Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mì trộn tương

Phiên bản Dịch · 2499 chữ

Trình Nguyên Hoa thành thành thật thật lấy ví tiền ra.

Vị quản lý: "Ta là nói trứng trà."

Trình Nguyên Hoa: ". . . . . ."

Dương Lâm: ". . . . . ."

Sau đó, hai người vẻ mặt mộng bức mà đem tất cả trứng trà đều đưa cho mấy người quản lý, đối phương cũng thành thành thật thật nhận đồ trả tiền.

Chính là còn tỏ vẻ không hài lòng: "Tới chậm rồi, cũng không còn được bao nhiêu, vợ tôi mới vừa nghe được tin tức liền gọi điện thoại cho tôi, tôi là từ chỗ khác vội đi tới, hai người buôn bán thật sự tốt quá!"

Trình Nguyên Hoa: ". . . . . ."

Một người quản lý khác như là nghĩ đến cái gì, vẻ mặt tươi cười nhìn về phía Trình Nguyên Hoa: "Lão bản, các người ngày mai mấy giờ thì mở quán vậy?"

"Bảy giờ hai mươi. . . . . ."

"Tốt, ta đây ngày mai đi sớm một chút chờ."

Nói xong, hai người liền lên xe, còn quay đầu dặn dò một câu: "Lão gia tử chạy xe chậm một chút, cũng đã lớn tuổi rồi, đừng học người ta chạy nhanh, bằng không cảnh sát giao thông cũng phải ra mặt đấy ."

Dương Lâm: ". . . . . ."

Nếu không phải các ngươi đuổi theo, ta làm sao có thể lái được nhanh như vậy? !

Đợi cho hai người kia đi rồi, hai người liếc nhau, tỏ vẻ —— thật sự là trăm ngàn lần không nghĩ tới nha!

Hai người quản lý này, thế nhưng không phải lại đây đuổi tiểu thương đi, mà là muốn mua trứng trà nha, đuổi theo bọn họ xa như vậy, thế nhưng liền chỉ vì mấy cái trứng trà, trước khi đi còn hỏi bọn họ ngày mai khi nào thì ra quán. . . . . .

"Thật sự. . . . . . Trăm ngàn lần không nghĩ tới a. . . . . ." Lão gia tử cảm thán.

Trình Nguyên Hoa đột nhiên nở nụ cười: "Đúng vậy, đều là phàm nhân, cũng đều phải ăn uống, ăn uống chính là thiết yếu nhất, quản lý đô thị thì cũng là người nha, không riêng gì họ, ngay cả đến nguyên thủ quốc gia chúng ta, họ cũng phải ăn cơm nha!"

Nghĩ đến đây, Trình Nguyên Hoa đột nhiên cảm thấy được, nếu thật sự đem toàn bộ tay nghề từ hệ thống nắm giữ , cho dù là nhiệm vụ trở thành quốc bảo hài hước kia, cũng không phải là không thể hoàn thành được . . . . . .

Ý tưởng này vừa lóe lên, Trình Nguyên Hoa lắc đầu.

Nghĩ nhiều như vậy làm cái gì? Trước tiên phải tìm cách thay đổi biện pháp tiêu thụ, mỗi ngày ra quán bán trứng trà như này thật là mệt chết đi.

Lúc sau, hai ông cháu liền đi xe ba bánh cùng hai cái nồi lớn chỉ còn lại nước canh kia về nhà.

Mà Trình Nguyên Hoa sau khi ăn cơm trưa xong, lại đi vào trong thành, trước tiên đi lấy xe, sau đó lái xe đi rút mười vạn tiền mặt.

Chu Đại Phát muốn làm việc sớm một chút để chứng tỏ năng lực làm việc của mình, chân còn chưa tốt hẳn liền liên hệ với những người nông dân nuôi gà ở thôn bên cạnh. Tìm kiếm xung quanh cũng được gần trăm con gà con, lại mua thêm hai mươi con gà mái đẻ trứng cùng mấy con gà trống, trại gà cũng liền như vậy mở.

Kế tiếp muốn mua thóc thô về cho gà ăn, còn muốn ở trong rừng dựng lên cái hàng rào, tuy rằng cả triền núi đều để cho chúng nó nuôi thả, nhưng mà nếu thu lại trong một phạm vi cũng tốt hơn.

Cái này Trình Nguyên Hoa không hiểu, nhưng Chu Đại Phát một người lớn lên ở nông thôn thì đương nhiên hiểu rất rõ, nàng liền yên tâm giao cho hắn .

Lại lần nữa tìm tới đặt một bảng hiệu bằng gỗ, cuối cùng mới kiểm tra công thức món mì trộn tương của hệ thống đưa.

Mì trộn tương trước giờ là đặc sản của Bắc Kinh, một số người từ nơi khác ăn không quen, cảm thấy hương vị thật bình thường, nhưng đối với những người dân Bắc Kinh mà nói, họ lại yêu thích món này không thôi, nếu không ăn nó liền cảm thấy khó chịu.

Mì trộn tương Bắc Kinh, mì cay khô Vũ Hán, bún gạo Vân Nam. . . . . .

Mỗi thành phố đều có món ngon đặc trưng, trước kia Trình Nguyên Hoa thường được ông nội mang theo đi ăn khắp nơi, cũng đã được ăn ở những cửa tiệm kinh điển, thưởng thức hương vị ở những cửa tiệm lâu đời đó.

Mì trộn tương nàng cũng rất thích ăn, nhưng không phải là thích tới mức không ăn không được, đối với Trình Nguyên Hoa thì thuộc loại món ăn "Không quá thích".

Xét cho cùng, bọn họ rất gần với Bắc Kinh, mì trộn tương cũng rất nổi tiếng ở nơi này.

Công thức hệ thống đưa ra đầy cả một trang, chủ yếu là cách để làm nước sốt, về phần món ăn kèm chỉ đưa ra gợi ý, ký chủ phải tự mình tìm hiểu.

Nước sốt chính là tinh hoa của món mì trộn tương này, chỉ có được nước sốt ngon, thì món mì này cũng thành công được một nửa rồi.

Nguyên liệu thành phần cũng không khó kiếm, nhưng lại rất phong phú, hơn nữa liều lượng cũng rất tinh tế, Trình Nguyên Hoa mất vài giờ mới mua được hết nguyên liệu, mỗi loại đều mua không ít, miễn cho lần sau lại gian nan thu thập như vậy.

Vừa lúc bột mì chuẩn bị làm bánh bao còn có không ít, tối hôm qua bà ngoại còn đang phát sầu đống bột mì này như thế nào ăn hết được đây.

Hiện tại dùng cho món mì trộn tương này, coi như là vừa đúng.

Nàng lái xe, rất nhanh trở về nhà.

Cơm nước xong, tầm mắt hai ông bà không thể không nhìn đến một đống nguyên liệu nấu ăn kế bên. . . . . .

Đứa cháu gái này của bọn họ bình thường không nấu cơm, nhưng chỉ cần xuống bếp, thành phẩm sẽ không chỉ là bình thường đâu.

Ít nhất hương vị của món trứng trà trước đó ngon đến như vậy, lại thêm một món ăn mới, không biết có ngon hay không?

Đương nhiên, bọn họ bây giờ còn chưa biết Trình Nguyên Hoa muốn làm cái gì.

Sau bữa tối, Trình Nguyên Hoa lấy những nguyên liệu đã mua ra, hơn phân nửa là đồ gia vị, còn có một miếng thịt ba chỉ rất lớn.

Trước tiên, nấu một nồi nhỏ nước sốt trước, đặt ở một bên lát dùng.

Rồi sau đó đem thịt ba chỉ băm nhuyễn, bằm không thể quá to, nhưng cũng không thể quá nhỏ.

Thịt trong công thức mà hệ thống đưa ra phải băm nhỏ hơn so với thịt băm của các món trộn khác trên thị trường, Trình Nguyên Hoa hoàn toàn làm y theo phương pháp mà hệ thống đưa cho.

Sau đó là đến bước xào thịt băm, xào đến khi thịt chuyển màu, lại cho thêm các gia vị khác vào. Việc kiểm soát lượng gia vị cho vào là rất quan trọng, Trình Nguyên Hoa trước kia không thường nấu cơm, đại khái chỉ có thể ước chừng lượng, nhưng còn chưa chính xác bằng các vị lão đầu bếp.

Vì vậy trước đây nàng liền dùng cân để đong đếm chính xác lượng nguyên liệu, lúc này nàng đã cho tất cả gia vị vào xào lên, bất giác một mùi thơm đậm đà bay lên.

Mùi hương thơm nức mũi, nháy mắt tràn đầy gian bếp.

Dương lâm cùng Từ Tú Uyển ngửi thấy mùi liền từ phòng ngủ lại đây ——

"Thơm quá nha, con đang làm cái gì vậy?"

"Mì trộn tương ạ." Trình Nguyên Hoa cười trả lời.

Ánh mắt của lão gia tử liền sáng lên, biểu tình của lão thái thái liền phai nhạt hai phân, nàng xưa nay không thích ăn mì phở, đại khái là từ lúc trẻ tới giờ vẫn bán bánh bao, thật sự là đem mì phở ăn tới ngán rồi.

Nhưng hương vị này thật sự rất thơm, dù cho Từ Tú Uyển không có thích ăn mì phở đi nữ, cũng vẫn là có vài phần chờ mong.

Trình Nguyên Hoa lại xào thêm vài cái, liền trộn vào tương đã làm đặt ở bên cạnh, rồi sau đó để ở lửa nhỏ, từ từ xào.

Đợi cho mùi hương của nước sốt đã hoàn chỉnh, lại cho thêm nhóm nguyên liệu thứ hai vô, nhất thời, mùi hương đậm đà trong không khí liền trở nên càng thêm nồng đậm.

Dương Lâm cùng Từ Tú Uyển nuốt nuốt nước miếng.

"Ta chịu không nổi nữa !" Dương Lâm đứng lên, đi lấy bát tô vớt ra hai cái trứng trà, cùng Từ Tú Uyển vừa ăn vừa chờ.

Trứng trà ăn rất ngon, nhưng dù sao cũng đã ăn nhiều ngày như vậy, bọn họ hiện tại liền chờ mong mì trộn tương mà Trình Nguyên Hoa làm ở trong nồi.

Chỉ là nhìn đến bước làm này cùng với nhiều loại nguyên liệu không rõ, liền rõ ràng hẳn là món ăn bất phàm.

Hai người vừa nhìn vào trong nồi, vừa nhìn vừa ăn trứng trà.

Nước sốt trong nồi rốt cục cũng biến thành màu đỏ sẫm, màu đỏ sẫm này so với trên thị trường thì nhạt hơn một chút, thoạt nhìn liền càng ngon miệng hơn.

Cuối cùng Trình Nguyên Hoa cho thêm dầu mè cùng rượu gia vị, dùng cái xẻng xào thêm vài cái, rồi cho ra khỏi nồi.

Nàng không có cho vào trong tô, mà là đặt vào trong một cái lọ nhỏ, đậy nắp cẩn thận, phong kín lại.

Lão gia tử sửng sốt, đôi mắt trừng lớn, không thể tin nhìn nàng: "Còn phải đậy kín sao? "

Trình Nguyên Hoa nhe răng cười: "Đúng vậy, phải đậy kín lại, ngày mai buổi sáng mới ăn được."

Dương Lâm: ". . . . . ." ? ? ?

Đến ngay cả Từ Tú Uyển cũng sợ ngây người, trăm ngàn lần không nghĩ tới món này sáng ngày mai mới có thể ăn!

Nàng tuy rằng không thích mì phở bằng Dương Lâm, nhưng nhìn lâu như vậy, đã sớm thèm muốn ăn rồi a.

"Nhanh đi ngủ đi, hai người buổi tối ăn không ít, mới nãy lại ăn trứng trà, không thể ăn thêm cái gì nữa!" Trình Nguyên Hoa ngữ khí nghiêm túc, đứng đắn, chính là trong mắt lại mang theo ý cười nghịch ngợm.

Hai người già liếc nhau , rồi sau đó chịu đựng nuốt nước miếng, về lại phòng ngủ.

Nước tương cũng đã đậy kín, mùi hương trong phòng cũng dần dần tán đi, nhưng dường như trong mũi hai người vẫn còn có cỗ hương vị kia, mùi hương khiến hai người nước miếng ròng ròng a.

Tối hôm nay, trong mộng Dương Lâm chỉ toàn là mì trộn tương thơm ngon.

Sáng sớm hôm sau, Trình Nguyên Hoa dậy sớm liền phát hiện hai ông bà đã rời giường, hơn nữa ông nàng cũng đã làm mì xong, hai người đang ngồi ở phòng bếp, đôi mắt - trông mong chờ nàng.

Trình Nguyên Hoa: ". . . . . ."

Nàng rửa mặt sạch sẽ xong, lập tức bắt đầu luộc mì.

Lão gia tử sáng sớm đã dậy rồi, có thể thấy được có bao nhiêu muốn ăn. Loại mì cuốn bằng tay này khẳng định không giống loại mì làm bằng máy móc, nhưng hương vị lại rất tốt.

Ở phương diện này, Lão gia tử vẫn là làm tốt lắm.

Nước sốt cho mì trộn tương đã có sẵn, mì cũng đã luộc xong, liền làm đơn giản, mùa hè thời tiết nóng, mì trộn tương cho vào trong tô lớn, rồi sau đó đem hấp cách thủy.

Trước kia, Trình Nguyên Hoa từng thấy Trình lão gia tử làm mì trộn tương, nước sốt kia đều là trực tiếp xào xong liền ăn, Trình lão gia tử nói như vậy hương vị mới tốt nhất.

Công thức mà hệ thống đưa ra cũng ghi chú tốt nhất nên đậy kín để một đêm, Trình Nguyên Hoa liền y theo hệ thống mà làm.

Dù sao nguyên liệu hoàn toàn không giống, có thể phương pháp chế biến cũng sẽ không giống nhau.

Sau khi mì chín, bày ra đĩa, xếp lên dưa chuột, cà rốt đã thái sợi, lại thêm chút hành lá lên trên, này là để ăn kèm.

Cuối cùng múc nước sốt rải lên ở trên mặt, mì trộn tương theo công thức của hệ thống liền làm xong rồi .

"Ăn cơm thôi . . . . . ." Trình Nguyên Hoa vừa dứt lời, Dương Lâm đã nhanh tay bưng bát lớn nhất kia.

Từ Tú Uyển cũng nhanh chóng cầm bát lên.

Thứ này bọn họ đã muốn tâm tâm niệm niệm cả một buổi tối rồi a !

Trình Nguyên Hoa động tác chậm hơn một chút, nàng từ từ trộn đều mì cùng tương lên, cùng với đồ ăn kèm, từng sợi mì trắng được cuốn bằng tay, trộn đều lên cùng nước sốt tương thịt ba chỉ băm nhuyễn được xào tỉ mỉ, lại thêm màu xanh của dưa chuột thái sợi, màu đỏ của cà rốt. . . . . .

Hai vị lão nhân đang ăn rất có khí thế rồi.

Trên bàn cơm chỉ có tiếng "sột soạt sột soạt" ăn đồ ăn, lão vị lão nhân cũng không hề lên tiếng.

Trình Nguyên Hoa cười cười, cũng cúi đầu ăn một ngụm.

Nhất thời ánh mắt sáng lên.

Nàng vốn dĩ cho rằng, mì trộn tương cũng chỉ là mì trộn tương, dù cho có ngon cũng không đến mức quá đáng đi.

Nhưng mà sản phẩm của hệ thống quả thật rất phi phàm, trứng trà trước đó đã đánh bại các loại trứng nàng ăn trước kia, món mì trộn tương này lại đánh bại tất cả mì phở nàng từng nếm qua trong quá khứ.

   Trước đây, Trình Nguyên Hoa từng cùng ông nội nếm qua món mì của một vị lão đầu bếp trong hoàng cung làm, sau khi lão đầu bếp đã qua đời, Trình Nguyên Hoa cũng chưa từng nếm qua món mì nào ngon như vậy.

Qua nhiều năm như vậy, hương vị trong trí nhớ vẫn còn rất sinh động, Trình Nguyên Hoa chưa từng có nếm qua loại mì phở nào có thể tái hiện hương vị trong trí nhớ kia.

Nhưng hiện tại, bát mì trộn tương này đã làm được .

Bạn đang đọc Dựa Vào Mỹ Thực Trở Thành Quốc Bảo của Thập Vĩ Thố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuNgưăncỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.