Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hộp Ngọc Bị Phong Ấn

Phiên bản Dịch · 1396 chữ

Hỗn Độn Ban Sơ Phân Bàn Cổ Tiên, Thái Cực Lưỡng Nghi Tứ Thượng Huyền.

Từ Bàn Cổ khai thiên, Hồng Hoang khai thiên lập địa đến nay, thiên địa càng bắt đầu không ngừng ra ngoài khuếch trương.

Sau khi đạt tới mức độ khủng bố cực kì lớn.

Hồng Hoang bên ngoài còn biến đổi ba ngàn Đại Thế Giới, chúng nó như chùm sao vây quanh mặt trăng Hồng Hoang chuyển động...

Theo dòng thời gian trôi, đã xảy ra nhiều kiếp số cùng trận chiến kinh thiên động địa, trong đó có rất nhiều Đại năng với Tiên Thiên thần thánh tham ngộ, lưu lại truyền thuyết, chiến thiên đấu địa mà vô số kẻ tới sau ngưỡng vọng.

Về sau, đại kiếp nạn Vu Yêu, Cộng Công va sập trời đất----------Bất Chu Sơn, đại địa bởi vậy mà vỡ vụn thành bốn khối!

...

"Lão gia, cây linh đào của chúng ta ra quả rồi."

Thanh Vân hào hứng chạy vào, cắt ngang suy nghĩ của Ngọc Đỉnh.

"Cây linh đào..."

Thần tình Ngọc Đỉnh lóe lên ý nghĩ, tuy rằng không so sánh được với cây bàn đào của Vương Mẫu nương nương, nhưng nói sao đi nữa thì cũng là Linh căn sai quả, vị của nó thế nào hắn vẫn muốn thử.

"Vất vả lâu như vậy, phấn đấu gian khổ kiếp sống cuối cùng cũng đã qua." Ngọc Đỉnh nhẹ nhàng gấp lại cuốn ngọc giản cuối cùng, trong mắt lộ ra thần thái hừng hực.

Tiếp theo chính là lúc hắn hưởng thụ hồi báo rồi.

Hắn, Ngọc Đỉnh, cuối cùng có thể chọn một pháp môn bước lên con đường tu luyện, truy tìm tiên đạo trong truyền thuyết rồi.

Ngọc Đỉnh đứng dậy rời khỏi giường mây, đem những cuốn ngọc sách giản thư cất lại vị trí ban đầu sau gian thạch thất, là để tìm một bộ pháp môn tu luyện.

Sách trong chủ thất động phủ hắn đã xem hết, ngược lại trong đó có mấy cuốn tu luyện công pháp, nhưng không được coi là cao cấp, cũng không phải là cái hắn muốn.

Hắn tìm chính là Ngọc Đỉnh pháp môn tốt nhất ở đây, đó là Bát Cửu Huyền Công!

Bát Cửu Huyền Công, nghênh phong biến hóa!

Thử Huyền Công là mục tiêu luyện đầu tiên trong kế hoạch của hắn, đồng thời cũng là pháp môn mà đồ nhi tương lai Dương Tiễn của hắn tu luyện.

Nguyên gốc trong Phong thần Dương Tiễn đúng là dựa vào huyền công này mới có thể biểu hiện vượt trội trong đại kiếp Phong Thần, đại phóng dị sắc, Ngọc Đỉnh chân nhân lại càng không tiếc lời bình giá: Tu thành tám chín Huyền Trung Diệu, bất luận ngươi tung hoành tại thế gian!

Đương nhiên Dương Tiễn trội nhất, biểu hiện cũng hoàn toàn xác đáng có được câu bình giá này của Ngọc Đỉnh chân nhân, bao gồm thực lực các mặt khác đều ổn áp, một phe khác của Tam đại đệ tử Xiển Giáo, thỏa đáng đệ nhất tam đại.

Bởi vậy có thể thấy được tiểu tử Dương Tiễn này là một hạt giống tốt hiếm có, nếu lần này bái làm môn hạ của hắn, vậy chưa nói Bát Cửu Huyền Công hắn đương nhiên sẽ không keo kiệt nhất định phải dốc túi tương thụ.

Nhưng cái này có một điều kiện tiên quyết-----------------

"Vậy ta cũng sẽ phải biết hảaa?"

Ngọc Đỉnh thở một hơi dài, chính hắn cũng không biết thì lấy cái gì mà dạy đồ đệ?

Đồ nhi, con học được chưa?

Sư phụ, đệ tử học phế rồi!

Nghĩ tới cảnh đó da đầu Ngọc Đỉnh ngứa ran, vì đồ nhi của mình, hắn phải liều mạng.

Rất nhanh hắn liền tới trước gian thạch thất, hai cánh cửa thạch màu đá vôi đóng chặt lại, phía trên cũng không có chốt, giữa hai gian thạch thất này cũng là bên trong động Kim Hà, nơi duy nhất Ngọc Đỉnh chưa đến.

Nếu như nơi đây mà không tìm thấy, Ngọc Đỉnh sẽ vì hắn cũng như vì đồ đệ, chỉ có thể nghĩ tới biện pháp khéo léo tới chỗ Thái Ất moi một chút tin tức của Thử Huyền Công.

Tiếng vang ầm ầm...

Ngọc Đỉnh tới trước thạch thất, giơ tay đặt trước cửa, vừa định dùng sức tay đẩy ra, nào biết cửa đá bỗng nhiên giống như cửa tự động phổ biến, tự nó mở ra.

"Cái này..."

Ngọc Đỉnh nhìn cửa đá, rồi lại nhìn vào tay: O

Lập tức hắn cất bước tiến vào thạch thất, nhìn khắp bốn phía, điều chờ đợi trên gương mặt hắn rất nhanh đã tiêu tan mất.

Cửa phòng thạch thất tuy rằng đã phủ đầy bụi từ rất lâu rồi, nhưng không nhuốm bụi trần, hết sức sạch sẽ, ở chính giữa thạch thất bỗng nhiên bày ra lò luyện đan ba chân, trên lò đan có bát quái đồ án, nhưng lại là một cái lò đan- là nơi luyện bảo.

Dựa vào hai giá gỗ trái phải trong thạch thất, một cái phía trên đặt mấy hồ lô đan dược, trên giá gỗ kia là mấy cán kiếm dài ba trượng mờ mịt linh khí.

Ô..ô..ô..n..g!

Cảm ứng được Ngọc Đỉnh đã đến, mấy cán linh kiếm giống như mấy chú cún con thấy chủ nhân, trên thanh kiếm vầng sáng lóe lên, tựa như muốn thu hút ánh mắt của Ngọc Đỉnh.

Hóa ra tiền thân là một nhân tài toàn năng vừa biết luyện bảo vừa biết luyện kiếm...Ngọc Đỉnh dường như có rất nhiều suy nghĩ.

Nhưng hắn rất nhanh giác ngộ lại một chuyện.

Nơi đây có thể không phải là bậc thấp thế giới Tu tiên gì đó, mà đây chính là trung tâm của vũ trụ, thế giới Tiên ma chân thực.

Ở đây thần tiên tồn tại chân thực, trường sinh bất lão, có thể cùng trời đồng thọ, thậm chí có thể vượt qua Tam Giới bên ngoài, không có trong ngũ hành.

Ngọc Đỉnh chân nhân cũng không cần nhiều lời.

Xiển Giáo Nhị đại đệ tử, một trong Ngọc Hư thập nhị kim tiên, đã sống qua năm tháng dài đằng đẵng vì vậy biết một chút luyện đan, năng lực luyện bảo cũng ăn khớp với logic, có thể lí giải được.

Không chỉ Ngọc Đỉnh, chỉ cần luyện đan và luyện bảo đều là kỹ năng phù hợp với Tiên nhân Tam giáo.

Những thứ này luyện ra Pháp bảo, Ngọc Đỉnh thấy chướng mắt, vì thế ném lại thạch thất đầy bụi này, nhưng đừng quên những bảo kiếm này đối với Ngọc Đỉnh chân nhân mà nói không phải tồn tại một cấp bậc sao?

Nếu như ném xuống nhân gian, mỗi một chiếc đều sẽ bị những vị Tu tiên có đánh vỡ đầu cũng muốn giành lấy Tiên Khí Linh Bảo gì gì đó!

Không ở lại quá lâu, Ngọc Đỉnh liền lui ra ngoài.

Trước khi đi hắn có thể cảm nhận được trên mấy cán linh kiếm kia đầy khí u oán.

Hà, một đống đồng nát sắt vụn, dựa vào các ngươi mà muốn làm cho bản chân nhân ta có trăng quên đèn ư? Trảm Tiên mới là chân ái của bản chân nhân... Ngọc Đỉnh không hề mảy may quan tâm rồi đi về phía trái của thạch thất.

Cũng như thường lệ trước đây, tay vừa đặt trên cửa đá, cánh cửa lớn tự động mở ra như cửa tự động thông thường.

Mặc dù là nhà mình, nhưng mà là chỗ cất giữ đồ quan trọng mà mở như vậy thì có phải hơi tùy tiện rồi không...Hắn rất muốn phàn nàn một câu. Không nói cho hắn thì cũng hiểu bản thân Ngọc Đỉnh chân nhân trước đây chính là Kim tiên cao thủ, thần thông quảng đại, pháp lực cao cường, bàn về bối cảnh thì đứng sau Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng quái vật khổng lồ ----Xiển Giáo.

Năng lực bản thân mạnh mẽ, bối cảnh càng lớn hơn trời, trong nhà đại lão gia mà còn cần đề phòng trộm?

Thử hỏi xem trộm nào giám tới nhà Ngọc Đỉnh mà ăn cắp?

Bạn đang đọc Đừng Để Ngọc Đỉnh Thu Nhận Đồ Đệ Nữa (Bản dịch) của Ba La Tiểu Xuy Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật ManKhoiLa
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.