Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đăng ký

Phiên bản Dịch · 1446 chữ

Du Trí mơ hồ mở mắt, cảm giác ngực đau đớn như búa đập vào, còn cánh tay trái không cử động nổi. Hắn nhớ lại một hồi chiến đấu vừa trải qua, trong lúc mất dần ý thức có một bóng người cứu hắn, không kịp thấy rõ mặt thì hắn đã gục xuống. Hắn biết mình vừa đi dạo quỷ môn quan, máu giảm xuống còn 10 mà thôi. Sau đó hắn lại trầm ngâm mãi, thì ra thế giới này nguy hiểm như vậy, nếu mình chết thì hỏng rồi, còn chưa kịp báo đáp công ơn của dì hắn.

Lúc này có một y tá áo hồng đi đến bên cạnh nhìn hắn. Hắn vội vàng nhắm mắt lại.

"Nhắm chừng cũng là người thức tỉnh đi, hắn có cơ chế hồi phục, còn hồi phục rất nhanh"

Cô gái có vẻ mặt lạnh lùng bên cạnh nghe vậy gật đầu.

"Chị quét máy kiểm tra xem hắn có cấp gì ?"

Y tá nghe vậy lấy ra một dụng cụ trông như máy đo nhiệt độ đặt lên ngực hắn. Một ánh năng lượng xanh mơ hồ lóe lên, hắn có cảm giác ai đó đang nhìn ngó khắp cơ thể hắn, hy vọng không ai phát hiện hắn có hệ thống, hắn cũng không biết cái máy đó là gì. Y tá quét xong thì nhìn màn hình hiển thị rồi nhíu mày.

"Đây là kiểu thức tỉnh quái dị gì thế ?"

Cô gái bên cạnh hỏi.

"Làm sao thế ?"

Y tá trầm ngâm rồi trả lời.

"Năng lượng cho thấy nhiều hơn rank F, nhưng chất lượng lại yếu hơn rank F một chút, được cái rất thanh khiết, không có nhiều tạp mana trong đó. Không phải thức tỉnh do đá mana thông thường. Chỉ là nhìn qua mana, cũng không đoán được hắn chức nghiệp gì"

Cô gái bất ngờ, cũng tựa như mừng rỡ.

"Yếu hơn cả rank F ? người thức tỉnh Vô Chức Nghiệp sao ?"

Y tá lắc đầu.

"Có thể, nhưng hình như hắn đã chọn một chức nghiệp nào đó rồi, nhìn yếu lắm"

Du Trí nằm nhắm mắt nghe mà á khẩu, do hệ thống chứ không do hắn, hệ thống hố cha.

Cô gái vẫn vui mừng cười tươi, không còn vẻ mặt lạnh lùng nữa.

"Không sao, 1/100000 người thức tỉnh mới có một người thức tỉnh Vô Chức Nghiệp. Họ có thể đổi qua lại một lúc dưới 4 5 chức nghiệp nếu may mắn. Trong hệ thống cũng chưa hiện thông tin đứa trẻ này từng đăng ký Căn Cước Cấp Bậc, nhặt được bảo bối rồi"

Hắn nghe vậy thì khó hiểu.

'Dưới 4 5 thôi sao ? Hệ thống từng nói nếu mình đủ điều kiện thì có thể đổi bao nhiêu cũng được, giống như cày nhiều account vậy, chán cái nào thì đổi, chỉ có điều kiện kích hoạt chức nghiệp không thơm, hắn cũng chưa có điều kiện đổi thử'

"Chị trông chừng hắn nhé, em đi thẩm vấn hai tên kia, sẵn thông báo cho đội trưởng một chút, xử trí đứa nhóc này thế nào. Không chừng người nhà hắn lo lắng"

"Ừm, hắn cũng hồi phục gần xong rồi, nhắm chừng đã tỉnh, chỉ là nhắm mặt giả bộ thôi"

Y tá cười nói.

Du Trí nghe vậy thì giật mình, nằm im thin thít.

Cô gái bên cạnh nhìn sang xong bước lại gần, Du Trí chảy vài hạt mồ hôi trên trán căng thẳng. Cô lấy nắm đấm ấn lên ngực hắn. Du Trí mở mắt nhăn mặt ôm ngực la oai oái than đau.

"Cậu nếu có chân đi được thì theo tôi"

Cô vừa nói vừa khôi phục vẻ mặt lạnh lùng.

Du Trí mở miệng ngại ngùng.

"Cho hỏi đây là đồn cảnh sát sao, tôi cần điện cho người nhà"

Cô gái như không để ý hắn nói gì, chỉ cao giọng nói.

"Còn không đứng dậy đi theo ?"

Hắn lập tức bật dậy bước xuống giường. Thật cường thế, người dưới mái hiên phải cuối đầu thôi. Hắn cuối mặt đi theo cô gái, trong phòng này có rất nhiều máy móc rất kỳ lạ, trông vô cùng hiện đại. Nhưng hắn cũng không dám nhìn nhiều. Hắn lại chú ý cô y tá khi nãy, cô có nét quyến rũ động lòng người, quan trọng thật là người tốt, ngực rất to. Cô y tá nháy mắt với hắn làm hắn rùng mình, Du Trí còn trẻ cũng không thích học theo đám bạn ước mơ được phú bà bao nuôi đâu. Du Trí ngoan ngoãn đi theo cô gái mặc đồng phục kỳ lạ nhưng quen mắt ra khỏi căn phòng này.

Hắn tựa như nhìn thấy đồng phục này ở đâu rồi nhỉ.... Không phải chứ, đồng phục của người cảnh sát trung niên lúc trước.

Đi qua một hành lang không dài không ngắn, dọc đường rất nhiều người mặc đồng phục nhìn hắn. Qua hết hành lang đến một cánh cửa, cô gái mở cửa, hắn cũng đi theo. Sau cửa là một đại sảnh rất lớn, có rất nhiều người, mặc đa số thường phục, một số mặc đồng phục như cô gái đi phía trước.

Hai người đi đến một căn phòng ngay ngoài sảnh mà có rất nhiều người đang xếp hàng trước cửa. Không quan tâm đến mấy người xếp hàng, cô gái dắt hắn đi thẳng vào, mặt cho có vài ánh mắt dò xét đánh giá, hắn thầm nghĩ đánh giá cô gái đi trước.

'Sao không có văn hóa xếp hàng gì cả'

Hai người vào một căn phòng rộng lớn, có rất nhiều quầy có nhân viên, trước quầy là vài người đang ngồi đó, như đang khai báo.

"Lại đằng kia khai báo, làm thẻ đăng ký người thức tỉnh xong theo tôi, tôi sẽ giải thích cho cậu sau"

Du Trí lúc này mới mở miệng.

"Người thức tỉnh là gì, tôi cũng là người thức tỉnh sao ?"

Cô gái trừng mắt với hắn.

"Hỏi sau, khai báo nhanh lên"

Du Trí nhanh chóng chạy tới một cái quầy đang trống. Nhân viên nhìn hắn cười hỏi.

"Anh bạn trẻ cần nhu cầu gì"

Du Trí thầm nghĩ trong đầu 'Giả bộ nghi thức gì không biết, không nghe cô gái sau lưng bảo tôi làm gì sao ?'. Nhưng hắn vẫn cười trả lời.

"Em muốn đăng ký người thức tỉnh"

Nhân viên cuối đầu vừa đánh đánh vào máy tính vừa hỏi đáp với hắn.

"Tên ?"

"Khương Du Trí"

"Tuổi ?"

"16 rưỡi"

"Hửm ?"

"Tháng 12 này tôi mới mười 17"

"Cung hoàng đạo Nhân Mã sao ?"

"Cũng ghi vào luôn à ?"

"Nghề nghiệp ?"

"Học sinh"

"Địa điểm sinh sống ?"

"XX/XX xxx..."

"Đặt tay lên đây"

Nhân viên lấy ra một cái hộp vuông, phía trên là quả cầu kỳ lạ.

Lúc này cô gái đã đi tới sau lưng hắn mở miệng.

"Không cần, hắn là Vô Chức Nghiệp, rank F"

Nhân viên sửng sờ, các nhân viên khác cũng nhìn sang. Gần như cùng lúc mọi người nghe lời đó trong đại sảnh cũng nhìn qua, làm hắn giật mình, cảm giác bị nhìn ngó rất khó chịu.

Một lúc sau nhân viên cũng nở nụ cười cuối đầu đánh đánh vào máy tính, tần suất nhanh hơn lúc đầu. Vô Chức Nghiệp có giá thế sao, nhưng hắn cũng có nghề đàng hoàng, Học Sinh lận nha.

Tiếng tít tít của cái máy bên cạnh vang lên, nhân viên đợi một lúc rồi lấy một tấm thẻ chìa ra từ máy đưa cho hắn. Nhìn như một thẻ căn cước công dân bình thường; chỉ thấy tên, tuổi, cấp bậc, chức nghiệp Vô Chức Giả, chức vụ thì để trống, còn có cả tấm hình hắn trên đó. Hình hắn với bộ đồ đang mặc, nhưng hắn cũng không thấy nhân viên lấy máy ảnh ra chụp mà nhỉ ?.

Đang chăm chú nhìn tấm thẻ thì cô gái nói với hắn.

"Đứng dậy đây theo tôi, cậu cũng không thoải mái đâu, vẫn còn tội, chưa thẩm vấn đấy"

Hắn rầu rĩ đứng dậy đi theo cô gái, rất muốn mở miệng nói 'Chị à, tôi cũng không phải cố tình gây sự, tôi là bị hại'

Cả hai lại đi ra đại sảnh cũng đi tới một hướng khác, loáng thoáng sau đó là một hành lang dài. Đến lúc này hắn mới có dịp nhìn kỹ nơi này.

Bạn đang đọc Du Trí của iWannaPanda
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi iWannaPanda
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.