Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Động phòng (2)

Phiên bản Dịch · 1099 chữ

Hách Liên?! Tuy ngoài mặt không chút biểu cảm, nhưng trong lòng Lãnh Ly như sấm rộ giữa trời quang, bất quá chốc lát liền biến mất. Hách Liên là quốc hiệu, người này cũng là một hoàng tử, đương nhiên sẽ mang họ này, chỉ nghĩ rằng tứ hôn xong có thể nhanh chóng rời đi Lãnh phủ, không ngờ nàng đã xem nhẹ chuyện này!

"Ta biết ngươi kêu Lãnh Ly, là nữ nhi của Lãnh Thiệu tướng quân, ta có thể gọi là Ly nhi không a?" Hách Liên Hiên thấy nàng không nói gì, mở miệng nói, ngữ khí có thêm phần lớn mật.

Lãnh Ly xoa xoa ấn đường, cương quyết cự tuyệt " Không được!" Nàng tựa hồ cùng ý còn chưa thân thiết đến vậy.

Thấy nàng không chút nghĩ ngợi liền đã cự tuyệt, sắc mặt suy sụp, cắn chặt môi dưới, bộ dáng dường như đã muốn khóc tới nơi.

Lãnh Ly thấy bộ dạng này của y, hai hàng lông mày nhăn càng đậm, y lớn lên vốn không được anh tuấn cho lắm, còn là một đại nam nhân, bộ dáng này đặc biệt xuẩn a, không nhìn được!

"Tùy tiện đi" Lãnh Ly than nhẹ, không còn kiên nhẫn, dù sao cũng là cái xưng hô mà thôi, mặc y.

Thấy bộ mặt như khóc tang lúc nãy của Hách Liên Hiên thoáng chốc đổi thành hớn hở tươi cười, nàng bất đắc dĩ, hôm nay một chuyến này cũng thật mệt mỏi, không hướng y nhiều lời đã đi về phía giường, nàng xoay lưng không phát giác rằng Hách Liên Hiên đằng sau đã thu lại vẻ ngốc nghếch vừa rồi, khóe môi còn gợi lên nụ cười giảo hoạt.

Vừa đến giường, nàng liền cảm giác choáng váng, trước mắt ý thức trở nên mơ hồ, mí mắt nặng trĩu, Lãnh Ly cả kinh, này là trúng mê dược? Thừa dịp còn thanh tỉnh, nàng hướng Hách Liên Hiên nhìn qua, chỉ thấy y sớm đã té xỉu trên đất bất tỉnh nhân sự, tầm mắt chuyển đến trên bàn, chẳng lẽ bên trong bánh đậu xanh?!

Ấn đường nhíu chặt, nàng cư nhiên không nhận ra bánh này có vấn đề, trừ phi có người còn giỏi dụng độc hơn nàng, bằng không lấy bản lĩnh chính kình không thể không nhìn ra, chỉ là chưa chờ nàng nghĩ ra thì toàn thân đã xụi lơ trên giường, sau đó dần dần mất ý thức.

Phòng nội một mảng yên tĩnh, ước chừng nửa ngày sau, một đạo thân ảnh nam nhân chậm rãi đứng dậy, cái người vốn hôn mê bất tỉnh Hách Liên Hiên lại đang tỉnh táo, hai tròng mắt gắt gao chăm chú nhìn người trên giường, biểu tình sắc bén cùng người vừa rồi hoàn toàn khác nhau.

Phía cửa sổ đột nhiên có trận gió lạnh xét qua, Hách Liên Hiên vẫn chưa để ý, chỉ là trong nháy mắt xuất hiện người mang mặt nạ, hắc y nhân hướng y quỳ gối, một tay hướng cổ Lãnh Ly dường như muốn bóp chết đối phương, bất quá chưa kịp động thủ đã bị một đạo mạnh mẽ ngăn lại, Hách Liên Hiên tay trái giữ chặt hắc y nhân, sắc mặt âm trầm cực điểm.

"Làm càn". Hách Liên Hiên ngực khí không giống người sợ hãi lúc nãy, không chút phập phồng làm cho người ta một loại áp bách trầm trọng.

Hắc y nhân nhanh chóng rút tay về, không thấy biểu tình trên mặt ý nhưng thân mình tự động quỳ xuống, cực kì cung kính "Chủ nhân tha tội, Lãnh Ly là con gái của Lãnh Thiệu, đem nành lưu lại bên người chỉ sợ để lại mầm mống tai họa, Thanh Ảnh chỉ là muốn giúp chủ nhân loại bỏ mầm họa này" Hắc y nhân ngữ khí ẩn hiện sợ hãi, thanh âm cẩn thận vừa nghe lại là một nữ tử.

Hách Liên Hiên vòng tay ra sau, chưa từng nhìn người dưới đất một cái, ngược lại quay qua nhìn Lãnh Ly, khóe môi chậm rãi gợi lên mạt ý cười" Nàng cũng không phải mầm tai họa, ta khắc có tính toán, nếu có lần sau, Thanh Ảnh ngươi tự biết hậu quả !".

"Dạ, Thanh Ảnh sau này tuyệt đối nghe theo chủ nhân phân phó, chỉ là Thanh Ảnh không rõ nàng ta rốt cuộc có tác dụng gì?" nàng ta biết chủ nhân không thích ai hỏi suy nghĩ của y, nhưng lần này lại mạo hiểm hỏi đến.

Hách Liên Hiên hạ tầm mắt, chậm rãi nói:" Trong triều thế lực của Lãnh Thiệu cùng Vân Yến Thanh hiện tại lớn nhất, tam ca của ta đã có Vân Toàn, Vân Yến Thanh tự nhiên sẽ giúp đỡ hắn, Lãnh Ly tuy không được Lãnh Thiệu yêu thích, nhưng dù sai cũng là Lãnh phủ tứ tiểu thư, về nhau đương nhiên đối ta hữu dụng, việc đánh sự, ngươi không cần biết quá nhiều ".

"Chủ nhân mưu tính sâu xa, hôm nay Thanh Ảnh lĩnh giáo"

"Được rồi, đứng lên, việc ta kêu ngươi tra như thế nào?" Trên mặt Hách Liên Hiên chưa hề biểu hiện cảm xúc, vẫn luôn âm hàn lãnh khốc.

Thanh Ảnh nghe thấy y kêu đứng dậy, liền đứng lên nhưng người vẫn cúi :" Đã tra, Lãnh Thiệu cùng Vân Yến Thanh hai người mấy ngày trước đều bin Liễu Quý Phi triệu kiến, một mặt tứ hôn mặt khác lại giống như Hoàng Thượng ra ý chỉ, Lãnh Thiệu đem Lãnh Ly gả cho chủ nhân là ý của Liễu Quý Phi nàng."

Hách Liên Hiên trong lòng cũng lường trước, không mấy ngạc nhiên, Liễu Quý Phi nói tứ hôn cho ý, kỳ thật chẳng qua muốn mượn sức của Lãnh phủ kiềm chế chính mình, ngày thường thấy y nhút nhát như vậy vẫn muốn loại bỏ.

" n, ngươi đi xuống đi, về sau không có lệnh chớ chạm vào nàng". Hách Liên Hiên nói lời này sắc mặt trở nên sắc bén, y ghét nhất người khác làm trái lại ý của y.

Thanh Ảnh tự nhiên biết ám chỉ của Hách Liên Hiên, cho dù lòng không muốn cũng không dám nhiều lời, đáo một tiếng rời đi.

Phòng khôi phục an tĩnh, y hướng phía giường, khóe miệng gợi lên, đáy mắt lại một mảnh hàn ý.

Bóng đêm u tối, vương phủ một mảnh yên tĩnh.

Bạn đang đọc Dục Hỏa Độc Nữ của Tâm Tĩnh Như Lam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 586

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.