu tách ra nhưng vẫn theo quán tính bay về phía Hà Tâm.

Sau đó một màng kinh dị xuất hiện, từng mảng thịt bay tóe ra. Không một con người còn sống nào bay đến, chỉ là từng mảnh còn lại của họ. Máu chảy đầy trên mặt và quần áo Hà Tâm, nhưng nụ cười cùng đôi mắt nhắm của hắn vẫn giữ nguyên, tạo thành cảm giác của thần chết, trông rợn người.

Nhưng rất nhanh mặt Hà Tâm xụ lại, đôi mắt mở ra, nhìn về phía trước vài chục mét, một bóng người đang đi tới, lúc đầu không có gì nhưng từ từ hiện rõ, giống như không khí tụ lại tạo ra hắn vậy. Người này mặt áo vest đen, để đầu đinh, đôi mắt nhìn vô hồn, trên miệng thì ngậm một điếu thuốc lá cháy được một nữa.

Hà Tâm mở miệng.

"Thì ra chính phủ cũng máu lạnh như vậy, nhẫn tâm nhìn cấp dưới của mình chết rồi mới ra mặt."

Người kia lấy ánh mắt vô hồn nhìn Hà Tâm, đầu nghiêng một bên, tỏ vẻ khó hiểu, hắn rít một hơi thuốc rồi thở ra.

"Chết? Đã có ai chết đâu ?"

"Chỉ có ngươi sắp chết..."

Hà Tâm nghe vậy cũng tỏ vẽ khó hiểu, nhưng mồ hôi lạnh bắt đầu chảy xuống, hắn không còn mỉm cười nữa mà bắt đầu hoảng sợ.

"Thời Không Ảo Gia!! Chính phủ giấu rất xâu"

"Vĩnh hằng cơ thể bất mục, vĩnh viễn linh hồn bất tử"

Hà Tâm gấp gáp đọc lên khẩu hiệu rồi lao đến giống như nếu còn không ra tay thì hắn sẽ bỏ mạng ở đây.

Người đầu đinh vẫn lấy anh mắt vô hồn nhìn Hà Tâm.

"Ta tên Thỉ, ta còn tay, ngươi không tay"

Hà Tâm đang lao đến tốc độ rất nhanh thì chựng lại nhảy ra sau. Hắn nhìn lại cánh tay cầm miêu đao của hắn đã biến mất từ lúc nào. Hà Tâm trầm mặt.

"Lão già kia tính sai thật rồi, đây thật là cái bẫy, nơi yếu nhất cái chó má chứ."

Thỉ lại đưa thuốc lá lên rít một hơi, tiếp tục nói.

"Ngươi tên Tâm, ngươi không tim, ta còn tim."

Hà Tâm nhìn xuống ngực mình đã thấy một cái lỗ tròn trịa. Giống như chỗ da thịt ấy chưa từng tồn tại vậy. Sau đó cả người hắn đổ xuống không một chút hơi thở. Cường giả cấp S cứ thế chết đi.

Thỉ đưa tay vào trong áo vest lấy ra một thiết bị truyền tin. Lại nói một cách kỳ lạ

"Địch thủng lưới, ta thu lưới"

---

Phía bên Nham Hồng đang đánh nhau nãy lửa. Cô đang cấm thanh đao đỏ vào mặt Thần Trâu Ma. Đọa Cơ thì đang đắc ý triệu hồi ra cả tá con đại bàng khổng lồ phóng về phía nhân viên chính phủ.

Bổng bên tai Nham Hồng vang lên tiếng của Thỉ. Cô mỉm cười phun một ngọn lửa từ miệng vào mặt Thần Trâu Ma Sáu Sừng, khiến nó lắc đầu dữ dội muốn hất bay cô xuống. Cả người nó đỏ lên nhanh chóng giống như muốn phát nổ.

Đọa Cơ cười khiêu khích.

"Bao nhiêu đấy mà muốn đấu với thần sao ?"

Nhưng các nhân viên chính phủ nhận được thông báo thì mỉm cười từ từ rút kỹ năng lại. Nham Hồng cũng mỉm cười, đạp vào mũi con trâu để lấy đà bay lùi một khoảng xa.

Đọa cơ ngậm cười thầm kêu không ổn.

Từ đâu trên trời một mũi kiếm vàng từ từ tròi ra từ hư không.

Thanh kiếm to kinh thiên động địa từ từ xuất hiện đâm xuống con Thần Trâu Ma. Cắt đôi nó, khiến nó chưa kịp phát nổ đã tắt lụi.

Một màng này khiến mọi người phải dừng mọi hành động để ngước nhìn. Du Trí, các học sinh, những tên mặc áo khoác đen trên tàu cũng bắt đầu dừng lại nhìn về hướng chiêu kiếm vừa xuất.

Trong lòng Du Trí rung động mãnh liệt. Giống như hắn được tả thực những thứ chỉ xuất hiện trong truyện mà hắn hay đọc vậy. Con người có thể làm như vậy sao?

Những tên thuộc hạ Bang Bloody Viking giống như mất hết ý chí, không tin vào màng trước mắt mình. Bọn chúng cũng không phải kẻ ngu, thầm nghĩ kế hoạch hỏng rồi. Bắt đầu có vài tên muốn bỏ chạy, tiếp theo đó đồng loạt trên hơn một trăm con tàu lục tục có những tên mặt áo khoác đen bỏ chạy nhảy xuống biển, những học sinh thì như được tiêm máu gà đuổi theo muốn bắt lại.

Du Trí cũng mỉm cười thoát khỏi sự khó chịu trong lòng, nhưng vẫn thoáng buồn.

"Đây chắc là cái bẫy, nhưng mà vẫn có một vài học sinh không may mắn rồi."

Nói rồi hắn cũng cùng với Nhã Yến đuổi theo những tên áo đen.

Bạn đang đọc Du Trí của iWannaPanda

Truyện Du Trí tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi iWannaPanda
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.