Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học Kỹ Năng

Phiên bản Dịch · 1596 chữ

Đã trôi qua 3 ngày. Hôm nay Du Trí được làm thủ tục xuất viện. Bác sĩ rất ngạc nhiên vì hắn hồi phục nhanh như vậy. Hắn cũng rất ngạc nhiên, bởi vì ngay trong 2 ngày trước khi cột máu của hắn hồi đủ 100/100 hắn thấy cơ thể khỏe khoắn lạ thường. Nhưng bác sĩ bảo hắn nán lại 2 ngày để theo dõi, cuối cùng không có vấn đề gì mới cho hắn xuất viện.

Anh họ Du Trí xin nghỉ phép vài ngày để về thành phố này đón hắn xuất viện.

"Anh nghe mẹ anh nói em bị tai nạn trong lúc cứu người sao ?"

Anh Hà Tuyên hỏi hắn trong lúc lái xe trên đường.

"Vâng, nhưng kỳ lạ là cô ấy bị giết rồi, em thấy hoang mang lắm, nhưng không biết sao nữa, dù sao cũng không quen cô ấy nên không sợ lắm"

"Để anh hỏi cấp trên chuyện thế nào, cũng không cùng thành phố anh quản lý nên không biết rõ được"

"Vâng ạ"

Du Trí từ lúc nhỏ đã được anh họ coi như anh em ruột, hai anh em dính với nhau, chỉ sau khi anh họ đi học đại học cùng đi làm thì ít qua lại hẳn. Nhưng hắn vẫn rất mến anh họ.

"Anh, anh được nghỉ mấy ngày ?"

"Anh xin nghỉ được 2 ngày, sẵn về thăm em, dì kêu anh về thăm nhà rồi kềm cặp lại bé My, dì nói nó dạo này lơi lỏng học hành, em cùng trường thì để ý nó chút"

"Vâng ạ, nhưng tùy đấy, dù sao cái My cũng chả thích em"

Thật, Du Trí chỉ thân với anh họ, còn cô em gái họ nhỏ hơn hắn 2 tuổi này thì không nóng không lạnh, hắn lúc còn 10 tuổi mới về nhà dì thì rất ốm yếu, thường xuyên bị em gái họ mắng với ăn hiếp. Lúc đó anh họ sẽ ra tay tét mông em gái bênh Du Trí, thành ra em gái họ ghét luôn cả hai người. Câu cửa miệng 'Hai anh em ruột các người quá đáng'. Dần dần hắn không còn trầm tính ít nói nữa, tính cách trở lại lúc trước, vẫn luôn thường bắt chuyện làm lành cùng kéo gần quan hệ lại với em gái họ, nhưng mối quan hệ vẫn như nước lọc, không nóng không lạnh cùng nhạt toẹt.

Về đến nhà.

Du Trí vào phòng lao hẳn lên giường, hắn đã nhớ cái ổ của hắn lâu lắm rồi, mấy ngày nằm ở bệnh viện cũng không làm được gì, hắn cũng chưa dám làm theo hệ thống nói như là làm hành động gì gì 1000 lần thử. Sợ bác sĩ chuyển qua khoa thần kinh, bị nhốt thêm mấy tuần thì lúc đấy mới thần kinh thật luôn.

Hắn lại mở bản hệ thống ra nhìn lại một lần nữa, rồi nhìn mục 'Kỹ Năng : chưa học'. Nên làm gì bây giờ nhỉ ? Hành động gì mà hệ thống sẽ phán định thành kỹ năng trong nghề nghiệp đây. Gác lại đã.

Du Trí leo lên ghế công thái học mở chiếc laptop thời nhà Minh của mình. Hắn nhập vào thanh tìm kiếm 'người thức tỉnh'. Kết quả tìm kiếm ra toàn thứ tạp nham, hắn bấm vào video trên cùng, trong video người đàn ông nâng một chiếc xe hơi lên 50 cm. Tắt. Lại tìm kiếm mục khác. Một bài báo về việc phỏng vấn một người dân trong chung cư nhìn thấy nhà bên có người khạc ra lửa. Thật giả không biết. Phía dưới toàn bộ bình luận chửi rủa cùng không tin chuyện này:

A:"Hắn phun lửa sao ? Nhà tôi thiếu tiền mua gas, có thể thuê hắn không"

B:"Hahaha, ta cũng phun được lửa đây, còn cả khói nữa, một ngày phun tận 3 gói thuốc lá"

C:"Lầu trên chết sớm"

B:"Chó má, ngươi rủa ta ?"

D:"Bài đăng thật là không vậy ? Hy vọng người kia chỉ tôi cách với, sdt 000000"

E:"Xin lỗi mọi người, thật ra người trên báo là tôi, tôi đã giấu chuyện làm siêu anh hùng rất lâu rồi ... "

Nhàm chán, chả cái nào đáng tin. Hắn lại nhập vào thanh tìm kiếm 'Cô gái bị đâm nhiều nhát', lăn con chuột tìm kiếm vài phút đồng hồ, chả có bài nào đăng thông tin giống với cái hắn biết. Hắn lại tìm kiếm 'Cô gái bị đâm ở nhà vệ sinh công cộng'. Vẫn như cũ, không có thông tin nào về việc đấy. Kỳ lạ, giống như tin tức bị đè xuống nhỉ. Lại nói người cảnh sát kia tới hôm nay vẫn chưa tìm hắn trao đổi. Mọi chuyện giống như phim tự thoại của hắn vậy.

Nhạc chuông điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Du Trí. Hiển thị người gọi là Vịt Kêu Văn Thắng.

"Alo, có gì không ?"

"Nghe nói mày bị tai nạn, khi nào vậy, sao hôm bữa về không báo một tiếng gì cả"

Tiếng choai choai quen thuộc vang lên trong điện thoại.

"Lâu rồi mà, cũng không nghiêm trọng lắm, bị ngay sau lúc karaoke xong"

"Trời đất quỷ thần, có sao không, mà nghe giọng mày vậy chắc không sao rồi, mai tao qua thăm mày. Hoa khôi Mỹ Vân hỏi mày quá trời, nào là sao không thấy mày, mày về sớm làm con người ta hụt hẫn."

"Thôi cút cút cút, đừng qua, tốn cơm, tao có việc, cúp đây"

Hắn tắt điện thoại cái rụp, lại tiếp tục tìm kiếm thông tin đến tận chiều, tìm kiếm đủ từ khóa nhưng vẫn như mò kim đáy bể. Cho đến giờ ăn cơm chiều hắn mới rời khỏi máy tính, định bụng đợi đến lúc anh họ đi làm hỏi thăm cũng không muộn.

Ngoài bàn ăn bốn người, em gái họ Hà My đi chơi game biết đói cũng mò về. Hà My tuy mới lên cấp 3 nhưng khuôn mặt đã đẹp như thiếu nữ, chỉ tội cái mắt kính phong ấn sắc đẹp. Còn vì sao hắn biết được, là do một lần Hà My tắm xong đi ra không mang kính, hắn vô tình nhìn thấy. Lúc đó cũng sửng sờ, nhưng lại bị phát hiện, cô ném cái lượt thẳng vào đầu hắn mắng 'Biến thái, nhìn trộm em gái', Du Trí rất ấm ức. Hắn cái gì cũng chưa nhìn thấy, trừ khuôn mặt, thật có tiếng mà không có miếng.

"Mẹ, con hết tiền rồi. Cho con xin ít tiền"

"Cút, mày lại xin tiền đi chơi game đến khuya ? Nhà có máy tính sao không chơi ?"

"Anh em xã đoàn của con tụ tập ở đó mà"

"Thôi, hôm nay anh hai về. Ở nhà anh hỏi chuyện học hành, không chơi game nữa"

"Không học, game vui hơn"

Hà My công nhận tính tình rất cục súc, không ra dáng con gái, chỉ có nói đến game là thao thao bất tuyệt.

"Dù sao em cũng không học giỏi bằng anh hai với tên biến thái kia, em muốn làm game thủ chuyên nghiệp, kiếm vinh quang về cho nước nhà"

"Mày gọi ai là biến thái, anh họ mày học hành giỏi giang, học bổng đầy đồng đầy đống, còn mày thì game game, đòi chuyên nghiệp nổi gì ?"

"Con no rồi, về phòng chơi đây"

"Mày..."

Dì đứng vội lên cầm đũa phóng Hà My nhưng con bé né kịp. Du Trí bổng nhiên sáng mắt. Đứng dậy chạy về phòng.

"Con cũng no rồi, con về phòng"

"Ơ,... con ăn thêm đi, mới xuất viện thôi"

"Không sao đâu dì"

Hắn chạy vội vào phòng lục lọi balo kiếm ra một cây viết chì. Rồi lấy một cái hộp giấy rỗng dán lên tường. Sau đó lùi ra sau vài bước. Đúng vậy, hắn nhìn thấy dì phóng đũa em gái thì sáng kiến ra chiêu phóng bút chì này thử. Biết đâu thành Tiểu Lý phi đao. Sau đó, hắn bắt đầu tập phóng viết, khoảng vài trăm lần, mỏi nhừ cả tay thì cây viết chì cũng dính được lên hộp giấy, hắn mừng như điên. Dựa theo hệ thống nói, phải là hành động đặc biệt thì mới tính làm ra kỹ năng, nên phóng bừa chắc chắn không được, phải trúng mục tiêu.

Kể từ tối đó hắn hết ăn rồi phóng, phóng rồi ngủ, ừm, phóng viết, chỉ những lần dính lên hộp mới đếm, nát hộp thì lấy hộp khác. Nhà hắn dì thường hay mua mấy hộp mỹ phẩm nên hộp giấy rất nhiều. Dì hắn bởi dùng mỹ phẩm nhiều nên còn trẻ đẹp như phụ nữ 30.

Trở lại việc phóng viết chì, thẳng đến buổi tối trước buổi khai giảng.

"1000!"

Ting

'Khen thưởng hành động đặc biệt 1000 lần'

'Đạt được kỹ năng 'Phi Viết' , có thể đổi tên'

'Giới thiệu kỹ năng: những tên học sinh quậy phá thường có hành động mất dạy, chính xác, phóng viết vào người khác'

'Kỹ Năng: Phi Viết (có thể đổi tên 1 lần) cấp 1 (nhập môn)"

'Sử dụng bất kỳ loại viết có mũi nhọn phóng tới mục tiêu trong phạm vi 5m, trúng hay không tùy duyên'

'Sát thương: 5+SL'

'Chú ý: Hành động phóng viết hiện tại chưa cần hao tổn mana, phóng mệt thì nghỉ'

"Hay!!!!"

Bạn đang đọc Du Trí của iWannaPanda
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi iWannaPanda
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.