Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gả vào Vương phủ

Phiên bản Dịch · 1712 chữ

Đột nhiên ngoài cửa có hàng loạt tiếng động, như là tiếng bước chân, Hồng Điều nhìn Lãnh Ly thấy nàng không hề phản ứng, liền nơm nớp lo sợ đi về phía cửa, lúc sau Lãnh Ly chỉ nghe thấy tiếng thét kinh hãi của Hồng Điều:" Tam tiểu thư".

Quay đầu nhìn về phía cửa, chỉ thấy một người mặc một thân váy lụa đỏ, dáng người quyến rũ đi vào trong phòng, khuôn mặt kiều diễm thanh lệ, một đôi mắt kiêu căng hờ hững, không chút nào che dấu chán ghét hàm chứa bên trong.

Lãnh Sương Linh đi vào lát sau liền thấy Lãnh Ly ngồi trong, mặt vô biểu tình nâng chén thuốc, trào phúng cười, ả chậm rãi đến trước mặt Lãnh Ly, duỗi tay lên liền đem chén thuốc trong tay nàng hung hăng hất xuống đất, lúc sau tương đương tự tại ngồi bên cạnh, không phát giác được hành vi của mình có chỗ nào không ổn.

"Hừ, muốn chết liền chết, còn uống thuốc làm chi thật lãng phí dược liệu trong phủ ta!" Lãnh Sương Linh ngữ khí cực kì trào phúng, dứt lời còn hung tợn liếc mắt trừng Lãnh Ly một cái.

Nàng nhìn những mảnh nhỏ văng trên đất, trên mặt trước sau không thấy một tia biểu tình, chỉ là đáy mắt tức giận lộ rõ, nhưng ả ta chưa hề phát giác, ngược lại Hồng Điều đứng một bên nhận thấy được biến hóa của Lãnh Ly, trong lòng ngầm sợ hãi không dám nhiều lời.

"Ta hôm nay tới là nói cho ngươi biết, ngươi đã bị Thái Hậu hạ chỉ, phải gả cho Ngũ vương gia, nếu không phải hắn ta ngu ngốc, như nào lại đến lượt tiện nhân như ngươi, ngươi nên hảo hảo cảm ơn rằng người kia mẫu thân sớm chết, phù hộ ngươi mới có được danh hiệu Vương phi này." Lãnh Sương Linh lời nói hết sức khắc nghiệt ngoan độc, không chút nào nể tình.

Sáng nay đột nhiên có người đến truyền ý chỉ, muốn Lãnh phủ lựa ra một nữ nhi gả vào Ngũ Vương phủ, Duyên quốc không ai lại không biết Ngũ vương gia trời sinh tính tình nhu nhược, đần độn, mẹ đẻ là phi mà đi thông dâm nên bị biếm vào lãnh cung, sau cùng không chịu được tự sát mà chết, tuy là được nuôi dưỡng dưới tên Liễu Quý phi nhưng tóm lại vẫn không phải thân sinh, hơn nữa lúc ấy Quý phi đã có Tam cương gia, tự nhiên sẽ không đối người ngoài như y quá mức để bụng, không được Hoàng Thượng sủng ái, còn chưa tới thành niên đã bị hạ chỉ ra ngoài cung, quăng cho cái danh hiệu Vương gia, nhưng không có chút nào ra dáng vương gia.

Không có người nào nguyện ý tiếp chỉ, cũng không thể kháng lại ý chỉ tội nghịch như vậy sao có thể đảm đương nổi?! Liền nhớ đến cái tên Lãnh Ly bao năm không ngó ngàng!

Lãnh Ly vừa trọng sinh chưa tới một ngày, liền bị báo phải gả cho người khác, trong lòng có chút kinh ngạc, lại nhận thấy từ lời nói của ả, Ngũ vương gia này cực không được sủng ái, khinh nàng vô tri mà làm càn sao? Chuyện bản thân nàng đến khi nào người khác được làm chủ!

Lãnh Sương Linh thấy Lãnh Ly không phản ứng, nhất thời có chút bực bội, trong mắt chán ghét càng thêm sâu nặng, một tay giương cao nghĩ hướng Lãnh Ly tát xuống, chỉ thoáng chốc không ngờ lại bị mạnh mẽ chặn lại!

Lãnh Sương Linh chưa kịp phản ứng, chỉ thấy cổ mình bị một bàn tay ấm nóng trụ lại, ngay sau đó bị đẩy mạnh ngã vào khung cửa, phần lưng bị một trận đau đớn, cổ họng cũng theo đó mà phun ra máu tươi.

Hồng Điều một bên vẫn kinh hoàng không thôi, bị dọa thét lên một tiếng, hoảng loạn chạy ra ngoài.

Lãnh Sương Linh khó tin nhìn về phía người vừa mới động thủ, khó nén khiếp sợ, suy nghĩ toàn bộ đều bị hình ảnh quật ngã vừa rồi vây lấy, theo bản năng một tay xoa ngực, tay khác trống trên mặt đất nỗ lực ngóc đầu dậy.

Hàn quang trong đáy mắt chợt lóe, Lãnh Ly chậm rãi đi về phía Lãnh Sương Linh đang nằm, chân phải nâng lên không chút lưu tình dẫm lên bàn tay ả đang dùng ôm ngực, sắc mặt lạnh như sương làm cho người tê dại.

"Ta gả cho người nào há lại để các ngươi làm chủ?!" Lãnh Ly ngữ khí ẩn chứa lạnh lẽo.

Đang lúc hai người giằng co, một đạo ngân quang bỗng lóe, thẳng tắp hướng Lãnh Ly vọt tới, Lãnh Ly cả kinh nhanh chóng tránh sang một bên, chán đang dẫm Lãnh Sương Linh cũng thuận thế mà rời đi, ngân quang ghim vào khung cửa trong phòng, để lại một khe nứt sâu hoắm, nhìn ra được người xuống tay không hề lưu tình.

"Lãnh Ly, ngay cả thân tỷ muội mà ngươi cũng muốn giết hại, quả thực đại nghịch bất đạo! Còn không mau chịu trói, cùng cha nhận tội!" Đột nhiên người tới hét một tiếng mang theo mười phần tức giận.

Lãnh Ly nghiêng đầu nhìn người đang hướng tiểu viện đi tới, cầm đầu là một người đàn ông trung niên 40 tuổi, tuy tóc đã có màu hoa dâm nhưng vẫn như cũ nghiêm nghị, không cần nghĩ liền biết là Lãnh phủ Trấn Quốc tướng quân Lãnh Thiệu, cạnh ông ta một nam tử trẻ tuổi sắc mặt không tốt, biểu tình tàn nhẫn, bên hông là mấy quán cờ lúc nãy làm khi tiêu, không phải Lãnh phủ đại thiếu gia Lãnh Phong sao.

Lãnh Ly quét mắt nhìn qua một vòng, trong lòng cười lạnh, vừa rồi một tiêu không nghi ngờ là muốn lấy tính mạng nàng, hiện tại xem ra lãnh phủ bên trong trí tưởng tượng của nàng thật khác xa.

"Này, tỷ tỷ hôm nay tìm ta làm chút chuyện vui vẻ, gây chút phiền toái, mới vừa rồi ra cửa không cẩn thận bị té ngã, cùng ta có quan hệ gì?!" Lãnh Ly đem sự tình phủi sạch sẽ, nàng không phải là người dễ bắt nạt trước kia, tùy ý cho người hãm hại!

Lãnh Phong thấy Lãnh Ly nói chuyện ngạo khí mười phần, thần sắc không giống như trước lúc nào cũng sợ hãi, trong lòng ngầm nghĩ sao biến hóa đột nhiên lớn như thế?! Nếu đã như vậy, càng sớm nên diệt trừ loại bỏ hậu hoạn!

"Ngươi vừa rồi rõ ràng đem chân đạp lên người Sương Linh, còn giảo biện?! Hồng Điều cũng làm chứng ngươi đem Sương Linh quăng ngã bên cửa, còn vọng tưởng thoái thác tội danh!"

"Ta ngày hôm trước mới bị đá đập vào, ý thức còn chưa hoàn tương thanh tỉnh, vừa vặn nàng đến lại hồ ngôn loạn ngữ vọng tưởng muốn đánh chửi ta, ta nhất thời làm việc khó tránh khỏi lỗ mãng, chẳng lẽ nàng đường đường là thân tỷ muội ta, liền có thể đối ta đánh chửi tự nhiên?! Lãnh Ly thanh âm không nặng không nhẹ, ép làm người ta không lời nào phản bác.

Lãnh Phong còn muốn nói chuyện lại bị một đạo trầm ổn đánh gãy:" Phong nhi đủ rồi!" Lãnh Thiệu thét lớn, sắc mặt cực kì khó coi.

Lãnh Phong không dám nhiều lời, lùi ra phía sau hai mắt như cũ nhìn chằm chằm Lãnh Ly.

"Hồng Điều, đem tam tiểu thư đỡ dậy"

Hồng Điều nghe Lãnh Thiệu phân phó không dám chậm trễ, từ trong đám người đi ra đỡ Lãnh Sương Linh, vẫn chưa dám nhìn mặt Lãnh Ly.

"Ly nhi, hôm nay ta bào Sương Linh đến nói cho ngươi việc tứ hôn, nàng nếu có làm gì sai ta sẽ xử trí, ngươi sắp sửa gả vào vương phủ, nên làm tốt bổn phận, không cần tái sinh chuyện này!" Lãnh Thiệu thần sắc không chút gợn sóng, nói năng khí phách, dăm ba câu liền đem việc này hòa giải.

Lãnh Phong vốn định nói thêm cái gì nhưng nhìn Lãnh Thiệu mày nhăn lại cũng không còn dám nhiều lời, chỉ hung hăng trừng Lãnh ly một cái.

"Cha, Lãnh Ly nói nàng ngại Ngũ vương gia đần độn không chịu tiếp chỉ, còn đối Thái Hậu bất kính" Lãnh Sương Linh trong lòng oán giận, khó kiềm bắt đầu lật ngược phải trái chửi bới Lãnh Ly.

Lãnh Ly trong lòng cười lạnh, đám người Lãnh phủ này đều là cá mè một lứa, đã như thế, nàng cần gì phải chấp nhất.

"Ly nhi, ngươi thật sự có nói những lời này?" Lãnh Thiệu chau mày, ngoài mặt dò hỏi nàng, trong mắt tức giận hiện rõ.

Lãnh Ly phong phong đạm đạm cười" Tỷ tỷ chẳng lẽ vừa mới đem đầu quăng đến hỏng rồi, ta khi nào dám nói những lời bất kính như vậy, thánh chỉ của Thái Hậu ta nào dám không tuân đây?"

Lãnh Thiệu thấy nàng nói vậy, ngược lại cảm thấy vui mừng gật gật đầu, xoay người đối Lãnh Sương Linh tức giận trừng mắt, ra vẻ chỉ trích, Lãnh Sương Linh cũng không ngờ Lãnh Ly bỗng nhiên sửa miệng, trong lòng càng buồn bực, rồi lại không biết nên nói cái gì.

"Tốt, hôm nay việc này coi như xong, không được nhắc lại, người tạm thời nghỉ ngơi cho tốt đi" Lãnh Thiệu không nhiều lời, dặn dò vài câu xoay người rời đi, mọi người thấy Lãnh Thiệu vừa đi cũng tự nhiên giải tán, Lãnh Phong cũng Lãnh Sương Linh cùng nhau oán hận liếc mắt nhìn nàng một cái rồi mới rời đi.

Lãnh Ly nhìn lại tiểu viện vừa khôi phục yên tĩnh, trong mắt một loạt sắc bén xẹt qua, sau này không còn người nào có thể khống chế nàng.

Bạn đang đọc Dục Hỏa Độc Nữ của Tâm Tĩnh Như Lam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 563

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.