Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khách hàng mới

Phiên bản Dịch · 2046 chữ

Ba viên thì có thể làm được gì chứ? Cũng may là hồi nãy họ đã ăn không ít rồi, ăn xong cũng không gọi thêm cá viên nữa, mà tiêu diệt sạch sẽ hết đống đồ ăn trên bàn.

Đoạn Giai vừa nấc lên vừa mãn nguyện nói với mọi người trong phòng trực tiếp: "Nghe nói tối nay mỹ thực Trình ký sẽ bắt đầu bán trứng trà đấy. Các ngươi tốt nhất nên chú ý đến cửa hàng trước, nếu không mua tới tay được thì cũng đừng trách tôi không báo trước nha. "

Nói xong, cô ấy hét lên: "Chủ bô!"

Lưu Toàn Phúc đi tới, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc: "Sao vậy?"

"Tối nay khi nào thì cửa hàng mở bán trứng trà vậy?"

“Tối nay chín giờ.” Lưu Toàn Phúc biết cô nàng đang quảng cáo, lập tức nở nụ cười thật tươi đáp lại.

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều đã nghe được, Đoạn Giai nói thêm vài câu nữa rồi tắt phát sóng trực tiếp.

Bọn họ cũng phải đi rồi.

Lưu Toàn Phúc tặng một đống đồ cho bọn họ, ba người đều có vẻ mặt không nỡ, trong tay mang theo những hộp lớn nhỏ, cùng một túi trứng trà đóng gói hút chân không, đứng ở cửa, nhìn thật kỹ bảng hiệu mỹ thực Trình ký.

——Bọn họ tin tưởng đây chắc chắn không phải là lần cuối.

"Trình lão bản, chúng ta nhất định sẽ trở lại!"

"Đúng vậy, lần sau chúng ta sẽ lại tới, hi vọng ngươi lại có món mới, đến lúc đó chúng ta nhất định sẽ ủng hộ!"

"Đến lúc đó, tôi sẽ gọi cả một bàn! Còn chưa đi, mà tôi đã thấy nhớ thịt heo xé phay vị cá, trứng trà, đầu cá kho tiêu, canh cá, còn có cá viên tan chảy nữa!"

Trình Nguyên Hoa: "Vài ngày nữa sẽ có món mới."

"Món gì vậy?"

"Gà hầm nấm."

Trình Nguyên Hoa nói xong, cười tươi, một hàng răng trắng nhỏ gọn gàng lộ ra, vẻ mặt giảo hoạt "Chỉ là lần sau các người đừng đến đột xuất, cửa hàng bây giờ có rất nhiều người. Tôi dự định bắt đầu từ mùng 1 tháng sau sẽ bắt đầu dịch vụ đặt bàn trước. Sau này nếu khách hàng không đặt chỗ trước thì không thể dùng bữa của chúng tôi. "

Đoạn Giai: "……"

Trịnh Lan Kỳ: "……"

Tôn Vũ Hâm: "……"

Không ngờ, về sau bọn họ dù có muốn ăn thế nào thì cũng phải đặt bàn trước sao?

Điểm mấu chốt là họ chắc chắn rằng việc đặt trước ... cũng không phải có thể dễ dàng lấy được!

Nghĩ đến việc kinh doanh ở cửa hàng, trước khi có thêm món cá viên tan chảy, dù chỉ có hai món và một canh, nhưng bữa nào cũng phải xếp hợp bàn lại ngồi chung.

Bây giờ ngày càng có nhiều món ăn, ngày càng nổi tiếng, ngày càng có nhiều người tìm đến, đến lúc đó quả thật là cần phải kiểm soát số lượng ...

Đoạn Giai: “Ta đây chính là tự lấy đá đập vào chân mình sao?” Dù sao cũng chính nàng phát sóng trực tiếp quảng cáo cho cửa tiệm a.

Trình Nguyên Hoa mỉm cười, lấy ra một tấm danh thiếp, hạ giọng nói: "Mặt sau tôi có viết số điện thoại của mập mạp. Nếu các người qua đây thì gọi điện thoại trước, có thể thương lượng."

Vừa nói xong, Trịnh Lan Kỳ cùng Tôn Vũ Hâm nhanh chóng đưa tay đón danh thiếp, Đoạn Giai cũng nhanh chóng chộp lấy, mãn nguyện giấu đi.

8:50 tối, mỹ thực Trình ký.

"Biên tập như vậy đã được chưa? Ngươi mau nhìn xem." Lưu Toàn Phúc có chút khẩn trương.

Mọi việc hắn đều tự mình làm từ đầu đến cuối, khó có được cái "sự nghiệp", có thể nói Lưu Toàn Phúc vô cùng để ý.

Trình Nguyên Hoa nhìn qua, một đoạn video cùng một vài hình ảnh, video là được quay trước đó, quay lại quá trình luộc trứng trà -

Cả một nồi đầy tràn những quả trứng trà phía trên sôi sùng sục, những quả trứng màu nâu đậm tròn trịa như muốn được vớt đi ra ...

Lại thêm một vài hình ảnh cùng với tỉ mỉ giới thiệu về trứng trà.

“Ta cảm thấy rất tốt rồi!” Trình Nguyên Hoa gật đầu.

Lưu Toàn Phúc cười híp mắt: "Vậy để ta cài đặt thời gian bắt đầu bán hàng, sư phụ, người nghĩ sẽ có người mua sao? Ta tin tưởng chỉ cần được ăn một lần, ai ai cũng đều yêu thích, nhưng chỉ sợ bọn họ không mua thôi! "

Trình Nguyên Hoa cũng không để ý: "Không phải đã có hơn một nghìn người hâm mộ rồi sao?"

Đây cũng là thành quả của buổi phát sóng trực tiếp quảng cáo của Đoạn Giai và quảng cáo của Lưu Toàn Phúc trên Weibo. Lần này cũng là do hắn đã mời ba người đến để tự mình nếm thử hương vị của mỹ thực Trình ký, kết quả đương nhiên là ăn một lần nhớ mãi không quên.

Nhiều người ở tuy xa nhưng cũng đã lần lượt đến thử, cho nên hôm nay cửa tiệm có nhiều người hơn.

Nhưng cũng không có nhiều người chú ý đến cửa hàng online này.

Thời gian vừa điểm 9:00, trứng trà bắt đầu được mở bán.

Có thể mua tối đa 20 cái. Phí vận chuyển tự chi trả, giá cả cũng không tính là đắt một cái ba tệ rưỡi, nhưng nếu muốn mua một ít để nếm thử thì phải trả tám tệ tiền vận chuyển, nhiều người vẫn còn có chút chần chừ.

Nhưng những người đã xem buổi phát sóng trực tiếp và theo dõi Weibo của Lưu Toàn Phúc đều thực sự tò mò về cửa hàng này.

Mua ba hoặc năm cái, cộng thêm phí vận chuyển, thì chỉ có 20 tệ, mọi người vẫn có thể mua được.

Lưu Toàn Phúc tổng cộng để số lượng một ngàn quả trứng trà, hơn 20 phút, đều không còn.

“Bán hết rồi?” Ngay cả Trình Nguyên Hoa cũng sửng sốt, có chút kinh ngạc.

Lưu Toàn Phúc: "... Ừ, bán hết rồi."

Hắn trừng mắt nửa ngày rồi đột ngột bật dậy: "Ahhhhhhh !!! Bán hết rồi !!! Tuyệt vời! Kiếm được tiền rồi!"

Hắn là người phụ trách cửa hàng trực tuyến, Trình Nguyên Hoa nói, sẽ chia hoa hồng cho hắn, tích tiểu thành đại, số tiền kiếm được cũng không ít.

Nàng cũng không thiếu tiền, chỉ thiếu tài phú để mua thực đơn, sau khi mở cửa hàng này lâu như vậy, Trình Nguyên Hoa nàng cũng đã kiếm được không ít tiền.

Nàng trợn tròn mắt, cầm tách trà nhấp một ngụm: "Ngươi cũng không thiếu tiền, ở đây bao ăn bao ở lại còn được trả lương, ngươi cao hứng cái gì?"

“Người không hiểu, sự nghiệp thành công chính là bộ mặt của một người đàn ông!” Lưu Toàn Phúc rất có ý tứ, đôi mắt nhỏ híp lại.

Trình Nguyên Hoa: "... Ngươi tiếp tục thành công đi, ta đi xử lý nguyên liệu nấu ăn."

Nàng đặt chén xuống, vào bếp chế biến nguyên liệu cho ngày hôm sau.

Lúc này, Weibo của mỹ thực Trình ký đã được "khai trương".

Lúc đầu, đa số là vào Weibo của Lưu Toàn Phúc để gây rối, sau lại có người cho thông tin Weibo của cửa hàng mỹ thực Trình ký, mấy người liền vào đây -----------

"Tôi mới đến muộn 20 phút, đã không còn ??"

" Số lượng không phải là một ngàn sao? Trứng trà đắt như vậy, lại phải trả phí vận chuyển, vậy mà cũng bán hết rồi?!"

"Hahaha, ta cướp được 5 cái, hôm sau tôi sẽ phát sóng trực tiếp khi nếm thử!"

"Ta cũng không cướp được. Trăm ngàn lần không nghĩ tới sức chiến đấu của các ngươi lại mạnh như vậy. Đêm mai ta nhất định sẽ phục thù!"

"... vì một quả trứng trà, đáng sao?"

"Đáng! Ta nhất định phải tự mình nếm thử hương vị trứng trà “không uổng phí cuộc đời này”!"

……

Bọn họ nháo như thế nào, Trình Nguyên Hoa cũng không biết. Nàng vẫn đang ở trong bếp chuẩn bị nguyên liệu cho ngày hôm sau. Lưu Toàn Phúc, Dương Lâm và Từ Tú Uyển đều đang giúp đỡ.

Khách đến càng lúc càng đông, không ngồi được vào bàn cũng phải đợi đến lượt ăn thứ 2. Nếu nóng lòng, còn có thể đóng gói và mang đi, nếu không vội, thì ngồi trong sân và chờ đợi.

Ở nông thôn mát mẻ, máy lạnh trong quán tràn ra sân, còn có cây che nắng, chưa kể mọi người là tự nguyện ngồi chờ đợi.

Chỉ là những người trong cửa hàng càng trở nên bận rộn.

Sáng sớm hôm sau, Trình Nguyên Hoa đăng tin tuyển người.

Nàng là muốn để ông bà ngoại nàng an tâm dưỡng lão, tuy là làm việc phù hợp có lợi cho sức khỏe cả thể chất và tinh thần, nhưng nếu để mệt mỏi, đó chính là tội lỗi của nàng.

Đúng mười một giờ, có khách đến cửa, bọn họ cứ như vậy bận rộn liên tục tới hai giờ, hai đợt khách hàng mới lần lượt rời đi.

Ba giờ chiều, cửa hàng cuối cùng thanh tịnh trở lại.

Trình Nguyên Hoa vừa mới ngồi xuống, ngoài cửa liền vang lên một tiếng động.

Khi nàng nhìn lên, thì ra là một người quen.

“Diệp tiên sinh đến rồi!” Từ Tú Uyển tươi cười chào hỏi.

Ở độ tuổi của bà đương nhiên là thích Diệp Dư Chiêu nhất. Vẻ ngoài điển trai của đối phương rõ ràng là người thành công trong sự nghiệp. Dù không thích nói chuyện nhưng luôn tỏ ra rất lịch sự. Từ Tú Uyển có ấn tượng rất tốt với Diệp Dư Chiêu.

Trình Nguyên Hoa hít một hơi: "Ngươi ăn món gì?"

“Mỗi món một phần.” Diệp Dư Chiêu nhàn nhạt trả lời.

Bình thường anh ấy đều đến ăn một mình, thường không tới trong giờ cơm, luôn tránh thời kỳ cao điểm. Nếu như anh ta không đến, thì thư ký hoặc trợ lý của anh ta sẽ đến giúp anh ta mang về.

Là một trong những khách hàng đầu tiên của mỹ thực Trình ký, lại là khách hàng quen thuộc, Trình Nguyên Hoa cũng có ấn tượng sâu sắc với vị khách quen này.

Nghe vậy, nàng đứng dậy, đi chuẩn bị nấu ăn.

Lúc này, ở cửa có một người khác bước vào.

Người này vừa bước tới đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Trong thời tiết nóng nực như vậy, mà anh ấy đội mũ và đeo khẩu trang, trông thực sự không bình thường.

Người rất gầy, thậm chí cũng không thể nhìn rõ mặt, cả người toát ra vẻ u sầu, khí tức chung quanh dường như cũng trở nên trầm thấp.

“Có thể ăn chứ?” Giọng nói rất nhẹ nhàng, mang chút buồn bã.

Lưu Toàn Phúc mở miệng: "Có thể..."

Người đàn ông ngồi xuống cũng không nói gì nữa.

Từ Tú Uyển cùng Dương Lâm nhìn nhau, Từ Tú Uyển bước tới, ngập ngừng nói: "Cái đó ... tiên sinh, ngài ăn gì?"

"Tùy tiện."

"……"

Trình Nguyên Hoa liếc mắt nhìn mọi người, tất cả đều kỳ quái nhìn người này.

Giấu thật kĩ?

Mong là không phải kẻ chạy trốn hay tội phạm!

Lưu Toàn Phúc xoay người, ánh mắt liên tục nhìn về phía nam nhân, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.

Người đàn ông cuối cùng cũng cởi bỏ khẩu trang, khuôn mặt xinh đẹp nhưng gầy gò hiện lên vẻ u sầu.

—— Khuôn mặt này nhìn rất quen mắt!

Đây không phải là người một năm trước đột ngột biến mất khi đang vô cùng nổi tiếng - Ảnh đế Sư Huyền sao? ! ! !

Bạn đang đọc Dựa Vào Mỹ Thực Trở Thành Quốc Bảo của Thập Vĩ Thố

Truyện Dựa Vào Mỹ Thực Trở Thành Quốc Bảo tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuNgưăncỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 167

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.